Trời đã khuya, vừa về đến biệt thự, Cao Gia Thành đã bảo người làm chuẩn bị nước nóng cho Giai Kỳ. Cô nói với hắn: "Lúc nãy là Hiểu An vô tình làm đổ rượu lên người em thôi, không phải cố tình."

Cao Gia Thành lạnh lùng nói: "Bản tính cô ấy anh rõ hơn em."

Giai Kỳ cầm váy đi lên lầu, Cao Gia Thành ở phía sau nhìn cô, lớp vải sa-tin mềm mại bao phủ cơ thể Giai Kỳ, lộ rõ những đường cong xinh đẹp, tuy cô có vóc dáng nhỏ bé nhưng số đo lại rất chuẩn. Mái tóc xoăn xõa xuống vai, chiếc váy lụa màu đỏ trầm tôn lên làn da trắng như tuyết của Giai Kỳ. Cao Gia Thành cảm thấy người vợ này của hắn hôm nay đẹp mê hồn, tựa như một viên ngọc trai xuyên qua bầu trời đêm. Lúc nãy ở bữa tiệc Cao Gia Thành đã uống hơi nhiều, nồng độ cồn xâm chiếm não bộ. Hắn đến bên cạnh Giai Kỳ, vòng tay qua eo, nhấc bổng cô lên ôm vào phòng.

"Anh... Anh làm gì vậy..." – Giai Kỳ hoảng hốt.

Cao Gia Thành dùng chân đạp mạnh vào cánh cửa, tiếng tách chốt cửa vang lên. Hắn đặt Giai Kỳ xuống giường, đầu tiên là tháo đồng hồ đeo tay ra ném nó đi, sau đó cởi bỏ áo và thắt lưng. Hắn trầm giọng, mang theo chút hồi hộp: "Hôm nay... cho phép tôi... Được không?"


Giai Kỳ nhìn vào mắt hắn, tim đập mạnh hơn, cô lưỡng lự một chút rồi gật nhẹ đầu. Cao Gia Thành liền vui vẻ, hành động trở nên khẩn trương, tay hắn luồn vào váy Giai Kỳ, thì thầm: "Vợ của Cao Gia Thành quả là một mỹ nhân."

Giai Kỳ cảm nhận được hơi thở của hắn, cô như bị thôi miên, hai tay chủ động giữ lấy mặt Cao Gia Thành, lưỡi vụng về di chuyển trong miệng hắn, Cao Gia Thành chạm vào nơi đang ẩm ướt, tay nhẹ nhàng di chuyển bên ngoài. Mặt Giai Kỳ ửng đỏ gợi tình, mắt long lanh nhìn hắn, Cao Gia Thành quả thực không thể kiềm chế được một chút nào nữa, trực tiếp đưa thứ nóng ấm vào người Giai Kỳ, một cảm giác đau nhói làm cả người cô run lên, nước mắt chảy xuống, hắn giơ tay gạt đi nước mắt của cô rồi hôn lên má, nhỏ giọng nói: "Thả lỏng nào, em... chặt quá..."

Giai Kỳ nhìn vào gương mặt bình thường rất ung dung điềm đạm của hắn bây giờ lại đắm chìm trong ái tình, cô ôm lấy Cao Gia Thành, hai quả đào trắng tròn căng mọng áp sát vào người hắn,...

Giai Kỳ thức giấc trong vòng tay của Cao Gia Thành, hơi ấm của hắn thật dễ chịu. Giai Kỳ dùng ngón trỏ vẽ những đường nét theo gương mặt hắn, góc cạnh, hoàn hảo. Nếu như trong cuộc hôn nhân này có thêm tình yêu nữa thì thật tuyệt. Cao Gia Thành đã thức giấc nhưng vẫn không mở mắt, nói: "Anh đẹp trai quá hả, sao sờ mặt anh mãi vậy?"


Giai Kỳ rụt tay lại, khoác chiếc áo của Cao Gia Thành chạy thẳng vào phòng tắm. Hắn nở một nụ cười nhẹ, nhìn lên chiếc ga nệm trắng dính một vài đốm đỏ nho nhỏ, Cao Gia Thành trợn mắt, mày cũng cau lại, đã từng thử qua không ít phụ nữ nhưng hắn không ngờ bản thân là người đầu tiên của Giai Kỳ. Cao Gia Thành xuống giường tắm rửa thay quần áo sau đó đến thẳng công ty. Trong đầu cứ ám ảnh mãi về hình ảnh của Giai Kỳ cho đến khi A Hào gõ cửa phòng hắn.

"Chủ tịch Cao, cô Hiểu An đến tìm anh."

Cao Gia Thành: "Cho cô ấy vào, tiện thể mang hai phần ăn sáng đến đây."

Hiểu An đẩy cửa bước vào, cô mặc chiếc váy hai dây màu hồng đậm, cặp ngực cỡ D đẫy đà di chuyển theo từng bước đi của cô.

Hiểu An vứt túi lên sofa, ngồi phịch xuống, hai mắt sưng húp chứng tỏ tối qua đã khóc không ít, Cao Gia Thành hỏi:

"Em lại làm sao nữa? Mới sáng sớm mà đã như vậy."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương