-sao rồi, mi có chữ không_nó hỏi

-sao ta biết được_Trân vẫn chưa mở ra

-còn mi?

-cũng như mi thôi_Hạnh

-một hai ba cùng mở ra nha

-1…2…3 mở _nó hô

-của ta giấy trắng_Trân Hạnh đồng thanh

-sao mi chưa mở ra nữa_Trân Hạnh giọng giận dõi

-hì ta rung quá nên ………..quên_nó gãi đầu

-còn ba ông sao rồi_Trân quay về phía bọn hắn

-tui không có_hắn giọng iểu xiều

-tui cũng vậy_Nhật

-tui cũng không_Bảo

-vậy………_Trân Hạnh cười gian_mi là nhóm trưởng….._ba nhóc vui hớn hở

-đúng rùi này_giờ mới giơ tờ giấy ra_e hem từ nay tui là nhóm trưởng, toàn nhóm phải nghe lời nhóm trưởng nghe chưa_nó lên giọng

-yead….nhóm trưởng Nguyên muôn năm_mý nhóc nhe răng cười

-uh….muôn năm_ hắn giọng khó chịu

-nào các em, chọn xong chưa nào_cô Duyên lên tiếng

-rồi thưa cô_cả lớp đồng thanh

-nào Tuấn em ghi tên các bạn nhóm trưởng lại cho cô nhé_cô cười_có em nào có ý kiến gì cần góp ý không?

Cả lớp im thinh thích

-ok, nếu các em không có ý kiến gì thì chúng ta…..a….thầy Hậu có nhờ cô hỏi ý kiến mấy em về kì thi học sinh giỏi lần này_cô nhìn bọn nó

-dạ…._ai cũng lúng túng thấy rõ_nó quên luôn từ hồi nào rồi còn đâu

-các em cố gắng giúp thầy nhé_cô cười

-ok, giờ chúng ta có thể về_cô nói rồi bước ra khỏi lớp

-ê hai mi ăn kem hem_Hạnh đề nghị

-ok, ta sao cũng được_Trân xách giỏ lên vai

-uh, ý kiến hay đấy_giọng phấn khởi

Ba nhóc nhanh chóng dắt xe ra khỏi trường…đạp một mạch tới quán Hạnh chỉ. Một quán không lớn nhưng khá sang trọng có cái tên cũng hơi dễ thương “pretty boy”_giống tên bài hát quá

-ta kem dâu_Trân ngồi xuống bàn

-ta socola_nó nhìn lướt vào menu

-cô ơi cho em hai dâu một socola_Hạnh vẫy tay gọi

-hôm nay về sớm không biết làm gì nữa_Trân thở dài

-uh ha…chiều nay ta cũng không có kế hoạch nào hết_Hạnh cũng thở dài

-chúc các bạn ngọn miệng_chị bán hàng bưng ba ly kem ra

-cảm ơn chị_nó nhận lấy

-uhm thơm thật_muỗng kem tan dần trong miệng nó

-hì…..ta mà lại….đi cùng ta là không phải hối hận đâu_Hạnh hớn hở

-ờ…….., chị ơi cho em ly socola nữa_nó vẫy tay

-hả mi ăn như heo ấy_hai cô bạn bất ngờ phần của bọn nó chưa hết nửa ly nữa

-ê …có cần khích bát nhau thế không_nó liết

-của em đây_chị bán hàng cười

-ngon lắm đấy chị_nó nhận ly kem thứ hai

-cảm ơn em_chị quay lưng về quày

-hai mi có kế hoạch gì không_Trân hỏi sút muỗng kem vào miệng

-chưa…..hay shopping hem_Hạnh đề nghị_mi đi không_hạnh kéo tay nó

-hả…gì…_nó mải mê ăn có nghe gì đâu

-bó tay tham ăn thế là cùng, hơn cả con nhợn Hạnh nữa….ta hỏi mi đi shopping với bọn ta không_Trân nhắt lại

-ùh…đi thì đi_nó tiếp tục ăn…3ly rồi tới luôn thứ 5 _Trân Hạnh lắc đầu ngao ngán nhìn nó

-của em tất cả 50000_chị bán hàng đưa phiếu thu cho bọn nó

-dạ……_nó mở ví ra trả

-thôi để ta trả mi làm osin được bao nhiêu tiền đâu_Trân giật tay nó lại

Nó cười nửa miệng ranh mãnh.

-thôi cảm ơn mi nhá_nó cười_ta ăn nhiều nhất ta trả, nhiêu đây ta trả được, lát đi ăn gì nữa hai mi bao he

-biết quá mà, được rồi_Trân cười

Thanh toán xong là ba chiếc xe đạp nhanh chóng thẳng tiếng đến Diamonth Plaza. Gởi xe xong là mý nhóc thẳng tiến vào trong. Dừng lại tại shop quần áo Trân Hạnh hớn hở thử hết bộ này lại lôi ra bộ khác, nó chỉ biết đứng nhìn đôi lúc có vài câu đóng góp ý kiến. Cái gì chứ chọn quần áo thì…nó sợ nhất. mý má tạo cho nó cảm giac mỗi khi vào đây là bị hành hạ mấy giờ liền…..giờ nó đâm sợ. mây là đi với hai cô bạn chứ không nó kiếm cớ chuồn êm rồi.

-ê, my thử bộ này xem sao_Trân giơ lên một chiếc váy màu trắng có chiếc nơ to đùng sau lưng

-thôi con xin…..ta không mặc đâu_nó xua tay

-mặc thử ta xem, ta cứ thấy mi mặc đồ con giai hoài có biết tướng tá mi ra sao đâu, vào thử đi_Trân Hạnh lôi nó vào phòng thay đồ

-ê…ê làm gì vậy….không mặc_nó hét chạy vụt ra ngoài hai cô bạn dí theo sau tóm nó lại lôi đi

-ê stop nhìn kìa_như bắt được vàng nó chỉ ngay về phía đó

-gì…?_Trân Hạnh quay lại

-đó đó thấy gì không_nó chỉ

-ai sao giống……….Phong_Trân bất ngờ khi thấy hắn cũng trong shop quấn áo đối diện

-Nam Nhật nữa kìa_Hạnh

-lại xem coi mấy người đó làm gì không_nó gợi sự tò mò cho hai cô bạn_mong sao bọn nó không tra tấn mình nữa

-uh_cả ba rón rén bước lại gần núp sau một giá đồ

-anh Phong xem em mặc bộ này đẹp không_Vân trong bộ váy hồng sếp li đến đầu gối làm dáng

-uh, được…_hắn nói mắt không rời khỏi tờ báo

-anh không nhìn em sao biết được hay không_Vân nũng nịu_anh Phong_Vân lay hắn

-hả_hắn nhìn lướt bộ váy_được đấy em mặc đẹp lắm_hắn cười rồi tiếp tục đọc báo

Vân mừng thấy rỡ, miệng cười toe toét. Hai chị nó từ phòng thay bước ra_ôi choáng, nó đẩy cái giá xém té_may không lộ_đưa tay lên ngực xoa

-anh thấy sao_hai chị nó thẹn thùng

-uh đẹp lắm_hắn cười nhìn hai cô chị

Cũng giống như Vân hai cô mừng huýnh nhưng nụ cười vụt tắt khi thấy Vân bước ra ngoài trong một bộ đồ khác. Ba cô nàng nhìn nhau bắng cặp mắt nãy lữa. Nó đứng ngoài nhìn cũng phải lắc đầu ngao ngán. Phía hai anh kia xem còn thảm hơn mỗi người mý cô

-chà ghê nha_ba đứa tặc lưỡi_thôi kệ họ chúng ta tiếp tục nào_giờ hai cô kia mới nhớ ra nhìn nó gian sảo

-ê ghê quá làm gì đấy_nó lùi từng bước

-theo ta mau_Trân bắt nó

-á….không…_nó hét chạy vòng vòng làm hai nhóc kia bịt miệng không kịp

Nghe thấy giọng nói quen quen hắn nhẩn mặt lên thấy bóng mý nhóc lắp ló đang quay lưng chạy. Cả ba anh chàng nhanh chóng chạy theo bỏ lại mý cô nàng nai vàng ngơ ngác. Nó thì mải chạy…lâu lâu lại nhoảng lại phía sau….. đối với nó giờ quan trọng nhất chỉ là nhanh chân trốn ra khỏi cái nơi quỷ quái này…..để hai nhóc kia bắt được là tàn đời. Rầm… nó tông vào một người nằm thẳng lên người kẻ xấu số….nó bật dạy ngay xoa đầu….xin lỗi rối tít nhưng không nhìn mặt người kia mà chỉ lo nhìn xem hai cô kia có thấy nó không. Nó bỏ đi ngay nhưng bị giật tay lại. Nó khó chịu

-ê tui xin lỗi rồi mà_nó trừng mắt nhìn kẻ kia…._hả_ mở mắt hết cỡ luôn….không phải chứ………….

Thấy nó bị tai nạn ai náy cũng nhanh chân chạy lại…Trân hạnh…bọn hắn theo sau là mí cô nàng….

-á_nó nhảy lên ôm anh chàng đối diện

-nhớ anh quá àh_nó nũng nịu. Anh chàng lạ mặc xoa đầu nó cười

Cả bọn đứng như trời trồng hết nhìn nó lại nhìn nhìn anh chàng lạ mặc kế bên. Mà công nhận anh chàng đẹp mê li luôn ….cao…dáng lịch lãm _cô nào đi qua cũng phải nhìn sích soa

-nhóc “Heo em” hình như mập ra đấy_anh chàng véo nhẹ má nó

-anh là ai vậy_hắn kéo nó về phía mình nhìn anh chàng kia hằn học

-anh ấy là……….._nó nói nhưng bị anh chàng ngắc ngang

-tôi là người yêu của Nguyên_anh chàng cười ranh mãnh. Nó trố mắt nhìn…rồi cũng cười ranh huýt tay vào bụng anh chàng_Tôi tên Huy_Huy giơ tay ra…

-cô có bạn trai rồi àh_giọng khó chịu_cô lên đây dược bao lâu mà có bạn trai hả_hắn quát

Mặt nó méo xệch bịt tai lại

-anh làm gì lớn tiếng vậy, tui có bạn trai kệ tui nghe chưa_nó lên giọng khó chịu

-thui mà em_Huy nhìn âu iếm nó_giận xấu lắm,hôm nay đi chơi với anh nhá_Huy cười

Mặt hắn đỏ lừ….khói nghi ngút…giật tay nó về phía sau mình…đứng đối diện Huy

-sr anh nhé, cô ấy bận rồi_giọng khó chịu

-tôi có bận gì đâu_nó xen vào

-Nguyên nói không bận mà_Huy cười

-cô không nhớ bác Hoa gọi cô về phụ nấu buổi chiều àh_hắn nhăn mặt

-có hở……._nó nheo mắt_đâu có đâu……

-tui nói có là có_giọng bực bội_về…._hắn lôi nó ra xe. Nó giật tay lại

-anh làm gì vậy, vô duyên quá_vừa nói nó vừa xoa cổ tay, hắn nắm chặc quá

Giờ hắn thấy khó chịu vô cùng cứ có cảm giác tức tức….lại thấy ghét anh chàng tên Huy kia dù chỉ mới quen. Hắn đang làm gì…….. hắn cũng không biết nữa……chỉ làm theo bản năng tự nhiên thôi….không còn suy nghĩ gì được . Hắn không nghĩ nó_một đứa nữa nam nữa nữ_ có bạn trai lại là một người không thua gì hắn nữa….hắn thấy sợ …sợ thật sự….sợ mất nó….

-tui…..xin lỗi_giờ mới biết mình lỡ tay

-xin lỗi gì nữa….._nó khó chịu

-em có sao không_Huy giơ cổ tay nó lên xem xét_lại làm nũng nữa rồi………nhiu đây có là gì đối cới “Heo em” đâu

-tại “Heo anh” mà ra hết đấy…_nó liết_bồi thường đê_nó cười ranh mãnh

-bít mà_anh xoa đầu nó_muốn ăn gì…

-anh Heo number one_nó giơ ngón cái lên

-cậu đi ăn cùng với chúng tôi luôn chứ_Huy quay sang hắn hỏi

Hắn không nói gì nhưng…vẫn theo sau.

-ah…còn mý bạn em nữa anh_giờ nó mới nhớ hai cô kia

-bạn em_ giọng ngạc nhiên

-đây_nó chỉ tay vào Trân Hạnh giới thiệu_đây là Trân còn đây là Hạnh

-chào anh_Trân&Hạnh bắt tay Huy

-uh chào hai em_Huy cười làm hai cô bạn đỏ mặt như trái ớt_làm bạn bé Heo chắc hai em cũng vui tính lắm nhỉ_Huy nháy mắt với nó, nó huýt tiếp cái thứ hai vào bụng

-khen hay chê đây_nó liếc

-hì tùy em hiểu sao hiểu_lại cười

Nhìn khó ưa….làm như thân thiết lắm_hắn nghĩ mặt hầm hầm nhìn Huy

-em là Nhật

-còn em là Bảo, bạn thằng Phong_Bảo chỉ vào hắn đang đứng khoanh tay dựa vào tường_chào anh_hai anh chàng bắt tay Huy

-chào hai em, nào chúng ta đi ăn chứ anh mời_Huy khoát vai nó

-----------------------------------------------------

Tại nhà hàng trong khu mua sắm.

-Heo em ăn gì_Huy hỏi nó

-dạ gì cũng được ngon ngon nhìu nhìu nghe anh_nó cười

-ê my ghê nghe, có bạn trai ga lăng ghê ha_hai cô bạn chọc nó sau khi Huy đã đi khỏi

-hừ…có gì đâu…_nó quậy tay vào ly nước trước mặt

-trời sướng thế còn….đẹp trai….nhà giàu nữa…mi sướng nhá_Trân

-uh sướng…_giọng không quan tâm

Thức ăn được bưng ra dần…nhiều vô số…chẳng mấy chóc đã đầy một bàn dài_à cả đám cùng ngồi một bàn….cả mấy cô bạn theo bọn hắn nữa. Huy ngồi cạnh nó, hắn cũng giành một chỗ bên cạnh

-anh Heo lấy em cái kia_nó chỉ vào cái đùi gà khá xa chỗ nó

Huy nhóm người lên lấy cái đùi gà bỏ vào tô của nó

-àh mý em cũng là bạn của Nguyên hả_Huy nhìn mý cô nàng kia

-dạ_cả đám đồng thanh

-Đoan Hương lên đây quen chưa em_Huy quay về phía hai chị nó

-dạ cũng quen rồi ạh_Hương lễ phép trả lời

Sao anh ta biết cả Đoan Hương nữa nhỉ, hai người đó chưa giới thiệu tên mà…hừ gì mà Heo anh lại Heo em quen thân dữ_ Hắn nheo mắt nghĩ ngợi

-này cô ăn đi_hắn gắp cho nó món nó rất thích_ở chung nhà mà cũng phải biết chút ít chứ

-hả_nó ngạc nhiên_uh cảm ơn. Huy nhìn chỉ cười

Sao Phong quan tâm cô ta vậy nhỉ_Vân nghĩ lỡ tay làm cái ly trước mặt ngã lăn về phía nó.

Xoảng_ly nước rớt xuống người nó rồi tiếp tục rơi xuống đất vỡ

-á_nó nhăn mặt đứng dây hất nước ra khỏi áo. Hắn & Huy nhanh chóng lấy giấy lau cho nó

-Vân, cô làm gì vậy_hắn tức giận vừa lau cho nó

-em …em không cố ý_giọng nhỏ xíu

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương