Tiểu Trùng Đực Đến Từ Hoang Tinh
-
Chương 7
"Quân đội hôm nay có thông báo tin tức mới chưa?" Đây là câu bình luận nhiều nhất trên Tinh Võng gần đây, câu hỏi này xuất hiện từ khi quân đội ra thông báo nghĩ cách cứu hộ ấu tể Trùng dực.
"Không có đâu huynh đệ, tắm rửa ngủ đi, nói không chừng một giấc ngủ dậy sẽ thấy."
"Nói dễ lắm, cậu bây giờ ngủ được không? Bây giờ cứ mỗi tôi nhắm mắt lại đều sẽ hiện lên cảnh tượng vị kia ở bãi rác tìm đồ ăn, hơn nữa tôi nghi ngờ mình bị kích thích đến trầm cảm đã liên hệ xong bác sĩ tâm lý.
"Cha(*) tôi còn hỏi sao gần đây tôi mê internet như vậy, cho tới khi tôi cho ông ấy xem hình ảnh phát sóng trực tiếp của vị kia cha tôi liền khóc không dừng được, tôi cũng phải đi tìm bác sĩ tâm lý.
(* Nguyên văn là "Thư phụ", bởi vì Trùng tộc tuy chia ra hai giới tính đực và cái nhưng không thấy tác giả miêu tả Trùng cái giống phái nữ cho lắm nên mình sẽ thống nhất gọi Trùng cái là cha, Trùng đực là ba nhé.)
"Mọi người!!! Quân bộ đăng thông báo mới!!!" Phía dưới đột nhiên xuất hiện một cái bình luận có tings chấn động như vậy, Trùng tộc theo bản năng chạy đi kiểm tra, quả nhiên đầu trang là thông báo mới nhất của quân đội.
[ Thông Báo Về Tình Huống Của Ấu Tể Trùng Đực Mới ]
Rất nhiều Trùng tộc ngày đêm lo lắng đề phòng run rẩy tay click mở phần thông báo này, sợ bản thân nhìn thấy tin tức không muốn thấy.
1.
Ấu tể Trùng đực đã thành công được cứu ra, tình trạng hiện tại đã ổn định.
2.
Các hạng mục thân thể của ấu tể đều không đạt tiêu chuẩn, dự tính tương lai sẽ phải tĩnh dưỡng một thời gian dài, tạm thời sẽ không tham gia hội nghị tập hợp của Trùng đực.
3.
Suy xét đến sự quan tâm của Trùng tộc đối với ấu tể mới, quân đội kết hợp với căn cứ hiệp hội bảo hộ dựa vào tình huống thực tế mỗi tuần sẽ phát một video về ấu tể (lưu ý: Nếu như được ấu tể chấp thuận)
4.
Trên đường thực hiện nhiệm vụ cứu viện ấu tể Trùng đực đã hoàn thành tiến hóa lần thứ hai, trước mắt xác định đã 18 tuổi, hiện tại đã bắt đầu tiếp nhận yêu cầu xin làm quân thư bảo hộ của những trường hợp đạt yêu cầu, sẽ mở trong hôm nay [ link liên kết đính kèm ]
Trở lên.
"Tôi hiện tại đi tòng quân còn kịp không?"
Dưới phần bình luận đây là câu hỏi đầu tiên bật ra.
"Mỗi tuần vậy mà còn có video ấu tể Trùng đực? Trước kia cũng chỉ là ngẫu nhiên tung ra một hai bức ảnh của nhóm các hạ Đế Tinh thôi! Chẳng lẽ đây là sức mạnh của đàn trùng?"
"Tôi lại yêu học viện quân sự thêm rồi!!! Năm sau nhất định phải thi đậu!!!"
"Link liên kết đã không thể truy cập do quá nhiều Trùng tộc xin vào --- thông tin đến từ thiếu tướng hèn mọn nào đó ở Đế Tinh [ mỉm cười ]
"Lục Đình sau khi đăng xong thông báo không lập tức thoát ra mà mặt không biểu tình nhìn bình luận bên dưới, ngẫu nhiên sẽ lấy account clone tự mình ra trận.
"Đừng có mơ"
"Cố gắng quý trọng phúc lợi trước mắt đi, nói không chừng ngày nào đó sẽ không còn."
"Học viện quân sự không thu rác rưởi."
"Cho dù cậu là quân thư, cũng đánh không lại tôi."
Dỗi một hồi lúc mới cảm thấy thoảng mái một chút, tuy rằng còn chưa được ấu tể Trùng đực tán thành, nhưng việc này cũng không thể ngăn cản những Trùng tộc khác ảo tưởng sức mạnh.
Từ khoảng khắc ôm ấu tể vào lòng, hắn đã nhận định cậu là của hắn.
Thượng tướng tiên sinh đem vành nón màu đen kéo thấp xuống, chỉ đệ lộ sợi tóc màu xám bạc lộ ra rơi trên một bên sườn mặt lạnh lùng, làm cho cả người hắn toát ra vẻ hờ hững không thôi.
Bác Ni đến rất nhanh
"Động tác của Lục Đình thượng tướng thật là nhanh, Bạch Bạch các hạ đã tỉnh lại chúng ta ba ngày sau sẽ về đến Đế Tinh, thật là mong chờ trường hợp sắp tới."
Lục Đình chỉnh đốn lại thần sắc, bắt lấy trọng điểm trong lời nói của đối phương.
Bạch Bạch? Thì ra đây là tên của cậu, cũng thật đáng yêu.
Vị thượng tướng không biết từ lúc nào cũng trở thành đội viện của hội cuồng nhãi con nghĩ thầm trong lòng như thế.
Vì lo lắng Trùng đực lần đầu đi quân hạm, nên Lục Đình tướng quân để quân hạm ở chế độ tuần tra tinh cầu, quân hạm di chuyển chậm rãi chứ không vội vàng như những lần đi đánh giặc trước đó.
Còn cố ý đi ngang những tinh cầu có phong cảnh nổi tiếng, nếu Trùng đực cảm thấy nhàm chán lúc nào cũng có thể ngắm phong cảnh đẹp đẽ ngoài kia.
Nghĩ đến bỗng nhiên thay đổi hoàn cảnh mới ấu tể có khả năng không thích ứng được, Lục Đình đứng lên lấy quân trang màu đen khoác lên người liền ra khỏi phòng chỉ huy.
"Tướng quân!" Quân thư đứng gác ngoài cửa cúi chào.
"Ừ, ấu tể tỉnh dậy lúc nào?" Lục Đình hỏi.
"Hình như là nửa tiếng trước."
"Đi báo với Vưu Nghĩ bay gần những tinh cầu kia một chút để ngắm rõ cảnh vật hơn."
Quân thư không cũng hỏi lý do nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh,
"Vâng! Tướng quân!"
"Đợi khi quân thư đứng gác rời khỏi, Lục Đình mới duỗi tay mở cửa phòng trị liệu, còn chưa kịp giới thiệu đã nghe thấy một âm thanh mang đầy giọng mũi truyền đến.
"Đã nói để tôi ở một mình một lát rồi mà"
Lục Đình bước chân dừng lại, đứng ở tại chỗ tự hỏi một chút mới mở miệng, "Xin chào, Bạch Bạch các hạ, tôi là đế quốc quân bộ thượng tướng, tên Lục Đình."
Nghe thấy thanh âm này, Vân Bạch Bạch đột nhiên xốc lên chăn ngồi dậy,
"Anh chính là Lục Đình tướng quân? Là anh đem tôi từ Hoang Tinh về đây?"
Nhìn hốc mắt ấu để đỏ ửng, Lục Đình quỳ một chân ngồi xổm bên mép giường ngẩng đầu nhìn cậu, "Thật xin lỗi, tình huống lúc đó khẩn cấp, chưa có sự cho phép của ngài đã tự tiện chạm vào thân thể của ngài."
Vân Bạch Bạch sửng sốt không nghĩ tới vị này lớn lên đẹp như vậy, còn là nhân vật lớn lại nhận lỗi với cậu trong lúc nhất thời không phản ứng kịp "Không phải, các người đến cũng thật khéo, bão cát ở Hoang mỗi năm đến một lần mỗi lần kéo dài liên tục trong một tháng, nếu một tháng sau các bạn bè thấy ngôi nhà rách nát của tôi..."
Lục Đình lại vươn một bàn tay đặt lên mép giường, cố gắng dùng ngữ khí ôn hòa nhất dỗ ấu tể.
"Bạch Bạch các hạ không cần lo lắng, lúc đi tôi đã dùng phi thuyền tự lấy thiết bị của quân đội lấp kín nhà của ngài lại, còn thiết trí ngoại lực nhưng khai trình tự, tin rằng các bạn của ngài sẽ nhìn thấy."
Vân Bạch Bạch cố gắng làm cho bản thân ở trong hoàn cảnh long trời lở đất bình tĩnh lại, quân hạm khẳng định đã cách Hoang Tinh rất xa, hiện tại lại ầm ĩ muốn trở về là không thể, không biết vì sao Vân Bạch Bạch luôn cảm thấy nhóm Trùng tộc đều không muốn ở trước mặt nhắc tới nơi ở trước kia của cậu, vì thế cậu quyết định trước mắt nhanh chóng kết thân với Trùng tộc mới quen này sau đó lại nghĩ cách.
Ấu tể bắt đầu chủ động dò hỏi quân thư trước mặt: "Lục Đình tướng quân, anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"Tôi năm nay 50."
50????
Thấy ánh mắt kinh ngạc của ấu tể Lục Đình bất đắc dĩ phổ cập kiến thức khoa học cơ bản về Trùng tộc
"Tuổi thọ trung bình của Trùng tộc là 500 tuổi, Bạch Bạch các hạ tôi vẫn còn rất trẻ, cậu đừng nhìn tôi bằng ánh mắt như vậy".
Vân Bạch Bạch lúc này mới nhận ra mình không lễ phép, cậu vội vàng xin lỗi, "Thật xin lỗi Lục Đình tướng quân, tôi không phải cố ý! Hơn nữa anh không cần dùng kính ngữ, nghe thật kỳ quái, cũng đừng gọi tôi Bạch Bạch các hạ, anh cứ gọi tôi Vân Bạch Bạch đi!"
Thì ra ấu tể Trùng đực không phải chỉ gọi Bạch Bạch mà còn có họ
"Cái này không hợp quy định".
Lục Đình thượng tướng ở phương diện nào đó bướng bỉnh vô cùng.
Nhưng Vân Bạch Bạch từ nhỏ lớn lên tự do ở Hoang Tinh, tuy rằng điều kiện sinh hoạt kém một chút, nhưng được các phụ huynh dạy dỗ rất tốt.
"Tôi gọi anh Lục Đình, anh gọi tôi Bạch Bạch được chứ? Nếu không sau tên còn có thêm một kính ngữ thật sự tôi không quen."
Lục Đình xuất phát từ tâm tư thầm kín của bản thân trầm mặc một lúc mới mở miệng "Bạch Bạch?"
Vân Bạch Bạch gật gật đầu: "Lục Đình, tuy rằng lần đầu gặp mặt của chúng ta có chút kỳ quái.
Nhưng tôi có ấn tượng rất sâu sắc với anh, dù sao trừ tôi ra anh chính là giống loài hình người đầu tiên từ bên ngoài đến mà tôi nhìn thấy."
Lục Đình trúc trắc cong cong khóe môi, đây là biểu hiện rất vui vẻ của hắn.
"Đây là vinh hạnh của tôi."
Ngay lúc hai người đều im lặng, bụng của Vân Bạch Bạch kêu lên một tiếng phá vỡ không gian yên tĩnh lần đầu gặp mặt.
Ọt ọt ~~
Mặt Vân Bạch Bạch thoáng cái đỏ ửng, cậu phẩy phẩy đôi cánh sau lưng thuần thục đem bản thân quấn thành cái kén, nhưng mà vẫn để lộ hai lỗ tai phiếm hồng ở bên ngoài.
Trong mắt Lục Đình hiện lên ý cười, hắn đột nhiên đứng lên, còn chưa kịp làm gì đã phát hiện góc áo của mình bị tay ấu tể túm chặt
"Có, có dịch dinh dưỡng không??" Vân Bạch Bạch nhỏ giọng hỏi âm thanh gần như không nghe được "Tôi ăn không nhiều lắm, chỉ cần một túi là được."
Tuy rằng cảm giác Trùng tộc ở đây đối với cậu rất tốt, nhưng Vân Bạch Bạch vẫn luôn độc lập, chưa lần nào chủ động mở miệng xin đồ ăn.
Lục Đình bất đắc dĩ lại đau lòng, "Đương nhiên, cậu vẫn là nhãi con, chúng tôi có sữa dinh dưỡng chuyên môn cung cấp cho ấu tể, tôi đi lấy cho cậu."
"Làm phiền anh rồi."
Nhưng mà Lục Đình nói xong lại không có động tác gì, Vân Bạch Bạch kinh ngạc ngẩng đầu liền bắt gặp đôi mắt sâu không đáy của đối phương.
Thật đáng sợ! Chẳng lẽ đây là bộ mặt thật của Trùng tộc mà bọn Á Tác nói.
"Bạch Bạch, có thể buông tôi ra trước được không?"
"A?" Vân Bạch Bạch cúi đầu, lúc này mới thấy cậu còn nắm chặt góc áo vị tướng quân này, quân trang vốn ngay ngắn đã bị túm đến có chút biến dạng, cậu giật mình nhanh chóng buông tay.
Mặt lại càng đỏ.
"Ngại quá"
"Không có gì, cho dù thế nào cậu cũng không cần phải xin lỗi" Sữa dinh dưỡng được bảo quản trong tủ âm tường của phòng trị liệu dưới nhiệt độ thích hợp, Lục Đình không chần chờ đi sang đó lấy bao tay trắng treo vào ấn một chuỗi mật mã trên tường, rầm một tiếng liền có ngăn tủ trượt ra.
Hắn quay đầu lại hỏi: "Lấy hai bình?"
Hiện tại ấu tể cần phải bồi bổ cho tốt, ở thời kỳ này uống sữa dinh dưỡng là tốt nhất.
Vân Bạch Bạch bất chấp tất cả gật đầu, từ sau khi hoàn thành tiến hóa, cậu cảm thấy sức ăn của mình lớn hơn rất nhiều.
Khi Lục Đình đem sữa dinh dưỡng đưa cho ấu tể, hắn mở ra quang não của Trùng tộc, "Bạch Bạch, tôi có thể quay cậu không? Trên Tinh Võng có rất nhiều Trùng tộc quan tâm cậu"
Vân Bạch Bạch sữa còn chưa kịp uống đến trong miệng đã nghe Lục Đình hỏi như vậy.
"A? Tinh Võng?"
Thiếu chút nữa quên mất ấu tể vẫn còn chưa biết rõ tình huống, Lục Đình kiên nhẫn cùng cậu giải thích nửa ngày về mối liên hệ của Tinh Võng với quá trình phát hiện ra cậu.
Vân Bạch Bạch một tay cầm sữa một tay đấm mạnh lên giường, ngay cả lúc tức giận giọng nói cũng mang theo chút ngọt ngào "Tôi biết cái cục sắt đó hố tôi mà."
Lục Đình lại ho khan hai tiếng, Vân Bạch Bạch quan tâm nhìn lại hỏi hắn, "Chẳng lẽ cổ họng của Trùng tộc đều không được tốt lắm?"
......!Thật sự không phải.
"Vậy cậu đồng ý tôi quay phát video của cậu lên Tinh Võng sao?" Vị thượng tướng bị cho rằng cổ họng có vấn đề hỏi lại.
Vân Bạch Bạch chẹp miệng suy nghĩ, "Thật sự bọn họ đều rất quan tâm tôi sao?" Ngoại trừ các phụ huynh và bạn bè ở Hoang Tinh, Vân Bạch Bạch chưa từng nhận được sự yêu thương từ người khác.
Lục Đình gật gật đầu.
"Quả nhiên Trùng tộc thật sự rất che chở cho nhãi con."
Lục Đình dường như cảm thấy có chỗ nào hơi sai sai, nhưng lại không nghĩ ra lý do.
"Đúng vậy, mỗi một con ấu tể đều báu vậy quý giá của Trùng tộc"
Đặc biệt là giống ngài như vậy trùng đực ấu tể, Lục Đình ở trong lòng tiếp tục yên lặng dùng kính ngữ bổ sung
"Vậy quay đi, nhưng mà không được quay quá lâu.
Cảm giác bị những Trùng tộc khác vây xem rất kì quái" Vân Bạch Bạch cuối cùng vẫn đáp ứng thỉnh cầu của Lục Đình.
Chậm trễ nửa ngày như vậy, Vân Bạch Bạch đã sớm đói không chịu được, hương vị sữa dinh dưỡng trong tay đúng là khác xa dịch dinh dưỡng quá hạn trước đó, không phải là loại bao bì chất lượng kém mà là một loại sờ lên có tính đàn hồi, hình dáng cũng không giống nhau, cái bình này không hề có góc cạnh cậu tìm một vòng mới tìm được chỗ để uống, nhưng mà....
"Tôi có thể đem cái nắp này mở ra hết không?" Cái đồ vật giống như ống hút này thật sự rất kì lạ, chẳng lẽ muốn cậu trong video biểu diễn mút sữa sao?
"Cái nắp này được thiết kế không thể gỡ ra, vì đề phòng ấu tể uống sữa bị sặc dưới tình huống không chú ý." Lục Đình điều chỉnh máy quay nói.
"Được rồi".
Sự thật chứng minh cho dù giống loài nào khi rơi vào trạng thái cực kì đói sẽ mặc kệ tất cả, không rảnh ngại ngùng.
Bình sữa dinh dưỡng của Trùng tộc này khá nặng muốn cầm bằng một tay là không thể, Vân Bạch Bạch chỉ có thể ôm lấy cái chai bằng cả hai tay mới có thể miễn cưỡng ổn định.
Nhìn ấu tể Trùng đực trong video tay ôm bình sữa, đôi cánh theo sung sướng phe phẩy, đôi mắt màu vàng không tự chủ híp lại.
Lục Đình cuối cùng cũng có thể lý giải được vì sao Trùng cái nhìn thấy ấu tể thì không kìm được tình thương của mẹ trỗi dậy.
Thật sự là quá ngoan, đặc biệt là đây còn là của bản thân hắn(*)
(*TvT mình chém bừa, không hiểu câu này nghĩa là gì)
Thượng tướng bá đạo đã lén lút đem những Trùng tộc nhìn trúng ấu tể Trùng đực đá tới ra chuồng gà rồi tự minh tranh thủ cơ hội.
Video dài ba phút đã được Lục Đình cắt xóa chỉnh sửa chỉ còn lại 90 giây, lúc này mới đem video gửi đến tài khoản của quân đội chính phủ trước rồi mới gửi cho hiệp hội bảo hộ Trùng đực.
"Uống xong rồi." Vân Bạch Bạch đem bình sữa rỗng đưa cho vị tướng quân Trùng tộc trước mặt.
Lục Đình đóng quang não, cầm lấy một bình khác, "Còn muốn uống nữa không?"
Vân Bạch Bạch lắc lắc đầu, "Không ngờ được một bình lại nhiều đến như vậy."
Từ lúc tỉnh lại đến giờ cậu vẫn luôn ở trên giường, khi chưa uống sữa thì không có cảm giác gì, uống no rồi lại ngồi không được, bụng nặng trĩu muốn đứng dậy hoạt động một chút.
Trước kia còn ở Hoang Tinh, lúc này sẽ đi chơi cùng Á Tác, Khắc Nhĩ Tư, nhưng mà...
Lục Đình nhận ra được cảm xúc Vân Bạch Bạch thay đổi, không giống với nhóm Đế t*ng trùng đực bên ngoài lúc kiêu căng ngạo mạn, ấu tể này thật sự quá đơn thuần, tâm trạng thay đổi chỉ cần nhìn khóe mắt đuôi lông mày là có thể nhìn ra được.
Đặc biệt là hiện tại còn nhiều thêm một đôi cánh hoa lệ mẫn cảm.
"Bạch Bạch muốn ra ngoài đi dạo sao? Chúng ta hiện tại ở trên quân hạm đứng ở cửa sổ bên kia có thể thấy được vũ trụ mênh mông cùng với rất nhiều hành tinh xinh đẹp phụ thuộc Trùng tộc" Hắn thử đề nghị.
Vân Bạch Bạch vốn dĩ muốn ra ngoài đi dạo nhưng ngại mở lời, cậu còn định chờ một lát sau khi Lục Đình rời khỏi lặng lẽ đi vài vòng ở trong này là được rồi.
"Có thể chứ? Tôi có thể đi ra ngoài?" Cơ thể cậu không tự chủ hướng ra bên ngoài.
Cặp mắt đang mở to kia chứa đầy khát vọng được tự do khiến cho trái tim Lục Đình ngứa ngáy tựa như bị lông vũ chạm nhẹ vào, tuy rằng từ nhỏ đã phải sinh sống trong hoàn cảnh cực kém nhưng ấu tể Trùng đực này vẫn rất hoạt bát.
"Đương nhiên, trên thực tế toàn bộ quân hạm này không có chỗ nào ngài không thể đi."
Vân Bạch Bạch được đồng ý hưng phấn nhảy từ trên giường xuống, có điều sau khi đứng xuống mới phát hiện đôi cánh sau lưng quá lớn, cánh phụ bên dưới khi rũ xuống đã chạm đến mặt đất.
"Cái này có cách nào thu lại hay không?" Cậu duỗi tay nâng đôi cánh màu vàng của mình lên hỏi Trùng cái thành niên trước mặt.
Lục Đình khom lưng xuống nói với ấu tể "Thử cảm nhận một chút tinh thần lực của cậu, sau đó nghĩ đến cảm giác thu cánh lại là có thể thu lại, lúc muốn mở ra cũng giống như vậy, tập trung tinh thần lực lại ở phần lưng là có thể dễ dàng mở ra", hắn lưu luyến nhìn đôi cánh lớn của Vân Bạch Bạch "Đôi cánh của Bạch Bạch là đôi cánh đẹp nhất tôi từng thấy."
Lúc trước nhận được tinh phản hồi từ tinh cầu 336 quận hạm lập tức phải tiến hành nối tiếp, quá trình này vốn phải để cuối cùng.
Lục Đình đã nhận ra cho nên muốn ra phía sau sửa chữa lại, bỗng một trận dao động mãnh liệt từ sau lưng truyền đến quay đầu lại liền thấy Trùng đực dang rộng đôi cánh, hắn không thể hình dung được chấn động trong khi nhìn thấy, vị thượng tướng này trong nhiều năm như vậy cho dù thiết bị gì cũng có thể điều khiển được vậy mà hiện tại thiếu chút nữa hắn đã đem phi thuyền đụng vào vách núi.
Cất hồi ức kinh diễm vào một gốc, liền nhìn thấy ấu tể trước mắt vèo một cái thu cách trở về, loại quần áo này đặc biệt thiết kế sản xuất ra vì Trùng đực, sẽ không vì cánh đột nhiên xuất hiện hay biến mất mà bị hư hại.
Lục Đình có chút tiếc nuối, trừ trường hợp đặc biệt nếu không cánh của Trùng đực sẽ không tùy tiện mở ra, lần sau muốn nhìn thấy không biết là khi nào.
"Đúng là có thể! Chúng ta đi thôi Lục Đình, tôi uống hơi nhiều." Vân Bạch Bạch sờ sờ bụng cách một lớp áo có thể thấy được bụng nhỏ hơi nhô lên tròn tròn.
Nhãi con này thật sự quá đáng yêu rồi.
Cùng lúc đó trên Tinh Võng.
"Quân đội nói có video của ấu tể Trùng đực mới có thật không vậy? Trùng tộc Đế Tinh từ khi nào lại hào phóng như vậy?"
"Muahahahaha Trùng càng nhiều lực lượng càng mạnh, tôi đã đem tài khoản đống quân tại quân đội, giấc mộng thấy nhãi con cuối cùng có thể thực hiện được rồi"
"Lầu trên đừng vui mừng quá sớm, lỡ như nhãi con quá đáng yêu quân đội lại câu giờ thì làm sao? Lập hội đi hối thúc thành viên hiện tại là 1/100000, có ai tham gia cùng không?"
"Tôi 2/10000"
" Tôi, tôi cũng tham gia."
Khi nhóm Trùng cái chuẩn bị tổ chức thành đoàn đi oanh tạc tài khoản quân đội, Tinh Võng tự động cập nhật tin tức mới.
"????Không ngờ nhanh như vậy, mười tám tia tinh thần lực của tôi còn chưa kịp gõ chữ nữa!"
"Woaaa, quân đội lần này làm tốt lắm! Không nói nữa, xem video đi"
Ấn tượng của nhóm Trùng cái đối với Vân Bạch Bạch vẫn dừng lại ở gương mặt dính đầy bụi bẩn khi cậu còn ở bãi rác Hoang Tinh, hiện tại hầu hết những Trùng tộc trên Tinh Võng đã nhanh như bay click vào video mới được quân đội up lên.
Ôm thái độ thành kính bắt xem, hơn nữa lần này không phải phát sóng trực tiếp ít nhiều gì nhóm Trùng tộc cũng có thể lưu lại.
Chẳng qua ngày xưa trong video sẽ có làn đạn vô cùng náo nhiệt, lần này lại im ắng đến lạ.
Mọi người ăn ý thống nhất lựa im miệng, chỉ là từ trong ánh mắt có thể thấy được tình thương của mẹ đang trổi dậy trong nội tâm.
Không có làn đạn nhưng không có nghĩa khu bình luận không có, rất nhanh đã có Trùng tộc xem xong video điên cuồng bình luận phía dưới.
Tất cả bình luận đều là a a a a a!
Lát sau bọn họ mới thoát ra khỏi trạng thái điên cuồng trở lại như bình thường.
"Cái này không phải là âm thanh say sữa thoải mái đến run cánh sao? Tui chớt rồi!!!!"
"Đây là cánh trùng đực sao?"
"Không ngờ khi tôi còn sống có thể thấy được kim sắc trong truyền thuyết!".
"Có thể có được đôi mât mày vàng như vậy chắc chắn là gen cao cấp, vị các hak này quả nhiên lớn lên rất đẹp! Nhưng mà hình như có chút quen mắt"
"Cái bạn nói quen mắt kia, cậu đừng vội, hình ảnh đã đến rồi"
Không lâu sau, phía dưới liền xuất hiện một bình luận được rất nhều bàn tán.
Công ty thú bông Đế Tinh các người thuốc viên(*) [ đính kèm hình ảnh ]
(*hình như là từ lóng, mình search không ra nghĩa)
"Đờ mờ??"
"???".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook