Tiểu Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng Ác Ma
-
Chương 26: Báo thù (3)
-Điều kiện gì?
-Tôi nghĩ điều này liên quan đến sự việc ngày hôm đó, cái hôm mà tôi và Hoàng Cửu Lâm đánh nhau.Tôi đã rơi mất một vật, không biết là cô có thể tìm nó giúp tôi không?
-...Anh...vẫn đang đi tìm Jack ư?
-Đúng vậy, cậu ấy đang nắm giữ vật đó, tôi cần cô lấy lại nó.
-...Tôi không thể, đó là em trai tôi!
-Cô có quyền lựa chọn mà, chào cô.
Tên đó bước đi ra khỏi ngân hàng.Trong hắc đạo, ai chả biết Hoàng Cửu Lâm chính là Harry, thân cận của Devill.Ngày đó, khi hai bọn họ đánh nhau vì một thứ nào đó rất quan trọng, trong lúc hai người đánh nhau, vật đó rơi ra từ người Harry, Harry nhanh chóng ném cho Jack vừa mới tới, rồi bảo cậu đi đi.Jack không hiểu gì nhưng vẫn làm theo.Kể từ ngày đó, tên kia vẫn luôn săn lùng vật này.
Nó bước ra khỏi ngân hàng.Một chiếc xe bỗng đỗ ngay trước mặt nó.Cửa kính dần tụt xuống, lộ ra gương mặt đẹp trai cùng chiếc kính to bản trên mặt.
-Chào Băng Di, muốn đi cùng chứ?
Hóa ra là Erik.Mà khoan, Erik ư?Sao anh ta lại ở đây nhỉ?
-Sao anh lại ở đây?
-Có luật cấm tôi tới đây à?
Nó cứ thế bước đi không thèm quay đầu lại nhìn.Xui xẻo, đã nói nó không phải Thánh Nữ gì rồi mà, đang rối rắm lại còn gặp ngay cái tên nay cơ chứ, bực mình quá mà.
-Không lên xe hả?
-Tôi có người đón rồi!
Nó mạnh mồm quay lại hét.Sao chả thấy Richad đâu nhỉ, vừa mới đậu ngay đây mà.Nó gãi đầu gãi tai không biết nên làm gì.Nó có vẻ đẹp thuần khiết, ngây thơ nhưng vô cùng nham hiểm độc ác.Nó đâu có biết hành động vừa nãy của nó trông đáng yêu như thế nào, và quan trọng là nó bị chụp lại.Người chụp không ai khác là Erik rồi.
Erik ngắm bức hình mãi khộng biết chán.Tới khi ngẩng đầu lên mới thấy nó đã đi xa, vội nhấn ga đuổi theo.Nó nghĩ, mặc kệ tên Richad đó, rồi hắn sẽ quay lại tìm mình thôi, hắn đã đồng ý trả thù giúp mình mà, cho nên cứ đi tiếp thôi.Ai ngờ rằng, Erik lại đuổi theo nó và chắn đường đi của nó chứ.
-Nè, có biết đậu trên vỉa hè là sai luật không hả?
Nó tức giận nói.Nó ghét nhất là ai chắn đường nó.
-Cô tới đây làm cái gì?
-Tôi tới làm gì kệ tôi, liên quan đến anh à!
-Có phải đến để trả thù chú cô?
Giọng hắn hỏi nhưng sao nghe như đã khẳng định vậy.Nó chợt im lặng.Điệp vụ này rất bí mật mà, chẳng lẽ có ai đó dò ra tần số của bông tai?Nó trầm tư suy nghĩ, hoàn toàn không chú ý tới những người vây quanh và mấy chú cảnh sát đang tới gần.
-Này anh kia, mời anh theo chúng tôi về đồn*.
Vị cảnh sát kia vừa nói xong giờ mới để ý đến bản mặt của Erik, anh ta sợ quá, lắp bắp nói:
-Xin lỗi ngài, tôi mới tới, tôi mới tới, mong ngài lượng thứ bỏ qua cho!*
Nói xong anh ta chạy tóe khói.(Xin chú ý những câu có dấu * là tiếng Trung Quốc, chứ ở Trung Quốc mà cảnh sát nói tiếng việt thì hơi lạ)Có ai muốn đụng tới nhị thiếu tập toàn Cao Viễn đâu chứ.
-Đừng lo, tôi đã bắt tên đó từ trong tù ra rồi, chỉ chờ cô xử nữa thôi!
-Anh...
-Tôi nghĩ điều này liên quan đến sự việc ngày hôm đó, cái hôm mà tôi và Hoàng Cửu Lâm đánh nhau.Tôi đã rơi mất một vật, không biết là cô có thể tìm nó giúp tôi không?
-...Anh...vẫn đang đi tìm Jack ư?
-Đúng vậy, cậu ấy đang nắm giữ vật đó, tôi cần cô lấy lại nó.
-...Tôi không thể, đó là em trai tôi!
-Cô có quyền lựa chọn mà, chào cô.
Tên đó bước đi ra khỏi ngân hàng.Trong hắc đạo, ai chả biết Hoàng Cửu Lâm chính là Harry, thân cận của Devill.Ngày đó, khi hai bọn họ đánh nhau vì một thứ nào đó rất quan trọng, trong lúc hai người đánh nhau, vật đó rơi ra từ người Harry, Harry nhanh chóng ném cho Jack vừa mới tới, rồi bảo cậu đi đi.Jack không hiểu gì nhưng vẫn làm theo.Kể từ ngày đó, tên kia vẫn luôn săn lùng vật này.
Nó bước ra khỏi ngân hàng.Một chiếc xe bỗng đỗ ngay trước mặt nó.Cửa kính dần tụt xuống, lộ ra gương mặt đẹp trai cùng chiếc kính to bản trên mặt.
-Chào Băng Di, muốn đi cùng chứ?
Hóa ra là Erik.Mà khoan, Erik ư?Sao anh ta lại ở đây nhỉ?
-Sao anh lại ở đây?
-Có luật cấm tôi tới đây à?
Nó cứ thế bước đi không thèm quay đầu lại nhìn.Xui xẻo, đã nói nó không phải Thánh Nữ gì rồi mà, đang rối rắm lại còn gặp ngay cái tên nay cơ chứ, bực mình quá mà.
-Không lên xe hả?
-Tôi có người đón rồi!
Nó mạnh mồm quay lại hét.Sao chả thấy Richad đâu nhỉ, vừa mới đậu ngay đây mà.Nó gãi đầu gãi tai không biết nên làm gì.Nó có vẻ đẹp thuần khiết, ngây thơ nhưng vô cùng nham hiểm độc ác.Nó đâu có biết hành động vừa nãy của nó trông đáng yêu như thế nào, và quan trọng là nó bị chụp lại.Người chụp không ai khác là Erik rồi.
Erik ngắm bức hình mãi khộng biết chán.Tới khi ngẩng đầu lên mới thấy nó đã đi xa, vội nhấn ga đuổi theo.Nó nghĩ, mặc kệ tên Richad đó, rồi hắn sẽ quay lại tìm mình thôi, hắn đã đồng ý trả thù giúp mình mà, cho nên cứ đi tiếp thôi.Ai ngờ rằng, Erik lại đuổi theo nó và chắn đường đi của nó chứ.
-Nè, có biết đậu trên vỉa hè là sai luật không hả?
Nó tức giận nói.Nó ghét nhất là ai chắn đường nó.
-Cô tới đây làm cái gì?
-Tôi tới làm gì kệ tôi, liên quan đến anh à!
-Có phải đến để trả thù chú cô?
Giọng hắn hỏi nhưng sao nghe như đã khẳng định vậy.Nó chợt im lặng.Điệp vụ này rất bí mật mà, chẳng lẽ có ai đó dò ra tần số của bông tai?Nó trầm tư suy nghĩ, hoàn toàn không chú ý tới những người vây quanh và mấy chú cảnh sát đang tới gần.
-Này anh kia, mời anh theo chúng tôi về đồn*.
Vị cảnh sát kia vừa nói xong giờ mới để ý đến bản mặt của Erik, anh ta sợ quá, lắp bắp nói:
-Xin lỗi ngài, tôi mới tới, tôi mới tới, mong ngài lượng thứ bỏ qua cho!*
Nói xong anh ta chạy tóe khói.(Xin chú ý những câu có dấu * là tiếng Trung Quốc, chứ ở Trung Quốc mà cảnh sát nói tiếng việt thì hơi lạ)Có ai muốn đụng tới nhị thiếu tập toàn Cao Viễn đâu chứ.
-Đừng lo, tôi đã bắt tên đó từ trong tù ra rồi, chỉ chờ cô xử nữa thôi!
-Anh...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook