Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Chương 34: Tuyên chiến - đánh nhau

Hôm nay phải nói là một ngày cực kì tồi tệ với nó bởi vì hai cái đuôi Peter và hắn cứ theo hoài, hắn thì nó có thể hiểu nhưng còn Peter...thật là

_em/cậu dùng gì?- lại nữa, cả hai đồng thanh

_....- nó im lặng

_bà xã...- hắn chu mỏ kéo dài từ "xã"

_hihi...- nó che miệng nín cười

_hai ông này bị gái che mắt rồi- Jason lắc đầu

_gái?- nó lặp lại bằng giọng nói sắc lạnh

_ơ...mình...mình không có ý đó- anh hoảng hốt

Rầm - cái bàn vỡ đôi, nó tức giận chạy đi, Peter và hắn cũng chạy theo để lại cả đám đang mắng nhiếc Jason. Nó ngồi thụp xuống gốc cây và thở hồng hộc, Peter nhanh chân đi lại đưa nước cho nó

_cảm ơn- nó lạnh nhạt nói

_Jason không có ý đó đâu- anh gãi đầu nói

_tôi biết- nó bật cười làm anh đơ luôn

_bà xã, em...chạy nhanh quá đó- hắn cuối người thở phì phò trong ánh mắt đắc chí của Peter

_anh...chạy không kịp sao?- nó ngạc nhiên

_phải...- hắn vẫn thở

_không sao chứ?- nó tiến lại nhìn sắc mặt hắn

_em vẫn lo cho anh à?- hắn hỏi

_không lo cho anh thì lo cho ai? nhưng...- nó vẫn thắc mắc

_hihi...di chứng di chứng ấy mà- hắn cười xòa

_di chứng?- nó nhíu mày

_ukm, không cần lo- hắn bẹo má nó

_đợi em nha- nó véo má hắn rồi đi đâu đó

Peter từ đầu đứng nhìn rất khó chịu nhưng trong lòng vẫn chưa bỏ cuộc, anh và hắn nhìn nhau như muốn thiêu đốt cả cái vườn, khẽ bước lại gần, hắn hỏi

_hành động của anh dành cho Andrena là có ý gì hả?

_cũng như anh- anh nhún vai

_hừ, tôi là bạn trai cô ấy, còn anh là gì chứ?- hắn vênh mặt

Peter khẽ giật mình, đúng rồi, anh có là gì của nó nhưng hắn và nó vẫn chưa cưới nhau mà, mắc gì anh phải sợ

_dù như vậy nhưng tôi vẫn sẽ theo đuổi cô ấy- anh mạnh miệng

_được thôi, tùy- tới hắn nhún vai

_cạnh tranh công bằng nhá- anh giơ tay

_ok- hắn bắt tay anh

Còn nó, nó đứng ở một góc quan sát tất cả rồi khẽ cười, kiểu này nó phải trêu hắn một vố mới được nhưng di chứng của hắn là gì? nó phải điều tra điều này thật kĩ...

Sau lời tuyên chiến, hắn và Peter lao vào cuộc đấu mà người chịu trận là nó, nào là "em ăn gì?, uống gì?" đủ thứ, nó thật sự mệt mỏi, thân thể suy nhược cộng thêm bệnh cảm làm nó choáng váng, vì đây là nhà riêng của nó với hắn làm gì có người hầu nên nó tự thân vận động

_khụ...khụ...-khẽ ho và tiến lại tủ lấy thuốc

Cơn đau đầu lại ập đến, cạch - lúc hộp thuốc rơi xuống cũng là lúc thân ảnh mảnh khảnh của nó ngã lăn ra đất, lúc mê man nó nghe có người gọi tên nó nhưng....không phải là người nó mong muốn

Đặt nó xuống giường, Peter gọi cho bọn bạn, đúng lúc đó hắn từ trung tâm mua sắm về

_bà xã ơi, xem anh mua gì cho em nè- hắn gọi với lên lầu

Bốp - một cú đấm từ tay Peter giáng xuống mặt hắn, tất cả ngạc nhiên kể cả hắn

_hừ, bà xã cậu đang nằm như vậy mà còn vui vẻ sao?- anh hét

_Andrena- hắn tiến lại sờ mặt nó

_cậu không có quyền đụng vào cô ấy- anh hất hắn ra

_cậu thì có chắc, nên nhớ cô ấy là VỢ TÔI *bốp*- hắn nhấn mạnh và đánh vào mặt anh

_vợ? nực cười, hai người chưa kết hôn thì vẫn chưa phải là vợ chồng- anh đứng lên nhếch mép

_cậu...

_thôi đi, hai cậu phải để Andrena nghỉ ngơi chứ- Emily nhắc nhở

Lúc này

_khụ..khụ- nó bật dây và ho khan

_Andrena/ bà xã- cả hai đang đứng liếc nhau nghe tiếng nó thì nhào đến

_ồn quá- nó nhíu mày

Peter đỡ nó dậy trong khi hắn không biết phải làm gì, chỉ mong tấm lòng mình nó có thể hiểu

_mặt cậu sao thế?- nó khẽ nhìn hắn rồi hỏi Peter (đang chọc tức "_ _)

_mình không sao- anh cười khi thấy nó quan tâm (atsm)

_em ăn gì không?- hắn không để tâm mà hỏi nó

_ăn...ơ...ÔNG XÃ, anh bị gì thế này? là ai đánh anh? đã bôi thuốc chưa?- nó quay qua tính nói nhưng nhìn thấy vết bầm trên mặt hắn thì cuống cuồng cả lên, Peter hơi buồn

_hai người đó đánh nhau- Mindy thở dài

_đánh nhau? là ai đánh trước?- nó lấy hai tay áp má hắn làm mặt lạnh hỏi

_là anh ta đó chị- hắn xị mặt giả vờ bóng bẩy chỉ về Peter

_...hihi...- nó lúc đầu ngỡ ngàng, nhưng sao đó bật cười bởi độ nhắng nhít của anh chồng - jinjja? (thật sao)- nó vẫn để tay trên má hắn cười rồi hỏi

_ye ~ (vâng)- hắn cao giọng

_sao lại đánh anh ấy?- nó quay qua hỏi tội

_tại..tại- Peter ấp úng

_tại cậu đó- Jenny nói lớn

_có cần phải lớn tiếng thế không?- nó khó chịu

_thôi không có chuyện gì thì bọn này về, tạm biệt bảo bối- Aubrey nói rồi hôn má nó một cái

Jason cũng vậy, nhào lại hôn trán nó sau đó khoác vai Mindy ra về, cả Edward băng lãnh cũng không cưỡng nổi sức hút của nó mà tiến đến hôn lên má nó rồi mới chịu về, Ryan thấy vui vui cũng tính lại hôn nó nhưng *rầm* - đã bị nó đá xuống không thương tiếc

_noona (anh này người Hàn lai Việt)...noona thật ác quá- anh mếu máo

_biến thái- nó phán

_cậu giữ gìn sức khỏe- Min nhắc nhở

_tạm biệt- Peter vẫy tay

_bye- nó cũng vẫy tay lại, còn cười nữa

Hành động này tất nhiên không thể qua mắt hắn, khuôn mặt lạnh băng tiến lại đỡ nó nằm xuống rồi bước ra ngoài, nó thấy lạ và cũng buồn buồn, nó muốn hắn ghen lồng ghen lộn lên kia nhưng ai ngờ điềm tĩnh dữ, nói vậy chứ ai biết đâu, anh nhà đang hết sức là mất bình tĩnh. Xuống bếp lấy hai chai X.O và nốc hết trong 10 phút rồi nằm luôn....

Lát sau thì tiểu thư của chúng ta cũng xuống nhà, nhìn anh Harry nằm lăn lóc mà xót xa, khẽ lắc đầu chán nản rồi tiến đến đỡ hắn

_hic...Andrena, anh đau lắm...đừng như vậy nữa- hắn nói trong khi nấc (vì rượu nha bà con)

_ngốc...em chỉ chọc tức anh thôi mừ- nó cười xoa đầu hắn

_...hic...- hắn ngủ luôn

Nó mệt mỏi lôi hắn lên phòng, dù còn mệt do căn bệnh nhưng nhìn hắn như vậy không kìm lòng nổi mà hôn lên đôi môi mỏng quyến rũ đó một cái, nằm bên cạnh hắn rồi cũng từ từ chìm vào giấc ngủ....

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương