Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
C1307: Chương 1307

Trưởng lão vui vẻ hỏi: “Chắc cháu là Tô Tử Chiến? Sau này cháu cũng sửa lại tên, tên Diêu Tử Chiến.”

Lúc Diêu Linh Nguyệt sinh hai đứa bé này ông ta đã nhìn qua, đứa lớn không thuần như đứa nhỏ.

Nhưng bây giờ xem ra lớn lên không tệ.

Huyết mạch không thuần thì không thuần, đều mang về nhà họ Diêu, sau này đều bán mạng vì nhà họ Diêu.

Bây giờ nhìn lại mới thấy em trai có thiên phú cao hơn một chút, nhưng anh trai lại là người có khí chất lãnh đạo trời sinh.

Cùng về nhà họ Diêu, sau này anh trai có thể giúp đỡ em trai, cùng nhau đưa nhà họ Diêu đến vị trí cao hơn.

Trưởng lão vuốt râu, lúc này ông ta đã sắp xếp xong xuôi cuộc đời của hai anh em Tô Tử Du và Tô Tử Chiến.

Tô Tử Du cũng không giấu diếm nữa, cậu bé trực tiếp hỏi: “Ông là người nào của nhà họ Diêu? Người phụ nữ trong hầm trú ẩn kia có phải là mẹ tôi không?”


Trưởng lão thấy cậu bé không vui hỏi thì không cảm thấy tức giận mà ngược lại còn thấy vui mừng.

Không sai, đây mới là khí thế nên có của con cháu Vu thần!

Ông ta vui vẻ giải thích: “Ta là trưởng lão thứ 198 của đại gia tộc họ Diêu, tên Diêu Kính Vân! Sau này sẽ là trưởng bối và là thầy của các cháu, ta sẽ dạy hết tất cả những gì mình biết trong đời này cho các cháu!”

“Về phần người phụ nữ trong hầm trú ẩn, cô ta đúng là mẹ các cháu.”

Diêu Kính Vân nhìn Tô Tử Chiến một cái: “Nhưng bây giờ cô ta đã không còn quan trọng nữa… Bổn trưởng lão hiện tại tuyên bố cháu, Diêu Tử Du, từ bây giờ cháu chính là đại gia chủ của nhà họ Diêu chúng ta!”

Ông ta nói đến đây cũng tự thấy cảm động, mắt rơm rớm.

Không dễ chút nào… Thế hệ này nhà họ Diêu không có gia chủ, ông ta cố gắng đến bây giờ, cuối cùng cũng đợi được gia chủ mới rồi!

Diêu Kính Vân không đợi được nữa mà nói tiếp: “Làm gia chủ nhà họ Diêu, chuyện đầu tiên chính là quên đi chuyện đời, nhất là những thứ ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của cháu, quên đi tình cảm không có lợi ích gì! Ví dụ như mẹ cháu cũng không cần phải để ý đến, ở nhà họ Diêu, chỉ có cháu mới tôn quý nhất!”


“Mẹ cháu, cô ta có thể sinh ra đời sau của Vu thần như cháu là vinh hạnh đời này của cô ta! Sau này cháu không cần phải nhắc đến cô ta nữa, làm một gia chủ, tuyệt đối không thể có bất kì uy hiếp nào… Rồi còn cái này…”

Tô Tử Du: “…”

Tô Tử Chiến: “…”

Túc Bảo: “? Anh trai, ông ta đang nói cái gì vậy?”

Nghe không hiểu.

Diêu Tử Du cái gì vậy?

Tự mình đổi tên cho anh trai bé, cậu cả chắc chắn không đồng ý, bà ngoại không đồng ý, ông ngoại không đồng ý, cô bé cũng không đồng ý, thậm chí Túc Bảo cảm thấy ngay cả chó trong nhà cũng sẽ không đồng ý.

Vì sao người này đã lớn như vậy rồi mà còn nói nhiều thế, hơn nữa còn nói như cái gì cũng đúng vậy.

“Anh, chúng ta mau đi thôi.” Túc Bảo kéo ống tay áo cậu bé: “Chúng ta đi đón mợ.”

“Chị gái đào hoa nói ở trong đó không có gì nguy hiểm cả, chúng ta có thể vào.”

Tô Tử Du cũng không muốn nghe mấy lời động kinh này của Diêu Kính Vân, cậu bé dẫn Túc Bảo đi vào trong hầm trú ẩn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương