Tiểu Hồ Ly PK Đại Ca Sói Xám
-
Chương 11: Thì ra, cậu là đàn ông!
Trong
mắt Hoa Hồ Điệp, Kỷ Hiểu Nguyệt là một người có bệnh điển hình!
Vườn hoa Thế Kỷ vốn là một vườn treo dành cho những kẻ có tiền đến tiêu khiển, sau đó vì cổ đông lớn nhất là Tập đoàn Lãng Thăng đột nhiên rút vốn đầu tư nên Vườn hoa Thế Kỷ có một mảnh đất gần biển, ở đó có một ngôi nhà bỏ không, diện tích không lớn, lại tương đối hẻo lánh. Khi Vườn hoa Thế Kỷ còn trong thời kỳ huy hoàng còn chưa kịp thực hiện thì đã phải đóng cửa, vì thế nơi này vẫn bị bỏ không.
Vô tình, Kỷ Hiểu Nguyệt phát hiện ra và thuê được ngôi nhà đó khi nó đang hạ giá. Có ba lý do. Thứ nhất, ngôi nhà này phải lớn gấp đôi căn phòng cô đang ở hiện nay, trước nhà còn có một vườn hoa nhỏ mà tiền thuê lại rẻ hơn một nửa. Thứ hai, dù ở đây hơi vắng vẻ một chút, nhưng chỉ cần đi bộ mười phút là tới bến xe bus chạy thẳng đến công ty, khá thuận tiện. Thứ ba, cũng là lý do quan trọng nhất, cô muốn xây một khu vườn nhỏ trồng hoa giống trong game.
Trong Chân Linh Thần Giới có một nới dành riêng cho những người không muốn tu tiên, chỉ đến để ngắm cảnh, nghe nhạc, vui chơi, nói chuyện, đó là Rừng Hạnh Phúc. Trong rừng, ở gần biển có một tòa lâu đài như trong truyện cổ tích, được xây bằng những viên đá nhỏ nhiều màu sắc, vô cùng xinh đẹp tinh tế. Tông màu chính của tòa lâu đài là màu sữa, tạo cảm giác như đang nếm hương vị ngọt ngào của kem. Trước lâu đài có một vườn hoa nhỏ, hoa tươi muôn màu muôn vẻ chiếm hết một nửa khu vườn, giữa những sắc hoa ấy là một chiếc xích đu, gợi nhớ đến khung cảnh trong bộ phimThe Wizard of Oz[1]. Ngồi trên xích đu có thể nhìn ra biển, ngắm cảnh mặt trời mọc, mặt trời lặn gần ngay trước mắt.
[1] Phù Thủy xứ OZ.
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa nhìn thấy đã yêu ngay tòa lâu đài ngọt ngào cùng cảm giác gần gũi với thiên nhiên này. Được ngồi xích đu hít thở gió biển thật là dễ chịu!
Với một cô gái vừa tốt nghiệp, chưa có tiền tiết kiệm như Kỷ Hiểu Nguyệt, Thuê được ngôi nhà như thế đúng là lợi cả vật chất lẫn tinh thần. Còn vì sao chưa chuyển đến đây, là vì cô vẫn chưa dọn dẹp xong. Ngôi nhà đã bị bỏ hoang quá lâu, muốn dọn dẹp cẩn thận không phải chuyện một sớm một chiều.
Và Hoa Hồ Điệp lại một lần nữa bị bắt làm việc không công.
Vừa nhìn thấy ngôi nhà, Hoa Hồ Điệp đã hét lên ầm ĩ:
“Kỷ Hiểu Nguyệt, thẩm mỹ của cậu có vấn đề không? Trong game là một tòa lâu đài cổ, nhưng đây là cái gì? Chỉ là một căn nhà hoang đầy cỏ dại mà thôi”.
Kỷ Hiểu Nguyệt lườm anh chàng Hoa Hồ Điệp thích mặc sơ mi hoa lòe loẹt một cái, quyết định chẳng nên tranh cãi với người không có mắt thẩm mỹ mà làm gì. Sau khi Kỷ Hiểu Nguyệt dọn dẹp sạch sẽ khu vườn, trồng thêm nhiều loại hoa, Hoa Hồ Điệp cũng phải thừa nhận, chỗ này quả là… có chút nên thơ, cũng đồng thời cam tâm làm tình nguyện viên cho Hiểu Nguyệt.
Hai người cùng nhau xoa xoa trát trát, lau lau dọn dọn, mệt thì ngồi nghỉ, bật máy tính lên PK một lúc, PK xong lại tiếp tục làm. Cứ quy tắc cũ, người nào PK thua sẽ phải nhảy xuống vực tự sát, rồi còn phải nấu cơm nữa. Vì thế, sau khi Hoa Hồ Điệp nhảy xuống vực lần thứ ba, anh chàng đeo tạp dề lên, lủi thủi xuống bếp.
Thế giới này thật không công bằng! Hoa Hồ Điệp quyết tâm lần sau nhất định sẽ không PK để phân thắng bại với Tế Nguyệt Thanh Thanh nữa.
Về đến nhà, Hoa Hồ Điệp định tắm rửa xong sẽ đi ngủ, nào ngờ lại nhận được một cuộc điện thoại gọi vào game.
“Lên mạng đánh quái!” Kỷ Hiểu Nguyệt nói ngắn gọn trong điện thoại.
“Tiểu thư của tôi ơi, cậu không mệt sao?” Hoa Hồ Điệp dụi mắt, lười biếng nằm trên giường không muốn dậy.
“Cậu đàn ông một chút được không?” Cạch, gác máy.
Hoa Hồ Điệp thầm oán giận, vừa ngồi dậy bật máy vừa lẩm bẩm: “Mình và cậu đều thích đàn ông, cậu đâu cần coi mình là đàn ông”. Mắt nhắm mắt mở bật game lên, Hoa Hồ Điệp nói:
“Tiểu thư ơi, cậu đừng coi mình là đàn ông nữa được không hả?”
Thật không may, con người khốn khổ ấy đã post thẳng lên kênh Thế Giới, gây ra một cơn chấn động trong trò chơi.
Tiểu Đậu Tử: “Ta Là Một Con Rồng, thì ra cậu là đàn ông!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Mình vẫn nghĩ cậu là con gái chứ, lúc nào cũng thấy chạy tới chạy lui sau Tế Nguyệt, lại còn ẻo lả nữa”.
Quần Của Ta Mất Rồi: “Là trai tơ hả?”
Cô Dâu Nhỏ: “Có phải trai tơ không thì còn phải xem xét”.
Anh Trai Gào Thét: “Không vấn đề gì”.
Cô Dâu Nhỏ: “Sao thế?”
Anh Trai Gào Thét: “Đàn ông mà không coi mình là đàn ông thì chắc chắn là đồ quý hiếm trong xã hội hiện đại rồi”.
Tuyết BayBay: “Là thái giám à?”
Quần Của Ta Mất Rồi: “Cũng có thể là “yêu nhân”[2]thì sao”.
[2] Người chơi nữ chọn nhân vật nam.
…
Tế Nguyệt Thanh Thanh ngây ra nhìn máy tính một lúc, cô đoán bạn bè của Ta Là Một Con Rồng chắc sẽ còn bàn tán nhiều, vì thế nói một câu trên kênh riêng: “Thế giới đang vì cậu mà sôi sục đấy. Nghỉ ngơi đi”.Không ai để ý trong đám hỗn loạn bàn tán ấy, một tiểu yêu quái cầm búa đang tiến lại gần Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Vườn hoa Thế Kỷ vốn là một vườn treo dành cho những kẻ có tiền đến tiêu khiển, sau đó vì cổ đông lớn nhất là Tập đoàn Lãng Thăng đột nhiên rút vốn đầu tư nên Vườn hoa Thế Kỷ có một mảnh đất gần biển, ở đó có một ngôi nhà bỏ không, diện tích không lớn, lại tương đối hẻo lánh. Khi Vườn hoa Thế Kỷ còn trong thời kỳ huy hoàng còn chưa kịp thực hiện thì đã phải đóng cửa, vì thế nơi này vẫn bị bỏ không.
Vô tình, Kỷ Hiểu Nguyệt phát hiện ra và thuê được ngôi nhà đó khi nó đang hạ giá. Có ba lý do. Thứ nhất, ngôi nhà này phải lớn gấp đôi căn phòng cô đang ở hiện nay, trước nhà còn có một vườn hoa nhỏ mà tiền thuê lại rẻ hơn một nửa. Thứ hai, dù ở đây hơi vắng vẻ một chút, nhưng chỉ cần đi bộ mười phút là tới bến xe bus chạy thẳng đến công ty, khá thuận tiện. Thứ ba, cũng là lý do quan trọng nhất, cô muốn xây một khu vườn nhỏ trồng hoa giống trong game.
Trong Chân Linh Thần Giới có một nới dành riêng cho những người không muốn tu tiên, chỉ đến để ngắm cảnh, nghe nhạc, vui chơi, nói chuyện, đó là Rừng Hạnh Phúc. Trong rừng, ở gần biển có một tòa lâu đài như trong truyện cổ tích, được xây bằng những viên đá nhỏ nhiều màu sắc, vô cùng xinh đẹp tinh tế. Tông màu chính của tòa lâu đài là màu sữa, tạo cảm giác như đang nếm hương vị ngọt ngào của kem. Trước lâu đài có một vườn hoa nhỏ, hoa tươi muôn màu muôn vẻ chiếm hết một nửa khu vườn, giữa những sắc hoa ấy là một chiếc xích đu, gợi nhớ đến khung cảnh trong bộ phimThe Wizard of Oz[1]. Ngồi trên xích đu có thể nhìn ra biển, ngắm cảnh mặt trời mọc, mặt trời lặn gần ngay trước mắt.
[1] Phù Thủy xứ OZ.
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa nhìn thấy đã yêu ngay tòa lâu đài ngọt ngào cùng cảm giác gần gũi với thiên nhiên này. Được ngồi xích đu hít thở gió biển thật là dễ chịu!
Với một cô gái vừa tốt nghiệp, chưa có tiền tiết kiệm như Kỷ Hiểu Nguyệt, Thuê được ngôi nhà như thế đúng là lợi cả vật chất lẫn tinh thần. Còn vì sao chưa chuyển đến đây, là vì cô vẫn chưa dọn dẹp xong. Ngôi nhà đã bị bỏ hoang quá lâu, muốn dọn dẹp cẩn thận không phải chuyện một sớm một chiều.
Và Hoa Hồ Điệp lại một lần nữa bị bắt làm việc không công.
Vừa nhìn thấy ngôi nhà, Hoa Hồ Điệp đã hét lên ầm ĩ:
“Kỷ Hiểu Nguyệt, thẩm mỹ của cậu có vấn đề không? Trong game là một tòa lâu đài cổ, nhưng đây là cái gì? Chỉ là một căn nhà hoang đầy cỏ dại mà thôi”.
Kỷ Hiểu Nguyệt lườm anh chàng Hoa Hồ Điệp thích mặc sơ mi hoa lòe loẹt một cái, quyết định chẳng nên tranh cãi với người không có mắt thẩm mỹ mà làm gì. Sau khi Kỷ Hiểu Nguyệt dọn dẹp sạch sẽ khu vườn, trồng thêm nhiều loại hoa, Hoa Hồ Điệp cũng phải thừa nhận, chỗ này quả là… có chút nên thơ, cũng đồng thời cam tâm làm tình nguyện viên cho Hiểu Nguyệt.
Hai người cùng nhau xoa xoa trát trát, lau lau dọn dọn, mệt thì ngồi nghỉ, bật máy tính lên PK một lúc, PK xong lại tiếp tục làm. Cứ quy tắc cũ, người nào PK thua sẽ phải nhảy xuống vực tự sát, rồi còn phải nấu cơm nữa. Vì thế, sau khi Hoa Hồ Điệp nhảy xuống vực lần thứ ba, anh chàng đeo tạp dề lên, lủi thủi xuống bếp.
Thế giới này thật không công bằng! Hoa Hồ Điệp quyết tâm lần sau nhất định sẽ không PK để phân thắng bại với Tế Nguyệt Thanh Thanh nữa.
Về đến nhà, Hoa Hồ Điệp định tắm rửa xong sẽ đi ngủ, nào ngờ lại nhận được một cuộc điện thoại gọi vào game.
“Lên mạng đánh quái!” Kỷ Hiểu Nguyệt nói ngắn gọn trong điện thoại.
“Tiểu thư của tôi ơi, cậu không mệt sao?” Hoa Hồ Điệp dụi mắt, lười biếng nằm trên giường không muốn dậy.
“Cậu đàn ông một chút được không?” Cạch, gác máy.
Hoa Hồ Điệp thầm oán giận, vừa ngồi dậy bật máy vừa lẩm bẩm: “Mình và cậu đều thích đàn ông, cậu đâu cần coi mình là đàn ông”. Mắt nhắm mắt mở bật game lên, Hoa Hồ Điệp nói:
“Tiểu thư ơi, cậu đừng coi mình là đàn ông nữa được không hả?”
Thật không may, con người khốn khổ ấy đã post thẳng lên kênh Thế Giới, gây ra một cơn chấn động trong trò chơi.
Tiểu Đậu Tử: “Ta Là Một Con Rồng, thì ra cậu là đàn ông!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Mình vẫn nghĩ cậu là con gái chứ, lúc nào cũng thấy chạy tới chạy lui sau Tế Nguyệt, lại còn ẻo lả nữa”.
Quần Của Ta Mất Rồi: “Là trai tơ hả?”
Cô Dâu Nhỏ: “Có phải trai tơ không thì còn phải xem xét”.
Anh Trai Gào Thét: “Không vấn đề gì”.
Cô Dâu Nhỏ: “Sao thế?”
Anh Trai Gào Thét: “Đàn ông mà không coi mình là đàn ông thì chắc chắn là đồ quý hiếm trong xã hội hiện đại rồi”.
Tuyết BayBay: “Là thái giám à?”
Quần Của Ta Mất Rồi: “Cũng có thể là “yêu nhân”[2]thì sao”.
[2] Người chơi nữ chọn nhân vật nam.
…
Tế Nguyệt Thanh Thanh ngây ra nhìn máy tính một lúc, cô đoán bạn bè của Ta Là Một Con Rồng chắc sẽ còn bàn tán nhiều, vì thế nói một câu trên kênh riêng: “Thế giới đang vì cậu mà sôi sục đấy. Nghỉ ngơi đi”.Không ai để ý trong đám hỗn loạn bàn tán ấy, một tiểu yêu quái cầm búa đang tiến lại gần Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook