Tịch Thiếu Phúc Hắc Bá Sủng Vợ
-
Chương 1: Nghe nói cậu sắp phải kết hôn rồi?
“Nghe nói cậu sắp phải kết hôn rồi?”
Nhìn người đối diện vẫn thản nhiên bình tĩnh uống đồ uống như cũ, thân là bạn tốt cô thật sự không nhịn được mà mở miệng hỏi.
Người nói chuyện tên là Thẩm Dĩ Đồng, con gái của một dòng họ có tiếng về truyền thống nghề y lâu đời, chẳng những có dáng vẻ xinh đẹp, lại còn gả cho một người con trai nhà giàu mà mình hâm mộ.
Bạch Tiêu Tiệp nhìn vẻ mặt căng thẳng của bạn tốt, cười nhạt nói: “Ừm, mùng một tháng sau.”
Thẩm Dĩ Đồng sửng sốt, không nói chuyện một hồi lâu, miệng hơi hơi giương lên. Tiêu Tiệp rất ít khi nhìn thấy bộ dạng như vậy của cô, d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ☀n♫ nhịn không được mà cười ra tiếng.
“Cậu còn cười được nữa! Làm sao lúc trước lại chưa từng nghe cậu nói? Cậu muốn chọc mình tức chết sao? !” Dĩ Đồng vừa tức giận vừa buồn bực, làm bạn tốt của cô ấy, vậy mà đến bây giờ mới được biết!
Tiêu Tiệp vẫn cười lạnh nhạt như cũ, giống như việc này không hề có liên quan gì đến mình, nhưng mà cho dù có che dấu như thế nào đi chăng nữa, cũng không che dấu được khóe miệng đắng chát: “Mình cũng vừa mới biết được.”
Dĩ Đồng rung động, đây là chuyện khó hiểu nhất mà đời này cô được nghe: “Sao mình lại cảm thấy bản thân nghe mà rối tinh rối mù? Cái gì gọi là cậu cũng mới biết? Chẳng lẽ không phải tự cậu muốn kết hôn, chẳng lẽ là... “
Trong óc chợt lóe, cô bỗng dưng hiểu ra, thăm dò hỏi: “Liên hôn (hôn nhân vì lợi ích giữa hai nhà)?”
Tiêu Tiệp gật gật đầu .
Dĩ Đồng cũng không còn gì để nói, loại tình huống này, kỳ thật cũng gần giống với cô.
“Thực xin lỗi, có thể quấy rầy một chút được không?”
Giữa lúc hai người đangim lặng, đột nhiên có người đến cắt ngang suy nghĩ của các cô.
Hai người đồng thời quay đầu, lại nhìn thấy một người đàn ông đàng hoàng lịch sự. Người đàn ông này mang một cái mắt kính khung tơ vàng, tóc ngắn chia ba bảy cực kì đẹp trai, đôi mắt phía sau kính lộ ra một tia sáng giống như chim ưng tìm con mồi.
“Anh là ai?” Dĩ Đồng hỏi.
“Tôi họ Kim, hai người có thể gọi tôi là anh Kim, đây là danh thiếp của tôi.” Người đàn ông đeo mắt kính đưa cho Tiêu Tiệp một tờ danh thiếp.
Dĩ Đồng kỳ quái nói “Vì sao không cho tôi?”
Người đàn ông đeo mắt kính cười nói “Chúng tôi đang tìm một người đẹp có khí chất độc nhất vô nhị, tuy rằng cô cũng có sắc đẹp như thiên tiên, đáng tiếc lại không phù hợp với tiêu chuẩn của chúng tôi.”
“Túy Hồng Trần của chúng tôi là một nơi chuyên tiếp đãi nhân viên cao cấp của các xí nghiệp nước ngoài, cũng giống như bữa tiệc họp mặt của các minh tinh, phí lên sân khấu có thể đạt tới trên trăm vạn, nếu cô đây có cần, có thể dựa theo số điện thoại mặt trên để tìm tôi.”
“Cảm ơn, nhưng mà tôi không cần.” Tiêu Tiệp thản nhiên từ chối nói.
Người đàn ông đeo mắt kính cũng không định dây dưa quá nhiều, chỉ nói ”Vậy đã quấy rầy hai vị rồi, danh thiếp này xin cô cất kỹ.” Nói xong lập tức rời khỏi.
Dĩ Đồng cực kì tức giận:“Nơi cao cấp cái gì, còn không phải là quán ba sao! Lại dám kêu cậu đi làm cái loại chuyện này, thật sự ăn no không có việc gì làm rồi.”
“Mỗi người đều có cái khó xử của riêng mình, quý ở chỗ có thể thông cảm và bỏ qua.” Tiêu Tiệp cười nhạt nói, cũng chưa hề để chuyện vừa rồi ở trong lòng.
“Cậu thực sự thấy vậy sao, thôi, bị anh ta quấy rầy đến độ quên luôn trọng điểm mất rồi.”
“Đối tượng cậu sắp phải kết hôn là ai?”
Tiêu Tiệp nhìn ra xa phía ngoài cửa sổ, thời tiết tháng sáu, nóng nhất là lúc giữa trưa. Mặt trời nóng rát chiếu xuống mọi người trên mặt đất, gần như muốn hong khô người.
“...Tịch Âu Minh.”
Đầu Dĩ Đồng lập tức ong ong, vô ý thức há hốc mồm . Muốn thì nói cái đó, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói được.
Cô thật sự không thể tưởng được người Tiêu Tiệp phải gả lại là Tịch Âu Minh! Cho dù là người có hiểu biết nông cạn đi chăng nữa cũng nhất định đã từng nghe nói tới ba chữ Tịch Âu Minh kia. Bởi vì tên của vị đại thiếu gia nhà họ Tịch này d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ☀n♫ thường xuyên xuất hiện rộng rãi ở trên báo chí truyền thông, thật sự là không ai không biết không người không hiểu!
Trước kia có thể cô không biết Tịch Âu Minh, nhưng mà sau khi cô kết hôn, nhân vật vĩ đại này lại thường xuyên ra vào cửa lớn nhà cô.
Nguyên nhân chính là vì ông xã Tả Huyền Dạ của cô lại là bạn bè với Tịch Âu Minh!
Sau đó tin tức về Tịch Âu Minh không ngừng truyền tới tai cô.
Nhìn người đối diện vẫn thản nhiên bình tĩnh uống đồ uống như cũ, thân là bạn tốt cô thật sự không nhịn được mà mở miệng hỏi.
Người nói chuyện tên là Thẩm Dĩ Đồng, con gái của một dòng họ có tiếng về truyền thống nghề y lâu đời, chẳng những có dáng vẻ xinh đẹp, lại còn gả cho một người con trai nhà giàu mà mình hâm mộ.
Bạch Tiêu Tiệp nhìn vẻ mặt căng thẳng của bạn tốt, cười nhạt nói: “Ừm, mùng một tháng sau.”
Thẩm Dĩ Đồng sửng sốt, không nói chuyện một hồi lâu, miệng hơi hơi giương lên. Tiêu Tiệp rất ít khi nhìn thấy bộ dạng như vậy của cô, d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ☀n♫ nhịn không được mà cười ra tiếng.
“Cậu còn cười được nữa! Làm sao lúc trước lại chưa từng nghe cậu nói? Cậu muốn chọc mình tức chết sao? !” Dĩ Đồng vừa tức giận vừa buồn bực, làm bạn tốt của cô ấy, vậy mà đến bây giờ mới được biết!
Tiêu Tiệp vẫn cười lạnh nhạt như cũ, giống như việc này không hề có liên quan gì đến mình, nhưng mà cho dù có che dấu như thế nào đi chăng nữa, cũng không che dấu được khóe miệng đắng chát: “Mình cũng vừa mới biết được.”
Dĩ Đồng rung động, đây là chuyện khó hiểu nhất mà đời này cô được nghe: “Sao mình lại cảm thấy bản thân nghe mà rối tinh rối mù? Cái gì gọi là cậu cũng mới biết? Chẳng lẽ không phải tự cậu muốn kết hôn, chẳng lẽ là... “
Trong óc chợt lóe, cô bỗng dưng hiểu ra, thăm dò hỏi: “Liên hôn (hôn nhân vì lợi ích giữa hai nhà)?”
Tiêu Tiệp gật gật đầu .
Dĩ Đồng cũng không còn gì để nói, loại tình huống này, kỳ thật cũng gần giống với cô.
“Thực xin lỗi, có thể quấy rầy một chút được không?”
Giữa lúc hai người đangim lặng, đột nhiên có người đến cắt ngang suy nghĩ của các cô.
Hai người đồng thời quay đầu, lại nhìn thấy một người đàn ông đàng hoàng lịch sự. Người đàn ông này mang một cái mắt kính khung tơ vàng, tóc ngắn chia ba bảy cực kì đẹp trai, đôi mắt phía sau kính lộ ra một tia sáng giống như chim ưng tìm con mồi.
“Anh là ai?” Dĩ Đồng hỏi.
“Tôi họ Kim, hai người có thể gọi tôi là anh Kim, đây là danh thiếp của tôi.” Người đàn ông đeo mắt kính đưa cho Tiêu Tiệp một tờ danh thiếp.
Dĩ Đồng kỳ quái nói “Vì sao không cho tôi?”
Người đàn ông đeo mắt kính cười nói “Chúng tôi đang tìm một người đẹp có khí chất độc nhất vô nhị, tuy rằng cô cũng có sắc đẹp như thiên tiên, đáng tiếc lại không phù hợp với tiêu chuẩn của chúng tôi.”
“Túy Hồng Trần của chúng tôi là một nơi chuyên tiếp đãi nhân viên cao cấp của các xí nghiệp nước ngoài, cũng giống như bữa tiệc họp mặt của các minh tinh, phí lên sân khấu có thể đạt tới trên trăm vạn, nếu cô đây có cần, có thể dựa theo số điện thoại mặt trên để tìm tôi.”
“Cảm ơn, nhưng mà tôi không cần.” Tiêu Tiệp thản nhiên từ chối nói.
Người đàn ông đeo mắt kính cũng không định dây dưa quá nhiều, chỉ nói ”Vậy đã quấy rầy hai vị rồi, danh thiếp này xin cô cất kỹ.” Nói xong lập tức rời khỏi.
Dĩ Đồng cực kì tức giận:“Nơi cao cấp cái gì, còn không phải là quán ba sao! Lại dám kêu cậu đi làm cái loại chuyện này, thật sự ăn no không có việc gì làm rồi.”
“Mỗi người đều có cái khó xử của riêng mình, quý ở chỗ có thể thông cảm và bỏ qua.” Tiêu Tiệp cười nhạt nói, cũng chưa hề để chuyện vừa rồi ở trong lòng.
“Cậu thực sự thấy vậy sao, thôi, bị anh ta quấy rầy đến độ quên luôn trọng điểm mất rồi.”
“Đối tượng cậu sắp phải kết hôn là ai?”
Tiêu Tiệp nhìn ra xa phía ngoài cửa sổ, thời tiết tháng sáu, nóng nhất là lúc giữa trưa. Mặt trời nóng rát chiếu xuống mọi người trên mặt đất, gần như muốn hong khô người.
“...Tịch Âu Minh.”
Đầu Dĩ Đồng lập tức ong ong, vô ý thức há hốc mồm . Muốn thì nói cái đó, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói được.
Cô thật sự không thể tưởng được người Tiêu Tiệp phải gả lại là Tịch Âu Minh! Cho dù là người có hiểu biết nông cạn đi chăng nữa cũng nhất định đã từng nghe nói tới ba chữ Tịch Âu Minh kia. Bởi vì tên của vị đại thiếu gia nhà họ Tịch này d↕ⓔn đ✩n lⓔ quy♪ đ☀n♫ thường xuyên xuất hiện rộng rãi ở trên báo chí truyền thông, thật sự là không ai không biết không người không hiểu!
Trước kia có thể cô không biết Tịch Âu Minh, nhưng mà sau khi cô kết hôn, nhân vật vĩ đại này lại thường xuyên ra vào cửa lớn nhà cô.
Nguyên nhân chính là vì ông xã Tả Huyền Dạ của cô lại là bạn bè với Tịch Âu Minh!
Sau đó tin tức về Tịch Âu Minh không ngừng truyền tới tai cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook