Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch)
-
Chương 19: Yên lặng rời đi
"Chuyện nên làm, hà tất phải nói thêm." Trương Vinh Phương lắc đầu.
"Đừng suy nghĩ nhiều. Đời này, thứ mà Trương Tân Thái ta bội phục, thưởng thức nhất chính là những người có nghĩa khí." Trương Tân Thái lại vỗ vai Trương Vinh Phương.
"Xuất thân thấp hèn thì sao chứ? Trong đại đạo của chúng ta đầy heo chó có xuất thân cao quý kìa. Người dù sao cũng cao quý hơn heo chó."
Trương Vinh Phương không biết nên nói gì nữa, đành cười khổ.
"À, Tân Thái huynh. Cảnh giới võ công của huynh thế nào rồi?"
"Ta? Đừng nhắc thì hơn. " Trương Tân Thái cười ha ha.
"Thôi, lần sau trò chuyện tiếp. Nếu huynh rảnh rỗi thì có thể đến Huyền Tâm điện tìm ta."
Không đợi Trương Vinh Phương đáp lời, hắn đã xoay người rời đi. Tốc độ cực nhanh, vài bước chân là đã lẩn vào trong rừng, biến mất không còn thấy bóng dáng.
Trương Vinh Phương nhìn theo hướng đối phương rời đi. Nhất thời khó mà hiểu nổi.
"Ngươi có quan hệ với Trương Tân Thái sư huynh từ khi nào vậy?" Tư Đồ Nam từ một bên, lặng lẽ ghé sát lại đây.
"Sư huynh? Không phải là hắn mới thăng cấp à?" Trương Vinh Phương lộ ra vẻ sửng sốt.
"Không phải đâu… Năm ngoái võ công của Trương Tân Thái sư huynh đã lên nhị phẩm rồi. Võ công, phù pháp của ta cũng là do một sư đệ của huynh ấy dạy dỗ đấy. " Tư Đồ Nam kinh ngạc nói.
Trương Vinh Phương lập tức cảm thấy rất ngạc nhiên.
Thì ra toàn trường chỉ có mỗi mình hắn là chẳng biết tí võ vẽ nào à? Ngay cả Tư Đồ Nam cũng đã được truyền thụ phù điển rồi ư?
Chỉ có mỗi thể chất, khí huyết của hắn là thiếu hụt cần tu dưỡng, thế nên vẫn còn lóc cóc đi luyện Quan Hư Công.
Sau mấy câu trò chuyện nhạt nhẽo vô vị, thấy Tư Đồ Nam và đấm người Chu Trạch, Đào Mộng Khiết đang trò chuyện sôi nổi nên Trương Vinh Phương không đến làm phiền nàng, một thân một mình rời khỏi buổi tụ hội.
Hắn đi không lâu, Tư Đồ Nam và đám người kia trò chuyện một lát thì chợt nhớ ra, liền xoay trái xoay phải tìm Trương Vinh Phương.
"Ngươi đang tìm người tên Trương Vinh Phương kia à? Hắn đã đi được một lát rồi. " Chu Trạch lên tiếng.
Hắn ta có hơi quan tâm đến Tư Đồ Nam cùng một nữ tử khác tên Liễu Mộng. Bởi vì bọn họ là hai ngươi xinh đẹp nhất trong số những tân đệ tử lần này.
Nếu không phải Đào Mộng Khiết luôn ở bên cạnh nhiệt tình giữ lại thì hắn ta đã mời hai người đi riêng từ lâu rồi.
Đại Linh ủng hộ chế độ đa thê đấy.
"Hừm, có hơi thất lễ rồi. Trương Vinh Phương là do ta dẫn đến, theo lý thì ta nên đi về cùng hắn mới phải đạo. " Tư Đồ Nam gật đầu, lộ ra ý cười thăm dò với Chu Trạch.
"Ngươi và hắn có quan hệ không tệ nhỉ?" Liễu Mộng bên cạnh lên tiếng hỏi. Vóc người nàng thon dài, hai chân thẳng tắp. Ngoại hình cho người ta cảm giác đây là người thường xuyên tập luyện, đường cong rất đẹp mắt.
"Ta khuyên ngươi qua lại với hắn ít thôi, với ngươi chỉ có hại chứ chẳng mang lại lợi ích gì. Dù sao thì hắn cũng xuất thân từ Man tộc, Nho hộ… Sau này khoảng cách với chúng ta sẽ càng ngày càng xa thôi.”
"Đúng vậy đó. Có một số mối quan hệ cần cắt thì cắt, nếu không ngày sau kiểu gì cũng trở thành liên lụy. " Chu Trạch gật đầu tán đồng.
"Đúng vậy đấy. Trước đây ta cũng có một thanh mai trúc mã, sau này gia cảnh đôi bên chênh lệch càng ngày càng chênh lệch lớn, hắn lúc nào cũng tìm ta xin giúp đỡ. Không phải ta nói xấu người khác, không muốn lui tới với hắn, mà là thời gian lâu dài, chính hắn cũng thấy xấu hổ nên không tới tìm ta nữa. "
Đào Mộng Khiết thở dài, nói tiếp: "Sau đó có khuê mật* nói cho ta biết, thanh mai trúc mã của ta từng nói với nàng rằng: Nhiều lần tìm ta vay tiền, nhờ giúp đỡ nên cứ luôn cảm thấy ở trước mặt ta, hắn không ngóc đầu lên được, trong lòng bị đè nén rất khó chịu. Cho nên mới…”
*Khuê mật (bạn cực kì thân, có thể chia sẻ tâm sự với nhau mọi thứ.
Lời của nàng có hơi thực tế khiến trong lòng Tư Đồ Nam có chút khó chịu, thế nhưng nàng cũng hiểu rằng điều ba người họ nói rất có thể sẽ biến thành sự thật.
"Sau này từ từ giảm bớt giao lưu là được. Thời gian dài, hắn tự nhiên sẽ hiểu rõ thôi. " Chu Trạch an ủi.
Tư Đồ Nam khẽ lắc đầu. Thực tế thì quan hệ của nàng và Trương Vinh Phương cũng không tệ lắm, muốn nàng lập tức cắt đứt… đối với người có tính cách như Tư Đồ Nam, đúng là không dễ dàng gì.
Nhìn ba người bạn mới chung quanh, lại nhìn về hướng Trương Vinh Phương yên lặng rời đi.
Một bên là vòng tròn mới có lợi cho sự phát triển của bản thân, một bên là bạn cũ từ từ không đuổi kịp mình.
Lựa chọn như thế nào, thật ra trong lòng Tư Đồ Nam đã có khuynh hướng cả rồi.
*
Kéttt!
Cửa gỗ cấp tốc bị mở ra rồi đóng lại.
Trương Vinh Phương thở hắt ra một hơi, bước nhanh vào trong, ngồi xuống chiếc ghế duy nhất trong phòng, sau đó cúi đầu nhìn cơ thể của mình.
Chỉ cần hắn nhìn chăm chú vào bất kỳ một bộ phận nào thì thanh thuộc tính cũng sẽ hiện lên.
Phần lớn thanh thuộc tính màu xám trắng đều hiện lên trước mắt hắn cực kỳ rõ ràng, chi tiết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook