Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi
-
Chương 62
Nó lại bật cười lần nữa:
- Cậu có vẻ sành?
- Đương nhiên, em cũng biết, anh đã từng qua lại rất nhiều cô gái, loại nào anh cũng trải qua! Nhưng riêng kiểu người như em thì anh thấy mới lạ!
Câu nói này của hắn khiến nó hơi bức bối trong lòng:
- Đến bây giờ cũng thế sao?
- Không. Đến bây giờ, anh chỉ có mình em!
- …..
Nó im lặng. Trái tim nó rung lên liên tục, đập nhanh hơn bình thường, nó thấy xúc động trước câu nói khẳng định của hắn, và càng yêu hắn hơn…. Hắn nói tiếp:
- Với lại, lúc trước, anh chỉ coi tình yêu như trò chơi, anh chưa từng yêu ai chân thật, cho đến khi gặp nha đầu chết tiệt như em!
- Vậy… cậu…thật sự chân thật với tôi????
- Anh đã nói rồi mà, trong tim anh chỉ có em… chỉ có riêng em thôi biết không?
Nó càng lắp bắp hơn, đôi má đỏ gắt:
- Nhưng tôi….
Hắn đưa tay lên chỉnh điều hòa:
- Anh biết…anh biết… Em vẫn đang thích tên đó, cái tên Hoàng Minh đó, anh biết. ANh đợi được.
- ừ….
- Anh biết…anh biết… Em vẫn đang thích tên đó, cái tên Hoàng Minh đó, anh biết. Anh đợi được.- ừ…
Giọng nó nhỏ dần. Nhưng rồi chiếc xe mui trần của hắn cũng dừng lại tại 1 căn nhà biệt thự, bên trong có tiếng nhạc ồn ào, nhộn nhịp. Nó bỗng cười, rồi ra khỏi xe. Hắn giơ tay ra, như muốn nó khoác vào đó, nó cũng gật gù làm theo! Rồi cả hai cùng bước vào trong, qua cánh cổng nâu.
Tiểu nha đầu! Em là của riêng tôi!
Bên trong quả thực rất nhộn nhịp! Trang trí rất đẹp! rất nhiều người, rất nhiều thức ăn và cũng rất nhiều ông bà đáng tuổi bác, đáng tuổi ông, tuổi bà, tuổi bố, tuổi mẹ.
Nó sánh vai với hắn. Khiến mọi người cùng hướng ra phía cửa để nhìn. Thật giống như công khai yêu nhau vậy! Nó mỉm cười dễ mến, còn hắn thì khuôn mặt vẫn lạnh như tờ. Đi hết cái cầu thang, có mấy chàng trai đi tới, hỏi han, làm quen. Nó cười cười, gật đầu e thẹn. Hắn tức phát điên, đã nói không được như thế mà nó vẫn dám chống đối hắn. Giận dỗi, định buông tay ra như đôi tay nó cứ ghì chặt lấy, Hắn đành đứng bên cạnh nhìn. Cho tới khi không chịu nổi, nhíu mày:
- Xin lỗi nhé? Cô ấy là bạn gái tôi! Cũng chuẩn bị là vợ, nên mong các anh tránh ra, chúng tôi còn chưa được nhập tiệc! Đứng đây chừng 15p rồi đó!
Mấy chàng trai kia biết hắn là người có tiếng trong trường, nên cũng im bặt rồi đi luôn. Nó cười khúc khích, trách:
- Sao cậu lại để lâu như vậy chứ? 15p cười đau cả miệng, cúi mặt nhìn đất, rồi bắt tay với con trai, tôi thấy mệt mỏi ghê gớm, vậy mà mãi cậu mới nói câu đó!
Hắn trừng mắt nhìn nó:
- Em…
- Hehe… Đi thôi! Tới chỗ bố mẹ nào!
Hắn bị nó lôi đi, cũng để mặc nó lôi đến bàn bố mẹ đang ngồi nói chuyện với mấy bác để bàn chuyện làm ăn gì đó.Sau khi Cúi đầu chào hỏi rồi cả hai lại chạy đi tìm Viên Viên, Mẫn với anh Hoàng Minh.
Tiểu nha đầu! Em là của riêng tôi!
Cuối cùng thì cũng gặp chúng nó. Vẫn luôn là cái cánh gà sau sân khấu, chúng nó đang trang điểm cho đội biểu diễn. Nó để hắn bơ vơ một mình trên cái bàn với hàng tá mấy chị gái vây quanh, nó nhìn thấy, chui vào đám người, cười khẽ:
- Các chị, đây là người yêu em, cũng chuẩn bị là chồng, em xin phép mang cậu ấy đi!^^
Hắn nhếch môi cười. Mấy chị gái mặt buồn, chẳng thèm đoái hoài đến hai đứa nữa. Hắn trách:
- Sao em lại để lâu như vậy chứ? 5p cười đau miệng, gật đầu liên tục, rồi bắt tay, rồi kí tên tặng mấy bà cô đó, anh thấy mệt mỏi ghê gớm, vậy mà mãi em mới nói câu đó!
Nó ngạc nhiên nhìn hắn:
- Sao lại bắt trước tương tự câu của tôi?
- Em cũng bắt trước câu của anh đó thôi.
- Kệ tôi.
- Vậy cũng phải kệ anh chứ?
- Xùy….
Nó lắc đầu rồi lôi hắn vào sau cánh gà. Lập tức Viên Viên chạy tới, trang điểm nhẹ cho hắn, hắn nhăn nhó:
- Làm gì vậy?
- Trang điểm cho cậu! – Viên Viên nói.
- Tại sao?
Nó đứng bên cạnh, nhẹ nhàng lấy chổi trang điểm má:
- Cậu sẽ tặng một bài sáo cho anh Minh mà?
Hắn đứng phắt dậy, làm Viên Viên giật mình, rơi luôn cái chổi đánh má, hắn cau có:
- Bao giờ chứ?
- À… tôi thấy trên xe cậu…có….có…một bản nhạc thổi sáo… nên tôi nghĩ… bản nhạc ấy dành cho anh Minh…
- Hừ…Em thật lắm chuyện.
Hắn ngồi xuống ghế, yên lặng để Viên Viên trang điểm.
Trang điểm xong, Viên Viên cười:
- Hí hí… Minh Vũ nhà mình không cần trang điểm cũng đẹp, mà khi trang điểm lên thì đẹp tuyệt trần…
Nó nhìn mặt hắn, gật đầu cười. Hắn làm ngơ cho qua, rồi bước lên sân khấu.
- Cậu có vẻ sành?
- Đương nhiên, em cũng biết, anh đã từng qua lại rất nhiều cô gái, loại nào anh cũng trải qua! Nhưng riêng kiểu người như em thì anh thấy mới lạ!
Câu nói này của hắn khiến nó hơi bức bối trong lòng:
- Đến bây giờ cũng thế sao?
- Không. Đến bây giờ, anh chỉ có mình em!
- …..
Nó im lặng. Trái tim nó rung lên liên tục, đập nhanh hơn bình thường, nó thấy xúc động trước câu nói khẳng định của hắn, và càng yêu hắn hơn…. Hắn nói tiếp:
- Với lại, lúc trước, anh chỉ coi tình yêu như trò chơi, anh chưa từng yêu ai chân thật, cho đến khi gặp nha đầu chết tiệt như em!
- Vậy… cậu…thật sự chân thật với tôi????
- Anh đã nói rồi mà, trong tim anh chỉ có em… chỉ có riêng em thôi biết không?
Nó càng lắp bắp hơn, đôi má đỏ gắt:
- Nhưng tôi….
Hắn đưa tay lên chỉnh điều hòa:
- Anh biết…anh biết… Em vẫn đang thích tên đó, cái tên Hoàng Minh đó, anh biết. ANh đợi được.
- ừ….
- Anh biết…anh biết… Em vẫn đang thích tên đó, cái tên Hoàng Minh đó, anh biết. Anh đợi được.- ừ…
Giọng nó nhỏ dần. Nhưng rồi chiếc xe mui trần của hắn cũng dừng lại tại 1 căn nhà biệt thự, bên trong có tiếng nhạc ồn ào, nhộn nhịp. Nó bỗng cười, rồi ra khỏi xe. Hắn giơ tay ra, như muốn nó khoác vào đó, nó cũng gật gù làm theo! Rồi cả hai cùng bước vào trong, qua cánh cổng nâu.
Tiểu nha đầu! Em là của riêng tôi!
Bên trong quả thực rất nhộn nhịp! Trang trí rất đẹp! rất nhiều người, rất nhiều thức ăn và cũng rất nhiều ông bà đáng tuổi bác, đáng tuổi ông, tuổi bà, tuổi bố, tuổi mẹ.
Nó sánh vai với hắn. Khiến mọi người cùng hướng ra phía cửa để nhìn. Thật giống như công khai yêu nhau vậy! Nó mỉm cười dễ mến, còn hắn thì khuôn mặt vẫn lạnh như tờ. Đi hết cái cầu thang, có mấy chàng trai đi tới, hỏi han, làm quen. Nó cười cười, gật đầu e thẹn. Hắn tức phát điên, đã nói không được như thế mà nó vẫn dám chống đối hắn. Giận dỗi, định buông tay ra như đôi tay nó cứ ghì chặt lấy, Hắn đành đứng bên cạnh nhìn. Cho tới khi không chịu nổi, nhíu mày:
- Xin lỗi nhé? Cô ấy là bạn gái tôi! Cũng chuẩn bị là vợ, nên mong các anh tránh ra, chúng tôi còn chưa được nhập tiệc! Đứng đây chừng 15p rồi đó!
Mấy chàng trai kia biết hắn là người có tiếng trong trường, nên cũng im bặt rồi đi luôn. Nó cười khúc khích, trách:
- Sao cậu lại để lâu như vậy chứ? 15p cười đau cả miệng, cúi mặt nhìn đất, rồi bắt tay với con trai, tôi thấy mệt mỏi ghê gớm, vậy mà mãi cậu mới nói câu đó!
Hắn trừng mắt nhìn nó:
- Em…
- Hehe… Đi thôi! Tới chỗ bố mẹ nào!
Hắn bị nó lôi đi, cũng để mặc nó lôi đến bàn bố mẹ đang ngồi nói chuyện với mấy bác để bàn chuyện làm ăn gì đó.Sau khi Cúi đầu chào hỏi rồi cả hai lại chạy đi tìm Viên Viên, Mẫn với anh Hoàng Minh.
Tiểu nha đầu! Em là của riêng tôi!
Cuối cùng thì cũng gặp chúng nó. Vẫn luôn là cái cánh gà sau sân khấu, chúng nó đang trang điểm cho đội biểu diễn. Nó để hắn bơ vơ một mình trên cái bàn với hàng tá mấy chị gái vây quanh, nó nhìn thấy, chui vào đám người, cười khẽ:
- Các chị, đây là người yêu em, cũng chuẩn bị là chồng, em xin phép mang cậu ấy đi!^^
Hắn nhếch môi cười. Mấy chị gái mặt buồn, chẳng thèm đoái hoài đến hai đứa nữa. Hắn trách:
- Sao em lại để lâu như vậy chứ? 5p cười đau miệng, gật đầu liên tục, rồi bắt tay, rồi kí tên tặng mấy bà cô đó, anh thấy mệt mỏi ghê gớm, vậy mà mãi em mới nói câu đó!
Nó ngạc nhiên nhìn hắn:
- Sao lại bắt trước tương tự câu của tôi?
- Em cũng bắt trước câu của anh đó thôi.
- Kệ tôi.
- Vậy cũng phải kệ anh chứ?
- Xùy….
Nó lắc đầu rồi lôi hắn vào sau cánh gà. Lập tức Viên Viên chạy tới, trang điểm nhẹ cho hắn, hắn nhăn nhó:
- Làm gì vậy?
- Trang điểm cho cậu! – Viên Viên nói.
- Tại sao?
Nó đứng bên cạnh, nhẹ nhàng lấy chổi trang điểm má:
- Cậu sẽ tặng một bài sáo cho anh Minh mà?
Hắn đứng phắt dậy, làm Viên Viên giật mình, rơi luôn cái chổi đánh má, hắn cau có:
- Bao giờ chứ?
- À… tôi thấy trên xe cậu…có….có…một bản nhạc thổi sáo… nên tôi nghĩ… bản nhạc ấy dành cho anh Minh…
- Hừ…Em thật lắm chuyện.
Hắn ngồi xuống ghế, yên lặng để Viên Viên trang điểm.
Trang điểm xong, Viên Viên cười:
- Hí hí… Minh Vũ nhà mình không cần trang điểm cũng đẹp, mà khi trang điểm lên thì đẹp tuyệt trần…
Nó nhìn mặt hắn, gật đầu cười. Hắn làm ngơ cho qua, rồi bước lên sân khấu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook