Đáng lý ra còn vài ngày nữa mới đến lúc sinh, nhưng do một gã thích khách bất ngờ ám sát nên Bảo Bảo bị động thai khí, đầu đầy mồ hôi lạnh mà ôm lấy bụng, đang vô cùng đau đớn!

“Kiên trì một chút, thái y đang trên đường đến đây!”

Nắm chặt lấy tay của Bảo Bảo, Độc Cô Tuyệt đau lòng mà xoa xoa, móng tay của Bảo Bảo bấu chặt vào tay hắn, để lại từng vết máu, có thể thấy được, đau đớn này có bao nhiêu kịch liệt!

Độc Cô Tuyệt nhìn thân thể nhỏ bé và yếu ớt của Bảo Bảo lại phải thừa nhận đau đớn như vậy, vừa tự trách, vừa ấy nấy, đều là vì tính ích kỉ của hắn, chỉ vì hắn muốn một hài tử mà lại khiến cho Bảo Bảo phải nhận lấy sự thống khổ tột cùng này!

“Con…… Chúng ta…………”

Bảo Bảo lắc đầu, cắn chặt môi dưới, sắc mặt trắng bệt đến mức làm cho người ta sợ hãi, ngay cả nói một câu cũng không hoàn chỉnh.

Chỉ Độc Cô Tuyệt mới hiểu ý của bé, có một hài tử kế thừa hai người, đây là tâm nguyện của cục cưng, cho dù có thống khổ bao nhiêu đi nữa, bé cũng vui vẻ nhận lấy!

Đợi cho thái y cùng vị thần y trong giang hồ đến thì Bảo Bảo đã muốn đau đến mức lâm vào tình trạng nửa tỉnh nửa mê.

Độc Cô Tuyệt gắt gao canh giữ ở bên cạnh bé, tiếp thêm sức mạnh cho bé!

“Đem thứ này cho hắn ăn hết.”

Thần y mặt lạnh đến gần bên giường, đưa cho Độc Cô Tuyệt một viên thuốc, Độc Cô Tuyệt cầm lấy, lo lắng hỏi về dược hiệu.

“Thứ này có tác dụng gì?”

“Làm cho hắn có thể bảo trì thanh tỉnh.”

Âm thanh lạnh như băng của đối phương làm cho Độc Cô Tuyệt trong lòng chấn động, nếu là thanh tỉnh thì Bảo Bảo phải thừa nhận lấy thêm bao nhiêu thống khổ nữa a!

Hắn như thế nào cũng không thể hạ quyết tâm mang dược đút cho Bảo Bảo được.

“Nếu hắn không ăn, sẽ rất khó dựa vào sức lực của bản thân để sinh hạ, cứ như vậy, cả hai người đều rất nguy hiểm!”

Độc Cô Tuyệt nghe vậy, nhất thời không thể làm ra quyết định, thế nhưng thần chí đang hỗn độn Bảo Bảo lại nghe rất rõ!

Nếu không ăn, hắn sẽ mất đi đứa con!

Không có lo lắng đến an nguy của bản thân, Bảo Bảo chỉ nghĩ đến hài tử trong bụng, hít sâu một hơi, đoạt lấy viên thuốc trong tay Độc Cô Tuyệt, nuốt xuống.

Lập tức cảm thấy thanh tỉnh rất nhiều, nhưng mà thống khổ lại càng thêm nặng nề.

Nửa người dưới đau không thể tả được, dù gì, sinh con là của nữ nhân, mà nó thân là nam tử, muốn sinh hạ đứa bé này, nhất định phải trả giá gấp bội!

Đau đớn như muốn tê tâm liệt phế nó, chỉ vì nuốt viên thuốc kia, nó không thể như lúc trước mà chạy trốn vào trong hôn mê, chỉ có thể cố gắng mà đối mặt!

Nhớ lại lần đầu tiên thấy Tuyệt cho đến cuộc sống hạnh phúc hiện tại, Bảo Bảo cắn chặt răng nói cho chính mình, nhất định phải tiếp tục chống đỡ!

Bọn hắn, còn có hạnh phúc ở tương lai a!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương