Tiểu Trượng Phu
-
Chương 36
Edit: Tiếu Tử Kỳ + Beta: Vũ Vũ
Đầu lưỡi hắn sau khi chạm vào hai đóa hồng anh nhỏ nhắn đáng yêu ở trước ngực, lại càng không biết đường ngừng lại mà liên tục mút vào, thẳng tới khi nơi đó dính đầy thủy quang, tựa như hai viên hồng ngọc lấp lánh.
“A, không ….. không cần gọi ta là tướng quân, không được gọi tên ta…..”
Vừa run rẩy cùng thở dốc, nhưng lại hoàn toàn không muốn tránh xa, trên mặt Liễu Dật Hiên đỏ bừng, không biết là do say rượu hay là bởi vì ngượng ngùng đây?
Khi nghe thấy hắn gọi mình là tướng quân thì sửng sốt, sau đó mới kịp phản ứng thì ra đó là cái tên giả mình dùng để trêu trọc hắn.
“Đêm nay ngươi nhất định phải là của ta….Bằng bất cứ giá nào ta cũng không để ngươi rời khỏi ta….”
Bá đạo ôm chặt thắt lưng của y, một bàn tay to lớn nhanh chóng lần mò xuống phía dưới chạm ngay phải huyệt khẩu hồng nhạt mềm mại kia, khiến Liễu Dật Hiên run rẩy một trận.
“Nơi đó ….. không cần….”
Hoảng hốt run rẩy mà thở gấp vì địa phương đó bị người khác đùa bỡn, bàn tay thô ráp đang vỗ về chơi đùa kia mang lại cho y một cảm giác khoái hoạt không bình thường, khoái cảm lúc nhanh lúc chậm khiến hô hấp của y trở nên hỗn loạn, thân thể không tự giác mà hướng ứng theo.
“Ngươi là của ta…..Là của ta….”
Trong lòng của Thích Đại Dũng dấy lên dục vọng chiếm hữu siêu cường mà người khác hiếm khi thấy được, cũng không thèm để ý tới sự phản kháng yếu ớt của người nằm dưới thân, lần thứ hai chế trụ đôi môi y, hạ thân ở phía dưới cũng vì được âu yếm mãnh liệt mà càng ngày càng cứng rắn, đã bắt đầu có một ít bạch dịch chảy xuống hai viên tiểu hoàn cầu sưng thũng ở phía dưới, một chỗ cũng không buông tha, chỉ tới khi Liễu Dật Hiên khẽ nhếch môi, ngân lên cao vút một cái, y mới ý thức được việc làm thất thố của mình, y nhanh chóng cắn chặt răng, nhưng đúng thời khắc cao trào đó, ở dưới hậu huyệt lại cảm thấy có một đầu ngón tay đâm vào bên trong, thân thể không thể tự không chế được mà ngửa người ra sau, đã không còn cách nào nhẫn nhịn được rồi….
“A….”
Ngay cả bản thân mình cũng cảm nhận được sẽ nhanh chóng có một màn khoái hoạt chấn động đến xấu hổ sắp diễn ra, Liễu Dật Hiên liền hoàn toàn phát tiết ở trong tay hắn.
“Thật là ngọt….”
Thích Đại Dũng yêu thương liếm đi bạch dịch dính đầy trên tay, vừa trầm mê nhìn Liễu Dật Hiên vì xấu hổ mà thân thể bắt đầu cuộn tròn lại, con ngươi trong trẻo bị phủ một tầng sương mông lung, đối với hắn mà nói, loại dụ dỗ cùng mơ màng này khiến hắn càng hãm sâu vào con đường ân ái phía trước.
“Nơi này, có phải đã cảm thấy khá hơn rồi hay không?”
Y ngồi lên trên bụng của hắn, cúi đầu không nói năng gì, hơi thở tươi mát gợi tình, vừa nãy phóng thích xong, phân thân mềm mại chưa kịp nghỉ chút nào đã bắt đầu lại ngẩng lên.
Liễu Dật Hiên sợ hãi, còn chưa kịp lên tiếng, thì nơi đó đã bị người nào đó ngậm vào rồi, cảm giác nơi đó bị người khác mút thật mạnh cứ truyền tới, như là đang cố hút thứ gì đó ở trong phân thân của y ra vậy, Liễu Dật Hiên xấu hổ rên rỉ, nhìn phân thân không biết tiết tháo của mình lại đứng lên sừng sững.
“A, a….Nơi đó…..đó…”
Cảm giác khác hẳn với ngón tay thô ráp, đầu lưỡi nhẵn nhũi một lần nữa ma sát trên đỉnh phân thân bóng loáng, bởi vì có một lượng lớn nước bọt dùng làm chất bôi trơn, đầu lưỡi của hắn dường như không gặp bất kì chướng ngại vật nào cả, vẫn di chuyển với tốc độ cao, phân thân nhẵn nhụi cứ thế mà bị liếm lộng, ngay cả phần eo vốn cũng không có chút khí lực nào, nhưng khi bị hắn vô tình dùng răng nanh chạm qua, toàn thân Liễu Dật Hiên run rẩy một trận kịch liệt, chỉ thiếu chút nữa là đạt tới đỉnh cao trào.
“Ân….Không….Không…”
Cứ bị hắn đùa bợt tới phát tiết không có chừng mực thế này, sớm muộn gì y cũng sẽ chết sớm đó. Đột nhiên trong đầu Liễu Dật Hiên lại sinh ra ý nghĩ cuông loạn này khiến y thấy sợ hãi, sợ hãi chính mình không thể tiếp nhận được sự nhiệt tình của hắn.
“Ngươi thật mẫn cảm..”
Đắc ý nhìn Liễu Dật Hiên vì sợ mà ôm chặt lấy thắt lưng của mình, Thích Đại Dũng nhìn sang bên thấy y phục của bọn họ đã sớm rơi tứ tung, từ đống hỗn độn đó lấy ra một thứ giống như là dây buộc ngọc bội thì phải, tới gần bắp đùi của y, nhanh tay buộc đỉnh phân thân kia lại, ngăn cản không cho y phát tiết quá nhanh vào lần sau, đầu lưỡi ấm áp tạm thời buông tha phân thân quá mức mẫn cảm của y lại, ngược lại lại liếm lộng lên trên vùng rốn của y.
“Ân…..Ngươi….Không cần,…..”
Đầu lưỡi của hắn làm dấy lên một cỗ nhiệt hỏa trong y, Liễu Dật Hiên lúc này mới hối hận vì chính mình lại đồng ý để hắn buộc chỗ khoái hoạt kia, khiến cho toàn thân y vì nơi đó bị thắt chặt lại mà đã tới mức cực hạn, chỉ là âu yếm nhẹ nhàng cũng có cảm giác như là mưa giông quét qua mặt hồ phẳng lặng, mặc kệ là mưa to gió lớn, hay là mưa phùn lấm tấm, đều có thể khơi gợi lên một trận khoái cảm nhộn nhạo trong lòng
Đầu lưỡi hắn sau khi chạm vào hai đóa hồng anh nhỏ nhắn đáng yêu ở trước ngực, lại càng không biết đường ngừng lại mà liên tục mút vào, thẳng tới khi nơi đó dính đầy thủy quang, tựa như hai viên hồng ngọc lấp lánh.
“A, không ….. không cần gọi ta là tướng quân, không được gọi tên ta…..”
Vừa run rẩy cùng thở dốc, nhưng lại hoàn toàn không muốn tránh xa, trên mặt Liễu Dật Hiên đỏ bừng, không biết là do say rượu hay là bởi vì ngượng ngùng đây?
Khi nghe thấy hắn gọi mình là tướng quân thì sửng sốt, sau đó mới kịp phản ứng thì ra đó là cái tên giả mình dùng để trêu trọc hắn.
“Đêm nay ngươi nhất định phải là của ta….Bằng bất cứ giá nào ta cũng không để ngươi rời khỏi ta….”
Bá đạo ôm chặt thắt lưng của y, một bàn tay to lớn nhanh chóng lần mò xuống phía dưới chạm ngay phải huyệt khẩu hồng nhạt mềm mại kia, khiến Liễu Dật Hiên run rẩy một trận.
“Nơi đó ….. không cần….”
Hoảng hốt run rẩy mà thở gấp vì địa phương đó bị người khác đùa bỡn, bàn tay thô ráp đang vỗ về chơi đùa kia mang lại cho y một cảm giác khoái hoạt không bình thường, khoái cảm lúc nhanh lúc chậm khiến hô hấp của y trở nên hỗn loạn, thân thể không tự giác mà hướng ứng theo.
“Ngươi là của ta…..Là của ta….”
Trong lòng của Thích Đại Dũng dấy lên dục vọng chiếm hữu siêu cường mà người khác hiếm khi thấy được, cũng không thèm để ý tới sự phản kháng yếu ớt của người nằm dưới thân, lần thứ hai chế trụ đôi môi y, hạ thân ở phía dưới cũng vì được âu yếm mãnh liệt mà càng ngày càng cứng rắn, đã bắt đầu có một ít bạch dịch chảy xuống hai viên tiểu hoàn cầu sưng thũng ở phía dưới, một chỗ cũng không buông tha, chỉ tới khi Liễu Dật Hiên khẽ nhếch môi, ngân lên cao vút một cái, y mới ý thức được việc làm thất thố của mình, y nhanh chóng cắn chặt răng, nhưng đúng thời khắc cao trào đó, ở dưới hậu huyệt lại cảm thấy có một đầu ngón tay đâm vào bên trong, thân thể không thể tự không chế được mà ngửa người ra sau, đã không còn cách nào nhẫn nhịn được rồi….
“A….”
Ngay cả bản thân mình cũng cảm nhận được sẽ nhanh chóng có một màn khoái hoạt chấn động đến xấu hổ sắp diễn ra, Liễu Dật Hiên liền hoàn toàn phát tiết ở trong tay hắn.
“Thật là ngọt….”
Thích Đại Dũng yêu thương liếm đi bạch dịch dính đầy trên tay, vừa trầm mê nhìn Liễu Dật Hiên vì xấu hổ mà thân thể bắt đầu cuộn tròn lại, con ngươi trong trẻo bị phủ một tầng sương mông lung, đối với hắn mà nói, loại dụ dỗ cùng mơ màng này khiến hắn càng hãm sâu vào con đường ân ái phía trước.
“Nơi này, có phải đã cảm thấy khá hơn rồi hay không?”
Y ngồi lên trên bụng của hắn, cúi đầu không nói năng gì, hơi thở tươi mát gợi tình, vừa nãy phóng thích xong, phân thân mềm mại chưa kịp nghỉ chút nào đã bắt đầu lại ngẩng lên.
Liễu Dật Hiên sợ hãi, còn chưa kịp lên tiếng, thì nơi đó đã bị người nào đó ngậm vào rồi, cảm giác nơi đó bị người khác mút thật mạnh cứ truyền tới, như là đang cố hút thứ gì đó ở trong phân thân của y ra vậy, Liễu Dật Hiên xấu hổ rên rỉ, nhìn phân thân không biết tiết tháo của mình lại đứng lên sừng sững.
“A, a….Nơi đó…..đó…”
Cảm giác khác hẳn với ngón tay thô ráp, đầu lưỡi nhẵn nhũi một lần nữa ma sát trên đỉnh phân thân bóng loáng, bởi vì có một lượng lớn nước bọt dùng làm chất bôi trơn, đầu lưỡi của hắn dường như không gặp bất kì chướng ngại vật nào cả, vẫn di chuyển với tốc độ cao, phân thân nhẵn nhụi cứ thế mà bị liếm lộng, ngay cả phần eo vốn cũng không có chút khí lực nào, nhưng khi bị hắn vô tình dùng răng nanh chạm qua, toàn thân Liễu Dật Hiên run rẩy một trận kịch liệt, chỉ thiếu chút nữa là đạt tới đỉnh cao trào.
“Ân….Không….Không…”
Cứ bị hắn đùa bợt tới phát tiết không có chừng mực thế này, sớm muộn gì y cũng sẽ chết sớm đó. Đột nhiên trong đầu Liễu Dật Hiên lại sinh ra ý nghĩ cuông loạn này khiến y thấy sợ hãi, sợ hãi chính mình không thể tiếp nhận được sự nhiệt tình của hắn.
“Ngươi thật mẫn cảm..”
Đắc ý nhìn Liễu Dật Hiên vì sợ mà ôm chặt lấy thắt lưng của mình, Thích Đại Dũng nhìn sang bên thấy y phục của bọn họ đã sớm rơi tứ tung, từ đống hỗn độn đó lấy ra một thứ giống như là dây buộc ngọc bội thì phải, tới gần bắp đùi của y, nhanh tay buộc đỉnh phân thân kia lại, ngăn cản không cho y phát tiết quá nhanh vào lần sau, đầu lưỡi ấm áp tạm thời buông tha phân thân quá mức mẫn cảm của y lại, ngược lại lại liếm lộng lên trên vùng rốn của y.
“Ân…..Ngươi….Không cần,…..”
Đầu lưỡi của hắn làm dấy lên một cỗ nhiệt hỏa trong y, Liễu Dật Hiên lúc này mới hối hận vì chính mình lại đồng ý để hắn buộc chỗ khoái hoạt kia, khiến cho toàn thân y vì nơi đó bị thắt chặt lại mà đã tới mức cực hạn, chỉ là âu yếm nhẹ nhàng cũng có cảm giác như là mưa giông quét qua mặt hồ phẳng lặng, mặc kệ là mưa to gió lớn, hay là mưa phùn lấm tấm, đều có thể khơi gợi lên một trận khoái cảm nhộn nhạo trong lòng
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook