Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn
-
Chương 19: Mikito lo lắng
Ichiro nghe vậy như cũ mỉm cười.
“ Cậu sai rồi, đối với một nhẫn giả mà nói chỉ biết mỗi nhẫn thuật thì không thể nào sống sót trên chiến trường được. Cậu nghĩ đơn giản một chút, hai tên nhẫn giả cùng thi triển nhẫn thuật ném về phía nhau, sau đó thì sao? Cả hai đều bị nhẫn thuật của đối phương giết chết sao? Mà với lượng chakra ít ỏi của nhẫn giả lại có thể thi triển được bao nhiêu nhẫn thuật.”
Ichiro liếc Sasuke một cái sau đó nói tiếp.
“ Cho nên mỗi nhẫn giả ngoài học nhẫn thuật ra đều cần học thể thuật, ít nhất là phải nắm được thể thuật cơ bản. Mà những bài tập nơi này không phải chỉ để rèn luyện thể thuật cơ bản thôi đâu, nếu như cậu thật sự có thể hoàn thành nó một cách hoàn hảo. Đến lúc đó cho dù trong tay cậu chỉ có duy nhất một thanh kunai cậu cũng có thể dễ dàng lấy đầu một thượng nhẫn.”
“ Hơn nữa cho dù cậu muốn thi triển nhiều loại nhẫn thuật thì cậu cần phải có lượng chakra lớn. Mà số lượng chakra lại phụ thuộc một phần vào thể lực của con người. Cho nên quanh đi quẩn lại nhẫn giả không thể không luyện tập thể thuật.”
Sasuke nghe vậy liền cảm thấy vô cùng có lí, hơn nữa nó cũng tốt hơn mấy bài tập vớ vẩn lúc trước hắn vẫn tập. Sasuke lại nghĩ tới bãi đất trống ban đầu hắn nhìn thấy một đống những thứ linh tinh cùng với hình nhân. Xem ra những vật đó đều là dùng cho rèn luyện thể lực.
Tiếp theo Ichiro mang theo Sasuke tham quan toàn bộ khu luyện tập của hắn cũng đều làm tỉ mỉ giảng giải yêu cầu của từng cửa, sau đó lại làm mẫu một lần. Ichiro sợ tên này lại như lúc trước nghĩ tới khe hở trong này sau đó lượn lách qua màn.
Mà Sasuke cùng xem càng khiếp sợ, bởi vì hắn biết nếu như bản thân bây giờ đi vào, không tàn phế cũng phải nằm giường nửa năm. Cùng đó trong đầu hắn lóe ra ý nghĩ ở nơi này rèn luyện.
“ Ichiro, tớ có thể tới nơi này luyện tập hay không? Tớ cũng muốn trở lên mạnh mẽ, được mọi người yêu quý như anh hai của tớ vậy.”
Sasuke ngập ngừng một hồi sau đó cắn răng đưa ra yêu cầu với Ichiro.
“ Có thể, nhưng mà tôi có một yêu cầu đó là cậu cần giữ bí mật với người khác về nơi này, kể cả người thân nhất của cậu cũng không thể nói.”
Ichiro cũng không từ chối ngay, mục đích ban đầu đưa Sasuke tới đây chính là vì kéo hắn nhập hội. Dù sao để Naruto một mình nơi này cũng khiến nó buồn chán, có thêm một người cạnh tranh có thể khiến nó cố gắng hơn. Hơn nữa nguyên bản hai tên này chính là bạn gay, coi như hắn xúc tiến tình cảm của bọn họ đi.
Sasuke nghe vậy ngay lập tức trả lời.
“ Đó là đương nhiên, tớ chắc chắn sẽ không nói cho ai biết về nơi này, kể cả là anh hai.”
Kể từ hôm đó Ichiro chính thức kết nạp một tên tiểu đệ mới Uchiha Sasuke.
............................
Tộc địa tộc Uchiha, nơi ở của đương nhiệm tộc trưởng Uchiha Fukaku. Một người phụ nữ khuôn mặt lo lắng, đôi mắt đỏ hoe dường như vừa mới khóc, bàn tay bà nắm chặt tay một thiếu niên chỉ khoảng 12 tuổi.
“ Itachi, con có biết dạo này em con luyện tập ra sao không? Ta thấy mỗi lần nó luyện tập trở về cả người đều là vết thương, quần áo rách nát giống như bị ai đó đánh đập. Thế nhưng mỗi lần gặng hỏi em con đều không chịu nói làm ta lo muốn chết. Hay là con bí mật đi theo xem sao.”
Người phụ nữa này chính là Uchiha Mikoto, vợ của đương nhiệm tộc trưởng tộc Uchiha, cũng là mẹ của Sasuke. Mà thiếu nhiên còn lại chính là Uchiha Itachi, anh hai mà Sasuke vẫn luôn tự hào.
“ Mẹ đừng lo lắng, đợi chiều nay Sasuke ra ngoài luyện tập con sẽ theo sau. Nếu như em nó có vấn đề gì con sẽ lập tức đưa nó trở về.”
“ Như vậy ta cũng yên tâm, nhớ kĩ nếu như xảy ra truyện gì không nên dại dột, nghĩ cách đưa em con trở về là được rồi. Sau đó để cha con đi giải quyết.”
Mikoto vẫn nắm chặt tay Itachi, ân cần dặn dò.
“ Mẹ, con biết rồi, con sẽ chú ý an toàn. Mẹ cũng không cần quá lo lắng.”
“ Ừm.”
...............
Vẫn như mọi khi, sau khi nghỉ trưa, Sasuke mang theo balo ra khỏi nhà, một mạch chạy bộ đến khu luyện tập. Thế nhưng hắn không biết phía sau hắn có thêm một cái bóng bám theo, luôn luôn giữ khoảng cách với hắn.
Ichiro như mọi khi cùng Naruto đến bãi tập cùng nó khởi động một chút sau đó sẽ đi làm nhiệm vụ. Trên đường xuống núi Ichiro lại bắt gặp Sasuke đang chạy tới.
“ Chào, hẹn gặp lại.”
Cũng như mọi hôm, Sasuke để lại một câu sau đó liền lướt qua Ichiro. Nói thật Ichiro cũng sợ tên này, có thể gọi là tên điên cũng được, bởi vì mỗi lần luyện tập đều sẽ điên cuồng. Ngay cả Naruto có được chakra cửu vĩ giúp đỡ cũng không có điên cuồng như vậy. Mà kể từ đó Naruto cũng không dám lười biếng, càng thêm ra sức luyện tập, Ichiro cũng không tốt cản hai người, chỉ là tượng trưng khuyên vài câu.
Đang muốn tiếp tục tiến lên, Ichiro đột nhiên đứng lại ánh mắt nhìn chăm chăm hướng một gốc cây. Hắn cảm giác mới vừa rồi nơi đó có động tĩnh, hơn nữa rất nhỏ liền biến mất. Nơi đó chắc chắn có cái gì đó bất thường, ví dụ như có con thỏ nào sẽ từ đó nhảy ra chẳng hạn. Có vẻ như Ichiro không ngại chơi với thỏ, hắn hướng gốc cây quát to.
“ Ai ở nơi đó, mau bước ra đi, ta biết là ngươi đang trốn ở đó.”
“ Không tồi, lại có thể nhận ra được ta tồn tại, cậu không hổ danh là thiên tài.”
Ichiro đang định đi tiếp thì bỗng đằng sau một gốc cây vang lên tiếng người nói.
“ Thật hả, ta chỉ là hô lên cho vui thôi mà.”
Thì ra vừa rồi Ichiro nhàn chán không có gì bỗng nghĩ tới kiếp trước xem phim hay có đoạn khi mà tất cả mọi người kể cả đạo diễn đều không biết người đóng vai kẻ địch lấp ở đâu, nhân vật chính chỉ cần hô một câu khẩu hiệu là người đó sẽ nó đầu ra. Ai ngờ hắn cũng có ngày gặp tình huống này.
“ Itachi, là anh sao? Anh đi theo Sasuke làm gì vậy?”
Nhìn thấy thân ảnh cao gầy xuất hiện sau thân cây, Ichiro cũng hơi giật mình, lại nhìn về hướng Sasuke biến mất liền hỏi.
“ Đúng vậy, mẹ ta lo lắng không hiểu Sasuke luyện tập thế nào mà mỗi lần trở về đều thương tích đầy mình cho nên ta mới đi theo xem xét. Bây giờ nhìn thấy cậu ở đây, ta nghĩ cậu hẳn là biết chuyện này.”
Itachi cũng không giấu giếm thành thực trả lời, mà hắn nói như vậy lại khiến Ichiro ngượng ngùng. Em trai người ta theo mình luyện tập, luyện đến lỗi mỗi lần trở về đều như bị người tra tấn, còn không tìm hắn đánh đã khách khí rồi.
“ Thật ngại quá, lại khiến cho bác gái lo lắng. Nhưng mà cái này cũng là do Sasuke cậu ta quyết định, em cũng không thể ngăn được.”
Ichiro rất vô tội nhìn Itachi, ta cũng đã nhiều lần khuyên nhủ hắn rồi nhưng hắn không nghe, không thể trách ta.
“ Ta có thể nhìn xem nó luyện tập thế nào sao?”
“ Có thể, cơ mà phải đấu với em một trận. Ừm, là chỉ điểm em một lần”
Ichiro không lập tức đồng ý, mà là đưa ra yêu cầu quyết đấu. Khó khăn mới có thể gặp được thiên tài như Itachi, không giao lưu một chút liền cảm thấy tiếc, đồng thời cũng kiểm nghiệm thực lực hắn hiện tại như thế nào.
Itachi trầm ngâm nhìn Ichiro, cũng không biết là suy nghĩ cái gì, một hồi mới gật đầu nói.
“ Được, ta cũng muốn xem cậu có thể dạy cho Sasuke những gì.”
“ Em cũng rất tò mò không biết uy lực của Sharingan mạnh cỡ nào.”
“ Vậy thì phải xem bản lĩnh của cậu rồi.”
“ Cậu sai rồi, đối với một nhẫn giả mà nói chỉ biết mỗi nhẫn thuật thì không thể nào sống sót trên chiến trường được. Cậu nghĩ đơn giản một chút, hai tên nhẫn giả cùng thi triển nhẫn thuật ném về phía nhau, sau đó thì sao? Cả hai đều bị nhẫn thuật của đối phương giết chết sao? Mà với lượng chakra ít ỏi của nhẫn giả lại có thể thi triển được bao nhiêu nhẫn thuật.”
Ichiro liếc Sasuke một cái sau đó nói tiếp.
“ Cho nên mỗi nhẫn giả ngoài học nhẫn thuật ra đều cần học thể thuật, ít nhất là phải nắm được thể thuật cơ bản. Mà những bài tập nơi này không phải chỉ để rèn luyện thể thuật cơ bản thôi đâu, nếu như cậu thật sự có thể hoàn thành nó một cách hoàn hảo. Đến lúc đó cho dù trong tay cậu chỉ có duy nhất một thanh kunai cậu cũng có thể dễ dàng lấy đầu một thượng nhẫn.”
“ Hơn nữa cho dù cậu muốn thi triển nhiều loại nhẫn thuật thì cậu cần phải có lượng chakra lớn. Mà số lượng chakra lại phụ thuộc một phần vào thể lực của con người. Cho nên quanh đi quẩn lại nhẫn giả không thể không luyện tập thể thuật.”
Sasuke nghe vậy liền cảm thấy vô cùng có lí, hơn nữa nó cũng tốt hơn mấy bài tập vớ vẩn lúc trước hắn vẫn tập. Sasuke lại nghĩ tới bãi đất trống ban đầu hắn nhìn thấy một đống những thứ linh tinh cùng với hình nhân. Xem ra những vật đó đều là dùng cho rèn luyện thể lực.
Tiếp theo Ichiro mang theo Sasuke tham quan toàn bộ khu luyện tập của hắn cũng đều làm tỉ mỉ giảng giải yêu cầu của từng cửa, sau đó lại làm mẫu một lần. Ichiro sợ tên này lại như lúc trước nghĩ tới khe hở trong này sau đó lượn lách qua màn.
Mà Sasuke cùng xem càng khiếp sợ, bởi vì hắn biết nếu như bản thân bây giờ đi vào, không tàn phế cũng phải nằm giường nửa năm. Cùng đó trong đầu hắn lóe ra ý nghĩ ở nơi này rèn luyện.
“ Ichiro, tớ có thể tới nơi này luyện tập hay không? Tớ cũng muốn trở lên mạnh mẽ, được mọi người yêu quý như anh hai của tớ vậy.”
Sasuke ngập ngừng một hồi sau đó cắn răng đưa ra yêu cầu với Ichiro.
“ Có thể, nhưng mà tôi có một yêu cầu đó là cậu cần giữ bí mật với người khác về nơi này, kể cả người thân nhất của cậu cũng không thể nói.”
Ichiro cũng không từ chối ngay, mục đích ban đầu đưa Sasuke tới đây chính là vì kéo hắn nhập hội. Dù sao để Naruto một mình nơi này cũng khiến nó buồn chán, có thêm một người cạnh tranh có thể khiến nó cố gắng hơn. Hơn nữa nguyên bản hai tên này chính là bạn gay, coi như hắn xúc tiến tình cảm của bọn họ đi.
Sasuke nghe vậy ngay lập tức trả lời.
“ Đó là đương nhiên, tớ chắc chắn sẽ không nói cho ai biết về nơi này, kể cả là anh hai.”
Kể từ hôm đó Ichiro chính thức kết nạp một tên tiểu đệ mới Uchiha Sasuke.
............................
Tộc địa tộc Uchiha, nơi ở của đương nhiệm tộc trưởng Uchiha Fukaku. Một người phụ nữ khuôn mặt lo lắng, đôi mắt đỏ hoe dường như vừa mới khóc, bàn tay bà nắm chặt tay một thiếu niên chỉ khoảng 12 tuổi.
“ Itachi, con có biết dạo này em con luyện tập ra sao không? Ta thấy mỗi lần nó luyện tập trở về cả người đều là vết thương, quần áo rách nát giống như bị ai đó đánh đập. Thế nhưng mỗi lần gặng hỏi em con đều không chịu nói làm ta lo muốn chết. Hay là con bí mật đi theo xem sao.”
Người phụ nữa này chính là Uchiha Mikoto, vợ của đương nhiệm tộc trưởng tộc Uchiha, cũng là mẹ của Sasuke. Mà thiếu nhiên còn lại chính là Uchiha Itachi, anh hai mà Sasuke vẫn luôn tự hào.
“ Mẹ đừng lo lắng, đợi chiều nay Sasuke ra ngoài luyện tập con sẽ theo sau. Nếu như em nó có vấn đề gì con sẽ lập tức đưa nó trở về.”
“ Như vậy ta cũng yên tâm, nhớ kĩ nếu như xảy ra truyện gì không nên dại dột, nghĩ cách đưa em con trở về là được rồi. Sau đó để cha con đi giải quyết.”
Mikoto vẫn nắm chặt tay Itachi, ân cần dặn dò.
“ Mẹ, con biết rồi, con sẽ chú ý an toàn. Mẹ cũng không cần quá lo lắng.”
“ Ừm.”
...............
Vẫn như mọi khi, sau khi nghỉ trưa, Sasuke mang theo balo ra khỏi nhà, một mạch chạy bộ đến khu luyện tập. Thế nhưng hắn không biết phía sau hắn có thêm một cái bóng bám theo, luôn luôn giữ khoảng cách với hắn.
Ichiro như mọi khi cùng Naruto đến bãi tập cùng nó khởi động một chút sau đó sẽ đi làm nhiệm vụ. Trên đường xuống núi Ichiro lại bắt gặp Sasuke đang chạy tới.
“ Chào, hẹn gặp lại.”
Cũng như mọi hôm, Sasuke để lại một câu sau đó liền lướt qua Ichiro. Nói thật Ichiro cũng sợ tên này, có thể gọi là tên điên cũng được, bởi vì mỗi lần luyện tập đều sẽ điên cuồng. Ngay cả Naruto có được chakra cửu vĩ giúp đỡ cũng không có điên cuồng như vậy. Mà kể từ đó Naruto cũng không dám lười biếng, càng thêm ra sức luyện tập, Ichiro cũng không tốt cản hai người, chỉ là tượng trưng khuyên vài câu.
Đang muốn tiếp tục tiến lên, Ichiro đột nhiên đứng lại ánh mắt nhìn chăm chăm hướng một gốc cây. Hắn cảm giác mới vừa rồi nơi đó có động tĩnh, hơn nữa rất nhỏ liền biến mất. Nơi đó chắc chắn có cái gì đó bất thường, ví dụ như có con thỏ nào sẽ từ đó nhảy ra chẳng hạn. Có vẻ như Ichiro không ngại chơi với thỏ, hắn hướng gốc cây quát to.
“ Ai ở nơi đó, mau bước ra đi, ta biết là ngươi đang trốn ở đó.”
“ Không tồi, lại có thể nhận ra được ta tồn tại, cậu không hổ danh là thiên tài.”
Ichiro đang định đi tiếp thì bỗng đằng sau một gốc cây vang lên tiếng người nói.
“ Thật hả, ta chỉ là hô lên cho vui thôi mà.”
Thì ra vừa rồi Ichiro nhàn chán không có gì bỗng nghĩ tới kiếp trước xem phim hay có đoạn khi mà tất cả mọi người kể cả đạo diễn đều không biết người đóng vai kẻ địch lấp ở đâu, nhân vật chính chỉ cần hô một câu khẩu hiệu là người đó sẽ nó đầu ra. Ai ngờ hắn cũng có ngày gặp tình huống này.
“ Itachi, là anh sao? Anh đi theo Sasuke làm gì vậy?”
Nhìn thấy thân ảnh cao gầy xuất hiện sau thân cây, Ichiro cũng hơi giật mình, lại nhìn về hướng Sasuke biến mất liền hỏi.
“ Đúng vậy, mẹ ta lo lắng không hiểu Sasuke luyện tập thế nào mà mỗi lần trở về đều thương tích đầy mình cho nên ta mới đi theo xem xét. Bây giờ nhìn thấy cậu ở đây, ta nghĩ cậu hẳn là biết chuyện này.”
Itachi cũng không giấu giếm thành thực trả lời, mà hắn nói như vậy lại khiến Ichiro ngượng ngùng. Em trai người ta theo mình luyện tập, luyện đến lỗi mỗi lần trở về đều như bị người tra tấn, còn không tìm hắn đánh đã khách khí rồi.
“ Thật ngại quá, lại khiến cho bác gái lo lắng. Nhưng mà cái này cũng là do Sasuke cậu ta quyết định, em cũng không thể ngăn được.”
Ichiro rất vô tội nhìn Itachi, ta cũng đã nhiều lần khuyên nhủ hắn rồi nhưng hắn không nghe, không thể trách ta.
“ Ta có thể nhìn xem nó luyện tập thế nào sao?”
“ Có thể, cơ mà phải đấu với em một trận. Ừm, là chỉ điểm em một lần”
Ichiro không lập tức đồng ý, mà là đưa ra yêu cầu quyết đấu. Khó khăn mới có thể gặp được thiên tài như Itachi, không giao lưu một chút liền cảm thấy tiếc, đồng thời cũng kiểm nghiệm thực lực hắn hiện tại như thế nào.
Itachi trầm ngâm nhìn Ichiro, cũng không biết là suy nghĩ cái gì, một hồi mới gật đầu nói.
“ Được, ta cũng muốn xem cậu có thể dạy cho Sasuke những gì.”
“ Em cũng rất tò mò không biết uy lực của Sharingan mạnh cỡ nào.”
“ Vậy thì phải xem bản lĩnh của cậu rồi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook