Tiên Sinh, Em Thích Anh
-
Chương 18: Khát khao
Dịch và edit: PUPANDA
Mới đầu, tư thế ngủ của Trình Vân rất quy củ, nằm ngửa, nửa tiếng sau, từ nằm ngửa đổi thành nằm nghiêng, một tiếng sau, Trình Vân ngủ nhích vào trong, đổi thành tư thế nằm sấp, chân trực tiếp gác đến trên người Dịch Tranh Hoa, cậu vừa gác lên, Dịch Tranh Hoa liền tỉnh.
Người đang trong mộng căn bản không biết sức mình có bao lớn, Trình Vân ở trong mộng tựa như còn đá một cái, trực tiếp đá đến trên đùi Dịch Tranh Hoa, sau khi Dịch Tranh Hoa tỉnh, đầy mắt đành chịu, anh chỉnh tư thế ngủ cho bạn nhỏ xong, tiếp tục ngủ.
Nửa đêm, Trình Vân đột nhiên ôm cánh tay của Dịch Tranh Hoa, chân như cũ gác trên người Dịch Tranh Hoa, bảo trì tư thế này ngủ đặc biệt ngon lành.
Dịch Tranh Hoa cảm thấy mình nếu chỉnh như vậy tiếp nữa, tối nay sợ là khỏi ngủ, anh trực tiếp đổi thành tư thế nằm nghiêng, cũng sửa Trình Vân thành nằm nghiêng, trực tiếp ôm vào trong lòng.
Lúc giúp Trình Vân đổi tư thế, anh nhìn thấy bạn nhỏ ngủ đến mặt ửng đỏ, càng thêm đành chịu, anh không ngủ được, bạn nhỏ thì ngủ thật sự ngon.
Hai người giữ tư thế như vậy, một giấc ngủ đến sáng, Trình Vân nửa đêm cũng không đá đạp người lung tung nữa, thời gian thức giấc mỗi ngày của Dịch Tranh Hoa đều rất cố định, mặc kệ ngủ muộn cỡ nào, hôm sau đều đúng 7h tỉnh, anh từ trên giường ngồi dậy, dây dưa một lúc thì đi rửa mặt xúc miệng, chờ rửa xong mới đi gọi bạn nhỏ dậy.
Trình Vân mở mắt ra nhìn màu trắng trước mắt, có chút mờ mịt, cậu nhớ cậu tối qua hình như ngủ trong một cái ổ, ngủ đặc biệt ấm áp, có cảm giác đầy an toàn.
Cậu ngủ thoải mái tâm tình cũng đặc biệt tốt, nhanh gióng rời giường đi rửa mặt, liền đến chỗ phòng bếp, Dịch Tranh Hoa đã gọi người đưa bữa sáng lên.
Hôm nay hai người định đi câu cá, hưởng thụ một chút yên ắng chỉ thuộc về thôn quê, sau khi ăn sáng xong hai người sửa sang chút liền xuất phát.
Hai người lúc trước chưa từng câu cá, có điều, Dịch Tranh Hoa từng khát khao lúc trời trong gió mát, chim hót hoa thơm, mang theo dụng cụ câu, đội nón cói, ở bờ sông làng quê tĩnh lặng, tìm một vị trí đặc biệt tốt, thả câu, híp mắt im lặng chờ đợi cá cắn câu, loại thả lỏng từ thân đến tâm đó, là thứ anh luôn muốn thể hội.
Bạn nhỏ hiện đang tuổi trẻ, đối với gì cũng tò mò, cái gì cũng muốn thử, đối với câu cá, cậu đồng dạng ôm nhiệt tình cực lớn.
"Dịch tiên sinh lúc trước từng câu cá chưa?" Trình Vân cầm cần câu lên, nghiên cứu cần câu một phen trước, hỏi Dịch tiên sinh bên cạnh đang lấy mồi câu.
Dịch Tranh Hoa trước khi câu cá đã xem đủ hướng dẫn, sông câu cá của làng du lịch này, là tồn tại vốn có, dòng chảy thông với bên ngoài, sau khi Ôn Tu Trúc bao thầu mãnh đất này, nhân công khai phá con sông này, thả một ít cá con bên trong.
Mùa thu vừa đến đàn cá đều chuẩn bị trải qua mùa đông, chúng nó cần ăn uống điên cuồng, để tích trữ mỡ qua mùa đông, cho nên mỗi năm đến đầu tháng 9 tới cuối tháng 10 là thời kỳ sốt sắng kiếm mồi của đàn cá, loại cá mà mùa thu thích hợp câu đại khái có ba loại, phân biệt là cá trích, cá chép, cá trắm cỏ.
Dịch Tranh Hoa chọn mồi câu xong, cười nhìn Trình Vân trả lời: "Chưa."
"Vậy chúng ta đây đều là lần đầu tiên ha." Trình Vân không biết lại bị chọt trúng điểm cười gì, lại bắt đầu vui vẻ. ((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))
Nhân viên công tác đơn giản giới thiệu cách sử dụng cần câu mồi câu cho hai người, sau khi hai người nghe xong, liền chọn một nơi ít người, bắt đầu thả câu.
Thế ngồi của Dịch Tranh Hoa có chút tùy ý, híp mắt nhìn mặt sông, hoàn toàn buông thả bản thân, hưởng thụ sự yên ả của thiên nhiên một lát trước.
Trình Vân thì khác, trước tiên đi đến bờ sông xem cá trong sông nhiều hay không, cậu trước hết đếm số cá cậu nhìn thấy, sau đó nhỏ tiếng nói chuyện với đàn cá, phát hiện cá không thèm để ý cậu, sau khi nhìn một lúc liền cảm thấy nhàm chán, đành phải ngồi trở lại im lặng bắt đầu câu cá.
Mùa thu thật là mùa tốt câu cá, 10 phút, hai người đã mỗi người câu được một con cá, nụ cười nơi khóe miệng Trình Vân càng thêm tươi tắn, cảm thấy câu cá cũng không phải việc nhàm chán.
Một tiếng sau, một mỹ nữ đến bên chỗ hai người, trên mặt trang điểm nhẹ, nụ cười dịu dàng, từng hành động đều mang theo khí chất không cách nào nói, hai người mới đầu đều không chú ý, đang trò chuyện, chỉ thấy mỹ nữ kia đi đến chỗ hai người, nhẹ giọng gọi: "Dịch tổng."
Mới đầu, tư thế ngủ của Trình Vân rất quy củ, nằm ngửa, nửa tiếng sau, từ nằm ngửa đổi thành nằm nghiêng, một tiếng sau, Trình Vân ngủ nhích vào trong, đổi thành tư thế nằm sấp, chân trực tiếp gác đến trên người Dịch Tranh Hoa, cậu vừa gác lên, Dịch Tranh Hoa liền tỉnh.
Người đang trong mộng căn bản không biết sức mình có bao lớn, Trình Vân ở trong mộng tựa như còn đá một cái, trực tiếp đá đến trên đùi Dịch Tranh Hoa, sau khi Dịch Tranh Hoa tỉnh, đầy mắt đành chịu, anh chỉnh tư thế ngủ cho bạn nhỏ xong, tiếp tục ngủ.
Nửa đêm, Trình Vân đột nhiên ôm cánh tay của Dịch Tranh Hoa, chân như cũ gác trên người Dịch Tranh Hoa, bảo trì tư thế này ngủ đặc biệt ngon lành.
Dịch Tranh Hoa cảm thấy mình nếu chỉnh như vậy tiếp nữa, tối nay sợ là khỏi ngủ, anh trực tiếp đổi thành tư thế nằm nghiêng, cũng sửa Trình Vân thành nằm nghiêng, trực tiếp ôm vào trong lòng.
Lúc giúp Trình Vân đổi tư thế, anh nhìn thấy bạn nhỏ ngủ đến mặt ửng đỏ, càng thêm đành chịu, anh không ngủ được, bạn nhỏ thì ngủ thật sự ngon.
Hai người giữ tư thế như vậy, một giấc ngủ đến sáng, Trình Vân nửa đêm cũng không đá đạp người lung tung nữa, thời gian thức giấc mỗi ngày của Dịch Tranh Hoa đều rất cố định, mặc kệ ngủ muộn cỡ nào, hôm sau đều đúng 7h tỉnh, anh từ trên giường ngồi dậy, dây dưa một lúc thì đi rửa mặt xúc miệng, chờ rửa xong mới đi gọi bạn nhỏ dậy.
Trình Vân mở mắt ra nhìn màu trắng trước mắt, có chút mờ mịt, cậu nhớ cậu tối qua hình như ngủ trong một cái ổ, ngủ đặc biệt ấm áp, có cảm giác đầy an toàn.
Cậu ngủ thoải mái tâm tình cũng đặc biệt tốt, nhanh gióng rời giường đi rửa mặt, liền đến chỗ phòng bếp, Dịch Tranh Hoa đã gọi người đưa bữa sáng lên.
Hôm nay hai người định đi câu cá, hưởng thụ một chút yên ắng chỉ thuộc về thôn quê, sau khi ăn sáng xong hai người sửa sang chút liền xuất phát.
Hai người lúc trước chưa từng câu cá, có điều, Dịch Tranh Hoa từng khát khao lúc trời trong gió mát, chim hót hoa thơm, mang theo dụng cụ câu, đội nón cói, ở bờ sông làng quê tĩnh lặng, tìm một vị trí đặc biệt tốt, thả câu, híp mắt im lặng chờ đợi cá cắn câu, loại thả lỏng từ thân đến tâm đó, là thứ anh luôn muốn thể hội.
Bạn nhỏ hiện đang tuổi trẻ, đối với gì cũng tò mò, cái gì cũng muốn thử, đối với câu cá, cậu đồng dạng ôm nhiệt tình cực lớn.
"Dịch tiên sinh lúc trước từng câu cá chưa?" Trình Vân cầm cần câu lên, nghiên cứu cần câu một phen trước, hỏi Dịch tiên sinh bên cạnh đang lấy mồi câu.
Dịch Tranh Hoa trước khi câu cá đã xem đủ hướng dẫn, sông câu cá của làng du lịch này, là tồn tại vốn có, dòng chảy thông với bên ngoài, sau khi Ôn Tu Trúc bao thầu mãnh đất này, nhân công khai phá con sông này, thả một ít cá con bên trong.
Mùa thu vừa đến đàn cá đều chuẩn bị trải qua mùa đông, chúng nó cần ăn uống điên cuồng, để tích trữ mỡ qua mùa đông, cho nên mỗi năm đến đầu tháng 9 tới cuối tháng 10 là thời kỳ sốt sắng kiếm mồi của đàn cá, loại cá mà mùa thu thích hợp câu đại khái có ba loại, phân biệt là cá trích, cá chép, cá trắm cỏ.
Dịch Tranh Hoa chọn mồi câu xong, cười nhìn Trình Vân trả lời: "Chưa."
"Vậy chúng ta đây đều là lần đầu tiên ha." Trình Vân không biết lại bị chọt trúng điểm cười gì, lại bắt đầu vui vẻ. ((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))
Nhân viên công tác đơn giản giới thiệu cách sử dụng cần câu mồi câu cho hai người, sau khi hai người nghe xong, liền chọn một nơi ít người, bắt đầu thả câu.
Thế ngồi của Dịch Tranh Hoa có chút tùy ý, híp mắt nhìn mặt sông, hoàn toàn buông thả bản thân, hưởng thụ sự yên ả của thiên nhiên một lát trước.
Trình Vân thì khác, trước tiên đi đến bờ sông xem cá trong sông nhiều hay không, cậu trước hết đếm số cá cậu nhìn thấy, sau đó nhỏ tiếng nói chuyện với đàn cá, phát hiện cá không thèm để ý cậu, sau khi nhìn một lúc liền cảm thấy nhàm chán, đành phải ngồi trở lại im lặng bắt đầu câu cá.
Mùa thu thật là mùa tốt câu cá, 10 phút, hai người đã mỗi người câu được một con cá, nụ cười nơi khóe miệng Trình Vân càng thêm tươi tắn, cảm thấy câu cá cũng không phải việc nhàm chán.
Một tiếng sau, một mỹ nữ đến bên chỗ hai người, trên mặt trang điểm nhẹ, nụ cười dịu dàng, từng hành động đều mang theo khí chất không cách nào nói, hai người mới đầu đều không chú ý, đang trò chuyện, chỉ thấy mỹ nữ kia đi đến chỗ hai người, nhẹ giọng gọi: "Dịch tổng."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook