Tiết Lệnh Sư (Bản Dịch)
-
Chương 30
Mọi người tại đây nhao nhao nhìn về phía Hứa Hằng, cảm giác đầu có hơi tê dại.
Rốt cuộc là tiểu tử này có đầu óc không thế hả?
Cho rằng đây là đang bên ngoài à? Xã hội pháp trị à?
Con mẹ nó đây chính là ô nhiễm tiết khí thanh minh, ngươi bảo người ta không gõ thì người ta sẽ không gõ thật à?
Nghĩ gì thế, phàm là đầu óc của đám quỷ dị này không có vấn đề, nhìn thấy người chắc chắn sẽ trực tiếp nhào lên bắt đầu ăn.
“Em giai à, tuy tiếng chiêng này khiến người ta bất an thật đấy, nhưng muốn nếu nói sợ thì cũng không phải, huống hồ tỷ tỷ thấy ngươi cũng đâu có sợ lắm đâu, ngược lại còn cảm thấy ngươi giống như là có một chút chột dạ thế nhỉ?” Người phụ nữ xăm hình rắn cười tủm tỉm nhìn Hứa Hằng, đôi mắt hơi híp lại.
“Tỷ tỷ, nhất định là ngươi cảm thấy sai rồi, một thiếu niên dương cương ngây thơ như ta, không chỉ có trái tim không bệnh mà nơi khác cũng không hư, thân thể khỏe mạnh lắm.”
Hứa Hằng vội vội vàng vàng khoát tay, vẻ mặt thiên chân vô tà đáp.
Hắn có thể nhìn ra thân phận địa vị của người phụ nữ này không thấp, dáng dấp cũng rất đẹp mắt, thế nhưng hình xăm trên má trái thực sự dọa người, con mắt trái bị hình xăm đầu rắn bao trùm giống như hiện lên hồng quang, đối diện lâu, luôn luôn có loại ảo giác một giây kế tiếp người phụ nữ này sẽ phun ra lưỡi rắn vậy.
“Ồ? Nơi khác không hư, là chỉ những nơi nào thế?” Người phụ nữ xăm hình rắn cười càng thêm quyến rũ, trong mắt toát ra một tia ám muội, liếc nhìn nửa người dưới của Hứa Hằng như khiêu khích.
“Ví dụ như đây này.” Hứa Hằng giơ nắm tay lên, cười hì hì nói: “Chỗ này của ta cứng lắm.”
“Ha ha ha… Vậy thì thật tốt quá đâu, tỷ tỷ đây thích nhất đàn ông cứng, có cơ hội nhất định phải thử xem sao.” Người phụ nữ xăm hình rắn che miệng cười, cười đến thiên kiều bá mị, cả người run run.
“Vẫn là thôi đi, hình xăm rắn trên mặt tỷ tỷ quá dọa người, giống như là rắn thật ấy, có cứng đến đâu cũng sợ bị cắn cả.”
“Hở? Ngươi lại còn nói tỷ tỷ dọa người, tỷ tỷ đau lòng quá đi mất.”
“Ôi trời, ta xin lỗi tỷ tỷ vậy, ta vẫn còn là con nít, đồng ngôn vô kỵ ấy mà, hơn nữa con người ta tương đối thô, thích trực lai trực khứ, không nhanh không chậm, mong tỷ tỷ chớ để ý.”
“Thằng nhóc ngốc, sao tỷ tỷ có thể giận ngươi thật được, tỷ tỷ ta ấy, thích nhất kiểu người trực lai trực khứ như ngươi.”
Hai người cứ như vậy vừa nói vừa cười hàn huyên trước mặt của mọi người.
Một số cô gái ở đây đều có chút mặt đỏ tới mang tai, cánh đàn ông thì giật mí mắt liên tục, trong lòng hô to khá lắm.
Bọn họ đều biết đội trưởng nhà mình, người cũng như tên, danh hiệu trong phu quét đường là Medusa, trong ngầm rất nhiều người gọi nàng là Mỹ nhân rắn rết, một người phụ nữ tàn nhẫn cho dù là lời nói hay là làm việc đều khiến người không rét mà run.
Nhưng sư đệ của Phó Vịnh Tình cũng không đơn giản chút nào, mặt ngoài giả bộ giống như thiếu niên ngây thơ thực sự, lại có thể trò chuyện tới lui với đội trưởng, còn không rơi xuống hạ phong, chắc là bình thường cũng là một miệng người mỏ hỗn.
Giờ khắc này, tất cả mọi người không coi Hứa Hằng trở thành một học sinh bình thường.
Có thể sống sót trong loại ô nhiễm tiết khí cấp bậc này, mẹ nó còn dám buôn bán với quỷ dị, đồng thời có thể tán tỉnh với Mỹ nhân rắn rết, sao mà bình thường được cơ chứ?
Chẳng qua đề nghị của Hứa Hằng không bị đoàn người tiếp thu.
Phu quét đường đương nhiên có kinh nghiệm phong phú đối với xử lý ô nhiễm, sớm đã có một bộ chuẩn tắc hành động quy phạm.
Medusa đầu tiên là phái ra hai tiểu đội ba người một tổ, tiềm hành đi đến quảng trường thứ 3 tìm hiểu tình huống, lại an bài người khác đi đón ba đội viên Tuần Kiểm ti mà Chu Á Nam mang vào trở về.
Mặc dù tình huống bị hàn khí phản phệ của Hứa Hằng đã giảm bớt, nhưng trạng thái thể lực còn chưa triệt để khôi phục, thấy bọn họ không cho mình tham dự hành động, cũng dứt khoát tìm một đất trống ngồi xuống nghỉ ngơi.
Chu Á Nam đứng ở cách đó không xa, đơn giản nói nhỏ vài câu với Medusa xong rồi quay đầu nhìn Hứa Hằng, đi thẳng về phía hắn.
“Đội trưởng Chu, vừa nãy suýt thì quên hỏi ngươi, sư tỷ của ta đi đâu thế?” Hứa Hằng dẫn đầu mở miệng trước, hỏi.
“Hành tung của sư tỷ ngươi thuộc về cơ mật, không thể nói cho ngươi biết được, ngươi cứ lo cho bản thân ngươi trước đi, chỉ mới Dựng Khí cảnh đã gây nên hàn khí phản phệ, loại tình huống này rất hiếm thấy.”
Chu Á Nam đi tới trước mặt Hứa Hằng thì dừng lại, cặp chân dài đứng ngay trước mắt hắn, hai tay vòng quanh ngực, đang cúi đầu nhíu mày nhìn xuống hắn.
“Có phải là do… ta tu luyện quá nhanh không?” Hứa Hằng chần chờ hỏi.
“Ngươi thực sự là Dựng Khí tầng sáu rồi?” Chu Á Nam hỏi ngược lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook