Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi
-
4: Bắt Đầu Lại Từ Đầu Kay Là Ai
" Thiếu gia Leo chuẩn bị bước vào" người cô đang tìm kiếm cuối cùng cũng xuất hiện
" ba, con tới rồi " anh ba cô trở về, một thân âu phục đen
" ừ con lên đây " ba cô với ánh mắt hiền từ, tay ra hiệu với cô
" chúc mừng lễ ra mắt của em gái tôi, tôi xin kính mọi người" anh nâng ly rượu lên.
" cảm ơn anh nha " cô lặng lẽ nâng ly uống một chút
" Như đã nói Nhị phu nhân của gia tộc là Hải Ân " Hải Ân vừa nghe cô nói mà mắt trợn lên, cô ấy xém sặc
" tiểu thư làm sao có thể" Hải Ân nói nhỏ với cô
" Hải Ân, em đường là tiểu thư của Cảnh Gia tại sao lại không thể" cô nói lớn tiếng
" cái gì.
Cô bé này là tiểu công chúa Cảnh gia sao" phóng viên bên dưới lên tục chụp ảnh
" Xin giới thiệu với mọi người, tôi là Cảnh Ngọc Ân- tiểu thư Cảnh gia" Hải Ân giới thiệu xong thì cô lặng lẽ quan sát người chồng " tương lai"
" được rồi giờ bữa tiệc mới thật sự bắt đầu " ba cô cùng các con mình rồi khỏi.
Anh ba cũng đi theo
Phòng Gia chủ
" E hèm, em không có gì để nói với anh ba sao? " các anh cô hỏi nhỏ
" Anh ba, em xin lỗi anh "cô rời ghế và quỳ xuống trước mặt anh ba và mọi người
" Đứng lên đi.
Quỳ đau chân lắm đấy " anh ba cô rời ghế đỡ cô
" Hức...!Anh ba...!em xin lỗi..
mà...!Hức" giọt nước mắt lăn dài trên má.
Bình thường cô nhóc này ít khóc
" Ngoan không khóc, anh biết rồi.
Đứng lên đi.
Đau chân lắm đấy " anh ba cô bắt đầu dỗ cô.
Tay lau nước mắt
" anh tha lỗi cho em nha " cô ngước mặt lên, gương mặt sớm đã bị nước mắt ướt đẫm
" ừ, anh biết rồi.
Ngoan lại ghế ngồi" anh ba cô khom người bế cô lại ghế
" được rồi.
Ba cũng có lỗi với con.
Leo" ba cô nãy giờ trầm mặt một lúc lâu
" ba à ba con tha lỗi lâu rồi.
Ai không có lúc phạm lỗi mà, chỉ cần biết và sửa anh mới hoàn thiện như bây giờ
" cảm ơn con.
Ta ủng hộ con.
Con muốn vào bác sĩ phải không.
Ta chấp nhận " ông lên tiếng, giờ ông chỉ muốn bình an mà sống bên các con mình
" ba.
Cảm ơn ba " anh ba cô nở nụ cười.
Lần đầu cô thấy nụ cười đẹp như thế này
" anh ba, em làm hết mình rồi nha." cô mỉm cười nói
" con mau sinh cháu cho ba.
Nghe rõ chưa" ông muốn ẫm cháu đến phát điên rồi
" dạ ba " anh mỉm cười.
Cuối cùng anh cũng rước được Hải Ân
" vậy thì dìu ta đi nghỉ.
Các con về phòng đi.
Ngày mai họp tại Phòng chính " ông ra lệnh
" vâng ạ " cô và các anh rời đi để ba nghỉ ngơi
Tối hôm ấy.
Bữa tiệc đã kết thúc.
Cô đưa Hải Ân đến phòng anh ba mình
" Hải Ân, nhờ em rồi " cô nở nụ cười gian xảo, tối nay không biết kích thích thế nào nhỉ
" dạ " cô ấy đỏ mặt rồi bước vào
Căn phòng được trang trí chỉ đạo với tông màu trắng đen tương phản.
Trong phòng tắm tiếng nước chảy
"Hải Ân, là em sao ? " anh chỉ quấn cái khăn che đi phía dưới từ phòng tắm bước ra
" anh...!Anh mặc quần áo vào đi " cô đỏ mặt khi nhìn thân hình anh
" mặc làm gì lát nữa cũng cởi ra thôi.
Em vào tắm đi" anh đưa tay sờ nhẹ mặt cô rồi nuông chiều cô
" dạ...!dạ em tắm ngay " cô chạy vào phòng tắm
Anh phì cười vì thái độ của cô.
Khoảng 30 phút sau.
Cô bước ra với chiếc áo choàng tắm.
" em tắm xong rồi" cô bước lại gần anh thấy anh đang nghiên cứu tài liệu
" Khoan đã cho em hỏi" cô thắc mặc liệu anh nghĩ cô là ai
" anh có yêu em không " cô sợ cô như mẹ mình chỉ là người thế thay
" có anh yêu em rất nhiều.
Rất yêu em " anh thích cô từ rất lâu về trước.
Ngày rời đi anh đã nói rước cô về làm dâu nhà anh
Nghe đến câu nói này bỗng nước mắt cô dần rơi.
Cô ám ảnh cái chết của mẹ mình.
" sao lại khóc thể này " anh bất ngờ
" Ngày nhỏ ấy, ba em cưới mẹ em về cho bà ấy danh phận.
Ba em rất thương em nhưng ông ấy...!ngoại tình.
Năm đó mẹ em mất, ông ấy đưa nhân tình và con trai riêng về nha.
Tuyên bố phế bỏ anh em lập con riêng làm người thừa kế.
Hai năm sau, anh em mất do tai nạn máy bay khi đang làm nhiệm vụ " mất đi tất cả nên cô sợ anh lại như ba.
Một con người ham mê quyền lực đến đáng sợ.
" anh trai em là trung tá Cảnh Trung Kiên phải không" anh nghe cô kể xong thì nghiêm túc suy nghĩ.
" hai năm trước, anh có cấp cứu cho một người như thế nhưng mà thật sự là do bị đạn bắn vào đầu và tim nên không qua khỏi" anh lật lại tài liệu mà anh đã cấp cứu hai năm trước
" hả.
báo cáo với em là mất do tai nạn mà.
Sao lại thế " cô nức nở, vậy có người đụng vào cái chết của anh cô
" được rồi chuyện này để anh điều tra " anh lặng người khi nhìn cô nức nở
Bỗng dưng cô hỏi " anh là Kay phải không? "
" ừm.
Mà làm sao em biết bác sĩ Kay là anh? " anh không ngờ bé cưng của anh thông minh đến thế
" từ từ rồi anh sẽ biết.
giờ chúng ta làm gì nhỉ " cô chuyển chủ đề.
Cô không thế để anh biết bí mật của tiểu thư
Thật ra cô là điệp viên của tổ chức K-SVA , mã số K-24
" Ân nhi, em nghĩ xem chúng ta nên làm gì " anh sờ người cô
" anh...!biến thái " cô lắp bắp, cô hiểu ý đồ của anh mà
" nào vào việc chính" anh đem cô lại giường , sau đó cửi áo choàng của cô ra
Anh hôn cô, Môi lưỡi giao hòa hút hết tinh túy trong miệng cô, hôn dọc xuống cổ.
Nhẹ nhàng cửi áo choàng ngủ của cô ra.
Để lộ bộ nội y đen
" Ân, em đẹp lắm " Nơi mềm mại lấp ló, anh đưa tay cửi áo bra của cô .
" ưm...!nhẹ thôi...!Á" anh xoa nắn khiến nó cứng lên , Anh mút đầu ngực dựng đứng kia, tay lần mò xuống bên dưới của cô.
Cô bị kích thích liền rên rỉ.
" Á...!Hức...!Dừng lại đi...!khó chịu quá" cô nắm lấy bàn tau đang trêu đùa phía hạ thân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook