Tiểu Nam, Tiểu Nam
Chương 3: BMW đẹp trai

Cuối tuần, chán quá đi!

Ở nhà dọn dẹp vệ sinh, tự nhiên mặt mũi lem luốc hết cả lên.

Chết tiệt, nếu như không phải dạo này ăn dựa vào mẹ nhiều quá thì tôi không bao giờ làm nô bộc cho mẹ đâu =.=

Dọn dẹp vệ sinh với tôi mà nói chẳng khác gì tự đày đọa bản thân.

Khó khăn lắm mới làm xong, tôi kéo cây lau nhà ra ngoài cửa đứng, gió nhẹ thổi qua gương mặt đỏ hồng của tôi, như cầm vũ khí trong tay, tôi đứng ở giữa cửa, dùng cây lau nhà đỡ cơ thể mệt mỏi mềm như bùn của mình, đợi gió thổi thổi cho khô và chờ mẹ về nhà khen thưởng.

Đột nhiên, một chiếc BMW dừng lại trước mặt tôi.

Cửa mở, một phong cách quý phái tỏa ra, người đó mặc comple, thắt cà vạt, cả người toát ra vẻ ta có tiền, ta có nhân dân tệ, ta có cá tính, ta có thẻ tín dụng cao cấp, người đàn ông như thế đang xuất hiện trước mặt tôi.

Đẹp, đẹp trai, thực sự là rất đẹp trai.

Dựa vào cây lau nhà, tôi suýt chút nữa là ngã lăn ra, thay đổi tư thế, tiếp tục nhìn anh chàng đẹp trai đi tới trước mặt tôi. Anh ta nhìn cô gái mặt mày lem luốc bên cây lau nhà – tôi chứ ai, và nhẹ nhàng hỏi: "Cô là Tiểu Nam à?".

Tôi đột nhiên muốn quay lưng lại, dùng nước bọt vuốt lại tóc cho thẳng, ném phăng cây lau nhà đi, quay lại cười duyên một cái, thay đổi nghìn độ: Là tôi.

Thế nhưng tôi không có cơ hội.

Tôi nắm chặt cây lau nhà, tháo vội cái tạp dề xộc xệch, đưa tay lên cào cào lại mái tóc rồi xấu hổ đáp: "Là tôi, tìm tôi có việc gì không?".

Anh chàng đẹp trai: "Tôi là bạn trai của Tiểu Vy, muốn tìm cô để nói chuyện".

Hả?

Tìm tôi nói chuyện, có gì đáng nói chứ? Tôi còn chưa kịp nghĩ ngợi gì thì đã cảm thấy quanh mình có người đi tới.

Nhìn kĩ lại hóa ra người đi đi lại lại quan sát động tĩnh của chúng tôi lại là mẹ già của tôi. Mẹ đang nhìn tôi rồi nháy mắt, giơ nắm đấm, gật đầu rồi thè lưỡi.

Ý mẹ tôi hiểu, ánh mắt mẹ nhìn tôi không ngừng, với ý khâm phục, lại còn tỏ vẻ hài lòng về anh chàng đẹp trai này, muốn tôi phải nắm chắc cơ hội. Nếu không về nhà là chết với mẹ tôi.

Tôi shock! Chuyện này là thế nào với thế nào đây?

Tôi lịch sự từ chối, sau đó thay đổi, lên cái hẹn, sau đó kéo cây lau nhà đi vào.

Mẹ tôi chau mày đi vào với tôi, vào đến cửa là túm lấy cái gậy cho tôi biết tay.

May đời là tôi cũng có cây lau nhà trong tay, nếu không thì … xong đời rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương