Tiểu Mỹ Nhân Cùng Tra Công
-
Chương 30
Tra Công khổ sở chờ đợi một tuần, trong lúc đó đi tìm bác sĩ nha khoa xem qua, kết luận là bên trong răng nanh sứt mẻ vẫn còn tồn lại mấy dây thần kinh, kiến nghị nhanh chóng giải phẫu chữa trị.
Chỉ là một khi tiến hành phẫu thuật, ít nhất phải có mấy kì không cách nào phóng tin tức tố. Nói cách khác, cơ hội đánh dấu tạm thời mà Tra Công thật vất vả mới có được hết hiệu lực.
Tra Công không nỡ.
Tiểu Mỹ Nhân cho hắn cắn nhất định là xem mức ở kì phát tình.
Kì phát tình một năm chỉ có vài lần, mượn cớ này trong ngắn hạn không thể có lần thứ hai.
Tra Công bị đau răng đến mất tri giác chờ trước cửa nhà Tiểu Mỹ Nhân, chờ đến khi Tiểu Mỹ Nhân vừa mới mở cửa thì nhào tới, che miệng nhỏ giọng nói, “Bé vợ, cho anh cắn một cái với, nhanh lên nhanh lên!”
Tiểu Mỹ Nhân đen mặt, “Ai là bé vợ của anh, cắn thì cắn lẹ, cắn xong thì cút”
Tra Công che miệng tiến lại gần cái cổ trắng như tuyết dưới làn tóc đen của Omega, sau đó hít sâu một hơi, đem cái răng nanh khác cũng bắt đầu ẩn đau cẩn thận tiến vào.
“Shhh ——”
Cái tiếng hít không khí này không phải Tiểu Mỹ Nhân phát ra.
Mà là Tra Công.
Trong chớp mắt đầu răng dùng sức cắm vào da thịt mềm mại, sự đau xót khó diễn tả thành lời đấm thẳng nào đại não Tra Công.
Truyện được đăng tải duy nhất trên Wattpad.
Dây thần kinh răng bị tổn thương gây nên từng trận đau đớn sắc bén nhảy nhót. Không chỉ có vậy, dường như nướu răng cũng bị bị tác động bởi hành động nỗ lực đánh dấu của Tra Công.
“Đau…”, Tra công ủy khuất rút ra răng nanh, một tay bưng hai má thiếu chút nữa khóc lên, “Bé vợ, răng anh muốn rơi mất luôn…”
Từ khi kì phát tình kết thúc, Tiểu Mỹ Nhân không có gặp lại Tra Công lần thứ hai, cho nên cũng không biết việc răng hắn không còn.
Vì vậy lúc Tra Công khóc, Tiểu Mỹ Nhân rất hờ hững, vẫn luôn dùng ánh mắt nhìn thằng ngu đánh giá đối phương, “Anh còn giống như hồi nhỏ lén lút trốn trong chăn ăn kẹo à?”
Lời kia vừa thốt ra, Tiểu Mỹ Nhân liền tự biết lỡ lời.
Cậu thay thế “nguyên phối” cùng Tra Công kết hôn đối với quá khứ của đối phương phải không biết gì mới đúng, làm sao sẽ rõ ràng chuyện hồi nhỏ.
May là Tra Công căn bản không đủ thông minh để nhận ra Tiểu Mỹ Nhân vừa bị hớ.
“Mới không có!”, Tra Công như bị giẫm phải đuôi mèo, âm thanh cũng cất cao, tay vẫn bưng má như trước, “Anh đã sớm không ăn nữa rồi!”
Tiểu Mỹ Nhân thở phào nhẹ nhõm, sau đó nheo mắt lại, ngón tay mảnh khảnh một phát bắt được cánh tay Tra Công, ánh mắt sắc bén mà lạnh nhạt, “Răng anh đến tột cùng là làm sao vậy?”
Tra Công đau đến ngất ngất ngây ngây, trong khoảng thời gian ngắn thật sự bị Tiểu Mỹ Nhân cưỡng ép kéo bàn tay đang bụm mặt kia, sáng loáng lộ ra cái răng nanh bị thiếu mất một nửa.
Tiểu Mỹ Nhân nhìn chằm chằm nửa cái răng kia, lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.
Tra Công bị bé vợ nhà mình mang theo ánh mắt kinh ngạc nhìn đến xấu hổ, muốn chạy trốn lại cảm thấy mất mặt, oan ức đến đầu gục xuống.
“…Làm sao bị?”, Tiểu mỹ nhân nhíu mày hỏi.
Tra công nơi nào chịu ăn ngay nói thật, ấp úng mà xé nửa ngày mượn cớ, khăng khăng chính mình là “Thời điểm tản bộ không cẩn thận té lộn mèo một cái, vừa vặn sứt mẻ vì tảng đá ven đường.
Tiểu Mỹ Nhân có thể tin cái quỷ.
“Cho anh mười giây nói thật với tôi”, Omega lạnh lùng thu tay về, tiện thể phủi một cái đầu ngón tay không tồn tại bụi, “Nếu để cho tôi phát hiện anh vẫn lại gạt tôi, thì cũng đừng liên lạc nữa”
Ở trước mặt bé vợ, tự tôn có đáng là gì.
Tra Công càng cúi đầu xuống thấp hơn, trịnh trọng trình bày, “Vào kì phát tình của em…anh thiếu chút nữa đánh dấu cưỡng chế cho em”
Tiểu Mỹ Nhân rơi vào tình nhiệt không có kí ức nghe được sửng sốt, sống lưng hậu tri hậu giác không nhịn được lạnh lẽo.
Cậu khi đó phát tình, mơ hồ đến lợi hại, bị Tra Công ôm chạy vào phòng,… Căn bản không nghĩ tới bản thân sẽ gặp đối đãi ra sao.
Nếu như Tra Công quyết tâm muốn đánh dấu cậu, cậu căn bản không có bất cứ cơ hội nào trốn chạy, quãng đời còn lại cũng sẽ bị đối phương cưỡng chế trói chặt lại với nhau, cũng không có chút tự do nào.
Tra Công thấy bé vợ không lên tiếng, nuốt nước miếng, tiếp tục lo lắng thấp thỏm thú nhận, “Anh…anh tự chủ không tốt em cũng biết, thường thường không quản được bản thân. Anh sợ sơ ý một chút thật sự đánh dấu em, em sẽ tức giận, anh liền… Liền đập răng vào tấm ván đầu giường, như vậy sẽ không làm tổn thương em… Tuy rằng khi đó anh vẫn lén lút đánh dấu tạm thời cho em… Nhưng mà…anh…”
Tiểu Mỹ Nhân nhấc mắt lên, nhìn Tra Công lời ít mà ý nhiều mà tổng kết, “Anh là ngu ngốc”
Tra Công hiếm khi nghe thấy Tiểu Mỹ Nhân thô bạo mắt choáng váng, “Không phải, bé vợ em làm sao đột nhiên mắng người nha?”
“Ngậm miệng anh lại, tôi sợ tôi trong cơn tức giận đem cái răng khác của anh cũng đập cho nát”, Tiểu Mỹ Nhân mặt lạnh như sương nắm lấy tay Tra Công, lôi Alpha cao hơn mình một cái đầu đi ra ngoài, “Đi, đến bệnh viện nha khoa”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook