Tiêu Dao Tiên Giới
-
Chương 12: Tâm Ý
Xuất hiện tại con hẻm nhỏ trên quốc đô. Vì để tránh mọi người chú ý. Lý Thành Tâm Ý khê Động khuôn mặt như tiên dần dần biến về bình thường 1 dạng.
Ài lâu lâu ra hít khí trời cũng tốt ở mãi một chỗ cũng chán.
Lần sau đi cũng mang theo mẹ.
Nói rồi Lý Thành từ Hẻm nhỏ đi ra. Mặc dù quốc đô mấy ngày nay thế cục thay đổi nhưng cuộc sống thường ngày vẫn tất bật không hề thay đổi ngược lại càng tỏ ra nhộn nhịp.
Phố xá vẫn vậy người đến người đi. Kẻ buôn người bán.
Không khí thật khác xa với thời hiện đại a.
Dáng vẻ quá tốt cũng khổ đi ra ngoài cũng phải che dấu. Cười khổ trong lòng hắn lại dạo bước quốc đô diện tích lớn gấp 2 cái Thành phố Washington DC của mỹ quốc kiếp trước. Là thế giới tu chân cộng thêm linh khí dồi dào nên. Cho dù là dân thường kém cỏi nhất cũng là luyện khí tầng 1. Thể chất cường hoá.
Nên hành tẩu có lâu cũng không thấy mệt mỏi là mấy!
Thế đạo vô thường kiếp trước trạch nam. Xuyên qua 1 đời trước phế vật. Nhận được hệ thống. Thay đổi 1 thế cục. Cũng chỉ cách vài ngày. Không biết đám người Việt Lão làm đến đâu rồi.
Với cái tính cách của hắn thì chỉ thích làm phủi tay chưởng quầy thôi. Bản thân hắn quá lười. Nào về phải kiêu Cu Thống Lấy mấy cái laptop chơi Trò chơi.
Chứ ở cái thế giới này văn minh so với cổ đại chẳng có gì chơi.
Bất tri bất giác hắn đi đến cửa Tống Gia.
Thôi đã đến đây rồi kiếm người đi dạo vậy? Chứ lúc trước không ra ngoài mấy nên không biết điểm nổi tiếng của quốc đô.
Hắn tâm tính vẫn như vậy không quá gò bó. Thích đi đây đi đó có lẽ đây đã là Tâm tính rồi.
Quay người 1 thoáng biến mất. Nhưng kỳ lạ không 1 ai để ý đến hắn.
Nghị sự đường Tống Gia
Lúc này chỉ có Tống Cầm cùng Vài vị Trưởng Lão đang nghị sự. Lão tổ Tống Gia thì Đang Thương Nghị với Lão Quốc Chủ. Tinh anh và đa số cao tầng điều được xuất động.
Chỉ còn lại gia nhân và mấy vị cao tầng cùng 1 ít gia tộc chi thứ.
Cả mấy người đang bàn việc thì 1 tầng gợn sóng rung lên 1 bóng người từ đó từ đó bước ra,
Là ai dám xông vài tống gia.
Tống cầm quát lên ngữ khí băng lãnh.
Tống gia chủ mấy ngày đã quên ta rồi sao?
Một giọng nói ôn hoà vang lên bên tai mọi người.
Nghe được âm thanh này nàng luống cuống đi ra.
Chắp tay cung kính.
Cung nghênh thiếu gia.
Mà mấy vị trưởng lão tống gia chợt hiểu. Thiếu Gia trong miệng Gia Chủ là Vị Kia.
Cũng cung kính hướng về Lý Thành Hô:
Cung nghênh Thiếu Gia.
Các vị không cần đa lễ. Ta hôm nay chán nên ra đây giải sầu. Khổ nỗi trước giờ không đi ra ngoài nên cũng không biết đế đô có gì đặc sắc. Tính đến nhờ các vị cho ta 1 vị dẫn đường.
Lời vừa ra đám trưởng lão cũng thả lỏng. Cứ tưởng tống gia đắc tội. Vị Sát Tinh Này.
Vị này tại Việt Quốc Là Cấm Kỵ tồn Tại a. Một tay lật tung hai. Đại gia tộc. Tống gia. Cùng Hoàng Thất lấy lòng.
Mà Lúc này trên mặt Tống Cầm Cũng buông lỏng không ít. Bỗng nhiên lúc này nàng nói ra:
Niếu Thiếu Gia không chê Tống Cầm xin được làm người dẫn đường cho Thiếu Gia.
Mấy vị trưởng lão thì toàn bộ ngây người. Gia chủ thường ngày cao lạnh đâu rồi. Nhưng trong ánh mắt của mấy vị hồ ly lộ ra vẻ giảo hoạt.
Cái đám này 1 bó tuổi làm sao không nhận ra trong lời nói của tống cầm có vẻ chờ mong.
Thức thời không làm kỳ đà cản mũi. Cả đám nhao nhao cáo từ.
Đại sảnh rộng lớn chỉ còn 2 người.
Vậy cũng được làm phiền Tống Gia Chủ.
Nghe vậy Tống Cầm trong lòng Mật ngọt.
Thiếu gia người niếu không chê cứ gọi ta Tiểu Cầm Là được rồi. Không cần Phải gọi ta là Tống Gia Chủ.
Nói xong trên mặt nàng ửng ửng 2 đám mây. Cũng phải từ nhỏ đến lớn Lý Thành là người duy nhất khiến nàng động tâm. Luôn luôn làm việc quyết đoán. Hôm nay lại lộ ra tâm thái tiểu nữ nhi trước mặt 1 nam tử nhỏ hơn nàng.
Phải nói sao trước mắt nàng nam tử này tuy nhỏ hơn nàng nhưng: khí chất suất trần. Tu vi sâu không lường được. Làm việc sát phạt quả đoán. Cộng thêm phong thần tuấn lãng tướng mạo trích tiên. Ăn nói lễ độ ôn hoà. Khiến cho nàng tan chảy.
Lý thành vuốt vuốt mũi. Hắn cũng không ngốc kiếp trước tuy là cái trạch nhưng mấy chuyện tình cảm nam nữ hắn vẫn biết. Hắn cũng không bài xích nàng ngược lại rât có hảo cảm với nàng.
Thôi thuận theo tự nhiên đi. Nghĩ thầm hắn nói:
Niếu tiểu cầm cô nương không ngại.
Mời cô nương dẫn đường. Nói xong hai người song song ra khỏi tống gia. Trên đường vua cười vừa nói. Rất hài hoà. Cung thu hút không ít người tống gia hiếu kỳ.
Nam tử này là ai???
Tại sao gia chủ đi với hắn lại cười cười nói nói còn lộ ra thẹn thùng như vây???
Mười vạn câu hỏi vì sao? Hiện lên trong đâu người nhà họ tống.
Lý cầm nói thích dáng vẻ trước kia của hắn. Nên hắn cũng khôi phục lại dung mại vốn có.
Ra đến Tống gia 2 người dạo phố. Tuấn nam mỹ nữ rất thu hút ánh mắt. Tống cầm giải đáp thắc mắc của hắn về quốc đô.
Trong lòng lại cảm thấy xót xa cho hắn. Mười sáu năm thân là người quốc đô. Lại như 1 cái ngoại thành dân tứ xứ. Đối với hắn cái gì cũng mới lạ đối với hắn.
Nàng lúc này lấy hết dũng khí nắm tay của Lý Thành. Cảm giác đến 1 bàn tay ngọc ấm áp trơn mềm nắm lấy tay mình. Hắn cũng giật mình.
Hai đời hơn 40 tuổi lần đầu được nữ nhân chủ động nắm tay à.
Quay đầu nhìn sang thấy Tống Cầm khuôn mặt đang đỏ bừng. Bàn tay nắm hắn có chút run rẩy. Bộ ngực chập chùng vì vừa xấu hỏi vừa hồi hộp.
Thuận theo tự nhiên a. Nghĩ nghĩ hắn nắm tay nàng sau đó hỏi:
Cầm Nhi ngươi Thích ta sao?
Nàng gật đầu, sau đó ngớ ra thiếu gia đổi cách xưng hô với mình. Hạnh phúc đến quá đột nhiên. Nàng lắp bắp:
Vâng thiếu gia.
Còn gọi ta là Thiếu Gia sao?
Vậy Thành ca.
Ừ vậy mới đúng.
Nghe từ ca hắn cũng không nhột lắm. Tu tiên thực lực vi tôn. Tuổi thọ kéo dài huống chi theo hắn biết niếu tính hắn 2 đời nhân sinh Tống Cầm Còn thua Hắn mấy Tuổi.
Hắn cũng cảm nhận được nữ nhân này đói với hắn là thật lòng.
Có lẽ đây là Tâm Ý Của Nàng.
Ài lâu lâu ra hít khí trời cũng tốt ở mãi một chỗ cũng chán.
Lần sau đi cũng mang theo mẹ.
Nói rồi Lý Thành từ Hẻm nhỏ đi ra. Mặc dù quốc đô mấy ngày nay thế cục thay đổi nhưng cuộc sống thường ngày vẫn tất bật không hề thay đổi ngược lại càng tỏ ra nhộn nhịp.
Phố xá vẫn vậy người đến người đi. Kẻ buôn người bán.
Không khí thật khác xa với thời hiện đại a.
Dáng vẻ quá tốt cũng khổ đi ra ngoài cũng phải che dấu. Cười khổ trong lòng hắn lại dạo bước quốc đô diện tích lớn gấp 2 cái Thành phố Washington DC của mỹ quốc kiếp trước. Là thế giới tu chân cộng thêm linh khí dồi dào nên. Cho dù là dân thường kém cỏi nhất cũng là luyện khí tầng 1. Thể chất cường hoá.
Nên hành tẩu có lâu cũng không thấy mệt mỏi là mấy!
Thế đạo vô thường kiếp trước trạch nam. Xuyên qua 1 đời trước phế vật. Nhận được hệ thống. Thay đổi 1 thế cục. Cũng chỉ cách vài ngày. Không biết đám người Việt Lão làm đến đâu rồi.
Với cái tính cách của hắn thì chỉ thích làm phủi tay chưởng quầy thôi. Bản thân hắn quá lười. Nào về phải kiêu Cu Thống Lấy mấy cái laptop chơi Trò chơi.
Chứ ở cái thế giới này văn minh so với cổ đại chẳng có gì chơi.
Bất tri bất giác hắn đi đến cửa Tống Gia.
Thôi đã đến đây rồi kiếm người đi dạo vậy? Chứ lúc trước không ra ngoài mấy nên không biết điểm nổi tiếng của quốc đô.
Hắn tâm tính vẫn như vậy không quá gò bó. Thích đi đây đi đó có lẽ đây đã là Tâm tính rồi.
Quay người 1 thoáng biến mất. Nhưng kỳ lạ không 1 ai để ý đến hắn.
Nghị sự đường Tống Gia
Lúc này chỉ có Tống Cầm cùng Vài vị Trưởng Lão đang nghị sự. Lão tổ Tống Gia thì Đang Thương Nghị với Lão Quốc Chủ. Tinh anh và đa số cao tầng điều được xuất động.
Chỉ còn lại gia nhân và mấy vị cao tầng cùng 1 ít gia tộc chi thứ.
Cả mấy người đang bàn việc thì 1 tầng gợn sóng rung lên 1 bóng người từ đó từ đó bước ra,
Là ai dám xông vài tống gia.
Tống cầm quát lên ngữ khí băng lãnh.
Tống gia chủ mấy ngày đã quên ta rồi sao?
Một giọng nói ôn hoà vang lên bên tai mọi người.
Nghe được âm thanh này nàng luống cuống đi ra.
Chắp tay cung kính.
Cung nghênh thiếu gia.
Mà mấy vị trưởng lão tống gia chợt hiểu. Thiếu Gia trong miệng Gia Chủ là Vị Kia.
Cũng cung kính hướng về Lý Thành Hô:
Cung nghênh Thiếu Gia.
Các vị không cần đa lễ. Ta hôm nay chán nên ra đây giải sầu. Khổ nỗi trước giờ không đi ra ngoài nên cũng không biết đế đô có gì đặc sắc. Tính đến nhờ các vị cho ta 1 vị dẫn đường.
Lời vừa ra đám trưởng lão cũng thả lỏng. Cứ tưởng tống gia đắc tội. Vị Sát Tinh Này.
Vị này tại Việt Quốc Là Cấm Kỵ tồn Tại a. Một tay lật tung hai. Đại gia tộc. Tống gia. Cùng Hoàng Thất lấy lòng.
Mà Lúc này trên mặt Tống Cầm Cũng buông lỏng không ít. Bỗng nhiên lúc này nàng nói ra:
Niếu Thiếu Gia không chê Tống Cầm xin được làm người dẫn đường cho Thiếu Gia.
Mấy vị trưởng lão thì toàn bộ ngây người. Gia chủ thường ngày cao lạnh đâu rồi. Nhưng trong ánh mắt của mấy vị hồ ly lộ ra vẻ giảo hoạt.
Cái đám này 1 bó tuổi làm sao không nhận ra trong lời nói của tống cầm có vẻ chờ mong.
Thức thời không làm kỳ đà cản mũi. Cả đám nhao nhao cáo từ.
Đại sảnh rộng lớn chỉ còn 2 người.
Vậy cũng được làm phiền Tống Gia Chủ.
Nghe vậy Tống Cầm trong lòng Mật ngọt.
Thiếu gia người niếu không chê cứ gọi ta Tiểu Cầm Là được rồi. Không cần Phải gọi ta là Tống Gia Chủ.
Nói xong trên mặt nàng ửng ửng 2 đám mây. Cũng phải từ nhỏ đến lớn Lý Thành là người duy nhất khiến nàng động tâm. Luôn luôn làm việc quyết đoán. Hôm nay lại lộ ra tâm thái tiểu nữ nhi trước mặt 1 nam tử nhỏ hơn nàng.
Phải nói sao trước mắt nàng nam tử này tuy nhỏ hơn nàng nhưng: khí chất suất trần. Tu vi sâu không lường được. Làm việc sát phạt quả đoán. Cộng thêm phong thần tuấn lãng tướng mạo trích tiên. Ăn nói lễ độ ôn hoà. Khiến cho nàng tan chảy.
Lý thành vuốt vuốt mũi. Hắn cũng không ngốc kiếp trước tuy là cái trạch nhưng mấy chuyện tình cảm nam nữ hắn vẫn biết. Hắn cũng không bài xích nàng ngược lại rât có hảo cảm với nàng.
Thôi thuận theo tự nhiên đi. Nghĩ thầm hắn nói:
Niếu tiểu cầm cô nương không ngại.
Mời cô nương dẫn đường. Nói xong hai người song song ra khỏi tống gia. Trên đường vua cười vừa nói. Rất hài hoà. Cung thu hút không ít người tống gia hiếu kỳ.
Nam tử này là ai???
Tại sao gia chủ đi với hắn lại cười cười nói nói còn lộ ra thẹn thùng như vây???
Mười vạn câu hỏi vì sao? Hiện lên trong đâu người nhà họ tống.
Lý cầm nói thích dáng vẻ trước kia của hắn. Nên hắn cũng khôi phục lại dung mại vốn có.
Ra đến Tống gia 2 người dạo phố. Tuấn nam mỹ nữ rất thu hút ánh mắt. Tống cầm giải đáp thắc mắc của hắn về quốc đô.
Trong lòng lại cảm thấy xót xa cho hắn. Mười sáu năm thân là người quốc đô. Lại như 1 cái ngoại thành dân tứ xứ. Đối với hắn cái gì cũng mới lạ đối với hắn.
Nàng lúc này lấy hết dũng khí nắm tay của Lý Thành. Cảm giác đến 1 bàn tay ngọc ấm áp trơn mềm nắm lấy tay mình. Hắn cũng giật mình.
Hai đời hơn 40 tuổi lần đầu được nữ nhân chủ động nắm tay à.
Quay đầu nhìn sang thấy Tống Cầm khuôn mặt đang đỏ bừng. Bàn tay nắm hắn có chút run rẩy. Bộ ngực chập chùng vì vừa xấu hỏi vừa hồi hộp.
Thuận theo tự nhiên a. Nghĩ nghĩ hắn nắm tay nàng sau đó hỏi:
Cầm Nhi ngươi Thích ta sao?
Nàng gật đầu, sau đó ngớ ra thiếu gia đổi cách xưng hô với mình. Hạnh phúc đến quá đột nhiên. Nàng lắp bắp:
Vâng thiếu gia.
Còn gọi ta là Thiếu Gia sao?
Vậy Thành ca.
Ừ vậy mới đúng.
Nghe từ ca hắn cũng không nhột lắm. Tu tiên thực lực vi tôn. Tuổi thọ kéo dài huống chi theo hắn biết niếu tính hắn 2 đời nhân sinh Tống Cầm Còn thua Hắn mấy Tuổi.
Hắn cũng cảm nhận được nữ nhân này đói với hắn là thật lòng.
Có lẽ đây là Tâm Ý Của Nàng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook