Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm
Chương 107: Ngọc Nhi 2

- Ngọc Nhi không sao chứ?

Thiên Tà ôm lấy nàng, cười hỏi.

- Ta.... Ta...

Ngọc Nhi khuôn mặt đỏ bừng, vặn vẹo thân thể muốn đứng dậy.

Thiên Tà hai tay bất chợt giữ lấy eo nàng, vừa rồi Ngọc Nhi vì muốn đứng dậy mà thân thể không ngừng vặn vẹo, trước ngực hai toà núi lớn kịch liệt ma sát lấy cơ thể hắn. Một luồng tà hoả trong cơ thể hắn đang không ngừng bốc lên, hắn chỉ cảm thấy trước mắt mình Ngọc Nhi lúc này dị thường xinh đẹp, không chút nào thua kém Mộ Khuynh Thành.

- Ngươi... Mau buông.... Buông....

Ngọc Nhi giãy dụa không được, lại chứng kiến ánh mắt nóng rực của Thiên Tà, nàng có chút chịu không được, hô hấp bắt đầu gấp rút, trái tim cũng phình phình nhảy lên như đánh trống.

- Mỹ nữ tự xà vào lòng, ta làm sao có thể dễ dàng như vậy buông tay, nàng nói phải không, Ngọc Nhi.

Thiên Tà cười nhẹ nói khẽ bên tai nàng. Hắn lúc này hoả tính tăng cao, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua con mồi trước mắt. Hơn nữa hắn còn muốn chủ tớ đều thu đây.

Ngọc Nhi khuôn mặt càng thêm đỏ, nàng cũng buông bỏ chống cự, hai mắt nhắm nghiền lại, nằm yên ở trong ngực Thiên Tà, một dạng hoa thơm mặc quân hái.

- Làm sao, không giãy dụa nữa sao, Ngọc Nhi thân yêu...

Thiên Tà thấy nàng không chống cự, hắn cười một tiếng, sau đó lật người ép nàng xuống dưới thân. Đổi thành nam bên trên nữ bên dưới, đầu vùi vào trước ngực nàng.

- Hừ... Nếu ta chống lại, ngươi sẽ bỏ qua cho người ta sao?

- Tất nhiên là... Không.

- Sắc lang...

Ngọc Nhi khẽ nói. Kỳ thật nàng cũng không ghét Thiên Tà, nói đúng hơn là nàng rất có cảm tình với hắn. Còn phần cảm tình này lớn đến đâu, chính nàng cũng không biết rõ. Ở chung với hắn thời gian khá lâu, thỉnh thoảng cũng bị chiếm chút tiện nghi, nhưng trong nội tâm nàng không những không khó chịu, ngược lại còn có chút vui vẻ. Nàng cũng biết nếu đổi thành nam nhân khác, với tính cách của nàng chắc chắn sẽ cho hắn một trận, cũng có thể là lập tức phán tử hình đối phương.

Thiên Tà nghe nàng nói vậy, hắn lập tức hiểu ra là nàng đã tiếp nhận chính mình. Nhưng tâm lý vẫn có chút không nắm chắc, hắn ngẩng đầu lên, cẩn thận mà xem xét biểu cảm trên khuôn mặt nàng, từ đó đọc tâm tư của nàng. Ngọc Nhi khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt nhắm nghiền lại, hàng lông mi đẹp hơi rung động. Theo biểu cảm trên khuôn mặt nàng, hắn cũng không tìm thấy một chút không muốn hay chống cự nào cả, hoàn toàn là một loại mặc người xử lý.

Thiên Tà thấy vậy cũng thoáng yên tâm một chút, hắn cúi đầu xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp của nàng. Bởi vì nội tâm hưng phấn vô cùng khiến cho hắn không điều chỉnh tốt khoảng cách, nhất thời khiến cho hai hàm răng tiếp xúc " thân mật " một chút.

Ngọc Nhi tại lúc hai người răng môi chạm vào nhau nàng mở ra hai mắt nhắm nghiền, trừng lớn một chút. Sững sờ mà nhìn xem người nam nhân nhân lúc nàng không chuẩn bị tâm lý mà cướp đi nàng nụ hôn đầu tiên. Mặc dù trong lòng cũng không không đồng ý, hơn nữa còn có chút vui vẻ nho nhỏ, nhưng vì môi bị " thân mật " tiếp xúc có chút đau đớn, đáy lòng nàng cũng có chút xíu oán trách hắn.

Thiên Tà dường như không quan tâm biểu cảm của nàng, miệng rộng vẫn bao trùm lấy miệng nàng, đầu lưỡi nhẹ quét hàm răng của nàng. Ngọc Nhi thoáng chút hiểu ý, nhẹ hé miệng ra để cho đầu lưỡi hắn chui vào trong miệng nàng, tham lam quấn lấy lưỡi mình.

Sau một chút chịu đựng hắn quấy nhiễu, Ngọc Nhi cũng nhanh chóng bắt đầu tổ chức phản công. Đầu lưỡi chui vào miệng hắn, quấn quýt lấy đối phương. Hai người đầu lưỡi lúc này thật giống như là keo với sơn, dính chặt lấy nhau.

Hai người không chút do dự nào mà bắt đầu đầu lưỡi giao chiến, không chút nhượng bộ. Khi thì Ngọc Nhi tấn công Thiên Tà phòng thủ, lúc thì ngược lại.

Chẳng biết từ lúc nào, Ngọc Nhi hai tay cũng di chuyển đến trên thân Thiên Tà. Một tay đặt trên vai hắn, tay kia thì trên gáy, nhẹ nhàng mà vuốt ve.

Thiên Tà cũng không chịu thua kém, tay trái vuốt ve eo nàng, sau đó di chuyển xuống phía dưới mông nàng. Mà tay phải tức khắc đặt trước ngực nàng, nhẹ nhàng xoa bóp bộ ngực sung mãn của nàng qua lớp quần áo.

Sau vài phút, Thiên Tà có chút kiềm chế không được chính mình, trong đầu hắn tâm trí nhanh chóng cùng dục hoả tạo thành một trận chiến. Trải qua ngàn vạn năm giao chiến, hai bên chém giết đến thiên băng địa liệt, cuối cùng kết quả là dục vọng chiến thắng lý trí. Trong đầu hắn lúc này chỉ còn một ý niệm là nhanh chóng chiếm lấy thân thể mềm mại dưới thân, thật tốt yêu thương, phát tiết một trận.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương