Sau khi giữ đúng lời hứa với Uyển Nga thì Ngôn Triết kì quyết định công khai mối quan hệ giữa hai người rằng cô chính là người vợ bí ẩn suốt bao lâu nay của anh, tuy nhiên để không làm lớn chuyện thì Ngôn Triết Kì cũng chỉ thuê những nhà báo nhỏ lan truyền thông tin này.
“Ngôn Triết Kì, anh nói công khai mà chỉ công khai như tin đồn thế này thôi sao?”
“Chứ giờ cô muốn như thế nào nữa, tin này nếu lan truyền lớn thì sẽ tạo lên một làn sóng lớn áp đảo những dự án của tập đoàn mất”
“Thôi được rồi, coi như anh vẫn giữ lời hứa”
Uyển Nga cúp điện thoại, gương mặt tràn đầy sự thất vọng không hề lớn.

Thật ra cô cũng không màng cao sang gì hết, đối với anh thì cảm xúc gần đây mới lớn dần lên mà thôi, đến cuối cô chỉ mong bản thân có chút danh tiếng là vợ anh là con dâu của tập đoàn Lục Ngôn Vân Thị rồi có rời đi cũng sẽ không mang tiếng bám lấy nhà họ Ngôn mà không được danh phận gì.

Cô xoa xoa lên bụng mình, tự trách tại sao đứa trẻ này lại xuất hiện ở thời điểm này, nếu cô rời đi thì làm con cô có thể phát triển tốt nhất còn nếu sinh ra thì liệu cô dù có ở lại nhà họ Ngôn thì đối với Ngôn Triết Kì thì chỉ là một người vô hình mà thôi, nghĩ tới đây mà Uyển Nga xót xa thay cho số phận của bản thân mình.

Giang Vân Ni vừa tỉnh dậy thì như thói quen sẽ lướt đọc những bình luận trên trang truyện mà mình up cũng như lướt mạng xã hội một chút.

Đột nhiên một tin tức khá nổi bật hiện lên trên đầu topic “Tổng giám đốc của tập đoàn Lục Ngôn Vân Thị công khai đã có vợ”
Cô lướt dưới bình luận nào là khóc thương thay cho cô gái ấy làm vợ của một kẻ tổng tài bá đạo, rồi nào là tò mò về thân phận của người con gái có thể làm vợ của một vị tổng tài với đế chế lớn như vậy,…
“Quao, không ngờ bình thường hot topic về người nổi tiếng hot không nói vậy mà đến sếp lớn của tập đoàn giải trí cũng được săn đón đến vậy sao?”
Giang Vân Ni thật ra cũng không quan tâm cho lắm đến vấn đề này, buổi chiều cô mới có lịch đến xem buổi casting nên quyết định sẽ tới thăm mẹ trước.

Như thường lệ thì cô đều sẽ đi bộ đến dưới chân núi rồi mới hoạt động cơ thể một chút trước khi leo.

Quay sang bên cạnh cô nhìn thấy một cậu thanh niên cả người diện một cây đen từ đầu tới chân, mũ cũng che đến cả nửa khuôn mặt nhưng vẫn có thể thấy được chàng trai này còn khá trẻ, nước da thì trắng ngần lấp ló sau chiếc mũ đen bên trên có hình “memories” thêu tay đơn giản.

Cô bắt đầu leo thì chàng trai đó cũng bắt đầu leo theo, dường như đây là lần đầu leo của chàng trai này vì cô thấy cậu bước chân khá loạng choạng, thỉnh thoảng còn nhận ra vẻ mệt nhọc.

“Cậu đừng cố dùng sức như vậy, chỉ cần dùng chân làm sao đi lên thật chắc là được”

Chàng trai đó có vẻ ngạc nhiên, ngước lên nhìn cô với ánh mắt lấp lánh “Cô biết leo núi sao”
“Đương nhiên rồi, mỗi ngày tôi đều leo mà”
“Thật sao? Không thể tin được, rõ ràng với vóc dáng này làm sao mà mỗi ngày leo núi được cơ chứ”
“Cậu đang body shaming tôi sao?”
“Không hề, tôi chỉ không thể tin được một cô gái có thân hình mảnh khảnh như thế này tưởng không phải là do leo núi mà thành chứ?”
“Tôi dũng không biết nhưng nếu để ý thì chỉ chân tôi là rất khỏe thôi, còn lại thì vẫn vậy!”
Hai người cứ cùng nhau vừa đi vừa nói như hai người cùng đồng hành vậy mà đã đi lên được tới đỉnh núi từ lúc nào không biết.
“Wao, đây là lần đầu tiên tôi leo lên được một đỉnh núi đấy, không ngờ ở trên đây còn có một ngôi chùa đẹp như tiên cảnh thế này sao?”
“Có muốn vào không?”
“Đương nhiên là có rồi”
Hai người cùng đi vào bên trong ngôi chùa, nơi đây chung quanh đều phủ một lớp mây trắng, tiết trời tháng ba vẫn còn hơi lành lạnh nên vẫn còn từng đợt gió thổi làm những cánh hóa mận trắng, hoa đào hồng bay khắp trên mặt đất.

“Trên này thật trong lành, mà lại còn đẹp nữa”
“Đúng vậy, nên mỗi ngày để có tinh thần làm việc thì tôi đều sẽ đến đây đầu tiên”
“Cô theo đạo Phật sao?”
“Đúng vậy, chính xác là mẹ tôi, bà ấy đang ở đây tu tập”
“Mẹ cô…?”
“Mẹ”
Mẹ Giang Vân Ni mặc trên mình chiếc áo lam nâu nhạt phía dưới có họa tiết hoa sen trong đầm càng vô cùng giản dị.

“Ni Ni, hôm nay con lên hơi muộn thì phải”
“Dạ vâng, thật ra trên đường đi lên đây con đã gặp người bạn này và cậu ấy lần đầu leo núi nên con đã leo chậm”
“Nam mô A Di Đà Phật, chào thí chủ”
“Chào…Nam mô A Di Đà Phật”

Để cho chàng trai đó đang đi lễ bái, chiêm ngưỡng xung quanh còn Giang Vân Ni đi trong khuôn viên sau cùng mẹ.
“Mẹ, để con nói cho người nghe một tin.

Con đã được kí hợp đồng cùng Lục Ngôn Vân Thị để chuyển thể tác phẩm của con đó mẹ ạ!”
“Ni Ni chúc mừng con nhé! Đây quả là một thành tích đáng nể trong đời của con rồi”
“hihi cũng bình thường thôi ạ! Con nghĩ đây chỉ là bước đầu thôi!”
“Con đó, từ bé đã đam mê viết lách rồi suốt ngày mộng mộng mơ mơ, học ngành Luật ra thì lại trở thành tác giả ngôn tình.

Đúng là không thể hiểu nổi con nhưng ta chỉ mong sao con vẫn vui vẻ với điều mà con mong muốn là được”
Ở lại được một lúc thì Giang Vân Ni chào mẹ để ra về vì còn chuẩn bị cho buổi casting chiều hôm này, chàng trai đó cũng theo cô xuống cùng.

“Thật sự ở đây đẹp lắm, cảm ơn cô đã cùng tôi leo lên đỉnh núi hôm nay!”
“Gì chứ? Cậu hãy coi đây là chúng ta có duyên cùng đồng hành đi còn chuyện cảm ơn gì đó tôi không dám nhận đâu”
“À, từ lúc leo lên đến giờ tôi chưa biết tên cô nhỉ?”
“Tôi là Giang Vân Ni, anh có thể gọi tôi là Ni Ni, Giang Ni hoặc Vân Ni đều được”
“Giang Vân Ni? Cái tên này nghe thật là quen, hình như tôi đã nghe thấy ở đâu rồi thì phải” Nhưng không thể nhớ được ra
“Ha, vậy còn tên cậu là gì?
“Tên tôi sao? Bình thường mọi người sẽ nhớ đến nghệ danh của tôi hơn là tên thật”
“Cậu có nghệ danh sao? Cậu là người nổi tiếng sao?”
“ừm, cũng không hẳn là nổi tiếng gì hết.

Tên tôi là Dịch Dương, rất vui vì làm quen với cô, nếu còn cơ hội thì chắc chắn chúng ta lại cùng nhau leo núi nữa nhé!”
Hai người tạm biệt nhau ở chân núi, Giang Vân Ni cảm thấy chàng trai này khá được, ngoại hình đẹp mà giọng nói cũng rất hay nhưng khi nói chuyện lại thấy cậu ta đang khá tự ti về bản thân mình vậy.


Buổi chiều đến, Giang Vân Ni vẫn còn là quá bỡ ngỡ nên không biết ai ngoài thư kí An, lần này giám đốc vì bận chút việc nên không có tới chỉ có cô và đạo diễn cực nổi tiếng trong giới Từ Lục.

Cô theo lời giới thiệu của Thư kí An thì cũng đã chào hỏi được đạo diễn cũng như những người có liên quan trong đoàn phim.
Vì bộ phim này thuộc kinh phí lớn, nêu việc tuyển chọn diễn viên rất khắt khe, sau khi tuyển xong sẽ phải qua một lớp huấn luyện diễn xuất thêm nữa trước khi kịch bản chính thức được thông qua.

Đây cũng là lần đầu cô được ngồi nhìn trực diện những diễn viên thực hiện diễn xuất ngay trước mặt mình.

Không ngờ hơn là lại đông ứng cử viên đến vậy, còn có cả sao hạng A, hạng B cũng tới.
Vì là các sao có tiếng tăm nên sẽ được ưu tiên cho cast trước.

Giang Vân Ni với đạo diễn cũng đã đưa là một tình huống khá sướt mướt rằng nếu biết rằng một ngày đối phương rời đi không một lời từ biệt thì còn lại với những đống kỉ niệm chất chứa.

Quả là nhưng diễn viên diễn như diễn, bắt vai rất nhanh đều lấy cảm xúc rất tốt nhưng tất cả đều làm cho Giang Vân Ni cảm thấy vẫn chưa tới, chưa đọng lại gì trong đầu cô cả, tất cả đều hệt như lý thuyết như thế nào thì thực hành như vậy, không mới mẻ và mờ nhạt vô cùng.

Chỉ có đạo diễn là lên có lời khen ngợi rồi bảo diễn viên đó về nghỉ ngơi có gì rồi sẽ báo lại.

Tiếp đến là diễn viên trẻ mới, có vẻ đều rất thú vị nhưng còn rất là non nớt chưa ăn nhập vào vai.

Giang Vân Ni ngồi đến giờ cũng đã hơn 2 tiếng nhưng lại chán chường vô cùng vì tất cả đều diễn vô cùng nhạt nhẽo, cô từng xem rất nhiều bộ phim nhưng bộ hiện nay các diễn viên đều không còn nét tự nhiên như những thế hệ trước nữa, thật khó để tìm ra một nhân tố xuất sắc.

Một chàng trai bước vào, ngoại hình này khiến những thí sinh khác cũng như thành phần trong ê kíp cũng phải ngước lên nhìn, trông có vẻ nhút nhát nhưng Giang Vân Ni đã nhận ra ngay đây chẳng phải là chàng trai khi sáng đã cùng leo núi cùng mình sao.

Cô liền cúi xuống xem hồ sơ của người này, đúng tên là Dịch Dương còn nghệ danh là Andy, Andy chẳng phải là thành viên của Dreamie vô cùng nổi tiếng thời gian gần đây đó sao, lại cùng nhóm với Drenjun mà cô rất thích đó nữa à, mà cũng thuộc tập đoàn Lục Ngôn Vân Thị nữa.

Cô thắc mắc, tại sao là một idol đang rất nổi tiếng thì lại lựa chọn thêm cả diễn xuất, nếu thế thì thời gian để dành cho bản thân sẽ không còn sao, quả thức quá khắt khe.
Giang Vân Ni nghĩ một idol diễn xuất chắc cũng sẽ không được như các diễn viên nhưng vẫn muốn xem xem rằng cảm xúc của họ là chân thật hay giả tạo như trên lý thuyết xong thực hành mà thôi.


Khi tiếng “1,2,3 action” vang lên, bàn chân đó nặng trịch bước đến chiếc bàn đặt những kỉ vật của hai người, ánh mắt nhìn không rời một cây son màu đỏ thẫm mà người ấy hay dùng và cũng là món quà đầu tiên.

Bàn tay đang mân mê trên thỏi son ấy như nâng niu nhưng lại cảm thấy thật nặng, khi mở nắm son ra mà ngửi lấy chút hương thơm còn đang đọng lại, vân vê một hồi thì bất ngờ ngón tay cái vì siết mạnh ở đầu nắp son mà đã làm đứt tay, máu cứ thế chảy ra không ngừng nhưng không vội lau, dòng màu đó không nhiều nhưng đủ để rây ra những bức ảnh đầy hoài niệm, dường như nỗi đau ấy chẳng là gì hết so với những nỗi đau mà trong lòng từng trải.

Lần này thì nước mắt đã rơi, chính xác là nỗi đau trong lòng đã chính thức bùng phát, gào thét trong vô vọng,…
Tràng vỗ tay của Giang Vân Ni khiến cả căn phòng như bừng tỉnh, tất cả mọi người như hiệu ứng domino liền vô tay vang ầm khắp căn phòng, tuy vậy vẫn chưa thoát được vai, chỉ khi cô bước tới vô vai.
“Hoàn thành rồi, cậu giỏi lắm”
Thì khi đó Dịch Dương mới vôi lau nước mắt, nhìn mọi người một lượt với ánh mắt vẫn chưa thể tin đó là sự thật, đúng, anh đã làm được rồi, thực sự là đã làm được rồi.

Kết thúc buổi casting thì cũng đã là vào tối muộn, Giang Vân Ni vội bắt xe về.

Trên xe thì massenger của cô nhận được một tin nhắn lạ của người tên ADD gửi tới với dòng tin nhắn
“Là tôi đây!”
“Là tôi?anh là ai?”
“Cô đoán xem?”
“Andy Dịch Dương?”
“Đúng”
“Ô, Hello! Ngày hôm nay biểu hiện của cậu rất được đó!”
“Cô nghĩ liệu tôi có được nhận tham gia bô phim này không?”
“Tôi không biết nhưng nếu có 3 sự đồng ý để chấp nhận cậu được tham gia hay không thì đương nhiên tôi sẽ 1 phiếu vì thực sự hôm nay cậu làm rất tốt đó!”
“Tôi đã chờ ngày này lâu lắm rồi, tác phẩm này tôi đã đọc đi đọc lại đến cả trăm lần rồi…”
“Vậy sao? Vậy cậu là fan của tôi nhỉ?”
“ừm, chính xác là vậy rồi!! Thật sự rất vui khi được gặp idol”
“haizz, thế mà lại có người hôm nay không nhận ra tên của tác giả đấy!!”
“Thật sự xin lỗi vì đôi khi tôi hay đãng trí, có lần tôi đã muốn tham gia buổi kí sách nhưng đều vướng lịch trình nên…”
“Tôi đùa thôi mà haha”
Giang An Ni không ngờ cậu nhóc này lại nhỏ hơn cô đến 3 tuổi nhưng bản lĩnh sân khấu này đúng là ngang bằng với một diễn viên hạng A, nếu được trau truốt kĩ thì chắc chắn sẽ là một viên ngọc sáng giá, thực sự từ trong đáy lòng, cậu chính là ứng cử viên sáng giá cho vai nam chính Lục Vũ Âm của cô, một người bề ngoài cứng rắn những bên trong là người tình cảm, ấm áp và chỉ khi đau đớn trong tình yêu thì mới lộ hẳn ra bên ngoài sự yếu đuối..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương