Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
-
Chương 88: Ám ma liệt hổ
Tìm đến một gốc cây lớn ở gần đó.
Đế Nguyên Quân lấy ra viên tinh hạch rồi bắt đầu hấp thụ, toàn bộ cơ thể hắn lúc này giống như một tòa hắc động đang không ngừng bòn rút viên tinh hạch màu đen kia.
Một lúc lâu sau!
Viên tinh hạch bị rút ra hết hắc ám chi khí nằm lăm lốc trên nền đất. Còn Đế Nguyên Quân lúc này đang lâm vào trong luyện hóa.
Tại bên trong đan điền, Đế Nguyên Quân nhìn thấy thân ảnh của đầu tam cấp hung thú kia đang điên cuồng tấn công. Nhưng sức lực của nó đâu bằng với lúc sống nên bị Hỗn Độn Côn Bằng áp chế một cách dễ dàng.
Mặc dù là hắc ám chi khí nhưng khi gặp phải hỗn độn chân nguyên, nó cũng tỏ ra vài phần kiêng dè. Mặc dù đối đầu với Côn Bằng mà không bị nó giết chết nên hắc ám chi khí này vẫn không hao tổn nào cả.
Đợi đến khi Côn Bằng hoàn toàn áp chế nó, Đế Nguyên Quân lúc này mới bắt đầu luyện hóa nó mà không hề gặp một chút khó khăn nào cả.
Một lúc sau!
Đế Nguyên Quân thức tỉnh, khí tức trên người lúc này được chuyển hóa để có thể lẫn vào bên trong cấm địa này. Mặc dù chuyển đội được nhưng chỉ có thể duy trì được một ít mà thôi, hắn không thể chuyển hóa được hoàn toàn chỉ bằng một viên tinh hạch như thế này được.
“Cần phải tìm tinh hạch nhiều hơn nữa”.
Dàn trải thần thức quét ra xung quanh, Đế Nguyên Quân bắt đầu truy lung những đầu hung thú tam cấp trở xuống. Bởi vì hắn có thể dùng một kiếm là có thể lấy mạng chúng mà không gây ra quá nhiều tiếng động. Còn tứ cấp hung thú thì hiện tại hơi quá sức một chút, mặc dù có thể giết chết nhưng để lại tiếng động rất lớn, nên rất dễ thu hút sự chú ý của chúng.
Truy tìm một lúc, Đế Nguyên Quân phát hiện được ba đầu tam cấp hung thú ở gần đây, mặc dù chúng ở khoảng cách không xa nhưng hắn vẫn cực kỳ cẩn thận, lợi dụng sự mềm dẻo của mình. Hắn liên tục nhảy lên những cảnh cây lớn ở trên cao tránh để gây ra những tiếng động dù chỉ là nhỏ nhất.
Nhanh chóng tiếp cận lại gần, Đế Nguyên Quân đã thấy một tôn Ám Địa Ma Xà, tam cấp đỉnh phong hung thú đang nằm ngủ ở trên cây. Tới đây, Đế Nguyên Quân dừng lại một lúc, quan sát động tĩnh của nó rồi mới quyết định ra tay.
Địa cấp thượng phẩm kiếm pháp, Ám Ảnh Sát Kiếm!
Âm thầm tung ra đại chiêu, Đế Nguyên Quân nhảnh mạnh về phía trước, cơ thể uyển chuyển rút kiếm một cách nhẹ nhàng không phát ra tiếng động.
Nhưng thiên sinh là rắn nên chúng có một sự nhạy cảm về nhiệt độ rất lớn, Đế Nguyên Quân đang tiếp cận với một vận tốc rất nhanh nhưng vẫn không thoát được cảm nhận của nó.
Khè khè!
Ám Địa Ma Xà thình lình tỉnh giấc, hai mắt đỏ ngàu mở lớn nhìn chằm chằm về phía Đế Nguyên Quân lao đến. Với cơ thể dài to lớn của mình, nó dễ dàng cuộn chặt vào gốc cây mà tránh né.
Nhưng Đế Nguyên Quân củng đã phản ứng lại, hắn chém một kiếm mạnh về phía trước. Kiếm khí lao ra một cách âm thầm không một tiếng động.
Mặc dù đã cuộn mình tránh né nhưng một kiếm vừa rồi đã cắt trúng cơ thể của nó, mặc dù không thể dùng một kiếm để kết thúc nhưng với cơ thể bị thương nó không thể nào phản xạ nhanh như trước được.
Đế Nguyên Quân ngay khi vừa hạ xuống liền dẫm mạnh chân một lần nữa lao lên với tốc độ nhanh vượt trội, một kiếm nữa được chém ra.
Trong mắt Ám Địa Ma Xà, nó chỉ nhìn thấy một vệt sáng từ phía trước đang tiến lại gần mà không thể ngăn cản. Một kiếm qua đi, cái đầu của Ám Địa Ma Xà bị bổ ra làm hai. Bị một kiếm chí mạng, cơ thể to lớn của nó mất đi sự điều khiển mà rơi xuống đất.
Đế Nguyên Quân nhanh chóng nhảy xuống rồi lấy ra viên tinh thạch.
Mấy canh giờ sau!
Đế Nguyên Quân đã liệt sát khoảng mười đầu tam cấp hung thú và thu về được những viên tinh hạch của chúng.
“Chừng này chắc đã đủ”.
Để mười viên tinh hạch nằm phía trước, Đế Nguyên Quân bắt đầu vận động hỗn độn chân nguyên bắt đầu luyện hóa.
Trải qua lần luyện hóa trước, Đế Nguyên Quân đã quen với việc này rồi nên việc áp chế hiện tại đối với hắn là rất dễ dàng. Nhưng mười đầu hung thú kia bị Côn Bằng đánh bay nhưng hắc ám chi khí của chúng lại khó hấp thu hơn nhiều.
Những dòng khí tức hắc ám điên loạn đang không ngừng trùng kích trong đan điền, mặc dù bị hỗn độn chân nguyên trấn áp nhưng chúng vẫn không ngừng chống trả, nhưng do chúng đã chết đi nên việc duy trì hắc khí công kích này củng sẽ yếu dần theo thời gian nên Đế Nguyên Quân chớp lấy cơ hội này mà mạnh mẽ luyện hóa chúng.
Bị hắc động thôn phệ, hắc ám chi lực lúc này giống như một con cừu ngoan ngoản bị nghiền ép không ngừng cho tới khi chúng tan biến và hình thành một điểm sáng màu đen ánh lên.
“Đây là?”. Ngay sau khi luyện hóa, Đế Nguyên Quân nhìn vào điểm đen đang ánh lên đó liền thốt lên.
Mặc dù nó không ngưng tụ ra hắc ám tủy nhưng chỉ cần điểm đen này đã giúp ích rất lớn. Khí tức lúc này đã có thể dễ dàng mô phỏng qua lại làm cho hành động được dễ dàng hơn nhiều.
“Hắc ám thuộc tính sao?”.
“Không ngờ nơi này chính là do thiên địa tạo thành”.
Nhận thấy điểm ánh đen này sáng lên cùng với những điểm sáng thuộc tính kia khiến Đế Nguyên Quân chợt nghĩ đến, lúc hắn hấp thụ lôi vân thì đã sản sinh được lôi tủy và điểm sáng thuộc tính lôi mà không phải hấp thụ bất cứ viên Lôi Tinh Thạch nào cả nên chứng tỏ suy nghĩ này là đúng.
“Nếu như nơi này do thiên địa sinh ra thì chắc hẳn Bồng Lai thánh địa kia củng sẽ có liên hệ gì với nhau”.
“Đây là thuộc tính hắc ám thì chắc cái còn lại sẽ là thuộc tính quang. Nhưng nó sẽ xuất hiện ở đâu?”.
“Thôi, việc này sau này sẽ tính, bây giờ phải tìm dược Huyết Linh Quả rồi rời khỏi nơi này một cách sớm nhất mới được”.
Đế Nguyên Quân ngồi dậy rồi hướng về phía sâu mà đi.
Huyết Linh Tinh Thạch, loại tinh thạch này mặc dù không quá khan hiếm nhưng muốn tìm đến được nó cũng không phải là việc dễ dàng. Chúng thường được ngưng tụ lại tại những nơi có huyết dịch ngưng đọng lại. Những nơi như vậy thường là ở các huyết trì hoặc một chiến trường đẩm máu nào đó mang lại.
Nhưng muốn tìm được huyết trì thì chắc chắn nó sẽ không xuất hiện ở những khu vực bên ngoài này mà phải vào sâu ở bên trong. Càng vào sâu, Đế Nguyên Quân càng cảm nhận được những khí tức hung thú cường đại đang ẩn nấp, mặc dù chúng rất ít khi hành động nhưng chúng lại có tính lảnh thổ rất lớn. Nếu như đi vào lảnh thổ của một đầu ngũ cấp hung thú thì hậu quả sẽ rất khôn lường.
Bao phủ bên ngoài một lớp hắc ám chân nguyên, Đế Nguyên Quân lúc này đã hoàn toàn hòa quyện vào bên trong. Khí tức cũng không còn bị hắc ám chi lực ăn mòn nữa mà đang cộng hưởng với nhau.
Mặc dù không có trực tiếp tu luyện bằng hắc ám chi lực này nhưng Đế Nguyên Quân có thuộc tính hắc ám nên việc thu hút thì là điều rất dễ hiểu.
Chạy đi được một lúc, Đế Nguyên Quân cảm nhận được phía trước xuất hiện một đầu tứ cấp trung kỳ hung thú, thực lực của nó mượn nhờ hắc ám chi lực nên thực lực hiện tại có thể so sánh cùng với tứ cấp đỉnh phong hung thú ở bên ngoài.
“Ám Ma Liệt Hổ, bị nội thương từ trước rồi sao?”. Đế Nguyên Quân hai hàng lông mày nhíu lại rồi nói.
“Nếu như luyện hóa được nó thì có khả năng ngưng tụ được một giọt ám tủy”.
Nhưng với thực lực hiện tại thì khi đối đầu với nó sẽ cực kỳ khó khăn bởi vì chênh lệch cảnh giới quá lớn và theo hắc ám bản nguyên của nó thì việc trốn chạy hay phản công sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Một phần là vì Đế Nguyên Quân không có thuộc tính quang để khắc chế nó nên việc chính diện đối đầu sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Nhưng lợi ích của nó mang lại quá lớn, Đế Nguyên Quân quyết định liều mình một lần.
Từ trên cao nhảy xuống, Đế Nguyên Quân không còn giấu diếm thực lực của mình mà đẩy mạnh ra ngoài rồi xâm nhập vào trong lảnh thổ của nó.
Rống!
Ngay lập tức, Ám Ma Liệt Hổ rống mạnh một tiếng đe dọa, nhưng Đế Nguyên Quân không lùi mà còn lấy đó làm tiến, từng bước chân từ từ bước lên.
Bị xâm nhập lãnh thổ còn trực tiếp hoành hành như vậy, Ám Ma Liệt Hổ thiên sinh đã là tính hiếu chiến nên cho dù bị thương nhưng khi bị khiêu khích như này thì nó không thể từ chối được.
Lấy lợi thế lảnh thổ của mình, Ám Ma Liệt Hổ thình lình lao nhanh về phía trước rồi hướng hai cái lợi trảo đánh mạnh về phía trước. Với hai cái tay trước to lớn bằng cơ thể Đế Nguyên Quân với từng cái móng vuốt sắc nhọn cong vuốt dọa người.
Địa cấp trung phẩm thân pháp, Độn Thần Hành!
Nhận thấy tốc độ của nó quá nhanh, Đế Nguyên Quân không giấu diếm mà bắt đầu thi triển thân pháp, tốc dộ được tăng phúc lên gấp mấy lần. Lợi trảo đang tiến tới rất gần, Đế Nguyên Quân nhảy lên cao. Rồi dẫm mạnh xuống bên dưới.
Chợt, ánh mắt nó lướt qua, ngay lập tức. Lợi trảo của nó thu về rồi chính diện đáp trả.
Rầm!
Thanh âm va chạm kịch liệt vang lên. Ngay sau tiếng nổ lớn, Đế Nguyên Quân bị đánh bay ra ngoài nhưng không hề có chút thương tích nào cả.
Địa cấp đỉnh phong kiếm pháp, Huyễn Kiếm Bí Tịch, Nhất Kiếm Chỉ Thiên!
Ngay sau khi tiếp đất, Đế Nguyên Quân thu người rồi lao lên, trực tiếp thi triển đại kiếm chiêu chém tới. Khí tức trên người được đẩy cao lên đến cực hạn cùng kiếm khí sắc bén đang không ngừng toát ra ngoài khiến Ám Ma Liệt Hổ cảm giác có chút nguy hiểm.
Rống!
Chợt, cơ thể to lớn của nó hạ thấp xuống, cái miêng của nó mở lớn để lộ từng cái răng sắc bén và bốn cái răng nay dài nhọn hoắt, nhất là cái mùi hôi của xác hung thú xộc lên khiến người ta cảm thấy rất khó chịu.
Chưa dừng lại ở đó, từ khóe miệng của nó dần hiện lên một quả cầu màu đen được cô đọng lại rồi bắn một sóng năng lượng vè phía trước.
“Cái gì?”. Bị hổ hống đẩy lùi, Đế Nguyên Quân kinh hãi thốt lên.
- --
Ps: Chương cuối trong ngày nha các đh. Lâu rồi sao không có ai nhận xét hay góp ý gì cho ta vậy. Hiu hiu.
Đế Nguyên Quân lấy ra viên tinh hạch rồi bắt đầu hấp thụ, toàn bộ cơ thể hắn lúc này giống như một tòa hắc động đang không ngừng bòn rút viên tinh hạch màu đen kia.
Một lúc lâu sau!
Viên tinh hạch bị rút ra hết hắc ám chi khí nằm lăm lốc trên nền đất. Còn Đế Nguyên Quân lúc này đang lâm vào trong luyện hóa.
Tại bên trong đan điền, Đế Nguyên Quân nhìn thấy thân ảnh của đầu tam cấp hung thú kia đang điên cuồng tấn công. Nhưng sức lực của nó đâu bằng với lúc sống nên bị Hỗn Độn Côn Bằng áp chế một cách dễ dàng.
Mặc dù là hắc ám chi khí nhưng khi gặp phải hỗn độn chân nguyên, nó cũng tỏ ra vài phần kiêng dè. Mặc dù đối đầu với Côn Bằng mà không bị nó giết chết nên hắc ám chi khí này vẫn không hao tổn nào cả.
Đợi đến khi Côn Bằng hoàn toàn áp chế nó, Đế Nguyên Quân lúc này mới bắt đầu luyện hóa nó mà không hề gặp một chút khó khăn nào cả.
Một lúc sau!
Đế Nguyên Quân thức tỉnh, khí tức trên người lúc này được chuyển hóa để có thể lẫn vào bên trong cấm địa này. Mặc dù chuyển đội được nhưng chỉ có thể duy trì được một ít mà thôi, hắn không thể chuyển hóa được hoàn toàn chỉ bằng một viên tinh hạch như thế này được.
“Cần phải tìm tinh hạch nhiều hơn nữa”.
Dàn trải thần thức quét ra xung quanh, Đế Nguyên Quân bắt đầu truy lung những đầu hung thú tam cấp trở xuống. Bởi vì hắn có thể dùng một kiếm là có thể lấy mạng chúng mà không gây ra quá nhiều tiếng động. Còn tứ cấp hung thú thì hiện tại hơi quá sức một chút, mặc dù có thể giết chết nhưng để lại tiếng động rất lớn, nên rất dễ thu hút sự chú ý của chúng.
Truy tìm một lúc, Đế Nguyên Quân phát hiện được ba đầu tam cấp hung thú ở gần đây, mặc dù chúng ở khoảng cách không xa nhưng hắn vẫn cực kỳ cẩn thận, lợi dụng sự mềm dẻo của mình. Hắn liên tục nhảy lên những cảnh cây lớn ở trên cao tránh để gây ra những tiếng động dù chỉ là nhỏ nhất.
Nhanh chóng tiếp cận lại gần, Đế Nguyên Quân đã thấy một tôn Ám Địa Ma Xà, tam cấp đỉnh phong hung thú đang nằm ngủ ở trên cây. Tới đây, Đế Nguyên Quân dừng lại một lúc, quan sát động tĩnh của nó rồi mới quyết định ra tay.
Địa cấp thượng phẩm kiếm pháp, Ám Ảnh Sát Kiếm!
Âm thầm tung ra đại chiêu, Đế Nguyên Quân nhảnh mạnh về phía trước, cơ thể uyển chuyển rút kiếm một cách nhẹ nhàng không phát ra tiếng động.
Nhưng thiên sinh là rắn nên chúng có một sự nhạy cảm về nhiệt độ rất lớn, Đế Nguyên Quân đang tiếp cận với một vận tốc rất nhanh nhưng vẫn không thoát được cảm nhận của nó.
Khè khè!
Ám Địa Ma Xà thình lình tỉnh giấc, hai mắt đỏ ngàu mở lớn nhìn chằm chằm về phía Đế Nguyên Quân lao đến. Với cơ thể dài to lớn của mình, nó dễ dàng cuộn chặt vào gốc cây mà tránh né.
Nhưng Đế Nguyên Quân củng đã phản ứng lại, hắn chém một kiếm mạnh về phía trước. Kiếm khí lao ra một cách âm thầm không một tiếng động.
Mặc dù đã cuộn mình tránh né nhưng một kiếm vừa rồi đã cắt trúng cơ thể của nó, mặc dù không thể dùng một kiếm để kết thúc nhưng với cơ thể bị thương nó không thể nào phản xạ nhanh như trước được.
Đế Nguyên Quân ngay khi vừa hạ xuống liền dẫm mạnh chân một lần nữa lao lên với tốc độ nhanh vượt trội, một kiếm nữa được chém ra.
Trong mắt Ám Địa Ma Xà, nó chỉ nhìn thấy một vệt sáng từ phía trước đang tiến lại gần mà không thể ngăn cản. Một kiếm qua đi, cái đầu của Ám Địa Ma Xà bị bổ ra làm hai. Bị một kiếm chí mạng, cơ thể to lớn của nó mất đi sự điều khiển mà rơi xuống đất.
Đế Nguyên Quân nhanh chóng nhảy xuống rồi lấy ra viên tinh thạch.
Mấy canh giờ sau!
Đế Nguyên Quân đã liệt sát khoảng mười đầu tam cấp hung thú và thu về được những viên tinh hạch của chúng.
“Chừng này chắc đã đủ”.
Để mười viên tinh hạch nằm phía trước, Đế Nguyên Quân bắt đầu vận động hỗn độn chân nguyên bắt đầu luyện hóa.
Trải qua lần luyện hóa trước, Đế Nguyên Quân đã quen với việc này rồi nên việc áp chế hiện tại đối với hắn là rất dễ dàng. Nhưng mười đầu hung thú kia bị Côn Bằng đánh bay nhưng hắc ám chi khí của chúng lại khó hấp thu hơn nhiều.
Những dòng khí tức hắc ám điên loạn đang không ngừng trùng kích trong đan điền, mặc dù bị hỗn độn chân nguyên trấn áp nhưng chúng vẫn không ngừng chống trả, nhưng do chúng đã chết đi nên việc duy trì hắc khí công kích này củng sẽ yếu dần theo thời gian nên Đế Nguyên Quân chớp lấy cơ hội này mà mạnh mẽ luyện hóa chúng.
Bị hắc động thôn phệ, hắc ám chi lực lúc này giống như một con cừu ngoan ngoản bị nghiền ép không ngừng cho tới khi chúng tan biến và hình thành một điểm sáng màu đen ánh lên.
“Đây là?”. Ngay sau khi luyện hóa, Đế Nguyên Quân nhìn vào điểm đen đang ánh lên đó liền thốt lên.
Mặc dù nó không ngưng tụ ra hắc ám tủy nhưng chỉ cần điểm đen này đã giúp ích rất lớn. Khí tức lúc này đã có thể dễ dàng mô phỏng qua lại làm cho hành động được dễ dàng hơn nhiều.
“Hắc ám thuộc tính sao?”.
“Không ngờ nơi này chính là do thiên địa tạo thành”.
Nhận thấy điểm ánh đen này sáng lên cùng với những điểm sáng thuộc tính kia khiến Đế Nguyên Quân chợt nghĩ đến, lúc hắn hấp thụ lôi vân thì đã sản sinh được lôi tủy và điểm sáng thuộc tính lôi mà không phải hấp thụ bất cứ viên Lôi Tinh Thạch nào cả nên chứng tỏ suy nghĩ này là đúng.
“Nếu như nơi này do thiên địa sinh ra thì chắc hẳn Bồng Lai thánh địa kia củng sẽ có liên hệ gì với nhau”.
“Đây là thuộc tính hắc ám thì chắc cái còn lại sẽ là thuộc tính quang. Nhưng nó sẽ xuất hiện ở đâu?”.
“Thôi, việc này sau này sẽ tính, bây giờ phải tìm dược Huyết Linh Quả rồi rời khỏi nơi này một cách sớm nhất mới được”.
Đế Nguyên Quân ngồi dậy rồi hướng về phía sâu mà đi.
Huyết Linh Tinh Thạch, loại tinh thạch này mặc dù không quá khan hiếm nhưng muốn tìm đến được nó cũng không phải là việc dễ dàng. Chúng thường được ngưng tụ lại tại những nơi có huyết dịch ngưng đọng lại. Những nơi như vậy thường là ở các huyết trì hoặc một chiến trường đẩm máu nào đó mang lại.
Nhưng muốn tìm được huyết trì thì chắc chắn nó sẽ không xuất hiện ở những khu vực bên ngoài này mà phải vào sâu ở bên trong. Càng vào sâu, Đế Nguyên Quân càng cảm nhận được những khí tức hung thú cường đại đang ẩn nấp, mặc dù chúng rất ít khi hành động nhưng chúng lại có tính lảnh thổ rất lớn. Nếu như đi vào lảnh thổ của một đầu ngũ cấp hung thú thì hậu quả sẽ rất khôn lường.
Bao phủ bên ngoài một lớp hắc ám chân nguyên, Đế Nguyên Quân lúc này đã hoàn toàn hòa quyện vào bên trong. Khí tức cũng không còn bị hắc ám chi lực ăn mòn nữa mà đang cộng hưởng với nhau.
Mặc dù không có trực tiếp tu luyện bằng hắc ám chi lực này nhưng Đế Nguyên Quân có thuộc tính hắc ám nên việc thu hút thì là điều rất dễ hiểu.
Chạy đi được một lúc, Đế Nguyên Quân cảm nhận được phía trước xuất hiện một đầu tứ cấp trung kỳ hung thú, thực lực của nó mượn nhờ hắc ám chi lực nên thực lực hiện tại có thể so sánh cùng với tứ cấp đỉnh phong hung thú ở bên ngoài.
“Ám Ma Liệt Hổ, bị nội thương từ trước rồi sao?”. Đế Nguyên Quân hai hàng lông mày nhíu lại rồi nói.
“Nếu như luyện hóa được nó thì có khả năng ngưng tụ được một giọt ám tủy”.
Nhưng với thực lực hiện tại thì khi đối đầu với nó sẽ cực kỳ khó khăn bởi vì chênh lệch cảnh giới quá lớn và theo hắc ám bản nguyên của nó thì việc trốn chạy hay phản công sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Một phần là vì Đế Nguyên Quân không có thuộc tính quang để khắc chế nó nên việc chính diện đối đầu sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Nhưng lợi ích của nó mang lại quá lớn, Đế Nguyên Quân quyết định liều mình một lần.
Từ trên cao nhảy xuống, Đế Nguyên Quân không còn giấu diếm thực lực của mình mà đẩy mạnh ra ngoài rồi xâm nhập vào trong lảnh thổ của nó.
Rống!
Ngay lập tức, Ám Ma Liệt Hổ rống mạnh một tiếng đe dọa, nhưng Đế Nguyên Quân không lùi mà còn lấy đó làm tiến, từng bước chân từ từ bước lên.
Bị xâm nhập lãnh thổ còn trực tiếp hoành hành như vậy, Ám Ma Liệt Hổ thiên sinh đã là tính hiếu chiến nên cho dù bị thương nhưng khi bị khiêu khích như này thì nó không thể từ chối được.
Lấy lợi thế lảnh thổ của mình, Ám Ma Liệt Hổ thình lình lao nhanh về phía trước rồi hướng hai cái lợi trảo đánh mạnh về phía trước. Với hai cái tay trước to lớn bằng cơ thể Đế Nguyên Quân với từng cái móng vuốt sắc nhọn cong vuốt dọa người.
Địa cấp trung phẩm thân pháp, Độn Thần Hành!
Nhận thấy tốc độ của nó quá nhanh, Đế Nguyên Quân không giấu diếm mà bắt đầu thi triển thân pháp, tốc dộ được tăng phúc lên gấp mấy lần. Lợi trảo đang tiến tới rất gần, Đế Nguyên Quân nhảy lên cao. Rồi dẫm mạnh xuống bên dưới.
Chợt, ánh mắt nó lướt qua, ngay lập tức. Lợi trảo của nó thu về rồi chính diện đáp trả.
Rầm!
Thanh âm va chạm kịch liệt vang lên. Ngay sau tiếng nổ lớn, Đế Nguyên Quân bị đánh bay ra ngoài nhưng không hề có chút thương tích nào cả.
Địa cấp đỉnh phong kiếm pháp, Huyễn Kiếm Bí Tịch, Nhất Kiếm Chỉ Thiên!
Ngay sau khi tiếp đất, Đế Nguyên Quân thu người rồi lao lên, trực tiếp thi triển đại kiếm chiêu chém tới. Khí tức trên người được đẩy cao lên đến cực hạn cùng kiếm khí sắc bén đang không ngừng toát ra ngoài khiến Ám Ma Liệt Hổ cảm giác có chút nguy hiểm.
Rống!
Chợt, cơ thể to lớn của nó hạ thấp xuống, cái miêng của nó mở lớn để lộ từng cái răng sắc bén và bốn cái răng nay dài nhọn hoắt, nhất là cái mùi hôi của xác hung thú xộc lên khiến người ta cảm thấy rất khó chịu.
Chưa dừng lại ở đó, từ khóe miệng của nó dần hiện lên một quả cầu màu đen được cô đọng lại rồi bắn một sóng năng lượng vè phía trước.
“Cái gì?”. Bị hổ hống đẩy lùi, Đế Nguyên Quân kinh hãi thốt lên.
- --
Ps: Chương cuối trong ngày nha các đh. Lâu rồi sao không có ai nhận xét hay góp ý gì cho ta vậy. Hiu hiu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook