Tiên Hồng Lộ
-
Chương 62: Tu luyện độc thuật
- Ma công thật bá đạo
Dương Phàm trong lòng kinh hãi ánh mắt nhìn về phía quyển sách màu đen kia lộ ra vô cùng kiêng kỵ.
Vừa rồi tâm thần hắn tiến vào trang đầu tiên liền bị pháp quyết bá đạo tuvệt luân kia cùng không gian đen tối vô tận khiến cho kinh sợ.
Trong trang đầu tiên của quvển sách đó là một không gian tối đen thâm thúy, giống như tuyệt thế ma uyên vậy. Một đám ký hiệu và ngọn lửa màu đen bùng lên. triển hiện công pháp vô cùng khó hiểu trước mắt Dương Phàm. khiến cho hắn bước đầu lĩnh ngộ được công pháp tinh túy của ma đạo.
Bộ công pháp ma đạo này bá đạo hại người ích lợi mình. nếu tu luvện tới mức đại thành sẽ trở thành vô địch nhân gian.
Tuy nhiên. Dương Phàm chỉ có được công pháp tiền quyển, còn có hai quyển khác nữa không biết ở nơi nào.
Sau một lúc thật lâu. Dương Phàm lại nhặt quyển "Cửu U ma kinh" màu đen dưới mặt đất lên. cho nó vào trong túi trữ vật
Nhưng hắn lại cảm thấy lo lắng. lại lấy nó ra thả vào thương khố trong Tiên Hồng không gian.
"Bộ ma công này ít nhất là một bộ công pháp cao cấp. ẩn chứa uy thế vô cùng bá đạo. Nếu để tu sĩ ma đạo biết chắc chắn ta sẽ rước lấy phiền toái vô cùng."
Trong lòng Dương Phàm cẩn thận cân nhắc. đồng thời cũng rất kỳ quái:
"Vì sao cuốn "Cửu u ma kinh - tiền quyển" này lại xuất hiện ở nơi tuvệt cảnh này. lại còn ở trong cơ thể một con độc mãng nữa chứ? Trong chuvện này đến tột cùng có cái bí mật gì không muốn người biết đến?"
Trong mười hai năm. hắn ở Dương gia bảo đều luôn dốc lòng tu luyện, có thể nắm được tin tức về tu tiên cũng không nhiều lắm. mà đối với bí mật trong ma đạo lại càng có hạn. Cho nên. giờ phút nàv trong tay nắm một bộ công pháp ma đạo bá đạo tuyệt luân. lại không biết lai lịch của nó.
Nghỉ ngơi trong huyệt động một lát. tinh khí thần đều khôi phục đến trạng thái đỉnh. Dương Phàm quyết định đi ra ngoài tìm một nơi bí ẩn. tạm thời tránh né một đoạn thời gian sau đó mới nghĩ cách rời đi. Đi ra khỏi huyệt động của độc mãng. Dương Phàm tiến vào Toàn Tri Mô Thức. nắm rõ môi trường xung quanh rồi cẩn thận xuất phát tiến về phía trước. Trong quá trình này hắn trốn qua không ít yêu thú cấp thấp. Không bao lâu sau. phía trước trở nên trống trải khoáng đạt. mơ hồ có thể thấy được bóng dáng rừng rậm. Trong lòng Dương Phàm mừng rỡ, liền gia tăng tốc độ đi về phía rừng rậm kia.
Rừng rậm này liên miên mấy chục dặm. phạm vi không nhỏ. bốn phía còn có núi đá. dòng sông. thác nước cùng với hồ nước nhỏ. Địa thế phức tạp như thế quả thực thích hợp cho Dương Phàm ẩn trốn. tránh né sự lục soát
Đi tới bờ sông. Dương Phàm thông qua Toàn Tri Mô Thức cũng cảm nhận được trong lòng sông có các loại cá di chuyển ngẫu nhiên có một hai yêu thú cấp Thấp. Dương Phàm lấy ra Thanh Phong Kiếm. thân hình bay lên không trung, dưới chân tỏa ra một cỗ linh khí dao động. ngự kiếm phá không trực tiếp bay qua vùng Trời trên con sông này. Hắn ngự kiếm bay qua sông như vậy chỉ là muốn tránh bị yêu thú và sinh vật sổng trong nước cùng tập kích. Sau khi hạ xuống mặt đất. hắn lập tức Thu hồi Thanh Phong Kiếm. Ngự kiếm phi hành trong không trung chẳng những tiêu hao pháp lực mà còn dễ dàng bị người khác phát hiện.
Đi bộ thêm một lát. hắn rốt cục tiến vào trong rừng cây âm u sâu thẳm. Trong phiến rừng rậm này cây cối cao lớn. cành lá dày đặc. hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới. Trong không gian mơ hồ có một cỗ hàn khí. trong rừng cũng không thấy chim thú và yêu vật
"Nơi này thật là có chút quỷ dị"
Trong lòng Dương Phàm cảm thấy có chút bất an. liền chưa vội tiến sâu vào. Từ khi có được "Cửu u ma kinh" kia. hắn liền cảm giác được nơi này rất khác thường. ở sâu trong rừng rậm này có lẽ có thứ cấm kỵ gì đó tồn tại
Dương Phàm dừng lại ở mãnh đất giáp với rừng rậm. thiết lập cấm chế quanh thân. bắt đầu khoanh chân tu luyện. Đầu tiên. hắn bắt đầu tu luyện tâm pháp trong Luyện Khí Thiên. Sinh mệnh trong cơ thể tuần hoàn liên miên không dứt. không ngừng phát triển lên. cùng môi trường xung quanh sinh ra một loại liên hệ thần bí khó lường. Chỉ là dựa vào tu luyện như vậy thì tốc độ tăng tu vi sẽ rất chậm. Dương Phàm chỉ cầu có Thể lĩnh ngộ huyền bí trong đó.
Mất một hai ngày thời gian. sau khi lĩnh ngộ cùng ôn luyện tâm pháp Luyện Khí Thiên. Dương Phàm lại bắt đầu tu luyện mấy loại pháp thuật trong Thánh liệu thiên như Khô Mộc Công. Vũ Lộ Thuật. Ngọc cốt Thuật. Biến Hình Thuật. Ẩn Nặc Thuật. Hoàn Hồn Thuật, và Khu Độc Thuật.
Pháp thuật trong Thánh Liệu Thiên có một đặc điểm chung chính là không hoàn toàn mang tính công kích. Nhưng phép thuật giống như vậy, Dương Phàm đều vừa học đã thông.
Pháp thuật trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên cũng cơ sở tu luvện của "Tiên Hồng Quyết". Dương Phàm chỉ là muốn thử qua. lại cảm giác được thập phần khó khăn và không được tự nhiên. Chỗ không được tự nhiên đó giống như người bình thường đang chạy thẳng, đột nhiên lại phải chạy ngược lại vậy. Nhưng pháp thuật trong Thánh Liệu Thiên đó Dương Phàm đều đã bước đầu học xong, khuyết thiếu chỉ là hỏa hầu và mức độ lĩnh ngộ bản chất của huvền cơ.
Hai ba ngày sau. Dương Phàm đã tu luvện thuần thục nhưng phép thuật đó. hỏa hầu cũng tăng lên mấy phần. Lúc này, Dương Phàm cảm nhận được có chút đói bụng. Tính ra thì hắn đã năm ngày năm đêm chưa ăn chút gì. Hiện tại mới có cảm giác đói một chút. điều này đã là siêu việt hơn hẳn tu sĩ Luyện Khí KỲ và Ngưng Thần Kỳ bình thường rồi. Chỉ có tiến vào Trúc Cơ KỲ mới có thể có cơ hội đạt được trình độ ích cốc nhất định.
Dương Phàm muốn nhìn một chút xem cơ thể mình rốt cuộc có thể kiên trì được bao lâu. vì thế liền không dừng lại mà tiếp tục tu luyện. Lần này hắn lựa chọn tu luvện chính là một loại độc thuật trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên - Khô Tịch Thiên Lý.
Mục đích căn bản của độc thuật này chính là khiến cho vạn vật thế gian cô quạnh tĩnh mịch mà chết. xóa bỏ hết thảy sức sống.
Dương Phàm tu luyện được một hai ngày đã bị trở ngại rất lớn. cảm giác dường như công pháp đang đi ngược lại vậy. Công pháp đi theo đường chính thống mới có thể thi triển Vũ Lộ Thuật cùng những pháp thuật y đạo khác. Công pháp đi ngược chiều cũng là độc thuật gạt bỏ sức sống đáng sợ.
Tổng cộng tu luyện bảy ngày, Dương Phàm mới có thể học được một chút bề ngoài của độc thuật Khô Tịch Thiên Lý này. về phần hiệu quả độc thuật này biểu hiện ra chỉ cần nhìn một vòng năng lượng xung quanh thân thể Dương Phàm. tất cả cây cối đều héo rũ mà chết liền có thể biết được một phần. Nếu tu luvện độc thuật này đến cảnh giới đại thành, một khi thi triển ra. tất cả sinh mệnh trên thế giới này mà bị nó bao phủ đều sẽ héo rũ mà chết. Nhân loại. yêu thú, thực vật đều không thể may mắn thoát được.
Dương Phàm mặc dù học tập bảy ngày nhưng trong khoảng thời gian này, ngoại trừ hắn ra không có một tia sinh cơ nào. cây cối héo úa. mặt đất hoang vu, ngay cả nhưng sinh vật nhỏ bé cũng không còn tồn tại
"Độc thuật này quả thật lợi hai. trước mắt mặc dù không thể tạo thành uy hiếp đối với người khác. nhưng cũng có thể suy đoán một phần. Chỉ là khi ta thi triển độc thuật này luôn không được tự nhiên thông suốt. tu luyện tiến thêm một bước nữa cũng giống như đi ngược dòng nước vậy."
Dương Phàm lúc này vui buồn lẫn lộn.
"Ục ục"
Đúng lúc này hắn cảm giác được bụng của mình vô cùng đói khát. Tính sơ qua một chút. Dương Phàm phát hiện chính mình trong vô tình lại ở trong rừng rậm này nửa tháng. Nửa Tháng vừa rồi nếu đổi là tu sĩ Luyện Khí KỲ bình thường, sớm đã chết đói. Chỉ có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể kiên trì được thời gian dài như vậy.
"Được! Ta không tin trong vòng nửa tháng mà người Kinh đô Dương gia vẫn ở xung quanh đây. không chịu rời đi."
Dương Phàm từ trên mặt đất đứng lên. cài lại chiếc thắt lưng. sau đó đi tới bèn bờ sông. lấy ra Thanh Phong Kiếm.
- Đi!
Linh Khí trong tay Dương Phàm phá không mà ra. đâm vào trong nước sông.
Trong nước liền dao động và hỗn loạn một trận. sau một lát Thanh Phong Kiếm xuyên nước đảm xuống cắm vào một con cá lớn khoảng hai ba cân. còn có thêm mấy con tâm nữa, rồi trở lại trong tay Dương Phàm.
- Ha ha
Tâm tình Dương Phàm sảng khoái hắn đoán rằng nhưng người đó đã đi rồi, liền đốt lên một đống lửa ở trên bờ sông. lại lấy ra một chút thịt độc mãng trộn lẫn với tôm cá đó nấu thành một bữa ăn ngon.
- ừ, thịt độc mãng này dòn mềm vừa miệng, trong cơ thể dường như ấm áp hơn một chút
Dương Phàm không biết sự ấm áp đó thực ra chính là một cỗ độc lực. Đương nhiên, chút độc lực đó trước mặt thể chất biến dị của Dương Phàm trở nên bé nhỏ không đáng kể. ngược lại cảm giác vô cùng ấm áp lại giúp cho thịt càng thèm vài phần mỹ vị. Đúng vào lúc này, Dương Phàm mơ hồ cảm giác được không trung nơi dãv núi xa xa có động tĩnh khác thường.
- Đó là
Dương Phàm ngưng mắt nhìn. không ngờ phát hiện một bóng người lờ mờ đang ngự kiếm phi hành.
Chẳng lẽ là người Kinh đô Dương gia.
Tâm thần Dương Phàm lập tức chấn động, sắc mặt trở nên âm trầm hơn.
Dương Phàm trong lòng kinh hãi ánh mắt nhìn về phía quyển sách màu đen kia lộ ra vô cùng kiêng kỵ.
Vừa rồi tâm thần hắn tiến vào trang đầu tiên liền bị pháp quyết bá đạo tuvệt luân kia cùng không gian đen tối vô tận khiến cho kinh sợ.
Trong trang đầu tiên của quvển sách đó là một không gian tối đen thâm thúy, giống như tuyệt thế ma uyên vậy. Một đám ký hiệu và ngọn lửa màu đen bùng lên. triển hiện công pháp vô cùng khó hiểu trước mắt Dương Phàm. khiến cho hắn bước đầu lĩnh ngộ được công pháp tinh túy của ma đạo.
Bộ công pháp ma đạo này bá đạo hại người ích lợi mình. nếu tu luvện tới mức đại thành sẽ trở thành vô địch nhân gian.
Tuy nhiên. Dương Phàm chỉ có được công pháp tiền quyển, còn có hai quyển khác nữa không biết ở nơi nào.
Sau một lúc thật lâu. Dương Phàm lại nhặt quyển "Cửu U ma kinh" màu đen dưới mặt đất lên. cho nó vào trong túi trữ vật
Nhưng hắn lại cảm thấy lo lắng. lại lấy nó ra thả vào thương khố trong Tiên Hồng không gian.
"Bộ ma công này ít nhất là một bộ công pháp cao cấp. ẩn chứa uy thế vô cùng bá đạo. Nếu để tu sĩ ma đạo biết chắc chắn ta sẽ rước lấy phiền toái vô cùng."
Trong lòng Dương Phàm cẩn thận cân nhắc. đồng thời cũng rất kỳ quái:
"Vì sao cuốn "Cửu u ma kinh - tiền quyển" này lại xuất hiện ở nơi tuvệt cảnh này. lại còn ở trong cơ thể một con độc mãng nữa chứ? Trong chuvện này đến tột cùng có cái bí mật gì không muốn người biết đến?"
Trong mười hai năm. hắn ở Dương gia bảo đều luôn dốc lòng tu luyện, có thể nắm được tin tức về tu tiên cũng không nhiều lắm. mà đối với bí mật trong ma đạo lại càng có hạn. Cho nên. giờ phút nàv trong tay nắm một bộ công pháp ma đạo bá đạo tuyệt luân. lại không biết lai lịch của nó.
Nghỉ ngơi trong huyệt động một lát. tinh khí thần đều khôi phục đến trạng thái đỉnh. Dương Phàm quyết định đi ra ngoài tìm một nơi bí ẩn. tạm thời tránh né một đoạn thời gian sau đó mới nghĩ cách rời đi. Đi ra khỏi huyệt động của độc mãng. Dương Phàm tiến vào Toàn Tri Mô Thức. nắm rõ môi trường xung quanh rồi cẩn thận xuất phát tiến về phía trước. Trong quá trình này hắn trốn qua không ít yêu thú cấp thấp. Không bao lâu sau. phía trước trở nên trống trải khoáng đạt. mơ hồ có thể thấy được bóng dáng rừng rậm. Trong lòng Dương Phàm mừng rỡ, liền gia tăng tốc độ đi về phía rừng rậm kia.
Rừng rậm này liên miên mấy chục dặm. phạm vi không nhỏ. bốn phía còn có núi đá. dòng sông. thác nước cùng với hồ nước nhỏ. Địa thế phức tạp như thế quả thực thích hợp cho Dương Phàm ẩn trốn. tránh né sự lục soát
Đi tới bờ sông. Dương Phàm thông qua Toàn Tri Mô Thức cũng cảm nhận được trong lòng sông có các loại cá di chuyển ngẫu nhiên có một hai yêu thú cấp Thấp. Dương Phàm lấy ra Thanh Phong Kiếm. thân hình bay lên không trung, dưới chân tỏa ra một cỗ linh khí dao động. ngự kiếm phá không trực tiếp bay qua vùng Trời trên con sông này. Hắn ngự kiếm bay qua sông như vậy chỉ là muốn tránh bị yêu thú và sinh vật sổng trong nước cùng tập kích. Sau khi hạ xuống mặt đất. hắn lập tức Thu hồi Thanh Phong Kiếm. Ngự kiếm phi hành trong không trung chẳng những tiêu hao pháp lực mà còn dễ dàng bị người khác phát hiện.
Đi bộ thêm một lát. hắn rốt cục tiến vào trong rừng cây âm u sâu thẳm. Trong phiến rừng rậm này cây cối cao lớn. cành lá dày đặc. hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới. Trong không gian mơ hồ có một cỗ hàn khí. trong rừng cũng không thấy chim thú và yêu vật
"Nơi này thật là có chút quỷ dị"
Trong lòng Dương Phàm cảm thấy có chút bất an. liền chưa vội tiến sâu vào. Từ khi có được "Cửu u ma kinh" kia. hắn liền cảm giác được nơi này rất khác thường. ở sâu trong rừng rậm này có lẽ có thứ cấm kỵ gì đó tồn tại
Dương Phàm dừng lại ở mãnh đất giáp với rừng rậm. thiết lập cấm chế quanh thân. bắt đầu khoanh chân tu luyện. Đầu tiên. hắn bắt đầu tu luyện tâm pháp trong Luyện Khí Thiên. Sinh mệnh trong cơ thể tuần hoàn liên miên không dứt. không ngừng phát triển lên. cùng môi trường xung quanh sinh ra một loại liên hệ thần bí khó lường. Chỉ là dựa vào tu luyện như vậy thì tốc độ tăng tu vi sẽ rất chậm. Dương Phàm chỉ cầu có Thể lĩnh ngộ huyền bí trong đó.
Mất một hai ngày thời gian. sau khi lĩnh ngộ cùng ôn luyện tâm pháp Luyện Khí Thiên. Dương Phàm lại bắt đầu tu luyện mấy loại pháp thuật trong Thánh liệu thiên như Khô Mộc Công. Vũ Lộ Thuật. Ngọc cốt Thuật. Biến Hình Thuật. Ẩn Nặc Thuật. Hoàn Hồn Thuật, và Khu Độc Thuật.
Pháp thuật trong Thánh Liệu Thiên có một đặc điểm chung chính là không hoàn toàn mang tính công kích. Nhưng phép thuật giống như vậy, Dương Phàm đều vừa học đã thông.
Pháp thuật trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên cũng cơ sở tu luvện của "Tiên Hồng Quyết". Dương Phàm chỉ là muốn thử qua. lại cảm giác được thập phần khó khăn và không được tự nhiên. Chỗ không được tự nhiên đó giống như người bình thường đang chạy thẳng, đột nhiên lại phải chạy ngược lại vậy. Nhưng pháp thuật trong Thánh Liệu Thiên đó Dương Phàm đều đã bước đầu học xong, khuyết thiếu chỉ là hỏa hầu và mức độ lĩnh ngộ bản chất của huvền cơ.
Hai ba ngày sau. Dương Phàm đã tu luvện thuần thục nhưng phép thuật đó. hỏa hầu cũng tăng lên mấy phần. Lúc này, Dương Phàm cảm nhận được có chút đói bụng. Tính ra thì hắn đã năm ngày năm đêm chưa ăn chút gì. Hiện tại mới có cảm giác đói một chút. điều này đã là siêu việt hơn hẳn tu sĩ Luyện Khí KỲ và Ngưng Thần Kỳ bình thường rồi. Chỉ có tiến vào Trúc Cơ KỲ mới có thể có cơ hội đạt được trình độ ích cốc nhất định.
Dương Phàm muốn nhìn một chút xem cơ thể mình rốt cuộc có thể kiên trì được bao lâu. vì thế liền không dừng lại mà tiếp tục tu luyện. Lần này hắn lựa chọn tu luvện chính là một loại độc thuật trong Bàng Môn Tả Đạo Thiên - Khô Tịch Thiên Lý.
Mục đích căn bản của độc thuật này chính là khiến cho vạn vật thế gian cô quạnh tĩnh mịch mà chết. xóa bỏ hết thảy sức sống.
Dương Phàm tu luyện được một hai ngày đã bị trở ngại rất lớn. cảm giác dường như công pháp đang đi ngược lại vậy. Công pháp đi theo đường chính thống mới có thể thi triển Vũ Lộ Thuật cùng những pháp thuật y đạo khác. Công pháp đi ngược chiều cũng là độc thuật gạt bỏ sức sống đáng sợ.
Tổng cộng tu luyện bảy ngày, Dương Phàm mới có thể học được một chút bề ngoài của độc thuật Khô Tịch Thiên Lý này. về phần hiệu quả độc thuật này biểu hiện ra chỉ cần nhìn một vòng năng lượng xung quanh thân thể Dương Phàm. tất cả cây cối đều héo rũ mà chết liền có thể biết được một phần. Nếu tu luvện độc thuật này đến cảnh giới đại thành, một khi thi triển ra. tất cả sinh mệnh trên thế giới này mà bị nó bao phủ đều sẽ héo rũ mà chết. Nhân loại. yêu thú, thực vật đều không thể may mắn thoát được.
Dương Phàm mặc dù học tập bảy ngày nhưng trong khoảng thời gian này, ngoại trừ hắn ra không có một tia sinh cơ nào. cây cối héo úa. mặt đất hoang vu, ngay cả nhưng sinh vật nhỏ bé cũng không còn tồn tại
"Độc thuật này quả thật lợi hai. trước mắt mặc dù không thể tạo thành uy hiếp đối với người khác. nhưng cũng có thể suy đoán một phần. Chỉ là khi ta thi triển độc thuật này luôn không được tự nhiên thông suốt. tu luyện tiến thêm một bước nữa cũng giống như đi ngược dòng nước vậy."
Dương Phàm lúc này vui buồn lẫn lộn.
"Ục ục"
Đúng lúc này hắn cảm giác được bụng của mình vô cùng đói khát. Tính sơ qua một chút. Dương Phàm phát hiện chính mình trong vô tình lại ở trong rừng rậm này nửa tháng. Nửa Tháng vừa rồi nếu đổi là tu sĩ Luyện Khí KỲ bình thường, sớm đã chết đói. Chỉ có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mới có thể kiên trì được thời gian dài như vậy.
"Được! Ta không tin trong vòng nửa tháng mà người Kinh đô Dương gia vẫn ở xung quanh đây. không chịu rời đi."
Dương Phàm từ trên mặt đất đứng lên. cài lại chiếc thắt lưng. sau đó đi tới bèn bờ sông. lấy ra Thanh Phong Kiếm.
- Đi!
Linh Khí trong tay Dương Phàm phá không mà ra. đâm vào trong nước sông.
Trong nước liền dao động và hỗn loạn một trận. sau một lát Thanh Phong Kiếm xuyên nước đảm xuống cắm vào một con cá lớn khoảng hai ba cân. còn có thêm mấy con tâm nữa, rồi trở lại trong tay Dương Phàm.
- Ha ha
Tâm tình Dương Phàm sảng khoái hắn đoán rằng nhưng người đó đã đi rồi, liền đốt lên một đống lửa ở trên bờ sông. lại lấy ra một chút thịt độc mãng trộn lẫn với tôm cá đó nấu thành một bữa ăn ngon.
- ừ, thịt độc mãng này dòn mềm vừa miệng, trong cơ thể dường như ấm áp hơn một chút
Dương Phàm không biết sự ấm áp đó thực ra chính là một cỗ độc lực. Đương nhiên, chút độc lực đó trước mặt thể chất biến dị của Dương Phàm trở nên bé nhỏ không đáng kể. ngược lại cảm giác vô cùng ấm áp lại giúp cho thịt càng thèm vài phần mỹ vị. Đúng vào lúc này, Dương Phàm mơ hồ cảm giác được không trung nơi dãv núi xa xa có động tĩnh khác thường.
- Đó là
Dương Phàm ngưng mắt nhìn. không ngờ phát hiện một bóng người lờ mờ đang ngự kiếm phi hành.
Chẳng lẽ là người Kinh đô Dương gia.
Tâm thần Dương Phàm lập tức chấn động, sắc mặt trở nên âm trầm hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook