Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc
-
Chương 115
Editor: Thienyetkomanhme
Anh trai giao cơm tâm tâm niệm niệm hai con tôm hùm đất sắp được nếm thử, nhìn về phía đồng nghiệp: "Cậu không hiểu."
Trong phòng bếp, Nguyễn Miên Man đã chiên xong một nồi cơm chiên trứng khổ qua thịt bò, nghe được thanh âm của nhân viên giao cơm, cùng Chu Linh xác định đơn của hắn là một phần tôm hùm đất, hai phần cơm chiên trứng khổ qua thịt bò cùng một chén canh khổ qua canh, giúp đỡ đóng gói tốt, để chị Chu Linh chạy nhanh đưa ra.
"Cảm ơn, cảm ơn." Anh trai giao cơm nhận hộp cơm, một giây cũng không dám trì hoãn trực tiếp lao ra ngoài.
"Tích cực như vậy? Khách hàng thưởng thêm sao?" Những người khác ngồi trong tiệm nhìn bóng dáng hắn nói.
So với được thưởng thêm, anh trai giao cơm càng coi trọng hai con tôm hùm đất hơn, một đường đi nhanh như chớp, mười phút sau liền tới tiểu khu của khách hàng, cũng một hơi không nghỉ chạy lên lầu.
"Wow, người anh em hiệu suất cao ghê!" Mở cửa là một người đàn ông trẻ tuổi tầm 23-24, nhìn thấy shipper giao đến chưa tới mười phút, thập phần cao hứng.
"Tôm của tôi." Anh trai giao cơm thấy khách theo bản năng liền chuẩn bị đóng cửa, vội nhắc nhở.
"A đúng, đúng, đúng, anh giúp tôi cầm một chút." Thanh niên đem cơm hộp đưa lại cho shipper, mở ra cái túi đựng lại mở ra nắm hộp tôm hùm đất.
Mùi thơm cay rát xông vào mũi, làm hai người vô ý thức nuốt nước miếng, cũng làm khách hàng có điểm hối hận đồng ý chia tôm hùm đất cho shipper.Bất quá hiện tại hối hận cũng đã muộn, anh thanh niên chỉ có thể cầm lấy một cái bao tay dùng một lần, định chọn hai con tôm nhỏ nhất.
Nhưng mà, tôm trong hộp thoạt nhìn đều không khác nhau lắm, chọn một hồi chỉ làm hắn càng thèm hơn, cuối cùng vẫn là trước khi nước miếng rơi xuống, tùy tiện cầm hai con tôm hùm đất cho vào cái túi nhỏ, vẻ mặt đau đớn đưa cho anh shipper.
"Chúc quý khách dùng cơm ngon miệng!"
Anh trai giao cơm nhận được tôm rất cao hứng, chờ hắn đóng cửa lại, gấp không chờ nổi liền nhặt lên một con tôm nhét vào trong miệng.
Vỏ ngoài con tôm được bọc một lớp sốt hồng hồng cay thơm, ngậm ở trong miệng làm hắn luyến tiếc lấy ra, một lát sau mới bắt đầu lột vỏ tôm.Cũng quá ngon đi!
Chờ đến xuống lầu khi, anh trai giao cơm đã giải quyết xong hai con tôm hùm đất, trừ bỏ đuôi tôm cùng càng tôm, ngay cả đầu tôm cũng chưa buông tha.Thậm chí, nếu không phải sợ ăn không tiêu, hắn hận không thể đem vỏ tôm nhai nát nuốt xuống.
Chờ lau khô tay, lái xe tới địa chỉ của đơn tiếp theo, trong lòng anh trai giao cơm có thêm một mục tiêu ngắn hạn, đó chính là cố gằng đưa thêm một ít đơn, sau đó đi trong tiệm ăn một phần tôm hùm đất.Chỉ là nhớ lại một phần tôm hùm đát tràn đầy mới vừa rồi của khách, cùng dư vị trong miệng còn chưa có tiêu tán hết, người hắn hiện tại liền tràn đầy động lực.
Mà trêи lầu, anh thanh niên kia mới vừa cầm hộp cơm đặt ở trêи bàn cơm, bạn gái hắn lập tức ngửi mùi ra tới: "Thơm quá!"
"Mau tới đây ăn, thật vất vả cướp được tôm hùm đất của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc." Anh thanh niên đã bốc lên một con tôm hùm đất chuẩn bị ăn, cũng không ngẩng đầu lên nói.
Tôm hùm đất xào cay, ngày thường cô cũng ăn không ít, nhưng cái hương vị này thật sự làm người ta có chút chống đỡ không được, vốn dĩ người bạn gái còn chuẩn bị quay một cái video ngắn, lúc này liền qua loa chụp hai bức anh rồi nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh, cầm lên một con tôm.
"Trời ạ! Tôm hùm đất này vì sao lại ăn ngon như vậy!" Một con tôm hùm đất còn không có ăn xong, người bạn gái liền nhịn không được kêu lên.
"Xác thật rất ngon, quá đủ vị!" Đã ăn xong hai con tôm hùm đất, anh thanh niên một tay cầm càng tôm gặm, một bên đi lấy bia.
Bất quá, bạn gái hắn tập trung ăn hoàn toàn không rảnh uống bia, mặc dù hắn đem bia mở ra đặt ở trong tầm tay rồi cũng không có ý định uống.
"Anh ăn từ từ, một con em còn chưa có ăn xong anh đã giải quyết hết hai con, không được, không được, chúng ta chia đôi đã."Đụng tới mỹ vị loại này, thật là ăn ít một ngụm đều cảm thấy chính mình thiệt thòi, bạn gái phát hiện hắn ăn nhanh hơn mình, lập tức kêu lên.
Anh thanh niên: "......" Đây đúng là bạn gái của mình!
Cuối cùng, dưới ánh mắt trừng trừng của bạn gái, hắn vẫn là đem tôm hùm đất chia ra.
"Xem đi, em đã nói anh ăn nhanh hơn mà!" Chờ hắn ăn xong, người bạn gái thấy mình còn thừa ba con tôm hùm đất liền thập phần đắc ý.
"Chia anh một con."
"Không được, lúc trước anh ăn nhiều hơn em còn chưa có tính toán đâu!" Bạn gái nói xong, lại ăn luôn một con tôm.
Anh thanh niên lắc đầu, nghĩ sốt tôm này cũng thực mỹ vị, mở ra phần cơm chiên của mình, đổ chút sốt lên.
"Anh cũng không sợ ngấy." Bạn gái một bên lột tôm một bên nói.
Anh thanh niên nếm một ngụm, trước mắt liền sáng ngời: "Ăn ngon, có cảm giác giống cơm chiên hải sản!"
"Thật hay giả?" Cầm lên một con tôm hùm đất cuối cùng, người bạn gái có điểm luyến tiếc ăn ngay thò lại gần, "Cho em nếm một miếng."
"Được ——"
Thanh niên dùng chiếc đũa bón cho cô một miếng, một câu "Ăn ngon không" còn chưa có hỏi, liền nhìn thấy con Husky từ trong phòng chạy ra.
Má ơi!Hắn còn chưa kịp nhắc nhở, liền nhìn thấy con tôm hùm đất trêи tay bạn gái mình bị con chó ngốc nhà mình một ngụm ngậm đi, sau đó nhai nuốt mất.
"A a a! con chó ngốc này của anh thế nhưng đoạt một con tôm hùm đất cuối cùng của em!" Mới vừa nuốt xuống cơm chiên còn chưa kịp khen ngon liền phát hiện tôm hùm đất trêи tay không còn, cô tức giận đến mức một bên thét chói tai một bên nắm đầu chó muốn đánh nó.
"Em không nhốt nó vào lồng sắt sao?" Bọn họ mỗi lần đặt cơm hộp nhà này, Husky đều đặc biệt kϊƈɦ động, cho nên mỗi lần ăn cơm chỉ có thể đem nó tạm thời nhốt lại,
"Em có mà! Còn xác định khóa chặt!" Bạn gái nói xong, thấy con Husky không những không biết sai, đầu còn hướng tới hộp đựng tôm hùm đất phía trước trang, càng thêm tức giận.
"Được rồi, không giận, không giận, khẳng định là hương vị tôm hùm đất quá thơm mới đem nó đi ra đât, anh lại đem nhốt nó vào, em ăn cơm chiên trộn sốt tôm đi." Thanh niên nói, vội túm con chó ngu ngốc nhà mình về phòng, đồng thời ở trong lòng may mắn, còn may không nói cho cô biết mình chia hai con tôm cho anh shipper.
11 giờ rưỡi.Tư Cảnh Lâm đi vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhìn lướt qua nhà chính ngồi đầy người đại, trực tiếp đi vào phòng bếp.
"Tư tiên sinh." Chu Linh nhìn thấy anh trước, chào hỏi xong liền đem cơm hộp ra ngoài.
Tư Cảnh Lâm gật đầu đáp lại, nhìn về phía cô gái đang chiên cơm.Đại khái là vi trời nóng, hôm nay cô đem đầu tóc cuốn lên bằng một cây trâm gỗ, lộ ra cần cổ trắng nõn, từ bóng dáng nhìn dịu dàng thành thục hơn hai phần so với ngày thường.Tầm mắt dừng lại cây trâm gỗ hai giây, Tư Cảnh Lâm cảm thấy lần sau có lẽ có thể tặng cô trâm ngọc.
Nguyễn Miên Man nghe được thanh âm quay đầu: "Anh Cảnh Lâm!"
Gọi anh xong, cô lại nói: "Mỳ lạnh tôm cùng chè đậu xanh đều ở tủ lạnh nhỏ, anh tự lấy giúp em nhé."
Tủ lạnh nhỏ kỳ thật cũng không phải quá nhỏ, chỉ là so với nguyên bản tủ lạnh trong tiệm lùn hơn một chút, là khoảng thời gian trước cô mới mua.Tư Cảnh Lâm từ tủ lạnh lấy ra cơm trưa của mình, trực tiếp ở trong phòng bếp tìm vị trí ngồi xuống.
Cô làm mì lạnh bên trong hình như có dùng rau xanh hầm nước, xanh biếc một đoàn ở trong đĩa, mặt trêи tưới sốt tôm cay rát tiên hương, mặt khác còn có dưa chuột thái nhỏ, cà rốt thái nhỏ, gà thái nhỏ cùng đậu phộng, tản ra hơi mát lành lạnh, thoạt nhìn vừa xinh đẹp vừa hấp dẫn.
Nguyễn Miên Man đem cơm chiên ra nồi, một bên từ bên cạnh bưng lên đĩa mâm tôm hùm đất xào cay đặt tới trước mặt anh, một bên nói: "Ngồi ở chỗ này không nóng sao?"
"Sẽ không." Tư Cảnh Lâm cầm lấy chiếc đũa liền nhớ tới, "Em ăn chưa?"
Nguyễn Miên Man gật đầu nói: "Em ăn rồi, cũng là ăn mì lạnh."
Nói xong, đại khái là nhớ tới sức ăn tối hôm qua của anh, cô lại hỏi: "Đúng rồi, anh còn muốn ăn thêm cái gì không?"
"Chỗ này là đủ rồi." Không nói tôm hùm đất xào cay cùng chè đậu xanh bên cạnh, chỉ là phần mì lạnh này cũng đã không ít rồi, Tư Cảnh Lâm trực tiếp cự tuyệt.
"Vậy được, anh ăn trước, không đủ lại nói." Nguyễn Miên Man nói xong, tiếp tục tới bệ bếp chiên cơm.
Đối với việc ở trong lòng cô xây lên một cái hình tượng ăn rất nhiều, trong lòng Tư Cảnh Lâm có chút bất đắc dĩ.Bất quá về sau, ngửi mùi hương từ bát mì lạnh tỏa ra, anh vẫn là cúi đầu bắt đầu ăn cơm trưa trước.
Mì lạnh ăn rất dẻo dai, cùng với nguyên liệu phong phú bên trong, cay rát thơm ngon đồng thời lại không mất sự thoải mái thanh tân, thập phần mỹ vị.
Tư Cảnh Lâm ngày thường trêи cơ bản đều là sau 12 rưỡi mới có thời gian dùng cơm trưa, lúc này vốn không thấy đói.Bất quá một ngụm mì lạnh cay thơm lại thoải mái xuống bụng, tức khắc liền có chút kϊƈɦ thích vị giác.
Làm mì lạnh có cho thêm chút dấm, Nguyễn Miên Man dùng không phải dấm bán sẵn, mà là dấm gạo tự mình làm, vị sẽ càng tốt hơn một ít.
Cô lại chiên ra hai nồi cơm, đem cơm chiên vào trong bồn, đồng thời dư quang không tự giác nhìn về phía người ăn cơm bên cạnh.
Thấy mới một hồi anh đem xếp một bát mì lạnh đầy ụ ăn vơi gần nửa, trêи mặt Nguyễn Miên Man mang ra vài phần cười, hiển nhiên thật cao hứng khi anh thích ăn món ăn mình làm.
Rất nhanh tới 12 giờ, trong tiệm trừ bỏ nhân viên giao cơm, bắt đầu có khách hàng tới trong tiệm ăn cơm.
Có khách tới trong tiệm, sau bếp Nguyễn Miên Man tức khắc bận rộn lên, cũng không có công phu lại chú ý người ăn cơm trong phòng bếp.
Lúc này, Tư Cảnh Lâm đã ăn xong mì lạnh, chè đậu xanh ngọt mát cũng đã uống nửa chén, vốn dĩ tâm tình cũng không tệ lắm, nhưng mà nhìn thân ảnh cô càng ngày càng bận rộn, lông mày lại nhịn không được hơi trầm xuống.
Anh cũng rất muốn giúp đỡ cô, nhưng kinh nghiệm quá khứ cũng làm anh hiểu rõ, đại khái mình cũng không thể giúp cái gì.
Cuối cùng, tầm mắt anh dừng ở đĩa tôm hùm đất xào cay trong tầm tay, đứng dậy cầm một bộ chén đũa sạch sẽ, đem tay áo cuốn lên hai cái, bắt đầu lột tôm.Không bao lâu, chén sứ nhỏ liền đựng hơn nửa chén thịt tôm, mặt trêи tẩm nước sốt hồng hồng, thoạt nhìn thập phần mê người.
Tư Cảnh Lâm đứng dậy rửa tay sạch sẽ, bưng lên chén đũa đứng dậy.Giây tiếp theo, bên miệng người đang đứng trước bệ bếp chiên cơm liền nhiều hơn một con tôm.Tôm lột vỏ vẫn như cũ tản ra mùi thơm cay nồng, Nguyễn Miên Man theo bản năng há mồm ăn xong mới phản ứng lại, ngậm tôm trong miệng quay đầu.
Nhiệt độ bên bệ bếp khá cao, trêи mặt cô vốn mang theo chút đỏ ửng, thật ra cũng không nhìn ra có đỏ mặt hay không.Nguyễn Miên Man không có anh chị em, bất quá nghĩ đến lúc trước hai chị em Lâm Minh Minh cùng Lâm Thông Thông cũng thường xuyên bón cho nhau như vậy, cảm thấy hành động này hẳn là cũng không có gì to tát.
Cô tự trấn an xong, nhau nuốt tôm bóc vỏ xuống lại nói: "Không cần, chính anh ăn đi."
Tư Cảnh Lâm xem cô ăn xong con tôm chính mình bón, trong lòng có loại cảm giác thỏa mãn nói không nên lời, lại kẹp lên một con đưa qua.
Nguyễn Miên Man thấy anh một hai phải bón cho mình, chỉ có thể nói: "Vậy anh đặt trước ở đây đi, chờ em bận xong lại ăn."
"Được." Tư Cảnh Lâm tuy rằng có điểm tiếc nuối, vẫn là nghe lời cô nói ngồi trở lại.
Cô bận rộn, Tư Cảnh Lâm cũng không phải rảnh rôi như vậy, lại ngây người một chút, không thể không rời đi.
Chờ anh đi rồi, Chu Linh vào thu thập chén đũa nhịn không được nói: "Như thế nào còn thừa một chén tôm bóc vỏ ở chỗ này?"
Nguyễn Miên Man nghe vậy, quay đầu liền nhìn đến cái chén sứ chứa đầy tôm bóc vỏ ở trong tay anh lúc trước.
Một đĩa tôm hùm đất vừa rồi, đại khái là bóc hết vỏ cùng chỉ nhiều hơn chén này một chút, tháy anh dày công lột tôm xong đều để lại cho mình, trong lòng Nguyễn Miên Man có chút cảm giác nói không nên lời.
"Chị đặt ở kia đi, đợi lát nữa em ăn." Nguyễn Miên Man nói xong câu đó, mạc danh có chút ngượng ngùng, bởi vậy trực tiếp quay đầu đi, ra vẻ bận rộn mà bắt đầu chiên cơm.
Thật ra Chu Linh cũng không nghĩ nhiều, đáp lời xong cũng không quản chén tôm bóc vỏ kia, mà là cầm chén đĩa tới bồn rửa sạch.
Khoảng 12 giờ, office building nọ.Trương San chưa từng chờ mong một người đến như vậy, rốt cuộc nhận được điện thoại, biết được hắn đang lên lầu, trực tiếp đứng dậy, một quãng đường trăm mét trực tiếp chạy chậm qua.
Đồng dạng cùng cô chờ đợi lâu ngày, nữ đồng nghiệp Gia Gia thấy cô đi ra ngoài liền mở to hai mắt, chờ thấy cô trở về, lập tức tích cực đón nhận cái túi trong tay cô.
"Rốt cuộc đã chờ được, quá tuyệt vời!"
Hai người cùng nhau nâng hộp cơm trở lại vị trí ngồi, Gia Gia vỗ tay, dùng ánh mắt nhìn người tình trong mộng nhìn cái hộp trêи bàn, cách túi cùng hộp cơm đều có thể nhìn thấy màu đỏ, trong miệng đã không có tiền đồ mà muốn chảy nước miếng.Khu vực làm việc của các cô không tính là lớn, khi Trương San mở ra cái nắp hộp tôm hùm đất xào cay, một cổ mùi hương mê người nháy mắt tỏa ra.
Anh trai giao cơm tâm tâm niệm niệm hai con tôm hùm đất sắp được nếm thử, nhìn về phía đồng nghiệp: "Cậu không hiểu."
Trong phòng bếp, Nguyễn Miên Man đã chiên xong một nồi cơm chiên trứng khổ qua thịt bò, nghe được thanh âm của nhân viên giao cơm, cùng Chu Linh xác định đơn của hắn là một phần tôm hùm đất, hai phần cơm chiên trứng khổ qua thịt bò cùng một chén canh khổ qua canh, giúp đỡ đóng gói tốt, để chị Chu Linh chạy nhanh đưa ra.
"Cảm ơn, cảm ơn." Anh trai giao cơm nhận hộp cơm, một giây cũng không dám trì hoãn trực tiếp lao ra ngoài.
"Tích cực như vậy? Khách hàng thưởng thêm sao?" Những người khác ngồi trong tiệm nhìn bóng dáng hắn nói.
So với được thưởng thêm, anh trai giao cơm càng coi trọng hai con tôm hùm đất hơn, một đường đi nhanh như chớp, mười phút sau liền tới tiểu khu của khách hàng, cũng một hơi không nghỉ chạy lên lầu.
"Wow, người anh em hiệu suất cao ghê!" Mở cửa là một người đàn ông trẻ tuổi tầm 23-24, nhìn thấy shipper giao đến chưa tới mười phút, thập phần cao hứng.
"Tôm của tôi." Anh trai giao cơm thấy khách theo bản năng liền chuẩn bị đóng cửa, vội nhắc nhở.
"A đúng, đúng, đúng, anh giúp tôi cầm một chút." Thanh niên đem cơm hộp đưa lại cho shipper, mở ra cái túi đựng lại mở ra nắm hộp tôm hùm đất.
Mùi thơm cay rát xông vào mũi, làm hai người vô ý thức nuốt nước miếng, cũng làm khách hàng có điểm hối hận đồng ý chia tôm hùm đất cho shipper.Bất quá hiện tại hối hận cũng đã muộn, anh thanh niên chỉ có thể cầm lấy một cái bao tay dùng một lần, định chọn hai con tôm nhỏ nhất.
Nhưng mà, tôm trong hộp thoạt nhìn đều không khác nhau lắm, chọn một hồi chỉ làm hắn càng thèm hơn, cuối cùng vẫn là trước khi nước miếng rơi xuống, tùy tiện cầm hai con tôm hùm đất cho vào cái túi nhỏ, vẻ mặt đau đớn đưa cho anh shipper.
"Chúc quý khách dùng cơm ngon miệng!"
Anh trai giao cơm nhận được tôm rất cao hứng, chờ hắn đóng cửa lại, gấp không chờ nổi liền nhặt lên một con tôm nhét vào trong miệng.
Vỏ ngoài con tôm được bọc một lớp sốt hồng hồng cay thơm, ngậm ở trong miệng làm hắn luyến tiếc lấy ra, một lát sau mới bắt đầu lột vỏ tôm.Cũng quá ngon đi!
Chờ đến xuống lầu khi, anh trai giao cơm đã giải quyết xong hai con tôm hùm đất, trừ bỏ đuôi tôm cùng càng tôm, ngay cả đầu tôm cũng chưa buông tha.Thậm chí, nếu không phải sợ ăn không tiêu, hắn hận không thể đem vỏ tôm nhai nát nuốt xuống.
Chờ lau khô tay, lái xe tới địa chỉ của đơn tiếp theo, trong lòng anh trai giao cơm có thêm một mục tiêu ngắn hạn, đó chính là cố gằng đưa thêm một ít đơn, sau đó đi trong tiệm ăn một phần tôm hùm đất.Chỉ là nhớ lại một phần tôm hùm đát tràn đầy mới vừa rồi của khách, cùng dư vị trong miệng còn chưa có tiêu tán hết, người hắn hiện tại liền tràn đầy động lực.
Mà trêи lầu, anh thanh niên kia mới vừa cầm hộp cơm đặt ở trêи bàn cơm, bạn gái hắn lập tức ngửi mùi ra tới: "Thơm quá!"
"Mau tới đây ăn, thật vất vả cướp được tôm hùm đất của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc." Anh thanh niên đã bốc lên một con tôm hùm đất chuẩn bị ăn, cũng không ngẩng đầu lên nói.
Tôm hùm đất xào cay, ngày thường cô cũng ăn không ít, nhưng cái hương vị này thật sự làm người ta có chút chống đỡ không được, vốn dĩ người bạn gái còn chuẩn bị quay một cái video ngắn, lúc này liền qua loa chụp hai bức anh rồi nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh, cầm lên một con tôm.
"Trời ạ! Tôm hùm đất này vì sao lại ăn ngon như vậy!" Một con tôm hùm đất còn không có ăn xong, người bạn gái liền nhịn không được kêu lên.
"Xác thật rất ngon, quá đủ vị!" Đã ăn xong hai con tôm hùm đất, anh thanh niên một tay cầm càng tôm gặm, một bên đi lấy bia.
Bất quá, bạn gái hắn tập trung ăn hoàn toàn không rảnh uống bia, mặc dù hắn đem bia mở ra đặt ở trong tầm tay rồi cũng không có ý định uống.
"Anh ăn từ từ, một con em còn chưa có ăn xong anh đã giải quyết hết hai con, không được, không được, chúng ta chia đôi đã."Đụng tới mỹ vị loại này, thật là ăn ít một ngụm đều cảm thấy chính mình thiệt thòi, bạn gái phát hiện hắn ăn nhanh hơn mình, lập tức kêu lên.
Anh thanh niên: "......" Đây đúng là bạn gái của mình!
Cuối cùng, dưới ánh mắt trừng trừng của bạn gái, hắn vẫn là đem tôm hùm đất chia ra.
"Xem đi, em đã nói anh ăn nhanh hơn mà!" Chờ hắn ăn xong, người bạn gái thấy mình còn thừa ba con tôm hùm đất liền thập phần đắc ý.
"Chia anh một con."
"Không được, lúc trước anh ăn nhiều hơn em còn chưa có tính toán đâu!" Bạn gái nói xong, lại ăn luôn một con tôm.
Anh thanh niên lắc đầu, nghĩ sốt tôm này cũng thực mỹ vị, mở ra phần cơm chiên của mình, đổ chút sốt lên.
"Anh cũng không sợ ngấy." Bạn gái một bên lột tôm một bên nói.
Anh thanh niên nếm một ngụm, trước mắt liền sáng ngời: "Ăn ngon, có cảm giác giống cơm chiên hải sản!"
"Thật hay giả?" Cầm lên một con tôm hùm đất cuối cùng, người bạn gái có điểm luyến tiếc ăn ngay thò lại gần, "Cho em nếm một miếng."
"Được ——"
Thanh niên dùng chiếc đũa bón cho cô một miếng, một câu "Ăn ngon không" còn chưa có hỏi, liền nhìn thấy con Husky từ trong phòng chạy ra.
Má ơi!Hắn còn chưa kịp nhắc nhở, liền nhìn thấy con tôm hùm đất trêи tay bạn gái mình bị con chó ngốc nhà mình một ngụm ngậm đi, sau đó nhai nuốt mất.
"A a a! con chó ngốc này của anh thế nhưng đoạt một con tôm hùm đất cuối cùng của em!" Mới vừa nuốt xuống cơm chiên còn chưa kịp khen ngon liền phát hiện tôm hùm đất trêи tay không còn, cô tức giận đến mức một bên thét chói tai một bên nắm đầu chó muốn đánh nó.
"Em không nhốt nó vào lồng sắt sao?" Bọn họ mỗi lần đặt cơm hộp nhà này, Husky đều đặc biệt kϊƈɦ động, cho nên mỗi lần ăn cơm chỉ có thể đem nó tạm thời nhốt lại,
"Em có mà! Còn xác định khóa chặt!" Bạn gái nói xong, thấy con Husky không những không biết sai, đầu còn hướng tới hộp đựng tôm hùm đất phía trước trang, càng thêm tức giận.
"Được rồi, không giận, không giận, khẳng định là hương vị tôm hùm đất quá thơm mới đem nó đi ra đât, anh lại đem nhốt nó vào, em ăn cơm chiên trộn sốt tôm đi." Thanh niên nói, vội túm con chó ngu ngốc nhà mình về phòng, đồng thời ở trong lòng may mắn, còn may không nói cho cô biết mình chia hai con tôm cho anh shipper.
11 giờ rưỡi.Tư Cảnh Lâm đi vào tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhìn lướt qua nhà chính ngồi đầy người đại, trực tiếp đi vào phòng bếp.
"Tư tiên sinh." Chu Linh nhìn thấy anh trước, chào hỏi xong liền đem cơm hộp ra ngoài.
Tư Cảnh Lâm gật đầu đáp lại, nhìn về phía cô gái đang chiên cơm.Đại khái là vi trời nóng, hôm nay cô đem đầu tóc cuốn lên bằng một cây trâm gỗ, lộ ra cần cổ trắng nõn, từ bóng dáng nhìn dịu dàng thành thục hơn hai phần so với ngày thường.Tầm mắt dừng lại cây trâm gỗ hai giây, Tư Cảnh Lâm cảm thấy lần sau có lẽ có thể tặng cô trâm ngọc.
Nguyễn Miên Man nghe được thanh âm quay đầu: "Anh Cảnh Lâm!"
Gọi anh xong, cô lại nói: "Mỳ lạnh tôm cùng chè đậu xanh đều ở tủ lạnh nhỏ, anh tự lấy giúp em nhé."
Tủ lạnh nhỏ kỳ thật cũng không phải quá nhỏ, chỉ là so với nguyên bản tủ lạnh trong tiệm lùn hơn một chút, là khoảng thời gian trước cô mới mua.Tư Cảnh Lâm từ tủ lạnh lấy ra cơm trưa của mình, trực tiếp ở trong phòng bếp tìm vị trí ngồi xuống.
Cô làm mì lạnh bên trong hình như có dùng rau xanh hầm nước, xanh biếc một đoàn ở trong đĩa, mặt trêи tưới sốt tôm cay rát tiên hương, mặt khác còn có dưa chuột thái nhỏ, cà rốt thái nhỏ, gà thái nhỏ cùng đậu phộng, tản ra hơi mát lành lạnh, thoạt nhìn vừa xinh đẹp vừa hấp dẫn.
Nguyễn Miên Man đem cơm chiên ra nồi, một bên từ bên cạnh bưng lên đĩa mâm tôm hùm đất xào cay đặt tới trước mặt anh, một bên nói: "Ngồi ở chỗ này không nóng sao?"
"Sẽ không." Tư Cảnh Lâm cầm lấy chiếc đũa liền nhớ tới, "Em ăn chưa?"
Nguyễn Miên Man gật đầu nói: "Em ăn rồi, cũng là ăn mì lạnh."
Nói xong, đại khái là nhớ tới sức ăn tối hôm qua của anh, cô lại hỏi: "Đúng rồi, anh còn muốn ăn thêm cái gì không?"
"Chỗ này là đủ rồi." Không nói tôm hùm đất xào cay cùng chè đậu xanh bên cạnh, chỉ là phần mì lạnh này cũng đã không ít rồi, Tư Cảnh Lâm trực tiếp cự tuyệt.
"Vậy được, anh ăn trước, không đủ lại nói." Nguyễn Miên Man nói xong, tiếp tục tới bệ bếp chiên cơm.
Đối với việc ở trong lòng cô xây lên một cái hình tượng ăn rất nhiều, trong lòng Tư Cảnh Lâm có chút bất đắc dĩ.Bất quá về sau, ngửi mùi hương từ bát mì lạnh tỏa ra, anh vẫn là cúi đầu bắt đầu ăn cơm trưa trước.
Mì lạnh ăn rất dẻo dai, cùng với nguyên liệu phong phú bên trong, cay rát thơm ngon đồng thời lại không mất sự thoải mái thanh tân, thập phần mỹ vị.
Tư Cảnh Lâm ngày thường trêи cơ bản đều là sau 12 rưỡi mới có thời gian dùng cơm trưa, lúc này vốn không thấy đói.Bất quá một ngụm mì lạnh cay thơm lại thoải mái xuống bụng, tức khắc liền có chút kϊƈɦ thích vị giác.
Làm mì lạnh có cho thêm chút dấm, Nguyễn Miên Man dùng không phải dấm bán sẵn, mà là dấm gạo tự mình làm, vị sẽ càng tốt hơn một ít.
Cô lại chiên ra hai nồi cơm, đem cơm chiên vào trong bồn, đồng thời dư quang không tự giác nhìn về phía người ăn cơm bên cạnh.
Thấy mới một hồi anh đem xếp một bát mì lạnh đầy ụ ăn vơi gần nửa, trêи mặt Nguyễn Miên Man mang ra vài phần cười, hiển nhiên thật cao hứng khi anh thích ăn món ăn mình làm.
Rất nhanh tới 12 giờ, trong tiệm trừ bỏ nhân viên giao cơm, bắt đầu có khách hàng tới trong tiệm ăn cơm.
Có khách tới trong tiệm, sau bếp Nguyễn Miên Man tức khắc bận rộn lên, cũng không có công phu lại chú ý người ăn cơm trong phòng bếp.
Lúc này, Tư Cảnh Lâm đã ăn xong mì lạnh, chè đậu xanh ngọt mát cũng đã uống nửa chén, vốn dĩ tâm tình cũng không tệ lắm, nhưng mà nhìn thân ảnh cô càng ngày càng bận rộn, lông mày lại nhịn không được hơi trầm xuống.
Anh cũng rất muốn giúp đỡ cô, nhưng kinh nghiệm quá khứ cũng làm anh hiểu rõ, đại khái mình cũng không thể giúp cái gì.
Cuối cùng, tầm mắt anh dừng ở đĩa tôm hùm đất xào cay trong tầm tay, đứng dậy cầm một bộ chén đũa sạch sẽ, đem tay áo cuốn lên hai cái, bắt đầu lột tôm.Không bao lâu, chén sứ nhỏ liền đựng hơn nửa chén thịt tôm, mặt trêи tẩm nước sốt hồng hồng, thoạt nhìn thập phần mê người.
Tư Cảnh Lâm đứng dậy rửa tay sạch sẽ, bưng lên chén đũa đứng dậy.Giây tiếp theo, bên miệng người đang đứng trước bệ bếp chiên cơm liền nhiều hơn một con tôm.Tôm lột vỏ vẫn như cũ tản ra mùi thơm cay nồng, Nguyễn Miên Man theo bản năng há mồm ăn xong mới phản ứng lại, ngậm tôm trong miệng quay đầu.
Nhiệt độ bên bệ bếp khá cao, trêи mặt cô vốn mang theo chút đỏ ửng, thật ra cũng không nhìn ra có đỏ mặt hay không.Nguyễn Miên Man không có anh chị em, bất quá nghĩ đến lúc trước hai chị em Lâm Minh Minh cùng Lâm Thông Thông cũng thường xuyên bón cho nhau như vậy, cảm thấy hành động này hẳn là cũng không có gì to tát.
Cô tự trấn an xong, nhau nuốt tôm bóc vỏ xuống lại nói: "Không cần, chính anh ăn đi."
Tư Cảnh Lâm xem cô ăn xong con tôm chính mình bón, trong lòng có loại cảm giác thỏa mãn nói không nên lời, lại kẹp lên một con đưa qua.
Nguyễn Miên Man thấy anh một hai phải bón cho mình, chỉ có thể nói: "Vậy anh đặt trước ở đây đi, chờ em bận xong lại ăn."
"Được." Tư Cảnh Lâm tuy rằng có điểm tiếc nuối, vẫn là nghe lời cô nói ngồi trở lại.
Cô bận rộn, Tư Cảnh Lâm cũng không phải rảnh rôi như vậy, lại ngây người một chút, không thể không rời đi.
Chờ anh đi rồi, Chu Linh vào thu thập chén đũa nhịn không được nói: "Như thế nào còn thừa một chén tôm bóc vỏ ở chỗ này?"
Nguyễn Miên Man nghe vậy, quay đầu liền nhìn đến cái chén sứ chứa đầy tôm bóc vỏ ở trong tay anh lúc trước.
Một đĩa tôm hùm đất vừa rồi, đại khái là bóc hết vỏ cùng chỉ nhiều hơn chén này một chút, tháy anh dày công lột tôm xong đều để lại cho mình, trong lòng Nguyễn Miên Man có chút cảm giác nói không nên lời.
"Chị đặt ở kia đi, đợi lát nữa em ăn." Nguyễn Miên Man nói xong câu đó, mạc danh có chút ngượng ngùng, bởi vậy trực tiếp quay đầu đi, ra vẻ bận rộn mà bắt đầu chiên cơm.
Thật ra Chu Linh cũng không nghĩ nhiều, đáp lời xong cũng không quản chén tôm bóc vỏ kia, mà là cầm chén đĩa tới bồn rửa sạch.
Khoảng 12 giờ, office building nọ.Trương San chưa từng chờ mong một người đến như vậy, rốt cuộc nhận được điện thoại, biết được hắn đang lên lầu, trực tiếp đứng dậy, một quãng đường trăm mét trực tiếp chạy chậm qua.
Đồng dạng cùng cô chờ đợi lâu ngày, nữ đồng nghiệp Gia Gia thấy cô đi ra ngoài liền mở to hai mắt, chờ thấy cô trở về, lập tức tích cực đón nhận cái túi trong tay cô.
"Rốt cuộc đã chờ được, quá tuyệt vời!"
Hai người cùng nhau nâng hộp cơm trở lại vị trí ngồi, Gia Gia vỗ tay, dùng ánh mắt nhìn người tình trong mộng nhìn cái hộp trêи bàn, cách túi cùng hộp cơm đều có thể nhìn thấy màu đỏ, trong miệng đã không có tiền đồ mà muốn chảy nước miếng.Khu vực làm việc của các cô không tính là lớn, khi Trương San mở ra cái nắp hộp tôm hùm đất xào cay, một cổ mùi hương mê người nháy mắt tỏa ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook