Từ lúc Thanh Nhiễm nhận ra mình xuyên vào cuốn sách, cô đã mơ hồ sống đến mười bảy tuổi rồi, hơn nữa vừa rồi cô còn cùng với nam chính trong sách cứu được nữ chính.

Nữ chính trong cuốn tiểu thuyết Mary Sue, giọng nói mang theo âm điệu mềm mại vùng Giang Nam, khóe mắt hồng hồng, nước mắt lã chã nhìn Thanh Nhiễm: "Hôm nay thật cảm ơn các cậu, tôi là Ôn Thời Nghi, hôm qua tôi mới tới thành phố F, không hiểu sao lại bị người xấu chặn lại."
Nói xong lại khóc nấc lên, lời nói cũng vẻ sắp sụp đổ.

Thanh Nhiễm có chút không đỡ nổi, cười cười rồi lùi về phía sau một bước, cô nghĩ: nữ chính không bị người xấu chặn lại thì nam chính làm sao cứu được người, cốt truyện tiếp theo làm sao phát triển được?
Nữ chính vẫn còn đang khóc rưng rức, Thanh Nhiễm nhìn tên trúc cẩu Tạ Ánh An đứng bên cạnh, cậu ta vẫn ngây ngốc, đối mặt với nữ chính mà không có phản ứng gì.

Ơ, cái này không phải là nhất kiến chung tình, phản ứng của nam chính Tạ Ánh An trong sách cũng không có giống như này.

Theo tình tiết thì hình như là...!
Tạ Ánh An nhíu đôi lông mày anh khí lại, nhìn nữ chính yểu điệu mong manh nói một câu: "Muốn chết à, câm miệng!"
Nữ chính ngước đôi mắt đỏ hồng đáng thương nhìn cậu ta rồi càng khóc to hơn.

Thanh Nhiễm thở dài một hơi, cô từ nhỏ tới lớn sợ nhất là nhìn con gái khóc, cô rút giấy trong túi ra đưa cho Ôn Thời Nghi, nhỏ giọng: "Cậu đừng khóc nữa."
Tạ Ánh An bấy giờ mới đảo đôi mắt bình tĩnh nhìn qua.


Nữ chính khịt khịt mũi nhận lấy tờ giấy, vừa lau nước mắt, vừa hỏi: "Tỉ tỉ, có thể cho em biết tên của chị không?"
Thanh Nhiễm do dự một chút, cô không dám nói cho nữ chính biết tên mình bởi trong sách, lúc cô nói cho nữ chính biết tên của mình vô cùng khí phách, nếu bây giờ nói ra, cô sợ cốt truyện sụp đổ mất dù cho cốt truyện do sự xuất hiện của cô cũng đã bị sụp mất một phần.

Cô không tự chủ được mà nhìn Tạ Ánh An, Tạ Ánh An nhìn nữ chính không mấy thiện cảm, cậu ta tiến lên hai bước kéo tay Thanh Nhiễm: "Đi thôi."
Thanh Nhiễm còn chưa kịp nói lời từ biệt với nữ chính Ôn Thời Nghi đã bị kéo đi mất.

Buổi tối lúc ngồi trước bàn học làm đề thi, Thanh Nhiễm bỗng nhớ lại cốt truyện trong sách, cô trước khi xuyên qua là bị tai nạn xe.

Cô xuyên vào trong cuốn sách tên: "Cô nương thập nhất của giáo thảo." Giáo thảo chính là trúc cẩu Tạ Ánh An của cô, còn cô nương thập nhất chính là Ôn Thời Nghi gặp hôm nay, vì thập nhất đồng âm với Thời Nghi (shi yi).

Bút danh của tác giả là Hướng Khả, lúc Thanh Nhiễm đọc cuốn sách cảm thấy tình yêu của nam chính với nữ chính từ đầu đến cuối đều nhạt nhẽo, sau khi bọn họ đến với nhau, nam chính nghe thấy nam phụ thâm tình bày tỏ với nữ chính xong cũng chỉ nhíu mày, một chữ cũng không thể hiện ra khó chịu.

Khu bình luận có một bộ phận không nhỏ tiểu tiên nữ bất bình thay cho nữ chính: "A a a giáo thảo, cậu còn như vậy nữa sẽ đánh mất thập nhất thật đấy."
"Cảm giác như tác giả chắc chắn chưa yêu đương bao giờ, nam nhân bình thường trong tình huống này sẽ vô cùng khó chịu đấy."
"Đây mà là thịt văn, nữ chính chắc chắn ba ngày không xuống nổi giường..."
"Đồng ý với lầu trên, có điều lầu trên có phải lái xe không?" (Lái xe=18+)

"Lái xe? Cái xe này không phải là còn phải lái qua nhà trẻ nữa à?"
"Lầu trên tự túc đi, gần đây đều là thanh thủy văn, tôi cũng chỉ có thể đến khu bình luận kiếm chút thịt vụn."
"Đã thẩm định xong, lầu trên chắc chắn là một nữ nhân bại hoại."
......!
Khu bình luận đều vì tên mặt than Tạ Ánh An này mà xôn xao, Tạ Ánh An từ tình tiết nhỏ đều không có dao động gì lớn, tác giả đúng là mẹ ruột của cậu ta, đeo lên người cậu vòng hào quang: gia thế nhất lưu, đầu óc thông minh, tướng mạo đẹp trai,...!
Trong tình tiết phát triển chắc chắn có không ít nữ phụ ác độc, Thanh Nhiễm trong sách chính là nữ phụ ác dộc số ba, là thanh mai của nam chính, cô lớn lên cùng nam chính, lại thêm lúc nhỏ mẹ Tạ thường nói "Thanh Nhiễm lớn lên rồi làm con dâu bác có được không?".

Thanh Nhiễm nho nhỏ đều trả lời được, mặc dù sau này bọn họ đều đã trưởng thành, mẹ Tạ cũng không nói đùa như vậy nữa, nhưng những câu nói này đã khắc sau trong lòng Thanh Nhiễm, cô cảm thấy bản thân sau khi trưởng thành chắc chắn sẽ gả cho Tạ Ánh An.

Ngay khi Tạ Ánh An có hảo cảm với nữ chính, Thanh Nhiễm trong sách cùng nữ phụ số hai ghen tị đến đỏ mắt, bọn họ giống như phát điên mà hãm hại nữ chính.

Sau này, nữ phụ số hai càng điên cuồng nhẫn tâm, cô ta muốn tìm người đến hủy hoại sự trong sạch của nữ chính, nên đã đi tìm Thanh Nhiễm giúp mình đối phó với nữ chính, Thanh Nhiễm trong sách cũng là đồ ngốc, không chút nghi ngờ mà đồng ý luôn.

Bọn họ cứ nghĩ sự việc trót lọt, nhưng nữ chính nói cho cùng cũng vẫn là nữ chính, trên người đều có hào quang hộ thể, sau này, sự việc bại lộ, Tạ Ánh An không chút nể tình, sử dụng mối quan hệ của ông nội cậu đẩy nữ phụ số hai vào ngục.

Thanh Nhiễm vì là thanh mai lớn lên cùng Tạ Ánh An từ nhỏ nên không bị anh đẩy vào ngục, có điều khi ấy, Ôn Thời Nghi với Tạ Ánh An đã xác định quan hệ bạn bè, cha Thanh Nhiễm vì lời nhắc nhở của Tạ gia nên nội trong ba tháng phải gả cô đi, lúc xuất giá, Thanh Nhiễm còn chưa đầy hai mươi tuổi.


Cha Thanh Nhiễm thật sự vô cùng yêu con gái, chẳng qua chuyện làm ăn bị nhà họ Tạ chèn ép nên trong ba tháng, ông đã cẩn thận quan sát rất nhiều thanh niên trẻ tuổi.

-
Sau này không biết tại sao anh ta lại đến đại học F, đại học F cũng không phải không tốt, chỉ là so với đại học B hay đại học Q thì...!Anh ta tốt nghiệp đại học năm mười tám tuổi, học nghiên cứu sinh mấy năm, sau khi đạt được học vị thì vừa nghiên cứu vừa quay lại trường cũ làm giáo sư.

Trong sách cũng không kể nhiều đến cuộc sống của Thanh Nhiễm sau khi gả cho anh ta, chỉ nói chung cuộc sống không tồi, anh ta cho Thanh Nhiễm học xong đại học, phiên ngoại cũng nhắc tới hai người con trai, gái của bọn họ...!
"Lý Thanh Nhiễm, hồi thần lại, em đang nghĩ cái gì vậy? Anh gọi em từ ngoài cửa rồi mà em không nghe thấy hả?" Lý Thanh Mặc đặt cốc sữa bò lên trên bàn, cốc đầu Thanh Mặc, nhìn sấp đề cao cao trên mặt bàn, anh cười cười phóng đại: "Mẹ ơi...!Lý Thanh Mặc, em điên rồi à, ngày cuối cùng của kì nghỉ hè rồi mà vẫn không buông tha cho bản thân hả?"
Thanh Nhiễm uống một ngụm sữa bò, nhìn người anh trai song sinh thở dài: "Ca ca, nhỏ không cố gắng, về già ắt hối hận, em phải đứng top ba của khối".

Lý Thanh Mặc giật giật khóe miệng, giục Thanh Nhiễm: "Uống nhanh đi, anh rửa cốc cho."
Thanh Nhiễm muốn đứng top ba khối, anh cũng phải đứng trong top hai, không thể để thua kém em gái được.

Thanh Nhiễm uống xong, đưa chiếc cốc rỗng cho Thanh mặc, cười hề hề: "Cảm ơn ca ca!"
Lý Thanh Mặc nhận lấy chiếc cốc, nhấc tay lên xem đồng hồ: "Bây giờ là chín giờ hai mươi bảy phút, làm xong tờ đề này thì đi ngủ đi, đến mười giờ đừng để anh nhìn thấy ánh đèn trong phòng em."
"Được ạ, ca ca ngủ ngon."
"Ngủ ngon!"
Sau khi Lý Thanh Mặc rời đi, Thanh Nhiễm dọn dẹp một nửa xấp đề trên bàn rồi nhét vào trong cặp, vệ sinh cá nhân xong thì nằm dài trên giường, nghĩ đến cốt truyện trong sách.


Cô xuyên qua, ngoài việc thay đổi chuyện học tập của Thanh Nhiễm thì những chi tiết quan trọng khác không thể thay đổi được, ví dụ: trong sách, mẹ cô bởi vì cô lúc mười ba tuổi chạy đi chơi, lúc bà đi tìm thì bị xe tông, qua đời.

Sau khi cô xuyên qua đã vô cùng nghe lời, thỏa mãn mọi mơ tưởng của mẹ về con gái, nhưng mẹ vẫn qua đời năm cô mười ba tuổi, nguyên nhân vẫn như cũ bị xe tông, tài xế xe say rượu mất lái...!
Mẹ chết không phải do cô nên Lý Thanh Mặc cũng không ghét cô như trong sách, hơn nữa còn phụ trách thay mẹ chăm sóc cô.

Lại ví như: ông ngoại mà Tạ Ánh An yêu kính nhất qua đời vù bệnh tật, hôm nay là do cô cùng Lý Thanh Mặc cùng nhau đi để an ủi Tạ Ánh An, nhưng giữa chừng Lý Thanh Mặc cùng đám anh em tốt kéo nhau đi chơi, cô cũng ma xui quỷ khiến mà cùng Tạ Ánh An cứu nữ chính.

Sau khi nữ chính xuất hiện, nội dung của cuốn tiểu thuyết mới coi như bắt đầu, Thanh Nhiễm lười nhớ lại các loại hành động tìm chết của mình với nữ phụ số hai, cô cũng không giống với Thanh Nhiễm trong sách thích Tạ Ánh An.

Có lẽ từ nhỏ đến lớn cùng nhau trưởng thành, cô cảm thấy quen thuộc với gương mặt Tạ Ánh An, vô cùng đẹp nhưng cũng không có bao nhiêu đáng kinh ngạc, ồ không, cô vẫn khá thích bộ dáng lúc cậu khóc.

Theo như cốt truyện, cuối cùng, cô vẫn phải gả cho giáo sư Lâm hơn cô chín tuổi, đây cũng tính là sự việc chính, khá năng thay đổi được không lớn, mục tiêu đến đại học Q của cô giờ biến thành đại học F, biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng.

Nữ phụ ác độc phải giao cho nữ phụ số hai và số bốn rồi!
Ngày thứ hai, lúc Thanh Nhiễm mơ mơ hồ hồ xuống lầu, Lý Thanh Mặc đang ăn sáng, dì giúp việc chỉ phụ trách nấu cơm ba bữa, làm xong thì đi, Lý Thanh Mặc vừa thấy Thanh Nhiễm xuống lầu liền vào bếp bưng ra một bát cháo.

Thanh Nhiễm húp cháo đến nửa tiếng mới xong, ngẩng đầu lên thì thấy ngay đôi mắt gấu trúc của Lý Thanh Mặc, cô bị dọa cho nhảy dựng: "Ca, tối qua có phải anh lại thức khuya chơi game đúng không?"
Lý Thanh Mặc - người làm đề thi đến bốn giờ sáng: "......".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương