Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không
Quyển 2 - Chương 8: Ép buộc

**

“Ba…” – Thúy Hoa nhõng nhẹo xà vào lòng người ba của mình.

Ông Hải tươi roi rói xoa đầu đứa con nhóc của mình , nói :” Lại có chuyện gì nhờ ba phải không. Điệu bộ này làm ba nghi ngờ lắm đấy”

Thúy Hoa nở nụ cười tinh nghịch :” Hì hì, đúng là ba con có khác. Thật ra, con muốn nhờ ba một chuyện…”

-“Con muốn ba tìm cách nào đó để anh lấy con được không. Con thực sự thích anh ấy , mặc dù bây giờ anh ấy chưa thích con nhưng nếu cưới rồi chắc chắn anh ấy sẽ yêu con thôi. Ba giúp con nhé…”- mắt Thúy Hoa rưng rưng mong chờ cái gật đầu của ba mình… Tất nhiên, đôi mắt yêu tinh ấy sao làm ông có thể từ chối, lấy điện thoại trên bàn , ông gọi trực tiếp cho anh và hẹn anh trưa mai dùng bữa tất nhiên lí do là bàn về công việc.

Được ba giúp đỡ, Thúy Hoa mừng rơn người, hôn má ba một cái rồi đi nhanh lên phòng cười hớn hở , khác biệt với lớp vỏ giả tạo mọi ngày.

*****

Nó và người chồng của nó đang đi tuần trăng mật ở nơi có thể nói lãng mạn hết chỗ chê. Đứa em của anh thì đi hẹn hò với bạn trai café. Anh thì… lặng lẽ u buồn một mình uống rượu…thật tẻ nhạt…

Dòng thời gian cứ thế trôi đi, đến trưa anh nhanh chóng thu xếp công việc rồi đến chỗ hẹn với ông Hải.

Mở màn gặp mặt tất nhiên là những nụ cười giả tạo và màn bắt tay cho có lệ . Anh thật khó hiểu buổi hẹn hôm nay, công việc dự án cuối này đã bàn xong, giờ chỉ cần ông Hải đó ra lệnh là có thể xong và chấm dứt hợp đồng rồi , mà tại sao còn bàn bạc gì nữa? Hay ông ta tính hủy hợp đồng? Việc này mà thành sự thật, hợp đồng hủy có lẽ chắc công ti anh sẽ bị tổn thất nặng nề, chắc chắn sẽ không thế rồi…

“Tôi vào vấn đề chính luôn, thật ra hôm nay tôi có chuyện muốn nói với cậu”- Sau khi thức ăn, đồ uống đã được bày ra thì ông Hải nói luôn không vòng vo tam quốc gì nữa.

Anh không nói gì chỉ nhìn chằm chằm nghe ông nói tiếp…

“ Thật ra chắc cậu biết tôi có đứa con gái rồi đúng chứ. Nó nói nó rất thích cậu và tôi đoán cậu cũng thích nó nên hôm nay tôi định sẽ kết duyên cho con gái của tôi…”

Ép buộc, đây đích thị là ép buộc người khác quá đáng. Nghe ông ta nói vậy, anh thừa biết là ông ta đang ép anh phải lấy cô Thúy Hoa đó. Anh nên làm gì bây giờ, anh đâu có yêu cô ta, mà nếu từ chối thì chắc chắn hợp đồng ngay lập tức sẽ bị hủy…

“Tôi…”

Anh chưa nói dứt câu thì ông Hải đã chen ngang :” Tất nhiên nếu cậu lấy con gái tôi , tôi không có con trai nên công ti tôi sau này sẽ do con gái tôi và cậu quản lí… Nếu, cậu từ chối tôi nghĩ công ti cậu sẽ phải gặp nhiều vấn đề, thậm chí có thể trên đường phá sản đấy, tôi nghĩ cậu nên suy nghĩ kĩ trong bữa ăn này… Tôi cần đáp án cuối bữa ăn…”

Thật sự trắng trợn một cách khinh người. Anh không ngờ đã làm với một người đáng khinh như này. Lời ông ta nói làm sao anh có thể từ chối được cơ chứ, ông ta thừa rõ điều này rồi chứ còn gì. Bao nhiêu năm bố anh bỏ công sức ra gây dựng, nếu anh từ chối nó sẽ tan thành mây khói ư. Anh vừa không thể từ chối vừa phải từ chối vì người anh yêu đâu phải cái cô Thúy Hoa đó,anh nên làm gì đây. Bây giờ anh thật muốn có cô ở bên , nhìn cô cười nói mới hạnh phúc làm sao. Cô bỏ đi, trong anh toàn một màu đen tối, không ánh sáng. Giờ lại càng tối mực hơn….

Bữa ăn trong trầm lặng qua đi, anh biết rằng giờ đây anh phải nói câu đồng ý lấy Thúy Hoa nhưng sao nó khó thốt ra được đến thế.

“Giờ cậu có thể nói đồng ý hoặc từ chối rồi đó”- ông Hải cười thầm nói.

“T..tô…i…tôi..đồng ý…” – lời nói thốt ra mà tim anh đau đến quoằn quại, anh đã hết sự lựa chọn rồi sao, không thể đến bên cô sao? Tại sao ông trời lại trêu anh quá đáng đến thế, mang cô tới bên anh rồi lại vụt biến để anh cưới một người không có chút tình cảm nào…

(Bắp: Bắp ta đang nghĩ truyện không HE được rồi, Bắp ta chưa viết một bộ Se nào cả nên có lẽ…)

(Còn tiếp…)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương