Tiên Tử Xin Giúp Ta Trường Sinh
Chương 126: C126: Dương khí ngươi tràn đầy có thể phóng thích

Trong chốc lát, Thi Cốt Ma thần hồn liền trực tiếp bắt đầu tiêu tán tại chỗ.

Cuối cùng hóa thành vô số lực luonhwj thần thức tràn vào trong thức hải.

Đoạt xá không được, mình ngược lại trở thành chất dinh dưỡng.

Sâu trong thức hải, ma chủng thấy cảnh tượng này, thân thể bắt đầu run lẩy bẩy.

Thân thể nó càng co lại càng nhỏ, ngươi không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta..

Chết tiệt, nó sợ vãi đái.

Nó có thể cảm nhận được, thực lực song phương chênh lệch càng lúc càng lớn.

Hiện tại, cho dù là nó muốn tự bạo, cũng không thể tạo thành uy hiếp gì đối với Ôn Tri Hành.

Ôn Tri Hành cũng chỉ thản nhiên nhìn Ma Chủng một cái.

Hắn tùy thời đều có thể xử lý viên ma chủng này, nhưng hiện tại không phải lúc, hết thảy đều chờ Liễu Thanh Huyền trở về nói sau.

- Giải phóng năng lượng, nếu không ta sẽ làm ngươi!

Ôn Tri Hành đem một luồng ý thức truyền qua, ma chủng này sau khi cảm nhận được, hơi do dự, bắt đầu thức thời phóng thích ra lực lượng.

Người thức thời là tuấn kiệt, dù sao chết tử tế không bằng sống lại.

Mà những lực lượng này vừa phóng thích đã bị thức hải tinh lọc, cuối cùng hóa thành thần thức lực thuần túy.

- Không tệ, tiếp tục đi.

Ôn Tri Hành rất hài lòng gật đầu.

Thêm một người làm công mới.

Đối với phương pháp luyện chế ma chủng này, Ôn Tri Hành cũng càng thêm khát vọng.

Hắn muốn kiếm thêm một ít người làm công đến.

Giờ phút này, hiện trường một mảnh hỗn độn, Ôn Tri Hành hơi thu thập một hai, liền đem hai người bên trong Càn Khôn đai lưng đưa ra.

Liễu Thanh Đại dẫn đầu đi ra, mặc dù hai mắt nhắm chặt, nhưng ngoại thương đã không còn đáng ngại.

Khí yêu ma trong cơ thể vẫn đang xâm nhập, trạng thái tốt hơn trước rất nhiều.


Xem ra điều trị thêm một hồi, hẳn là có thể thoát khỏi hiểm cảnh.

Ôn Tri Hành gật đầu, lại đưa mắt nhìn về phía Trương Thiên Thành.

Trương Thiên Thành vẫn xụi lơ như trước, cũng may khí tức cũng chậm rãi khôi phục.

Thân thể khôi lỗi này cũng không tệ lắm.

Tuy nói luyện chế có khuyết điểm, nhưng so với căn cơ lúc trước của Trương Thiên Thành mà nói, kỳ thật là tăng cường rất nhiều.

- Nếu ta học luyện khí chi đạo, có lẽ có thể luyện chế tốt hơn một chút.

Ôn Tri Hành nhìn Trương Thiên Thành, trong lòng thở dài một tiếng.

Hắn mặc dù không biết trên người Trương Thiên Thành cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng ít nhiều vẫn có thể đoán được một ít.

Hẳn là đã trải qua ngược đãi cực kỳ vô nhân đạo.

Duy nhất may mắn chính là, ít nhất người còn ở, chỉ là trạng thái nửa sống nửa chết mà thôi.

Suy nghĩ một chút, Ôn Tri Hành lại trực tiếp chuyển hai người vào hai gian phòng khách lầu hai.

Để cho bọn họ đều có thể nghỉ ngơi thật tốt.

* * *

Lúc này, Bạch Lộ Thu rốt cục từ xa chạy tới.

Nhìn thấy khách sạn kia trở nên một mảnh hỗn độn, sắc mặt của nàng đột nhiên biến đổi.

Hỏng rồi.

Mùi máu tanh nồng nặc đến cực điểm này khiến nội tâm nàng bất an.

Mấu chốt nhất chính là, lưu lại trong khách sạn rõ ràng còn có nhiều người như vậy, nàng lại không cảm giác được khí tức gì tồn tại.

Nàng không phải sợ mình bị hỏi trách, mà là thật sự lo lắng đám người Liễu Thanh Đại gặp chuyện không may.

Sau một khắc, Bạch Lộ Thu hóa thành một đạo bạch quang, lập tức xuất hiện trong khách sạn.

Lòng bàn tay nàng cầm kiếm, vẻ mặt căng thẳng cao độ.

Nàng đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất và sẵn sàng chiến đấu.


Nhưng mà đập vào mắt, chính là hai cỗ thi thể không đầu Thi Cốt Ma.

- Đây là..

Ánh mắt nàng sửng sốt.

Thi Cốt Ma đã chết rồi sao?

Trong lòng nàng chợt buông lỏng, nhưng hiện trường hỗn độn cùng huyết khí nồng đậm đến cực hạn kia, để cho nàng vẫn là lo lắng.

Có thể tưởng tượng được lúc trước chiến đấu kịch liệt cỡ nào.

Máu này cũng không biết chảy bao nhiêu.

Nàng kề sát bên cạnh hai thi cốt ma, nội tâm lại nhảy dựng.

- Cảnh giới thứ tư và cảnh giới thứ năm.. Cái này..

Bạch Lộ Thu trăm triệu lần không nghĩ tới, hai đầu Thi Cốt Ma này thực lực mạnh như vậy.

Vậy những người khác thật sự có thể toàn thân trở ra sao..

Phải biết rằng, bọn họ nhóm người này, nhưng cơ bản đều là tu sĩ đệ tam Huyền Diệu cảnh.

Nếu là gặp phải cảnh thứ tư Thi Cốt Ma còn dễ nói..

Chẳng lẽ nói đã có người..

Chờ một chút, Thi Cốt Ma cảnh thứ năm chết như thế nào!

Hai mắt Bạch Lộ Thu hơi nheo lại.

Nàng liên tục xác nhận, khí tức Thi Cốt Ma lưu lại trước mắt đúng là cảnh giới thứ năm.

Bằng cách nào?

Chẳng lẽ có người cứu bọn họ sao?

- Bạch sư tỷ, người đã về rồi.

Đột nhiên, giọng nói của Ôn Tri Hành vang lên bên tai nàng, điều này làm cho Bạch Lộ Thu giật mình.


- Ngươi..

Bạch Lộ Thu quay đầu lại, chỉ thấy Ôn Tri Hành đang ngồi ngay ngắn sau lưng nàng, yên lặng nhìn nàng.

Nhìn bộ dáng Ôn Tri Hành, rõ ràng vẫn luôn ở đây.

Mà nàng vừa rồi cư nhiên không có phát hiện trong đại sảnh này cư nhiên còn có một người.

- Bạch sư tỷ.

Ôn Tri Hành đứng dậy, trên mặt mang theo nụ cười nhạt.

- Các ngươi.. không sao chứ?

Thấy Ôn Tri Hành đang cười, Bạch Lộ Thu lập tức cảm thấy an tâm.

- Không có chuyện gì.

Ôn Tri Hành lắc đầu.

- Tốt rồi, những người khác thì sao?

Bạch Lộ Thu thở dài một hơi, lại vội vàng hỏi.

- Bạch sư tỷ không cần lo lắng, Liễu sư tỷ bị trọng thương, hiện tại bị yêu ma chi khí xâm lấn, đang lâm vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma.

Ôn Tri Hành suy nghĩ một chút, chậm rãi mở miệng:

- Mà xương cốt toàn thân Trương sư huynh bị đánh nát bấy, hiện tại đang nằm, tạm thời không dậy nổi, về phần những người khác, lúc trước gặp phải yêu ma đã bỏ chạy, sau đó không trở về nữa.

Bạch Lộ Thu:.

Nàng hơi chóng mặt.

Chờ một chút, hiện tại loại thương thế cấp bậc này, đã bị phân loại đến [không có chuyện gì] rồi sao?

- Dù sao một người cũng không chết.

Ôn Tri Hành cười ha hả nói.

Đối với hắn mà nói, chỉ cần không chết, coi như không có chuyện gì.

- Ngươi.. nói đúng..

Bạch Lộ Thu sửng sốt, sau đó gật gật đầu.

Quả thật, ít nhất cũng chưa chết.

- Ở đâu?

Bạch Lộ Thu tự nhiên không yên lòng, nhất là Liễu Thanh Đại, tẩu hỏa nhập ma một cái không tốt, cũng sẽ chết người.


- Phòng khách.

- Dẫn ta đi xem một chút.

Nàng hiện tại cũng không có thời gian rối rắm đám người Hoa Hữu Dung là chuyện gì xảy ra.

Cũng không quản được hai thi cốt ma kia chết như thế nào.

Mấu chốt nhất vẫn là xem người thế nào, những thứ khác sau lại nói.

Sau một lúc lâu, Bạch Lộ Thu từ trong phòng hai người lui ra.

Cũng may, Liễu Thanh Đại cùng Trương Thiên Thành quả thật đều không lo tính mạng, vấn đề không lớn.

- Vương sư đệ, sao ngươi không bị thương?

Bạch Lộ Thu đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, đưa mắt nhìn Ôn Tri Hành.

Lạ thật.

Vừa rồi chiến đấu kịch liệt như vậy, trên người Ôn Tri Hành một chút thương thế cũng không có.

- Ta bị chút nội thương.

Ôn Tri Hành thuận miệng trả lời.

- Thật sao? Nói đi, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lần này, Bạch Lộ Thu rốt cục trầm giọng bắt đầu hỏi.

- Cũng không sao, chỉ là ngươi vừa đi, Hoa Hữu Dung liền mang theo bốn người khác đi, nói là giúp ngươi cùng nhau đuổi theo, sau đó chính là hai Thi Cốt Ma này muốn động thủ với chúng ta, cuối cùng bị ta giết.

Ôn Tri Hành cũng không giấu diếm, trực tiếp nói rõ ngọn nguồn.

Cũng không có gì phải giấu.

Lúc trước hắn xuất thủ, là bị Trương Thiên Thành cùng Liễu Thanh Đại nhìn thấy.

Chuyện sau đó, cho dù hai người không nhìn thấy, cũng sẽ đoán được.

Ôn Tri Hành có tự tin với mình, thực lực bại lộ cũng không phải đại sự gì, lại tăng vọt vài lần là được.

- Đều là ngươi giết?

Cái miệng nhỏ nhắn đầy đặn của Bạch Lộ Thu khẽ nhếch, trong đôi mắt thủy nhuận toát ra một tia không thể tin.

[Dương khí của ngươi tràn đầy, có thể phóng thích!]

Ôn Tri Hành:?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương