Tiên Tuyệt
-
Chương 63: Chu vương động - song diện phù (trung)
Nhìn thấy Vũ La ngừng lại không chạy nữa. nó cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng lại không chút do dự vọt tới, cái đuôi bò cạp màu đỏ lăng không quét tới.
Thân hình Vũ La chợt lóe, đuôi bò cạp quét vào vách đá đánh soạt một tiếng. Nhất thời một cỗ khói đen bốc lên. ngay cả nham thạch cũng bị độc tố ở đuôi ăn mòn tan rã.
Vũ La né tránh đuôi bò cạp, lập tức mười tám xúc tua thi nhau đánh tới. Hắn né tránh liên tục, rốt cục nhìn thấy cái càng khổng lồ đang vung tới chuẩn bị cắp lấy mình.
Vũ La thầm thở dài, lần này chắc sẽ đau con bà nó lắm...
Keng!
Một tiếng trong trẻo vang lên. cái càng lặng lẽ không tiếng động kẹp lấy ngang người Vũ La đúng như dự liệu của hắn. Độc tố trên càng nhanh chóng xâm nhập vào thân thể Vũ La. lực lượng thật mạnh khiến cho hắn không nhịn được phải kêu thét:
- Con bà nó, quả thật không phải đau đớn bình thường...
Chỉ trong thoáng chốc máu tươi chảy ra. mùi máu tươi càng làm cho Huyết Vĩ Chu Vương thêm kích thích. Nó trừng to sáu con mắt xanh sẫm. nhìn kỹ Vũ La. nước dãi chảy dài.
Huyết Vĩ Chu Vương chợt thét lớn một tiếng, đưa Vũ La về phía cái miệng to tướng của nó. Lúc này miệng nó mở rộng vô cùng, khiến cho người ta nhìn thấy phải ghê tởm. giống như một đóa hoa ăn thịt người, xung quanh đầy những xúc tua ngọ nguậy giống như giun, mở ra tầng tầng, để lộ cổ họng tối om của nó.
Vũ La cố nén đau nhức trên người, chính là lúc này.
Ngón tay hắn búng mạnh ra. Phù Cổ lập tức chui tọt vào miệng Huyết Vĩ Chu Vương. Huyết Vĩ Chu Vương hùng mạnh vô cùng, toàn thân nó không có sơ hở, cứng như sắt thép. Muốn cho Phù Cổ ký sinh thuận lợi, cần phải tận dụng hết khả năng để tiết kiệm linh nguyên hao tổn trong quá trình Phù Cổ chui vào đầu nó. Muốn làm như vậy, Vũ La chỉ còn nước dùng thân mình làm mồi nhử. dụ dỗ Huyết Vĩ Chu Vương há miệng ra.
Trên thực tế, đối với một Phù Cổ chỉ có ba mươi năm hỏa hậu. không nắm chắc có thể phá vỡ được thân thể của hung thú nhất phẩm như Huyết Vĩ Chu Vương. Cho nên sau khi suy nghĩ rất lâu. Vũ La cảm thấy chỉ có biện pháp này là chắc chắn nhất.
Phù Cổ vừa tiến vào thân thể Huyết Vĩ Chu Vương, lập tức tiến về phía đầu của nó.
Dọc trên đường đi không còn gì có thể ngăn cản được nó, tiểu gia hỏa này còn nhân tiện nuốt lấy không ít tinh huyết của Huyết Vĩ Chu Vương.
Bất kể là sinh vật nào, tinh huyết ở hai bộ phận trái tim và óc vẫn là quý giá nhất.
Lúc Phù Cổ hấp thu tinh huyết của Xà Vương Huyết Nhãn Độc Mãng, nó đã chọn trái tim. lần này lại chọn óc. Huyết Vĩ Chu Vương này chỉ có một đầu. không như Xà Vương có tới hai mươi trái tim. cho nên tinh huyết của nó không phân tán. tinh huyết của phần óc tinh thuần vô cùng, càng tốt hơn cả tinh huyết Xà Vương.
Phù Cổ nuốt được vài miếng, linh nguyên đại thịnh, bổ sung lại phần tiêu hao lúc đối phó đám nhện bò cạp, lúc thiêu cháy mạng nhện, đạt tới đỉnh phong.
Phù Cổ xông lên đầu Huyết Vĩ Chu Vương với tốc độ nhanh nhất. Trong khoảnh khắc này, Huyết Vĩ Chu Vương khổng lồ thình lình ngưng các hoạt động của nó lại, ngơ ngác đứng sừng sừng ở bên trong thạch động.
Vũ La để mặc cho Phù Cổ của mình hành động, hai tay hắn chộp lấy cái càng to tướng của Huyết Vĩ Chu Vương đang cắp lấy thân thể mình, gầm lên một tiếng giận dữ. ra sức đẩy mạnh, máu tươi lập tức chảy ra như suối theo miệng vết thương.
nhưng càng của Huyết Vĩ Chu Vương vững như bàn thạch, không thể mở được. Vũ La nổi nóng, phóng xuất sợi xích của mình ra. Món Phù Bảo này lập tức truyền một ý niệm thích thú vào nguyên hồn Vũ La. ngay sau đó phân giải thành từng đạo phù văn khoen sắt độc lập, như lang như hổ xông về phía cái càng.
Vũ La cảm thấy bất ngờ, bất quá hắn đã hiểu ra rất nhanh. Thì ra sợi xích của mình không chỉ cắn nuốt pháp bảo, mà chỉ cần là tài liệu có lợi cho bản thân tiến hóa. nó cũng sẽ nuốt.
Càng của Huyết Vĩ Chu Vương này, đối với nó cũng giống như một món pháp bảo tế luyện đã nhiều năm. Huyết Vĩ Chu Vương đã ăn thịt vô số linh thú. thậm chí cả người tu chân. Trong cơ thể của số thức ăn này, nhất là linh thú. ẩn chứa rất nhiều tài liệu quý trọng. Tài liệu hệ Kim sau khi bị nó tiêu hóa. lắng đọng lại ở càng, đuôi cùng ba mươi sáu chiếc xúc tua.
Đôi càng này là phòng tuyến cuối cùng của Huyết Vĩ Chu Vương, cho nên tuy rằng nó không sử dụng tới càng nhiều lắm. nhưng lúc nó tế luyện, lại bỏ ra công phu lớn nhất. Trong đó lắng đọng nguyên tố hệ Kim tinh thuần nhất, sợi xích xông tới vồ lấy. Tuy rằng nó tham lam. nhưng trong lúc nhất thời cũng chưa thể nuốt chửng cả cái càng to tướng.
Chuyện này lại làm khổ cho Vũ La. càng này vẫn còn đang dừng lại trước miệng Huyết Vĩ Chu Vương. Cái miệng lông lá to đùng của nó vẫn còn mấp máy theo bản năng, chẳng những nhìn qua ghê tởm. hơn nữa Huyết Vĩ Chu Vương thở ra hơi thở hôi thối khó ngửi vô cùng. Vũ La suýt chút thì nôn mửa.
Thương thế trên người hắn cũng mười phần nghiêm trọng, bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt đã có hơi tái nhợt. Vũ La lấy ít linh đan trong Thiên Phủ Chi Quốc ra. không cần biết là chữa thương hay bổ sung khí huyết, nuốt ực tất cả.
Hắn chưa thể thoát vây trong lúc nhất thời, bèn tập trung chú ý vào Phù Cổ.
Phù Cổ đang tranh đoạt quyền khống chế thân thể cùng nguyên hồn Huyết Vĩ Chu Vương. Hung thú như Huyết Vĩ Chu Vương, tuy rằng lực lượng hùng mạnh, nhưng trí khôn của nó rất kém cỏi. Chẳng qua trời sinh dị bẩm. mới có thể đấu ngang tay với Phù Cổ mà thôi.
Bất quá có Vũ La gia nhập, tình hình lập tức đổi khác. Nguyên hồn Vũ La hùng mạnh vô cùng, ở bên cạnh giúp đỡ, Phù Cổ nhất thời như hổ thêm cánh, chèn ép nguyên hồn của Huyết Vĩ Chu Vương liên tục lui về phía sau.
Mắt thấy Huyết Vĩ Chu Vương đã tới bước đường cùng, thình lình sâu trong nguyên hồn nó bay ra một đạo hào quang màu vàng nhạt. Hào quang này bay lên không chiếu rọi, hóa thành một đạo phù văn kỳ lạ. Trong lúc nhất thời, lực lượng nguyên hồn Huyết Vĩ Chu Vương tăng lên không ít. nhe nanh múa vuốt phản kích lại Phù Cổ.
Vũ La nhìn thấy đạo phù văn nọ cũng giật mình kinh hãi. Lúc trước bên trong nguyên hồn của Xà Vương Huyết Nhãn Độc Mãng cũng từng xuất hiện đạo phù văn này, giống như một mặt trời tỏa sáng. Lúc ấy Vũ La đã cảm thấy quen quen, hiện tại nhìn thấy đạo phù văn này, đột nhiên linh cơ thoáng động, rốt cục nhớ ra mình đã thấy nó ở nơi nào.
Dưới Ly Nhân Uyên!
Giữa thạch động phong ấn lão ma đầu, trên nóc động phủ kín đủ các loại phù văn. mà đạo phù văn này là một trong số đó, hơn nữa xuất hiện với tần số rất cao. Tựa như nó còn có thể kết hợp với những loại phù văn khác, tạo thành một số phù chú mà Vũ La không hiểu được ý nghĩa.
Vũ La vạn lần không ngờ, hung thú thượng cổ bên trong cấm địa Yên sơn lại có liên quan với Nhược Lô Ngục.
Cấm địa Yên sơn rộng lớn bao la, trong đó ẩn vô số hung thú thượng cổ. Vũ La chỉ mới gặp hai loại, mà đã phát hiện sâu trong nguyên hồn của chúng có phù văn giống như phù văn của Nhược Lô Ngục. Trong chuyện này rốt cục có bí mật gì?
Vũ La tuyệt không cho rằng chuyện này chỉ là trùng hợp, năm xưa Nhược Lô Ngục nằm trong phạm vi cấm địa Yên sơn, chẳng lẽ di tích này có liên hệ gì với cấm địa Yên sơn sao?
Tuy rằng đạo phù văn Quang Mang Thái Dương này lợi hại, nhưng cũng giống như đạo phù văn trước đây trong nguyên hồn của Xà Vương, hỏa hậu tu luyện còn thấp, hậu lực không đủ. Nguyên hồn Huyết Vĩ Chu Vương nhờ đạo phù văn này giúp sức, đột ngột phản công mấy lần, lại bị Phù Cổ cùng Vũ La liên thủ hóa giải, rốt cục lực lượng yếu dần. thất bại phải lui.
Thế nhưng rốt cục đây cũng là ‘địa bàn’ của Huyết Vĩ Chu Vương, tuy rằng nguyên hồn nó đã rơi vào thế kém. nhưng một khi bị tiêu diệt, sẽ lập tức sinh ra một đạo nguyên hồn khác. Ngược lại Phù Cổ của Vũ La đã có vẻ bất ổn. dù sao nó cũng chỉ có ba mươi năm hỏa hậu. đại chiến kéo dài như vậy đã có vẻ mệt mỏi. Vũ La thật sự không ngờ nguyên hồn của Huyết Vĩ Chu Vương lại khó đối phó như vậy, trong lòng cảm thấy bồn chồn lo lắng.
Thân hình Vũ La chợt lóe, đuôi bò cạp quét vào vách đá đánh soạt một tiếng. Nhất thời một cỗ khói đen bốc lên. ngay cả nham thạch cũng bị độc tố ở đuôi ăn mòn tan rã.
Vũ La né tránh đuôi bò cạp, lập tức mười tám xúc tua thi nhau đánh tới. Hắn né tránh liên tục, rốt cục nhìn thấy cái càng khổng lồ đang vung tới chuẩn bị cắp lấy mình.
Vũ La thầm thở dài, lần này chắc sẽ đau con bà nó lắm...
Keng!
Một tiếng trong trẻo vang lên. cái càng lặng lẽ không tiếng động kẹp lấy ngang người Vũ La đúng như dự liệu của hắn. Độc tố trên càng nhanh chóng xâm nhập vào thân thể Vũ La. lực lượng thật mạnh khiến cho hắn không nhịn được phải kêu thét:
- Con bà nó, quả thật không phải đau đớn bình thường...
Chỉ trong thoáng chốc máu tươi chảy ra. mùi máu tươi càng làm cho Huyết Vĩ Chu Vương thêm kích thích. Nó trừng to sáu con mắt xanh sẫm. nhìn kỹ Vũ La. nước dãi chảy dài.
Huyết Vĩ Chu Vương chợt thét lớn một tiếng, đưa Vũ La về phía cái miệng to tướng của nó. Lúc này miệng nó mở rộng vô cùng, khiến cho người ta nhìn thấy phải ghê tởm. giống như một đóa hoa ăn thịt người, xung quanh đầy những xúc tua ngọ nguậy giống như giun, mở ra tầng tầng, để lộ cổ họng tối om của nó.
Vũ La cố nén đau nhức trên người, chính là lúc này.
Ngón tay hắn búng mạnh ra. Phù Cổ lập tức chui tọt vào miệng Huyết Vĩ Chu Vương. Huyết Vĩ Chu Vương hùng mạnh vô cùng, toàn thân nó không có sơ hở, cứng như sắt thép. Muốn cho Phù Cổ ký sinh thuận lợi, cần phải tận dụng hết khả năng để tiết kiệm linh nguyên hao tổn trong quá trình Phù Cổ chui vào đầu nó. Muốn làm như vậy, Vũ La chỉ còn nước dùng thân mình làm mồi nhử. dụ dỗ Huyết Vĩ Chu Vương há miệng ra.
Trên thực tế, đối với một Phù Cổ chỉ có ba mươi năm hỏa hậu. không nắm chắc có thể phá vỡ được thân thể của hung thú nhất phẩm như Huyết Vĩ Chu Vương. Cho nên sau khi suy nghĩ rất lâu. Vũ La cảm thấy chỉ có biện pháp này là chắc chắn nhất.
Phù Cổ vừa tiến vào thân thể Huyết Vĩ Chu Vương, lập tức tiến về phía đầu của nó.
Dọc trên đường đi không còn gì có thể ngăn cản được nó, tiểu gia hỏa này còn nhân tiện nuốt lấy không ít tinh huyết của Huyết Vĩ Chu Vương.
Bất kể là sinh vật nào, tinh huyết ở hai bộ phận trái tim và óc vẫn là quý giá nhất.
Lúc Phù Cổ hấp thu tinh huyết của Xà Vương Huyết Nhãn Độc Mãng, nó đã chọn trái tim. lần này lại chọn óc. Huyết Vĩ Chu Vương này chỉ có một đầu. không như Xà Vương có tới hai mươi trái tim. cho nên tinh huyết của nó không phân tán. tinh huyết của phần óc tinh thuần vô cùng, càng tốt hơn cả tinh huyết Xà Vương.
Phù Cổ nuốt được vài miếng, linh nguyên đại thịnh, bổ sung lại phần tiêu hao lúc đối phó đám nhện bò cạp, lúc thiêu cháy mạng nhện, đạt tới đỉnh phong.
Phù Cổ xông lên đầu Huyết Vĩ Chu Vương với tốc độ nhanh nhất. Trong khoảnh khắc này, Huyết Vĩ Chu Vương khổng lồ thình lình ngưng các hoạt động của nó lại, ngơ ngác đứng sừng sừng ở bên trong thạch động.
Vũ La để mặc cho Phù Cổ của mình hành động, hai tay hắn chộp lấy cái càng to tướng của Huyết Vĩ Chu Vương đang cắp lấy thân thể mình, gầm lên một tiếng giận dữ. ra sức đẩy mạnh, máu tươi lập tức chảy ra như suối theo miệng vết thương.
nhưng càng của Huyết Vĩ Chu Vương vững như bàn thạch, không thể mở được. Vũ La nổi nóng, phóng xuất sợi xích của mình ra. Món Phù Bảo này lập tức truyền một ý niệm thích thú vào nguyên hồn Vũ La. ngay sau đó phân giải thành từng đạo phù văn khoen sắt độc lập, như lang như hổ xông về phía cái càng.
Vũ La cảm thấy bất ngờ, bất quá hắn đã hiểu ra rất nhanh. Thì ra sợi xích của mình không chỉ cắn nuốt pháp bảo, mà chỉ cần là tài liệu có lợi cho bản thân tiến hóa. nó cũng sẽ nuốt.
Càng của Huyết Vĩ Chu Vương này, đối với nó cũng giống như một món pháp bảo tế luyện đã nhiều năm. Huyết Vĩ Chu Vương đã ăn thịt vô số linh thú. thậm chí cả người tu chân. Trong cơ thể của số thức ăn này, nhất là linh thú. ẩn chứa rất nhiều tài liệu quý trọng. Tài liệu hệ Kim sau khi bị nó tiêu hóa. lắng đọng lại ở càng, đuôi cùng ba mươi sáu chiếc xúc tua.
Đôi càng này là phòng tuyến cuối cùng của Huyết Vĩ Chu Vương, cho nên tuy rằng nó không sử dụng tới càng nhiều lắm. nhưng lúc nó tế luyện, lại bỏ ra công phu lớn nhất. Trong đó lắng đọng nguyên tố hệ Kim tinh thuần nhất, sợi xích xông tới vồ lấy. Tuy rằng nó tham lam. nhưng trong lúc nhất thời cũng chưa thể nuốt chửng cả cái càng to tướng.
Chuyện này lại làm khổ cho Vũ La. càng này vẫn còn đang dừng lại trước miệng Huyết Vĩ Chu Vương. Cái miệng lông lá to đùng của nó vẫn còn mấp máy theo bản năng, chẳng những nhìn qua ghê tởm. hơn nữa Huyết Vĩ Chu Vương thở ra hơi thở hôi thối khó ngửi vô cùng. Vũ La suýt chút thì nôn mửa.
Thương thế trên người hắn cũng mười phần nghiêm trọng, bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt đã có hơi tái nhợt. Vũ La lấy ít linh đan trong Thiên Phủ Chi Quốc ra. không cần biết là chữa thương hay bổ sung khí huyết, nuốt ực tất cả.
Hắn chưa thể thoát vây trong lúc nhất thời, bèn tập trung chú ý vào Phù Cổ.
Phù Cổ đang tranh đoạt quyền khống chế thân thể cùng nguyên hồn Huyết Vĩ Chu Vương. Hung thú như Huyết Vĩ Chu Vương, tuy rằng lực lượng hùng mạnh, nhưng trí khôn của nó rất kém cỏi. Chẳng qua trời sinh dị bẩm. mới có thể đấu ngang tay với Phù Cổ mà thôi.
Bất quá có Vũ La gia nhập, tình hình lập tức đổi khác. Nguyên hồn Vũ La hùng mạnh vô cùng, ở bên cạnh giúp đỡ, Phù Cổ nhất thời như hổ thêm cánh, chèn ép nguyên hồn của Huyết Vĩ Chu Vương liên tục lui về phía sau.
Mắt thấy Huyết Vĩ Chu Vương đã tới bước đường cùng, thình lình sâu trong nguyên hồn nó bay ra một đạo hào quang màu vàng nhạt. Hào quang này bay lên không chiếu rọi, hóa thành một đạo phù văn kỳ lạ. Trong lúc nhất thời, lực lượng nguyên hồn Huyết Vĩ Chu Vương tăng lên không ít. nhe nanh múa vuốt phản kích lại Phù Cổ.
Vũ La nhìn thấy đạo phù văn nọ cũng giật mình kinh hãi. Lúc trước bên trong nguyên hồn của Xà Vương Huyết Nhãn Độc Mãng cũng từng xuất hiện đạo phù văn này, giống như một mặt trời tỏa sáng. Lúc ấy Vũ La đã cảm thấy quen quen, hiện tại nhìn thấy đạo phù văn này, đột nhiên linh cơ thoáng động, rốt cục nhớ ra mình đã thấy nó ở nơi nào.
Dưới Ly Nhân Uyên!
Giữa thạch động phong ấn lão ma đầu, trên nóc động phủ kín đủ các loại phù văn. mà đạo phù văn này là một trong số đó, hơn nữa xuất hiện với tần số rất cao. Tựa như nó còn có thể kết hợp với những loại phù văn khác, tạo thành một số phù chú mà Vũ La không hiểu được ý nghĩa.
Vũ La vạn lần không ngờ, hung thú thượng cổ bên trong cấm địa Yên sơn lại có liên quan với Nhược Lô Ngục.
Cấm địa Yên sơn rộng lớn bao la, trong đó ẩn vô số hung thú thượng cổ. Vũ La chỉ mới gặp hai loại, mà đã phát hiện sâu trong nguyên hồn của chúng có phù văn giống như phù văn của Nhược Lô Ngục. Trong chuyện này rốt cục có bí mật gì?
Vũ La tuyệt không cho rằng chuyện này chỉ là trùng hợp, năm xưa Nhược Lô Ngục nằm trong phạm vi cấm địa Yên sơn, chẳng lẽ di tích này có liên hệ gì với cấm địa Yên sơn sao?
Tuy rằng đạo phù văn Quang Mang Thái Dương này lợi hại, nhưng cũng giống như đạo phù văn trước đây trong nguyên hồn của Xà Vương, hỏa hậu tu luyện còn thấp, hậu lực không đủ. Nguyên hồn Huyết Vĩ Chu Vương nhờ đạo phù văn này giúp sức, đột ngột phản công mấy lần, lại bị Phù Cổ cùng Vũ La liên thủ hóa giải, rốt cục lực lượng yếu dần. thất bại phải lui.
Thế nhưng rốt cục đây cũng là ‘địa bàn’ của Huyết Vĩ Chu Vương, tuy rằng nguyên hồn nó đã rơi vào thế kém. nhưng một khi bị tiêu diệt, sẽ lập tức sinh ra một đạo nguyên hồn khác. Ngược lại Phù Cổ của Vũ La đã có vẻ bất ổn. dù sao nó cũng chỉ có ba mươi năm hỏa hậu. đại chiến kéo dài như vậy đã có vẻ mệt mỏi. Vũ La thật sự không ngờ nguyên hồn của Huyết Vĩ Chu Vương lại khó đối phó như vậy, trong lòng cảm thấy bồn chồn lo lắng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook