Tiểu Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng Ác Ma
-
Chương 35
Sao họ lại nói thế nhỉ?Trần Băng Di khó hiểu.Nó là con gái của mẹ mà, mà sao lại gọi nó là cô gái này cô gái nọ.Mà chỉ có bà chị kia được gọi là cô chủ, nhất định có ai đó giấu mình cái gì rồi.
Nó chạy đi tìm mẹ nó.Nó muốn một câu trả lời thích hợp.
-Mẹ...
--------------------------------
Chương 35
-Mẹ...
Nó giật mình, ôi trời ơi.Hoàng Triều Nghi, chị ta làm gì thế kia.
Nó chạy vào bếp, dứt con dao Hoàng Triều Nghi đang cầm định cắt cổ tay tự tử.Trời ạ, chị ta nghĩ gì thế nhỉ.
-Có gì từ từ nói, sao chị phải làm vậy?
-Tại mày, đều là tại mày!
Chị ta cười giả lả.Cười điên cuồng.Đúng, là tại nhỏ này, nhỏ đi vào cuộc sống của cô như một cơn vũ bão, cuốn phăng mọi thứ, cướp hết đi những gì cô yêu quý nhất.
Là vì nhỏ này, mà lần đầu tiên cô quát mẹ.Là vì nhỏ này, mà cô lần đầu tiên đánh mẹ.Mẹ ơi, con xin lỗi, con không nên đánh mẹ.
Nhưng đều là tại con nhỏ này, chính khí khái áp bức của nó làm con thấy khó chịu.Làm con cảm thấy mình bị lép vế trước nó.
Nhỏ này đứng tại đâu cũng tỏa sáng, giống như nó là nữ vương của thế giới này, thế giới chỉ thuộc về mình nó.
Con nhỏ này có tất cả, nhưng dường như thế vẫn không đủ với nó, nó có nhất thiết phải đi phá hoại hạnh phúc gia đình mình như thế không?
Mọi thứ đều như ngả mũ dưới chân nó, quỳ dưới chân nó.Mọi thứ giống như đều là của nó, mẹ à.
Vào cái hôm đi dạo phố ấy, lần đầu tiên, con biết thích một người là như thế nào.
Nhưng khi nhìn ánh mắt của anh ta dành cho nó, cái ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng, yêu thương đó, con đã rất đau khổ.
Tại sao?Tại sao, không để cho con một lần được vào vai nữ chính, để con có thể thật sự cảm nhận thế giới này, cái thế giới tươi đẹp này.Chứ không phải bị nhốt trong cái thế giới âm u đầy lạnh lẽo toàn tiền này.
Trần Băng Di, làm ơn đừng giẫm đạp tôi nữa, tôi cầu xin cô.Cho tôi chút ánh hào quang của cô thôi, tôi sẽ can tâm tình nguyện làm một cây cỏ dại ven đường.
-Tại sao lại tại tôi, tôi có làm gì chị đâu.
Nó khó hiểu nhìn Hoàng Triều Nghi.Chẳng lẽ nó đã gây ra cái tai họa gì?Cái chuyện động trời gì?
Nhìn ánh mắt khó hiểu của Trần Băng Di, cô tự cười khổ.Đúng vậy, nhỏ ta có làm gì đâu.Là cô đánh chết nhỏ mà, chỉ là cô không ngờ nhỏ sẽ không chết và quay lại cướp mẹ cô đi thôi.
Nó chạy đi tìm mẹ nó.Nó muốn một câu trả lời thích hợp.
-Mẹ...
--------------------------------
Chương 35
-Mẹ...
Nó giật mình, ôi trời ơi.Hoàng Triều Nghi, chị ta làm gì thế kia.
Nó chạy vào bếp, dứt con dao Hoàng Triều Nghi đang cầm định cắt cổ tay tự tử.Trời ạ, chị ta nghĩ gì thế nhỉ.
-Có gì từ từ nói, sao chị phải làm vậy?
-Tại mày, đều là tại mày!
Chị ta cười giả lả.Cười điên cuồng.Đúng, là tại nhỏ này, nhỏ đi vào cuộc sống của cô như một cơn vũ bão, cuốn phăng mọi thứ, cướp hết đi những gì cô yêu quý nhất.
Là vì nhỏ này, mà lần đầu tiên cô quát mẹ.Là vì nhỏ này, mà cô lần đầu tiên đánh mẹ.Mẹ ơi, con xin lỗi, con không nên đánh mẹ.
Nhưng đều là tại con nhỏ này, chính khí khái áp bức của nó làm con thấy khó chịu.Làm con cảm thấy mình bị lép vế trước nó.
Nhỏ này đứng tại đâu cũng tỏa sáng, giống như nó là nữ vương của thế giới này, thế giới chỉ thuộc về mình nó.
Con nhỏ này có tất cả, nhưng dường như thế vẫn không đủ với nó, nó có nhất thiết phải đi phá hoại hạnh phúc gia đình mình như thế không?
Mọi thứ đều như ngả mũ dưới chân nó, quỳ dưới chân nó.Mọi thứ giống như đều là của nó, mẹ à.
Vào cái hôm đi dạo phố ấy, lần đầu tiên, con biết thích một người là như thế nào.
Nhưng khi nhìn ánh mắt của anh ta dành cho nó, cái ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng, yêu thương đó, con đã rất đau khổ.
Tại sao?Tại sao, không để cho con một lần được vào vai nữ chính, để con có thể thật sự cảm nhận thế giới này, cái thế giới tươi đẹp này.Chứ không phải bị nhốt trong cái thế giới âm u đầy lạnh lẽo toàn tiền này.
Trần Băng Di, làm ơn đừng giẫm đạp tôi nữa, tôi cầu xin cô.Cho tôi chút ánh hào quang của cô thôi, tôi sẽ can tâm tình nguyện làm một cây cỏ dại ven đường.
-Tại sao lại tại tôi, tôi có làm gì chị đâu.
Nó khó hiểu nhìn Hoàng Triều Nghi.Chẳng lẽ nó đã gây ra cái tai họa gì?Cái chuyện động trời gì?
Nhìn ánh mắt khó hiểu của Trần Băng Di, cô tự cười khổ.Đúng vậy, nhỏ ta có làm gì đâu.Là cô đánh chết nhỏ mà, chỉ là cô không ngờ nhỏ sẽ không chết và quay lại cướp mẹ cô đi thôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook