Editor: Vãn Nguyệt Thưởng Trà"Ừm...!Ừm...!Ha a...""A...!Chậm lại...!Ha..."Tiếng rên rỉ thấp thấp trong bóng tối cùng thở dốc nặng nề đan xen quanh quẩn, xen lẫn tiếng "bốp bốp" giữa thân thể, gian phòng nho nhỏ sắp không đóng được tình nhiệt kịch liệt bành trướng.Thân trênTừ gia thoát lực nằm sấp trên giường, mông cao cao nhún lên, bị thế công hung mãnh của nam nhân đụng tới cọ về phía trước, thắt lưng lại bị một đôi tay lớn gắt gao giữ chặt, trốn không thoát, chỉ có thể thừa nhận trong cơ thể từng đợt từng đợt kích động mãnh liệt.

Nam nhân mỗi một lần rút ra đỉnh vào đều phải cố ý đi qua một điểm muốn chết kia, giống như lướt sóng, làm cho người ta cảm thấy kích thích lại đáng sợ.

Hạ thân cũng một mực bị cọ xát, trước sau giáp công, sóng lớn thao thao, che khuất bầu trời.


Mồ hôi thấm vào trong mắt, tầm nhìn mông lung một mảnh, ánh đèn cửa sổ như một tia trời chói lọi, nóng bỏng chói mắt.

Từ Gia Hòa thở hổn hển vài hơi, chợt cảm thấy phía sau tăng tốc, liều mạng va chạm, rên rỉ xông ra, bụng dưới mạnh mẽ run lên, phun ra mấy cỗ bạch trọc.Thất thần một lát mới tỉnh táo lại, hạ thân mới giật giật đã bị xoay người, cự vật trong cơ thể còn chưa phát tiết co giật xoay tròn, hắn không khỏi nhẹ nhàng hừ một tiếng."Có thoải mái không, cục cưng?" Người đàn ông cầm cổ chân gầy yếu của cậu khiêng lên vai, hạ thân lại bắt đầu chậm rãi co giật, đồng thời cúi người đòi một nụ hôn dài."Ừ..." Thân thể bởi vì khuất phục trên phạm vi lớn cảm thấy một chút không thoải mái, Từ Gia Hòa kháng nghị dùng đùi chạm vào đầu nam nhân, tóc ngắn cứng rắn lướt qua thịt mềm bên trong, tê dại ngứa ngáy.Nam nhân cười khẽ, nghiêng đầu hôn vào phía trong đầu gối cậu, thoáng đứng thẳng dậy, phát động một vòng công kích mới.Vách tường bên trong hậu huyệt đã trơn nhẵn không chịu nổi, chất lỏng mang theo trong lúc rút ra làm ướt mông sau, tiếng va chạm thân thể hỗn tạp, tiếng nước có vẻ dâm mỹ không chịu nổi.

Tư thế mặt đối mặt làm cho Từ Gia Hòa càng thêm xấu hổ, cậu cắn chặt răng, nghiêng đầu đi, ánh mắt lại khó có thể tự khống chế ở giữa đường nét cứng rắn của nam nhân cùng cơ bắp thân trên cường tráng.Hai tay rắn chắc hữu lực của nam nhân chống đỡ bên mặt, trong bóng tối có thể nhìn thấy cơ bắp trên bụng hắn bởi vì trước sau đong đưa mà kết thúc, không thấy rõ biểu tình của hắn, nhưng hô hấp nặng nề cùng mồ hôi nhỏ giọt đều làm cho máu vốn đã nóng rực của Từ gia càng thêm sôi trào.

Khoái cảm liên miên không dứt, tầng tầng lớp lớp, hạ thân không biết từ khi nào lại đứng lên, ở trong bụng hai người khẽ run lên, trên đỉnh trơn nhẵn ướt át thân thể hai người.

Lần cao trào thứ hai lúc xa lúc gần, hắn khó nhịn ngửa cổ lên, lại đụng vào ánh mắt thâm trầm chuyên chú của nam nhân, trong lòng chợt khẽ động, ngẩng đầu lên ở cằm hắn gõ nhẹ một chút.Trong mắt nam nhân tối sầm lại, đuổi theo ngậm lấy môi hắn, lại là một phen quấn quýt hôn.Chờ Từ gia cùng lần thứ hai phát tiết ra, nam nhân mới vừa nặng vừa mạnh mẽ đâm vài cái, rút ra phun ra trên bụng hắn.Từ gia xụi lơ ở trên giường, nam nhân đi bật đèn, ôm hắn vào trong phòng tắm nhỏ ngăn cách góc phòng, trước tiên giúp hắn rửa sạch sẽ, ôm về bên giường.


Chờ Từ Gia Hòa mặc quần áo xong, hắn cũng trần trụi đi ra.Dưới ánh đèn, đường nét khuôn mặt của người đàn ông cứng rắn, không phải là rất đẹp trai, nhưng đầy hương vị trưởng thành.

Tóc ngắn gọn gàng, lông mày rậm khẽ nhíu, ánh mắt thâm thúy, sống mũi cao thẳng, hình môi dày.

Dáng người cao lớn rắn chắc, trên làn da đồng cổ lóe lên thủy quang, cả người bởi vì khóe miệng tươi cười lộ ra chút lưu xui, lại bởi vì sau khi tình sự mà nhuộm một chút gợi cảm.

Ánh mắt chạm tới cự vật còn đang diễu võ dương oai dưới hông hắn, Trên mặt Từ Gia Hòa nóng lên, vội vàng quay đầu đi, lại nhìn thấy đồng hồ báo thức trước giường hiển thị tám giờ mười lăm phút, sắp đến lớp.-Mau mặc quần áo, ta sắp trễ rồi!"Vội vàng đuổi ta đi như vậy? Ngủ thì chạy cũng không tốt, cục cưng! "Nam nhân vừa mặc quần áo vừa trêu đùa cười nói."Trần Tấn Khang ngươi đủ rồi ha! Nói đừng gọi tôi như vậy! ”"Được rồi được rồi, Tiểu Hòa, " Thấy Từ Gia Hòa thật sốt ruột, nam nhân nhanh tay chân, "Ngoan, không vội, ta đưa ngươi qua.


”Chờ Trần Tấn Khang cưỡi xe đạp của Từ Gia Hòa đưa cậu xuống dưới lầu giảng dạy, đã tám giờ hai mươi lăm.

Từ Gia Hòa vội vội vàng vàng muốn đi, bị hắn một phen giữ chặt."Qua ba ngày tôi phải đi công tác, có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi, việc gấp liền tìm Lâm Hạo Chính, nghe thấy không?" Không đợi Từ Gia Hòa trả lời, liền ở trên mặt hắn hôn một cái.Từ Gia Hòa cả kinh, nhìn bốn phía không có người, mới gật gật đầu, chạy trối chết..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương