Lông mi Hoắc Cảnh Thâm cụp xuống: “ Đồng ý điều kiện của tôi sao?”
Vân Thanh gật đầu.

“ Ngoan thật.

” Anh nở nụ cười hài lòng, xoa đầu cô giống như một con cún nhỏ, “ Đồng ý rồi, thì không thể nuốt lời, sau này phải có mặt bất cứ lúc nào, ngủ cùng tôi.


…Đợi đã.

Cùng anh ta làm gì? !
Vân Thanh còn chưa kịp phản ứng lại, cơ thể bỗng nhiên bay lên, cô đã bị Hoắc Cảnh Thâm nhấc lên, ném thẳng xuống giường.

Tên đàn ông xấu xa này làm thật sao? !
Vân Thanh đấm đả vùng vẫy.

Hoắc Cảnh Thâm nhìn mảnh khảnh, nhưng từng đường nét cơ bắp phía dưới quần áo đều rắn chắc, thêm vào đó vóc dáng cao, khí thế mạnh, đè x uống như một ngọn núi.

Vân Thanh tay chân nhỏ bé, hoàn toàn không đáng nói trước mặt anh, một tay anh giữ chặt hai cổ tay cô, tay còn lại vòng qua eo siết chặt cô trong lòng.

Anh trừng mắt cảnh cáo người con gái không an phận trong lòng.

“ Còn cử động chút nũ’a, tôi giờ sẽ xử lí cô.



” Vân Thanh thật thà.

Nhưng sau lưng lại lén lút lấy ra chiếc kim châm giấu trong cổ tay áo.

Hoắc Cảnh Thâm nhắm mắt.

“ Dám dùng châm đánh úp tôi, lần sau ngay cả bộ đồ ngủ cũng không cho phép mặc.


Tên bi3n thái đáng chết!!
Vân Thanh hít một hơi thật sâu, chịu đựng.

Thần kinh cô càng thẳng, chỉ cần Hoắc Cảnh Thâm dám làm loạn, cô sẽ đâm thẳng vào huyệt tử của tên bi3n thái này.

Nhưng chưa được bao lâu, trên đĩnh đầu cô vang lên tiếng thờ đều đều của người đàn ông này.

Vân Thanh thận trọng ngẩng đầu, đập vào mắt là yết hầu cong cong gợi cảm khẽ nhô ra của người đàn ông, lên phía trên nữa, Hoắc Cảnh Thâm khẽ nhắm mắt lại,
thở dài yên tĩnh.

.

Anh đã ngủ

rồi sao? !
Hóa ra ngủ mà anh nói…thật
sự chỉ lả ngù đơn thuần.

Vân Thanh không dám động đậy, sợ làm anh thức giấc, chỉ có thề giữ tư thế xa lạ được anh ôm trong lòng.

Mới đầu, cô còn có chút không quen, dần dần, mí mắt bắt đầu đánh lộn, cũng đã ngủ thiếp đi.

.

Mở mắt ra, đã là sáng sớm ngày hôm sau.

Hoắc Cảnh Thâm ở bên cạnh không biết đi đâu từ sớm.

Nhưng bản gốc hợp đồng cổ phần của Tập đoàn Vân thị lại dặt trên đầu giường.

Cũng coi như tên bi3n thái kia giữ chữ tín.

Vân Thanh đánh răng rửa mặt xong, có người hầu mang bữa sáng tới, vừa ăn được một nửa, quản gia Phúc Bá vội vã chạy tới.

“ Phu nhản, người của Vân gia tới!”
Phúc Bá sớm đã nghe gia cảnh của Vân Thanh, ông thương phu nhân, đương nhiên coi thường những người kia của Vản gia, hoàn toàn không thể thừa nhận bọn họ là nhà mẹ đẻ của phu nhân.

Vân Thanh dùng ngôn ngữ kỉ hiệu hỏi vài thứ.

“ Cà nhà bốn người, đều tới rồi.


Ha, cả nhà bốn người đầy đủ.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương