Nam nhân kia là giáo chủ Ma giáo, năm ấy hai mươi, tư thái ngút trời, tuổi còn trẻ đã giết chết lão giáo chủ, ngồi trên ngôi vị giáo chủ.

Giáo chủ Ma giáo này chính là tra công.

Tra công thủ đoạn tàn nhẫn, võ công cao cường, các thuộc hạ đều rất kiêng kị gã, tuy rằng tuổi tác gã không lớn, nhưng không ai dám mạo phạm gã.

Tra công vừa hỏi, cô gái kia vội nói: “Thưa giáo chủ, là người qua đường xin nước uống.”

Tra công đang muốn ra ngoài, lúc đi ngang qua thụ, dùng ánh mắt nhìn con kiến lướt qua người thụ, phát hiện là một tiểu công tử trông tạm được nhưng cũng chỉ giới hạn trong tạm được, nên không để trong lòng.

Ai ngờ thụ lại kéo tay áo gã, ngây ngốc nói: “Ngươi trông thật là đẹp, âm thanh cũng dễ nghe.”

Tra công nghe được giọng của thụ, tức khắc ánh mắt biến đổi, nắm lấy cằm thụ, cười xấu xa: “Ngươi nói thêm một câu cho bổn tọa nghe xem?”

Thụ: “Hả? Nói cái gì?”

Ánh mắt tra công nhìn y trở nên thâm sâu.

Tra công nghĩ, tiểu công tử này trông thì bình thường, nhưng giọng nói lại có mấy phần tương tự với người trong lòng bổn tọa, là món đồ chơi có thể giải sầu.

Không sai, trong lòng tra công có một bạch nguyệt quang.

Tại sao lại gọi là bạch nguyệt quang? Bởi vì người nọ luôn là bạch y như tuyết, cao khiết như nguyệt, đứng trên đỉnh núi xa xa, tựa như tiên giáng trần, thương xót mà lại hờ hững nhìn xuống thế nhân.

Sư phụ của bạch nguyệt quang là lão thần y, y thuật của hắn còn giỏi hơn thầy, có thể hoạt tử nhân nhục bạch cốt*, quả thực là xuất thần nhập hóa.

(*) Làm người chết sống lại, làm xương trắng mọc ra thịt

Bạch nguyệt quang tâm địa thiện lương, không quái dị như trong những lời đồn về thần y, chỉ cần bị bệnh, bất kể bệnh nặng hay bệnh nhẹ, mặc kệ có tiền hay không, chỉ cần đến trước mặt hắn, hắn đều sẽ chữa.

Bạch nguyệt quang dung sắc vô song, độc lập mạnh mẽ, nữ tử nhìn thấy hắn đều sẽ cảm thấy hổ thẹn vì dung mạo không bằng.

Bạch nguyệt quang…

Dù sao đi nữa, khi nhìn thấy bạch nguyệt quang, ngươi sẽ biết thế nào gọi là toàn vẹn, hắn quá hoàn hảo, không có một tì vết.

Khi tra công còn chưa lên làm giáo chủ Ma giáo, có một lần làm nhiệm vụ bị trọng thương, được bạch nguyệt quang cứu, gã kinh ngạc như gặp được tiên, cong luôn không chút do dự, bạch nguyệt quang khi đó đã đi vào trong lòng gã.

Từ nhỏ gã đã chật vật trong bóng tối, bạch nguyệt quang chính là chùm sáng duy nhất xuyên thấu tầng mây kia, làm gã si mê ngắm nhìn.

Nhưng gã cảm thấy mình không xứng với bạch nguyệt quang, nên quyết định chỉ đặt bạch nguyệt quang ở trong lòng, ngay cả tới gần cũng không dám, huống chi là bày tỏ tâm ý.

Nếu người bình thường yêu thầm một người như vậy, có lẽ cũng chỉ là yêu thầm. Nhưng tra công không bình thường, tra công sinh ra ở Ma giáo, vốn không có quan niệm về liêm sỉ, vì thỏa mãn tư dục của mình, gã bắt đầu nơi nơi tìm nam nhân trẻ tuổi trông giống bạch nguyệt quang, lôi bọn họ lên giường, giam giữ bên người làm cấm luyến, giả bộ như mình với bạch nguyệt quang lăn giường.

Nhưng mà bạch nguyệt quang quá hoàn hảo, không thể nào có ai giống hắn, tra công chỉ có thể lấy lùi làm tiến, tìm người có phần giống hắn.

Gã từng ngủ với người có mắt giống, ngủ với người có mũi giống, ngủ với người có miệng giống… ai gã cũng từng ngủ rồi, nhưng chưa từng ngủ với người có giọng nói giống.

Tra công nghĩ, nếu là tiểu công tử này, đến lúc đó tắt hết đèn đi, mình động một cái, y liền dùng giọng nói này kêu lên một tiếng…

Vì thế tra công mang thụ đến bên mình.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương