Thương Nguyên Đồ (Dịch)
Chapter 241: Đệ nhất thiên hạ

 

“N

hanh quá." Liễu Thất Nguyệt cũng phát hiện, trượng phu mang theo mình nhanh chóng bỏ rơi Hắc Nham Đại Yêu Vương, rất nhanh đã tới biên giới Long Thủy Vực.

 

 

Vèo.

 

 

Hai phu thê lập tức lao ra khỏi Long Thủy Vực, sau đó nhanh chóng dừng lại.

 

 

“Thất Nguyệt, ngươi tránh xa một chút. Ta đi quấn lấy Đại Yêu Vương kia. Chờ Phong Vương Thần Tôn vừa đến sẽ có thể giết hắn ngay." Mạnh Xuyên truyền âm nói xong liền trực tiếp đuổi theo Hắc Nham Đại Yêu Vương.

 

 

“Được." Liễu Thất Nguyệt gật đầu tràn ngập chờ mong.

 

 

Có thể sống sót nàng ta đương nhiên kích động, nàng ta cũng muốn cùng nhau chinh chiến với trượng phu, muốn nhìn một đôi nhi nữ lớn lên.

 

 

...

 

 

Nhìn Mạnh Xuyên mang theo thê tử thoát đi ra ngoài năm dặm. Thân hình Hắc Nham Đại Yêu Vương nhoáng lên khôi phục thành hình thể người bình thường, đồng thời cũng thu hồi Long Thủy Vực.

 

 

“Đi." Hắc Nham Đại Yêu Vương lập tức chui xuống đất.

 

 

Mạnh Xuyên rõ ràng còn ở ngoài năm dặm, trong nháy mắt Hắc Nham Đại Yêu Vương vừa chui xuống đất, Mạnh Xuyên đã biết được vị trí chui xuống đất của Hắc Nham Đại Yêu Vương.

 

 

Khoảng cách năm dặm, quả thực đã tới trong nháy mắt. Mi tâm Mạnh Xuyên cũng mở ra con mắt thứ ba là 'Lôi Đình Thần Nhãn'. Lĩnh vực Lôi Từ lập tức dò xét chung quanh, cũng thâm nhập lòng đất nửa dặm sâu, Lôi Từ lĩnh vực của Mạnh Xuyên rõ ràng phát hiện Hắc Nham Đại Yêu Vương mới chui vào lòng đất hơn ba mươi trượng.

 

 

“Phát hiện ngươi rồi." Trong mắt Mạnh Xuyên có tia sáng lạnh lẽo. Bên ngoài cơ thể có ám tinh chân nguyên hộ thể giống như đang trực tiếp trực tiếp đào đất đuổi theo.

 

 

“Mạnh Xuyên trở thành Phong Hầu Thần Tôn, tốc độ đệ nhất thiên hạ. Nếu như bị hắn tìm tung lên, Phong Vương Thần Tôn Nhân tộc cũng sẽ đuổi theo. Ta có nguy cơ sẽ tử vong." Hắc Nham Đại Yêu Vương rất rõ ràng điểm ấy, cho nên nó cố ý chờ Mạnh Xuyên mang theo thê tử rời xa ra ngoài năm dặm, mới lập tức thu hồi lĩnh vực chui xuống đất chạy trốn.

 

 

“Tra xét dưới lòng đất, có trở ngại nặng nề.”

 

 

“Nguyên Thần lĩnh vực, Ám Tinh lĩnh vực, Chân Nguyên lĩnh vực... dò xét biện pháp đều sẽ bị suy yếu trên diện rộng. Mặc dù ta cách hắn mười trượng, hắn cũng không cảm ứng được ta.” Hắc Nham Đại Yêu Vương tràn ngập tự tin.

 

 

Trái đất là căn cơ của thế giới, gánh chịu sự sinh trưởng của vạn vật.

 

 

Hắn nặng nề áp chế hết thảy lĩnh vực. Biên độ suy yếu nhỏ một chút đều là chuyện không dậy nổi.

 

 

Bạch Ngọc Vương tu luyện Luân Hồi Thần Thể, sáng tạo lĩnh vực tuyệt học <<Cửu Thiên Thập Địa>>, ẩn chứa ảo diệu của chính trời đất, cho nên khi dò xét dưới lòng đất bị suy yếu khá thấp.

 

 

Lĩnh vực Lôi từ của Mạnh Xuyên chính là một môn thần thông, có phạm vi năm dặm, dưới lòng đất cũng bị áp chế còn lại một phần mười khoảng cách, chỉ có thể dò xét chung quanh nửa dặm. Cái này đã tính là biên độ suy yếu nhỏ. Chính Trái đất đối với áp chế lôi từ xem như tương đối nhỏ.

 

 

“Hả?”

 

 

Mặc dù Lôi từ ba động mắt thường không nhìn thấy, nhưng Yêu Vương cấp bốn có thể ngăn cách hết tất cả khí tức, vặn vẹo ánh sáng, đương nhiên có thể phát hiện 'Lôi từ' ba động.

 

 

Lôi từ và ánh sáng rất giống nhau.

 

 

“Lĩnh vực?" Trong lòng Hắc Nham Đại Yêu Vương trở nên cả kinh, lôi từ chấn động dày đặc quét qua hắn, hắn căn bản không thể che giấu.

 

 

...

 

 

Mạnh Xuyên chui xuống đất phi hành.

 

 

Phi hành dưới lòng đất mặc dù có đất gây trở ngại, nhưng trở ngại này so với Long Thủy Vực nhẹ hơn nhiều, Ám Tinh lĩnh vực hộ thể Mạnh Xuyên đều có thể duy trì bảy phần tốc độ. Đương nhiên nhanh chóng đuổi kịp Hắc Nham Đại Yêu Vương.

 

 

“Lấy Lôi Đình Diệt Thế Tôn Thể, Đại Nhật Cảnh, so sánh tốc độ với Phong Vương Thần Tôn.”

 

 

“Khi Phong Hầu Thần Tôn, được xưng là Quan Tuyệt Thiên Hạ. Nhưng ta đoán tốc độ tương đương với Tạo Hóa Tôn Giả.” Mạnh Xuyên không rõ tốc độ của Tạo Hóa Tôn Giả, chỉ là một phỏng đoán, tình báo về Tạo Hóa Tôn Giả đều là bí mật, hiện giờ hắn hiểu rõ cũng chỉ là một góc của núi băng.

 

 

Dựa theo sách vở ghi lại.

 

 

Lôi Đình Diệt Thế Tôn Thể, vừa mới thành Phong Hầu Thần Tôn, bình thường lắc mình là mười dặm! Mạnh Xuyên lại khác.

 

 

Có thể là dẫn chín tia thiên lôi tái tạo cơ thể Thần Tôn.

 

 

Cũng có thể là cơ thể quá mạnh, kinh mạch có thể thừa nhận càng nhiều chân nguyên bộc phát, khiến tốc độ càng nhanh.

 

 

Cũng có thể là lĩnh vực lôi từ của mỗi một không gian hạt trong cơ thể đều được cường hóa.

 

 

Tóm lại, Mạnh Xuyên lắc mình một cái là có thể đạt tới mười lăm dặm! Tốc độ này là vô cùng đáng sợ.

 

 

Tốc độ phổ biến của các Phong Vương Thần Tôn, đại khái lắc mình khoảng cách hai dặm. Lắc mình một cái khoảng cách ba dặm ở trong Phong Vương Thần Tôn tính nhanh hơn, lắc mình bốn dặm sao? Chính là tiêu chuẩn đứng đầu.

 

 

“Ưu thế lớn nhất của ta cũng chính là tốc độ, những phương diện khác thì kém hơn nhiều." Mạnh Xuyên rất tỉnh táo, khi lựa chọn con đường tu luyện này hắn liền hiểu được điểm ấy: "Đối phó bất kỳ kẻ địch nào, ta đều có thể sở trường công địch sở đoản! Ví dụ như vị Sơn Yêu Đại Yêu Vương này, đánh không phá oanh không nát. Căn bản ta không làm gì được nó. Có điều lại có thể đi theo hắn, hắn không bỏ rơi ta, chờ Phong Vương Thần Tôn vừa đến, hắn sẽ chết chắc.”

 

 

Một bên đuổi theo, Mạnh Xuyên lại xuyên qua lệnh bài thân phận lần nữa cầu viện, cầu viện cũng là để cho Phong Vương Thần Tôn biết được vị trí chính xác.

 

 

Dù sao hắn đang đuổi theo, vị trí cũng đang thay đổi.

 

 

“Ầm." Đột nhiên một thanh đại chùy từ trong bùn đất đánh ra, đập tới.

 

 

Mi tâm lôi đình thần nhãn của Mạnh Xuyên vẫn mở to, Lôi Từ lĩnh vực tự nhiên sớm phát hiện đối phương ra chiêu, cái bóng lóe lên dễ dàng liền tránh đi, bùn đất chung quanh đối với Mạnh Xuyên mà nói, giống như không khí đối với phàm nhân trở ngại.

 

 

“Vậy mà ngươi cũng am hiểu lĩnh vực, có thể theo dõi ta dưới lòng đất." Hắc Nham Đại Yêu Vương trong mắt điên cuồng: "Đã như vậy, không phải ngươi chết thì là ta chết.”

 

 

Ha.

 

 

Mạnh Xuyên di chuyển, cái bóng giống như quỷ mị, mặc cho Hắc Nham Đại Yêu Vương ra chiêu như thế nào, Mạnh Xuyên vẫn duy trì khoảng cách mười trượng với Hắc Nham Đại Yêu Vương.

 

 

“Ngươi chỉ biết trốn thôi sao? Còn chẳng dám liều một chiêu với ta?" Hắc Nham Đại Yêu Vương gầm thét, bỗng nhiên không hề có dấu hiệu mở miệng phun mạnh, một tia hỏa diễm màu vàng vọt tới, thiêu diệt bùn đất nham thạch. Hắn thực sự là có một môn hỏa diễm thần thông này, cho nên dám nuốt Phượng Hoàng Hỏa Diễm.

 

 

Mạnh Xuyên cũng không thèm để ý.

 

 

Ám tinh lĩnh vực tự nhiên bài xích, khiến tia kim sắc hỏa diễm bay càng cao càng chậm hơn, ngọn lửa này nhiệt độ cực cao, tự ý đốt cháy rất nhiều ngoại vật. Nhưng hư không Ám Tinh lĩnh vực bài xích nó lại không thể đốt diệt, tự nhiên bị ngăn cản cũng không thể tới gần.

 

 

Lúc trước thi triển Long Thủy Vực, thủy vực tràn ngập khắp nơi, hỏa diễm thần thông này nếu thi triển, phải để thủy vực tránh đi... Nếu không thủy hỏa va chạm, chỉ tổn hại uy lực lẫn nhau.

 

 

“Đánh nhau ở cự ly gần, đối phó Yêu Vương còn hữu dụng." Mạnh Xuyên lạnh nhạt nói: "Thủ đoạn hỏa diễm này của ngươi đối với Phong Hầu Thần Tôn của Nhân tộc ta chính là chê cười.”

 

 

“Ta nguyện ý tự hủy yêu đan, đem bảo vật lĩnh vực vừa rồi giao cho ngươi." Hắc Nham Đại Yêu Vương đột nhiên dừng lại, truyền âm nói: "Chỉ cần ngươi có thể buông tha ta.

 

 

Ngươi hôm nay hẳn phải chết, ai cũng không cứu được ngươi." Mạnh Xuyên nói.

 

 

Ta đây trước khi chết, đi hủy thành trì Nhân tộc, cách nơi này hơn ba mươi dặm, chính là một tòa thị trấn, ta đi giết tất cả phàm nhân." Hắc Nham Đại Yêu Vương nói: "Cách nơi này một trăm ba mươi dặm, chính là phủ thành Đông Ninh... Ta sẽ một đường giết.

 

 

Ta nói rồi, hôm nay ngươi hẳn phải chết." Mạnh Xuyên nói: "Nguyệt cũng không thể đuổi kịp thị trấn.”

 

 

“Đáng chết.”

 

 

Hắc Nham Đại Yêu Vương rít gào một tiếng phóng lên cao, nhanh chóng lao ra hơn mười trượng, vọt tới mặt đất.

 

 

Cơ thể nó nhoáng lên một cái liền khôi phục chân thân sơn yêu nguy nga cao trăm trượng, nó bước ra hai cái đùi như cột trời, hướng huyện thành gần nhất xa xa phóng tới.

 

 

Trái đất rung chuyển khi nó chạy.

 

 

Dã ngoại một ít phàm nhân xa xa nhìn thấy như núi lớn người khổng lồ đang chạy như bay, cũng không khỏi chấn động trợn mắt há hốc mồm.

 

 

Hắc Nham Đại Yêu Vương chạy như bay, chung quanh nó năm dặm tùy thời có thể có dòng nước ngưng tụ, giảo sát phát hiện lẻ tẻ phàm nhân.

 

 

Điều này làm cho sắc mặt Mạnh Xuyên càng thêm lạnh nMạnh Xuyên lại thông qua lệnh bàihư băng.

 

 

Đại Yêu Vương này không thể thả!

 

 

thân phận cầu viện một lần: "Nếu để Đại Yêu Vương chạy tới thị trấn, chính là người của một tòa thị trấn sắp bị phá huy, phải tận lực cản trở hắn.”

 

 

Mạnh Xuyên đột nhiên hóa thành ảo ảnh thẳng tới Hắc Nham Đại Yêu Vương.

 

 

“Hả?”

 

 

Hắc Nham Đại Yêu Vương thấy thế mừng rỡ, trong hai tay hiện ra hai thanh đại chùy, lập tức vung đại chùy đập về phía Mạnh Xuyên: "Phâ", cái bóng Mạnh Xuyên như bọt biển tiêu tán.

 

 

“Giả?" Trong mắt Hắc Nham Đại Yêu Vương tràn đầy vẻ trịnh trọng.

 

 

Từng cái bóng Mạnh Xuyên xuất hiện xung quanh.

 

 

Mặc cho Hắc Nham Đại Yêu Vương vung đại chùy, đại chùy uy thế hủy thiên diệt địa, lại không đụng tới chân thân Mạnh Xuyên.

 

 

“Xé rách." Một đao Hổ Khiếu thức cắt qua cơ thể Hắc Nham Đại Yêu Vương, cắt ra một cái khe dài chừng trượng, lại chỉ sâu nửa trượng. Khe nứt nham thạch này liền khép lại.

 

 

“Ta thành Phong Hầu Thần Tôn, liền có thực lực Phong Hầu Thần Tôn đứng đầu. Phối hợp với cấm thuật Thần Tôn, nguyên thần lực bộc phát…” Cũng có thể trong nháy mắt bộc phát ra thực lực Phong Hầu đỉnh cao." Mạnh Xuyên thầm nghĩ: "Nhưng đao pháp của ta cho hắn chỉ là gãi ngứa?”

 

 

Xoẹt! Phụt! Bùm!

 

 

Ở bên ngoài cơ thể Hắc Nham Đại Yêu Vương lưu lại từng vết nứt, hố to, uy thế rõ ràng mạnh hơn mũi tên của Liễu Thất Nguyệt rất nhiều, nhưng Hắc Nham Đại Yêu Vương căn bản không thèm để ý, cơ thể khổng lồ nguy nga tự nhiên tự chữa trị được.

 

 

“Ta căn bản không chạm tới hắn!" Hắc Nham Đại Yêu Vương cũng thống khổ, thân pháp Mạnh Xuyên quá linh hoạt quỷ mị.

 

 

Lúc này, xa xa có một tia sáng đen và lưu quang chạy tới, chính là Lữ Việt Vương lấy toàn lực chạy tới.

 

 

Lữ Việt Vương từ xa đã nhìn thấy Sơn Yêu Đại Yêu Vương nguy nga, trong lòng không khỏi buông lỏng, bởi vì lệnh bài tuần tra cảm ứng, Mạnh Xuyên và Liễu Thất Nguyệt đều còn chưa chết: "Ta không tới muộn!”

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương