Tiệm Cơm Nhỏ
Chương 46-2

Triển Linh cầm trương giấy vàng lên, đưa hướng trên không trung phất phất rồi để trước ngọn nến trên bàn, bỗng nhiên hai cây nến mất hút!

Mọi người bên dưới đài không khỏi phát ra từng trận hô nhỏ, lại nhỏ giọng nghị luận, cảm thấy Triển tiên cô này không phải kẻ lừa người, bởi chiêu số không khác nào Hoàng đại tiên từng làm.

Triển Linh mặt không đổi sắc, đem trương giấy vàng kia hướng trước mặt mọi người lật lật, trên đó bỗng nhiên dần dần hiện ra mấy chữ to như rồng bay phượng múa:

“Văn xương phù hộ, tà ám không xâm!”

Phía dưới còn có chút hình thù ký hiệu kỳ quái, nhìn qua quả là thâm sâu không lường.

Triển Linh run run lá bùa, lại ở không trung vẽ nửa cái vòng tròn, lại nói mọi người nhìn kỹ, lúc này mới đưa cho đôi vợ chồng kia “Chư vị cầm về, chớ để dính nước. Ta đã bỏ thêm pháp lực ở phía trên, hãy nói lệnh lang chiếu lời ta thực hiện, bảo quản thân thể liền sẽ tốt. Chuyện khoa cử hai vị tạm thời yên tâm, trước nói với lệnh lang, đó là số mệnh, nếu kiếp này trúng tuyển thì đó là chuyện tốt; nếu không trúng cũng không cần lo lắng, một bụng kinh thư, ngày sau sẽ nên nghiệp lớn, đó là phúc hóa khác!”

Hai người nghe nàng nói, không những chỉ điểm đúng sự, lại cốt chữa bệnh cường thân thể thì càng thêm cung kính, cùng đứng dậy, cong eo cúi chào, lại nhận lá bùa kia cẩn thận cất đi, khiến những người xung quanh tròn mắt mà hâm mộ.

A, nhìn những hoa văn này, thật sự là chưa từng thấy chưa từng nghe qua, quả nhiên là thâm sâu!

Triển Linh cũng không cần tiền, đôi vợ chồng kia càng thêm cảm kích, ngàn vạn tạ ân đi, tinh thần cũng sáng láng hơn.

Trong nháy mắt, thanh danh Triển tiên cô bay lên tận trời, có thể cùng Hoàng đại tiên phân cao thấp.

Nguyên bản mọi người vây quanh Hoàng đại tiên nhờ phụ độ cứu giúp, sau đó liền chia ra phân nữa cầu tiên cô phát thần uy.

Bọn Chư Cẩm nhìn thấy, so với các vũ sư múa rồng múa phượng xem không đã nghiền bằng Triển Linh biểu diễn.

Trước Triển Linh khiêm tốn, lại giơ tay ý bảo mọi người an tĩnh lại, rồi nàng nói tiếp “Chư vị không cần sốt ruột, bất quá là chút tài mọn thôi, nói đến chuyện này không thể không nói đến Hoàng đại tiên, tinh thông đạo pháp đều là giống nhau.”

Hoàng đại tiên cười có chút vặn vẹo.

Ai ngờ vừa dứt lời, một cái hán tử vội vàng lên tiếng vuốt mông ngựa, hắn lớn tiếng nói “Vẫn là tiên cô lợi hại hơn chút! Mới vừa rồi ngài cũng chưa hỏi cái gì lại có thể đoán ra được!”

Lời này vừa nói ra, như nói đúng ý trong lòng mọi người, thế là một trận âm thanh sôi nổi phát lên, tỏ vẻ Triển tiên cô mới là tiên phong đạo cốt chân chính,đức hạnh cao xa, biết bói toán không cần một đồng tiền nào!

Vì thế Triển Linh càng khiêm tốn, ngược lại càng được nhiều người để ý đến…

Hoàng đại tiên hận đến cắn chặt răng cấm, hận không thể dùng phất trần ném thẳng vào mặt yêu tinh trước mặt!

Không nghĩ tới tiểu nương này là đồng môn, đồng đạo, có thể nhanh chóng thuần thục lòng người!

Kế tiếp, Triển tiên cô lại giúp hai đại nương giải mộng, giúp một đại gia bắt tà ám, mọi tín đồ ngồi bên dưới đều lo lắng, sốt ruột, sau khi quẻ được giải khai liền cảm thấy nhẹ nhàng, hiển nhiên là vừa lòng.

Bất quá vừa mới bắt đầu Triển tiên cô bói toán quá mức chấn động, cho nên mọi người tuy cũng tin tưởng nàng có pháp thuật, nhưng tìm nàng xem bói nhiều hơn.

Mắt thấy một đám dê béo bị nàng ẵm đi, Hoàng đại tiên đau khắp lục phủ ngũ tạng.

Trong lúc hắn còn đang sinh khí, một kẻ lừa gạt lặng lẽ chạy tới thấp giọng thì thầm “Đại ca, nếu để như vậy thì không xong, ngài nên lập uy trước, nhanh đem tâm ý những người này kéo về! Bằng không chúng ta sẽ tay không mà trở về!”

Hoàng đại tiên cả kinh, nhanh thu liễm tâm thần, không thể tiếp tục giận dỗi hão, lập tức nỗ lực “Tinh thần” lên.

Vì áp chế khí thế Triển Linh, hắn cũng bắt đầu thi triển phù chú, bởi vì đối phương không thu tiền, hắn cũng không thể thu một đồng, gắng gượng cười không lấy một xu…

Kế tiếp, Hoàng đại tiên lại thi triển công pháp, tay không hạ chảo dầu, dẫn đến từng trận kinh hô lớn.

Nhưng không đợi hắn đắc ý, Triển tiên cô đối diện giống như đối nghịch cùng hắn, cũng tay không hạ chảo dầu không chút hoang mang!

Hoàng đại tiên toát một trận mồ hôi lạnh, đã biết chính mình đá phải ván sắt.

Cơ hồ những chiêu số của mình, đối phương cũng đều biết được, như vậy phải làm thế nào cho phải?

Kẻ lừa gạt kia lại nhỏ giọng nói “Đại ca, dường như nàng ta không xem phong thuỷ!”

Nghe điểm này tinh thần Hoàng đại tiên rung lên, đúng vậy nha!

Mới vừa rồi có vài người muốn xem phong thuỷ, nhưng nàng đều đẩy ra, chỉ nói ngày không thích hợp, kỵ phong thuỷ!

Nàng cũng không phải biết hết mọi thứ!

Số lượng người Hoàng đại tiên xem phong thủy không nhiều lắm, tuy rằng cũng chỉ hiểu chút da lông, nhưng so với những cái đốt lá bùa chữa bệnh gì đó, thì đó chính là thực học của bản thân hắn ta.

Thấy Hoàng đại tiên cùng kẻ kia nói nhỏ, Tịch Đồng cũng bất động thanh sắc tiến đến bên người Triển Linh, nói nhỏ vào tai nàng “Sắp được rồi.”

Hoàng đại tiên vốn là kẻ bịp bợm giang hồ, hiện giờ bọn họ chặt đứt tài lộ của hắn, thù này không đội trời chung, mắt thấy có thể hắn chó cùng rứt giậu.

Triển Linh gật đầu, ra hiệu ánh mắt với Tịch Đồng, chàng liền lui lại mấy bước, lặng yên không một tiếng động biến mất trong đám người.

Lại thấy bên kia Hoàng đại tiên cùng đồng lõa đã thương nghị xong, hắn sửa sang lại xiêm y, hướng giữa mọi người tiến qua chỗ nàng.

Đứng trước mặt Triển Linh trước mặt, hắn cười ha hả hành lễ “Quả nhiên công lực đạo hữu thâm hậu, rất tốt! Tương phùng tức có duyên, không bằng chúng ta cùng ngồi xuống uống ly trà, cùng trao đổi.”

Ai muốn cùng ngươi trao đổi lừa dối chứ? Triển Linh chỉ là ứng phó lung tung, cũng không đáp ứng.

Thấy nàng không biết điều như vậy, nụ cười trên mặt Hoàng đại tiên nhịn không được, ngữ khí có chút lãnh đạm hỏi “Không biết tiên cô đối với đạo phong thuỷ hiểu như thế nào? Ta rất muốn lãnh giáo, không bằng chúng ta cùng tỷ thí một hồi!”

Triển Linh nhìn hắn, lại nhanh lia ánh mắt hướng bên sạp Đại Thụ, lúc này mới nói với nam nhân trẻ tuổi xem quẻ “Thật không dám giấu giếm, mệnh ngươi là sinh khuê nữ!”

Nàng nói tới đây, mặc kệ nam nhân kia nghe thấy liền suy sụp gương mặt, lại cầm tay tức phụ thở dài “Ngươi thật có phúc vì cưới được tức phụ này, bởi mạng ngươi cứng! Những nữ nhi kia ngươi đều không cho chúng sắc mặt tốt đúng chưa? Vừa nhình mệnh ngươi ta liền thấy rõ! Càng hanh động như vậy mạng càng thêm cứng! Bởi vậy nói sao ngươi sinh được nhi tử? Nếu ngươi thật muốn nhi tử, cần phải đối xử tốt với vợ con, thu liễm nóng nảy, như vậy mới có thể giảm bớt ảnh hưởng, xem chừng còn có vài phần hy vọng…”

Nam nhân kia hơi chút do dự, cảm thấy thật khó mà giấu mặt đi, nhưng lão nương nhà hắn lại gật đầu như mổ thóc, đối với con dâu cười làm lành, đối với Triển Linh chắp tay thi lễ, lại dung sức đẩy hắn bảo đáp ứng.

“Tiên cô yên tâm, chúng ta đảm bảo đối tốt với con dâu này cùng các cháu gái thật tốt a!”

Rốt cuộc hy vọng đối với nhi tử thắng, nam nhân kia trì trừ một phen cũng cắn răng đáp ứng.

Chỉ cần có thể sinh ra nhi tử, bỏ đi mấy phần của hồi môn cho nữ nhi thì thế nào chứ?

Nữ nhân trẻ kia nhiều năm bị ức khí như vậy, trước kia người ta luôn nói nàng không dùng được, bỗng nhiên lúc này nghe được lời này, nháy mắt cảm thấy cảm thấy thực oan uổng, nước mắt lưng tròng đấm thùm thụp vào nam nhân nhà mình. Nam nhân ủ rũ cụp đuôi, cảm thấy bản thân có lỗi cho nên không dám đánh trả.

Lão nương kia đối với con dâu trấn an xong, lại đối với Triển Linh cười làm lành nói “Tiên cô, chỉ cần thay đổi? Không cần phù chú gì sao?”

Đối với gia tộc cắm rễ sâu chẳng khác nào ung thư thời kỳ cuối, nói thật, một cây thuốc Triển Linh cũng không muốn lãng phí, chỉ là đáng thương nữ nhân kia thôi.

Nàng cố ý kéo dài nữa ngày, lại dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nói “Đại nương, thật không dám giấu giếm, mệnh cách nhi tử ngươi quá cứng, hôm nay ta nói toạc đã là tiết lộ thiên cơ! Cái này là không nên, nếu lại cấp phù chú, ai, không thể, trăm triệu không thể!”

Không chiếm được mới là tốt nhất, nàng càng ra sức khước từ như vậy, đôi mẫu tử kia càng mong muốn, một hai phải xin cho được.

Hai bên lôi kéo trong chốc lát, hai mẫu tử này thế nhưng cùng quỳ xuống “Cầu tiên cô đại phát thần uy, thi triển thần thông đi! Bằng không Khâu gia chúng ta chặt đứt đường hương khói!”

Nàng kia cũng đi theo quỳ xuống.

Lúc này Triển Linh mới thở dài, làm bộ gọi bọn họ đứng lên, thống khổ vạn phần nói “Thôi, thôi, ta có trách nhiệm tạo phúc trong thiên hạ, ân huệ tỏa khắp mọi chúng sinh, tất nhiên sẽ không oán không hối hận… Ai!”

Nói xong, rốt cuộc cũng lấy ra một tấm bùa.

Nàng không tiếng động niệm một đoạn, lại từ trong lửa dần xuất hiện dòng chữ viết.

Nam nhân kia biết chữ, xem xong liền có chút chần chờ, cười làm lành hỏi “Tiên cô, ta muốn sinh nhi tử, cái gì mà phụ thần phù hộ, phúc trạch chạy dài?”

Căn bản là không phải cho hắn a!

“Ngươi thì biết cái gì!” Triển Linh không chút khách khí trách mắng “Đã nói rồi, do mệnh cách ngươi kỳ lạ, quá mức cương ngạnh, trong mệnh chỉ có nữ không dễ dàng sửa đổi, nếu mạnh mẽ thi triển, tất nhiên số mệnh sẽ tổn hại! Ta thấy các ngươi vốn đáng thương, không biết phải làm sao, đành phải nhấc mệnh khí tức phụ nhà ngươi lên, bảo vệ nàng, như vậy nàng mới áp xuống mệnh cách kia, dù vậy, ta cũng hao tổn không ít tâm huyết, nỗ lực thử một lần thôi, bằng không ngươi còn nghĩ thế nào?”

Nam nhân cùng lão nương vừa nghe, cảm thấy không thể quá cưỡng cầu, như vậy chính là mệnh nhi tử mình sao? Như vậy sao được!

Lập tức cũng không thêm ý kiến gì, cùng tươi cười thân thiết, lại mặt đỏ tai hồng xin lỗi, cẩn thận nhận phù chú, thề sẽ đối xử tốt với thê nhi nữ.

Chờ cả nhà mỗi bước lưu luyến rời đi rồi, Hoàng đại tiên chờ đến không còn kiên nhẫn “Như thế nào đạo hữu, rốt cuộc có dám cùng ta tỷ thí không?”

Triển Linh liếc mắt nhìn hắn, lại ra hiệu bảo các bá tánh an tĩnh, chính mình lui ra phía sau hai bước, bỗng chỉ vào cái mũi Hoàng đại tiên quát lớn “Chư vị hương thân, người này là kẻ lừa đảo! Hôm nay ta cố ý tới là muốn thanh lý môn hộ!”

Tình thế bỗng dưng xoay ngược thật lớn, quả thực quá mức chấn động, tức khắc hiện trường lâm vào một mảnh tĩnh mịch.

Một lát yên lặng qua đi, lời nói nối tiếp nhau ồ ồ lên.

Rốt cuộc Hoàng đại tiên không được hình tượng vân đạm phong khinh, hắn giận tím mặt “Hồ ngôn loạn ngữ!”

Triển Linh nào chịu để hắn nói hươu nói vượn? Lập tức tăng âm lượng nói “Chư vị nếu là không tin, ta sẽ chứng minh cho các ngươi xem!”

Thấy nàng thề lời son sắt như vậy, Hoàng đại tiên cực tức giận cười to “Hảo, hảo hảo, ta thong thả chờ, xem ngươi chứng minh như thế nào!”

Hắn cũng không tin, đàn bà này cũng giống mình là kẻ lừa gạt, chẳng lẽ còn dám vả mặt chính mình?

Chính là muốn độc chiếm một chén cơm thôi đây mà!

Triển Linh cười lạnh, nói mọi người cùng nhìn lại “Người này giả danh lừa bịp khắp nơi, ta âm thầm quan sát hồi lâu, dù không muốn phản ứng, nhưng sao có thể trơ mắt để mặc hắn ta muốn làm gì thì làm? Cho nên không thể không thanh lý môn hộ!”

“Hắn hanh sự là bất trung với trời đất, phía trên có ông trời, đều nhìn thấy rõ!”

Nàng vừa dứt lời, mọi người liền thấy sạp Hoàng đại tiên bày hai ngày nay đột nhiên bị thiêu cháy!

“Đi lấy nước!”

Các bá tánh còn đang hoảng sợ không thôi huống chi là Hoàng đại tiên?

Hắn rõ ràng, ngọn nến sở dĩ có thể tự cháy là bởi vì trong đuốc lau dầu bạch lân, nhưng trên dưới bàn mọi chỗ đều sạch sẽ, lại ban ngày ban mặt, như thế nào tự cháy?

Chỉ có thể đàn bà họ Triển này đã phái người động tay chân, cũng không có khả năng, chỗ mình có người nhìn chằm chằm, trong tối cùng ngoài sáng, tuyệt không có bất cứ ai có thể tới gần!

Này, đây là đạo lý gì?

Hay là, hay là ông trời tức giận thật?

Cái ý niệm này vừa xuất hiện, liền bị Hoàng đại tiên phủ định ngay.

Hắn không tin thiên lí tuần hoàn, âm ty báo ứng, bằng không mấy năm trước hắn làm nghiệt đủ nhiều, vẫn là xuôi chèo mát nước, một chút kiện tụng cũng chưa chọc phải? Nếu thực sự có báo ứng, hắn sớm không biết đã chết bao nhiêu lần rồi!

Nhưng nếu không phải báo ứng, lửa này từ đâu mà đến?

Chẳng lẽ đàn bà này biết tà thuật?

Cũng không đúng, nếu nàng ta biết tà thuật, thì thu thập mình dễ như trở bàn tay, cần gì phí nhiều sức lực như vậy?

Trên trán Hoàng đại tiên toát mồ hôi lạnh ròng ròng, nghĩ trăm lần cũng không ra, cả đầu ong lên, nhất thời không biết nên làm gì.

Kỳ thật cũng không cần hắn phản ứng, bởi vì lúc này các bá tánh nhìn thấy cũng có chút hoài nghi.

Không biết Triển Linh từ chỗ nào lại lấy ra một lá bùa, thuần thục hơ trên lửa, không bao lâu, mặt trên giấy xuất hiện một con chồn!

Nàng đem kia lá bùa kia cho mọi người xem, lại chỉ vào Hoàng đại tiên nói “Thằng nhãi này mới đúng là bị chồn Hoàng Bì Tử ám!”

“Ngươi nói hươu nói vượn!” Hoàng đại tiên thẹn quá hóa giận, chỉ vào Triển Linh nói “Ngươi mới là yêu tinh quỷ mị! Không, ngươi vốn chính là gạt người!”

“Có ai tin không?” Triển Linh cười lạnh nói “Mới vừa rồi không phải ngươi còn bán lá bùa như vậy cho bá tánh sao? Như thế nào giờ biến thành gạt người rồi?”

Hoàng đại tiên bị nàng đổ lại nói không ra lời, trên đầu mồ hôi lạnh cuồn cuộn rơi xuống, cả mặt đều trắng toát.

“Người nào ở đây ồn ào?”

Đang nói, Hạ Bạch mang theo một đội nhân mã đi lại, hắn tách đám người ra đi vào, nhìn cái sạp bị thiêu rối tinh rối mù, lại nhìn Triển Linh cùng Hoàng đại tiên, vẻ mặt nghiêm túc nói “Ban ngày phóng hỏa, lại ầm ĩ không thôi, quả thật nhiễu loạn trật tự, coi thường vương pháp!”

“Đại nhân, đại nhân hiểu lầm rồi!” Vừa nãy được Triển Linh xem tướng qua, nói bà sống đến bảy tám chục tuổi nên vội vàng run rẩy đi ra nói “Vị tiên cô này là người tốt, nàng không muốn chúng ta bị lừa, muốn, muốn làm cái gì mà thanh lý môn hộ ấy!”

“Đúng! Đúng!” Một lão thái thái khác cũng đứng ra, thần bí nói “Mới vừa rồi là lửa trên trời giáng xuống, rõ ràng là ông trời nhìn không được, giáng xuống quả cầu lửa!”

Đối với người thiếu hiểu biết, nhân loại luôn thích phát huy sức tưởng tượng, vì thế sau khi nghe một đám người miêu tả, chân tướng sự thật ngoài sức tưởng tượng bởi hai kẻ khởi xướng Triển Linh cùng Tịch Đồng:

“Hỏa cầu thật lớn, từ trên trời giáng xuống, nóng bỏng nóng bỏng, rất là dọa người!”

“Đúng rồi, không hổ là lửa trời, so với lửa thế gian không giống nhau!”

“Ta cũng nhìn thấy, rõ ràng là thiên binh đưa xuống, ai ô ô có có mặc áo giáp, so với kịch nam mặc uy vũ hơn!”

Bất quá cũng có một bộ phận như cũ đối với Hoàng đại tiên tin tưởng mười phần, nói Triển Linh có vấn đề, tức khắc nháo đến túi bụi.

Hạ Bạch bị bọn họ ồn ào đến đầu muốn nổ tung, nên giơ tay lên, đem người liên can về gặp quan.

“Triển cô nương, đắc tội, chỗ đại nhân bên kia, còn phải ngài tự mình nói.”

Nguyên bản kế hoạch là để Triển Linh trước mặt mọi người vạch trần gương mặt thật Hoàng đại tiên, chứng minh cái gì thần tiên đều là giả, bảo bá tánh không cần tin tưởng, nhưng bây giờ thì sao? Nàng xác thật nàng chỉ ra được chỗ sai Hoàng đại tiên là kẻ lừa đảo, nhưng mà tình hình lúc này thì khó nói!

Triển Linh gật đầu “Không sao.”

Vừa lúc, bản thân cũng có vài điều muốn nói, gặp Chư đại nhân không thể giống như người thường.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương