Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn
-
Chương 12: Quyển trục của Ichiro
“Anh hai, em về rồi đây.”
Ichiro vừa mới rời đi không lâu Naruto liền trở về, gương mặt nó bơ phờ mệt mỏi, lê lết từng bước đi vào trong nhà, quần áo bẩn không chịu được. Naruto vừa vào nhà, ngay cả năng lực đóng cửa đều không có liền nằm vật ra ghế.
Nó đợi một hồi không thấy Ichiro đâu liền kì lạ, bình thường khi nó trở về anh hai sẽ giúp nó kiểm tra vết thương, xoa thuốc các kiểu. Thế nhưng hôm này nó sắp ngủ đến nơi rồi mà vẫn không thấy anh hai xuất hiện.
“ Chẳng lẽ anh hai đi ra ngoài rồi, mọi khi giờ này hẳn là ở nhà nấu cơm rồi chứ.”
Naruto làu bàu đứng dậy đi vào phòng tắm, một hồi thì đi ra, tuy rằng bớt chật vật nhưng tinh thần vẫn như cũ mệt mỏi. Nó lê thân vào phòng Ichiro, lục tìm thuốc bôi sau đó lại lê thân ra ngoài. Lúc đi qua sọt rác trong phòng tình cờ nhìn thấy một quyển trục nằm trong đó. Nó liền tò mò cầm lên.
“ Một quyển trục, trước kia cũng không thấy anh hai dùng đến. Hơn nữa nghe nói quyển trục thường sẽ ghi chép những thứ quan trọng của một nhẫn giả. Anh hai sao lại quang đi như vậy chứ. Cũng không biết trong này viết cái gì.”
..............
“ Ông chú, cho một bát ramen lớn, nhiều thịt một chút.”
Ichiro bước vào quán mì, mùi thơm phả vào mũi khiến bụng hắn càng cồn cào khó chịu, hít sâu một hơi, nhịn xuống cảm giác thèm ăn, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống đợi.
Rất nhanh Ayame bưng một bát lớn ramen đưa qua, Ichiro đưa tay nhận lấy còn không quên nháy mắt với Ayame.
“ Chị Ayame vẫn xinh đẹp như ngày nào?”
“ Bớt nói ngọt đi cậu nhóc, cho dù cậu có giẻo miệng thế nào cũng không được ăn miễn phí đâu.”
Nói xong Ayame lườm hắn một cái liền rời đi, Ichiro cười một tiếng sau đó bắt đầu ăn ramen.
“ Các ngươi có nghe truyện gì chưa, hồi chiều có người phát hiện bảy tên hạ nhẫn mới tốt nghiệp bị ngất trong một con hẻm. Đưa đến bệnh viện kiểm tra mới biết là bị người đánh, tên nặng nhất hai cái tay bị quấn như bánh giò. Có người nói là bị người đánh cướp.”
Đang ăn Ichiro liền nghe được bên cạnh có người trò truyện, hơn nữa nội dung có vẻ như cùng hắn có liên hệ.
“ Bị đánh cướp, ngươi chắc chắn chứ,an ninh làng lá từ khi nào lỏng lẻo như vậy. Sau này ra đường cần phải cẩn thận hơn mới được.”
Một người khác nghe vậy liền lo lắng nói. Ichiro cảm giác mình bị xem thành tên cướp liền uất ức, rõ ràng hắn mới là nạn nhân, còn có lòng tốt dạy bọn chúng một bài học nữa mà.
“Anh gì ơi, em nghe nói qua, là do mấy ngày nay xuất hiện một tên thiên tài, mới sáu bảy tuổi liền thành hạ nhẫn. Hắn một người càn quét nhiệm vụ khiến cho những hạ nhẫn khác khó chịu. Bảy người kia chính là tìm hắn gây truyện, kết quả bị dạy dỗ lại.”
“ Cậu nhóc không phải nghe tin đồn nhảm chứ, sáu bảy tuổi làm sao có thể tốt nghiệp học viện trở thành hạ nhẫn được, hơn nữa còn một mình càn quét nhiệm vụ cấp thấp để người khác tìm tới như vậy.”
“ A, đúng là ta có nghe nói đến cậu bé thiên tài này, một mình càn quét nhiệm vụ cấp E.”
“ Thật sao, nói cho ta nghe một chút đi.”
Ichiro thấy mọi người lại bắt đầu khen ngợi mình, cảm giác thật vui vẻ, ngay cả ăn ramen đều có thể cười được.
Sau khi ăn no, Ichiro liền đứng dậy mang theo phần cơm của Naruto về nhà. Lúc này chắc hẳn nó cũng đã kết thúc luyện tập trở lại.
“ Naruto, anh mang ramen về cho em này, mau ra ăn cho nóng.”
Ichiro không thấy Naruto ngồi phòng khách liền lên tiếng gọi, tiện tay thả ramen trên bàn ăn sau đó trở lại phòng khách móc ra một quyển trục nhìn. Nó ghi chép lại kinh nghiệm tu luyện của các tiền bối của làng lá, cũng không có gì đặc biệt lắm, chỉ là một số cách phổ biến để tinh luyện chakra tốt hơn thôi.
Naruto đang trong phòng xem sách vừa nghe thấy tiếng Ichiro gọi giật mình chột dạ vội vàng dấu cuốn trục xuống dưới gối. Xong nó lại phát hiện mình có vẻ hơi sốt sắng, Ichiro cũng không có vào phòng, vỗ vỗ ngực tự trấn an mình sau đó liền đi ra ngoài.
“ Thì ra anh hai ra ngoài ăn ramen, sao không đợi em cùng đi ăn? A! Anh hai có phải cố ý một mình đi gặp chị Ayame hay không?”
Naruto bất ngờ thốt lên một câu mà nó trước kia chưa từng nghĩ tới. Vừa mới nói xong, Naruto lại là giật mình một cái, biểu lộ giống như nói “ hóa ra là như vậy”. Ánh mắt nhìn Ichiro cũng thay đổi hèn mọn.
“ Anh hai bình thường sẽ không ra ngoài ăn cơm, trừ phi cơ thể không tốt không thể tự nấu. Mà nhìn anh hai hiện tại cũng không giống như không khỏe, kết hợp với quyển trục kia ở trong phòng anh hai. A ha ha, thật không ngờ anh hai lại...”
Ichiro cũng không biết suy nghĩ hèn mọn của Naruto, chỉ là cảm giác cả người khó chịu, ngẩng đầu lên liền thấy ánh mắt của Naruto nhìn mình chằm chằm, còn có không che giấu nụ cười bỉ ổi kia. Ichiro không nhịn được sởn cả da gà.
“ Anh hai, đang xem cái gì vậy.”
Naruto lúc này để ý tới trên tay Ichiro cầm quyển trục, không tự chủ nghĩ tới quyển trục trong phòng, nụ cười càng bỉ ổi hơn.
Ichiro nhìn Naruto, lại xem quyển trục trên tay thầm nghĩ tên nhóc này chẳng lẽ biết mình có bí quyết tu luyện chakra nên muốn học. Nghĩ như vậy Ichiro liền cười nói.
“ Đây là một quyển ghi chép kinh nghiệm tu luyện chakra của các tiền bối. Thực lực của em chưa đủ để học tinh luyện chakra vì vậy hiện tại chưa cần xem. Đợi em đủ tuổi, tự nhiên có thể đi học nó, không cần vội.”
Naruto nghe hắn nói như thế, vào tai nó một số từ lại là có ý nghĩa khác, ví dụ như kinh nghiệm tu luyện, hay là cái chưa đủ tuổi. Một số ý nghĩ trong đầu càng thêm khẳng định.
....................
Sáng sớm hôm sau, Ichiro vẫn như mọi khi cùng Naruto chạy bộ lên núi. Hôm nay hắn không lập tức để Naruto luyện tập mà muốn dạy cho nó một thứ mới, đó là thái cực quyền. Bởi vì hắn nhận ra thái cực quyền có thể đưa ra thực chiến, lại có thể lâu dài rèn luyện thân thể. Đặc biệt có một điều hắn không dám khẳng định, chính là nó cũng có thể tăng lên linh hồn.
“ Anh hai, này là cái gì quyền pháp, tại sao nhìn chậm chạp lại yếu ớt như vậy. Hay là anh hai sức lực không đủ cho nên...”
“ Không có tại sao cả, nó vốn là như vậy. Nếu như em thật khinh thường nó, có thể đến thử một chút.”
Naruto thấy Ichiro nghiêm túc, cũng không giống như đang đùa mình.
“ Vậy để em thử, anh hai chỉ được dùng cái quyền pháp vừa rồi thôi đó.”
“Được”
Naruto nghe hắn đồng ý, cả người liền không nhịn được hưng phấn lao lên, cuối cùng nó cũng có cơ hội đánh bại anh hai, mặc dù không chính quy cho lắm.
Thế nhưng ngay khi nắm đấm của Naruto sắp chạm mặt của Ichiro, chỉ thấy một bàn tay nhẹ nhàng gạt nắm đấm của nó đi đồng thời nắm chặt kéo về phía trước. Ichiro thân lúc này di chuyển, chân trái hơi bước ra chặn giữa hai chân Naruto, tay còn lại túm lấy người hắn quảng ra ngoài.
Naruto còn chưa kịp hiểu sự gì liền bị ném đi, thân mật trở lại vòng tay ôm ấp của mẹ thiên nhiên. Đầu nó vẫn không ngừng suy nghĩ, vừa nãy nó cũng cảm nhận được Ichiro sử dụng lực không lớn, thế nhưng cả người hắn rõ ràng bị dễ dàng ném đi.
“ Nghĩ học sao?”
Ichiro đi tới trước mặt Naruto, cười cười nhìn nó. Naruto cũng không tiếp tục hoài nghi, gật đầu một cái thật mạnh.
“ Học”
“ Thái cực quyền trọng ý chứ không trọng hình. Ý ở đây chính là ý niệm, vạn vật đều có âm dương, thái cực cân bằng âm dương. Lấy nhu thắng cương, trong nhu có cương trong cương có nhu, lấy nhanh thắng chậm, trong chậm có nhanh trong nhanh có chậm.”
“ Anh hai, nói đơn giản một chút được không?”
“ Thái cực quyền bao hàm quy tắc của vạn vật, với đầu óc của em có lẽ không thể hiểu ngay được. Trước mắt em chỉ cần ghi nhớ quyền pháp ở trong đầu, sau này thường xuyên thực chiến có lẽ sẽ có tiến bộ. Khi nào quyền pháp của em xuất ra một cách tự nhiên nhất có nghĩa là em đã có chút thành tựu.”
Ichiro vừa mới rời đi không lâu Naruto liền trở về, gương mặt nó bơ phờ mệt mỏi, lê lết từng bước đi vào trong nhà, quần áo bẩn không chịu được. Naruto vừa vào nhà, ngay cả năng lực đóng cửa đều không có liền nằm vật ra ghế.
Nó đợi một hồi không thấy Ichiro đâu liền kì lạ, bình thường khi nó trở về anh hai sẽ giúp nó kiểm tra vết thương, xoa thuốc các kiểu. Thế nhưng hôm này nó sắp ngủ đến nơi rồi mà vẫn không thấy anh hai xuất hiện.
“ Chẳng lẽ anh hai đi ra ngoài rồi, mọi khi giờ này hẳn là ở nhà nấu cơm rồi chứ.”
Naruto làu bàu đứng dậy đi vào phòng tắm, một hồi thì đi ra, tuy rằng bớt chật vật nhưng tinh thần vẫn như cũ mệt mỏi. Nó lê thân vào phòng Ichiro, lục tìm thuốc bôi sau đó lại lê thân ra ngoài. Lúc đi qua sọt rác trong phòng tình cờ nhìn thấy một quyển trục nằm trong đó. Nó liền tò mò cầm lên.
“ Một quyển trục, trước kia cũng không thấy anh hai dùng đến. Hơn nữa nghe nói quyển trục thường sẽ ghi chép những thứ quan trọng của một nhẫn giả. Anh hai sao lại quang đi như vậy chứ. Cũng không biết trong này viết cái gì.”
..............
“ Ông chú, cho một bát ramen lớn, nhiều thịt một chút.”
Ichiro bước vào quán mì, mùi thơm phả vào mũi khiến bụng hắn càng cồn cào khó chịu, hít sâu một hơi, nhịn xuống cảm giác thèm ăn, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống đợi.
Rất nhanh Ayame bưng một bát lớn ramen đưa qua, Ichiro đưa tay nhận lấy còn không quên nháy mắt với Ayame.
“ Chị Ayame vẫn xinh đẹp như ngày nào?”
“ Bớt nói ngọt đi cậu nhóc, cho dù cậu có giẻo miệng thế nào cũng không được ăn miễn phí đâu.”
Nói xong Ayame lườm hắn một cái liền rời đi, Ichiro cười một tiếng sau đó bắt đầu ăn ramen.
“ Các ngươi có nghe truyện gì chưa, hồi chiều có người phát hiện bảy tên hạ nhẫn mới tốt nghiệp bị ngất trong một con hẻm. Đưa đến bệnh viện kiểm tra mới biết là bị người đánh, tên nặng nhất hai cái tay bị quấn như bánh giò. Có người nói là bị người đánh cướp.”
Đang ăn Ichiro liền nghe được bên cạnh có người trò truyện, hơn nữa nội dung có vẻ như cùng hắn có liên hệ.
“ Bị đánh cướp, ngươi chắc chắn chứ,an ninh làng lá từ khi nào lỏng lẻo như vậy. Sau này ra đường cần phải cẩn thận hơn mới được.”
Một người khác nghe vậy liền lo lắng nói. Ichiro cảm giác mình bị xem thành tên cướp liền uất ức, rõ ràng hắn mới là nạn nhân, còn có lòng tốt dạy bọn chúng một bài học nữa mà.
“Anh gì ơi, em nghe nói qua, là do mấy ngày nay xuất hiện một tên thiên tài, mới sáu bảy tuổi liền thành hạ nhẫn. Hắn một người càn quét nhiệm vụ khiến cho những hạ nhẫn khác khó chịu. Bảy người kia chính là tìm hắn gây truyện, kết quả bị dạy dỗ lại.”
“ Cậu nhóc không phải nghe tin đồn nhảm chứ, sáu bảy tuổi làm sao có thể tốt nghiệp học viện trở thành hạ nhẫn được, hơn nữa còn một mình càn quét nhiệm vụ cấp thấp để người khác tìm tới như vậy.”
“ A, đúng là ta có nghe nói đến cậu bé thiên tài này, một mình càn quét nhiệm vụ cấp E.”
“ Thật sao, nói cho ta nghe một chút đi.”
Ichiro thấy mọi người lại bắt đầu khen ngợi mình, cảm giác thật vui vẻ, ngay cả ăn ramen đều có thể cười được.
Sau khi ăn no, Ichiro liền đứng dậy mang theo phần cơm của Naruto về nhà. Lúc này chắc hẳn nó cũng đã kết thúc luyện tập trở lại.
“ Naruto, anh mang ramen về cho em này, mau ra ăn cho nóng.”
Ichiro không thấy Naruto ngồi phòng khách liền lên tiếng gọi, tiện tay thả ramen trên bàn ăn sau đó trở lại phòng khách móc ra một quyển trục nhìn. Nó ghi chép lại kinh nghiệm tu luyện của các tiền bối của làng lá, cũng không có gì đặc biệt lắm, chỉ là một số cách phổ biến để tinh luyện chakra tốt hơn thôi.
Naruto đang trong phòng xem sách vừa nghe thấy tiếng Ichiro gọi giật mình chột dạ vội vàng dấu cuốn trục xuống dưới gối. Xong nó lại phát hiện mình có vẻ hơi sốt sắng, Ichiro cũng không có vào phòng, vỗ vỗ ngực tự trấn an mình sau đó liền đi ra ngoài.
“ Thì ra anh hai ra ngoài ăn ramen, sao không đợi em cùng đi ăn? A! Anh hai có phải cố ý một mình đi gặp chị Ayame hay không?”
Naruto bất ngờ thốt lên một câu mà nó trước kia chưa từng nghĩ tới. Vừa mới nói xong, Naruto lại là giật mình một cái, biểu lộ giống như nói “ hóa ra là như vậy”. Ánh mắt nhìn Ichiro cũng thay đổi hèn mọn.
“ Anh hai bình thường sẽ không ra ngoài ăn cơm, trừ phi cơ thể không tốt không thể tự nấu. Mà nhìn anh hai hiện tại cũng không giống như không khỏe, kết hợp với quyển trục kia ở trong phòng anh hai. A ha ha, thật không ngờ anh hai lại...”
Ichiro cũng không biết suy nghĩ hèn mọn của Naruto, chỉ là cảm giác cả người khó chịu, ngẩng đầu lên liền thấy ánh mắt của Naruto nhìn mình chằm chằm, còn có không che giấu nụ cười bỉ ổi kia. Ichiro không nhịn được sởn cả da gà.
“ Anh hai, đang xem cái gì vậy.”
Naruto lúc này để ý tới trên tay Ichiro cầm quyển trục, không tự chủ nghĩ tới quyển trục trong phòng, nụ cười càng bỉ ổi hơn.
Ichiro nhìn Naruto, lại xem quyển trục trên tay thầm nghĩ tên nhóc này chẳng lẽ biết mình có bí quyết tu luyện chakra nên muốn học. Nghĩ như vậy Ichiro liền cười nói.
“ Đây là một quyển ghi chép kinh nghiệm tu luyện chakra của các tiền bối. Thực lực của em chưa đủ để học tinh luyện chakra vì vậy hiện tại chưa cần xem. Đợi em đủ tuổi, tự nhiên có thể đi học nó, không cần vội.”
Naruto nghe hắn nói như thế, vào tai nó một số từ lại là có ý nghĩa khác, ví dụ như kinh nghiệm tu luyện, hay là cái chưa đủ tuổi. Một số ý nghĩ trong đầu càng thêm khẳng định.
....................
Sáng sớm hôm sau, Ichiro vẫn như mọi khi cùng Naruto chạy bộ lên núi. Hôm nay hắn không lập tức để Naruto luyện tập mà muốn dạy cho nó một thứ mới, đó là thái cực quyền. Bởi vì hắn nhận ra thái cực quyền có thể đưa ra thực chiến, lại có thể lâu dài rèn luyện thân thể. Đặc biệt có một điều hắn không dám khẳng định, chính là nó cũng có thể tăng lên linh hồn.
“ Anh hai, này là cái gì quyền pháp, tại sao nhìn chậm chạp lại yếu ớt như vậy. Hay là anh hai sức lực không đủ cho nên...”
“ Không có tại sao cả, nó vốn là như vậy. Nếu như em thật khinh thường nó, có thể đến thử một chút.”
Naruto thấy Ichiro nghiêm túc, cũng không giống như đang đùa mình.
“ Vậy để em thử, anh hai chỉ được dùng cái quyền pháp vừa rồi thôi đó.”
“Được”
Naruto nghe hắn đồng ý, cả người liền không nhịn được hưng phấn lao lên, cuối cùng nó cũng có cơ hội đánh bại anh hai, mặc dù không chính quy cho lắm.
Thế nhưng ngay khi nắm đấm của Naruto sắp chạm mặt của Ichiro, chỉ thấy một bàn tay nhẹ nhàng gạt nắm đấm của nó đi đồng thời nắm chặt kéo về phía trước. Ichiro thân lúc này di chuyển, chân trái hơi bước ra chặn giữa hai chân Naruto, tay còn lại túm lấy người hắn quảng ra ngoài.
Naruto còn chưa kịp hiểu sự gì liền bị ném đi, thân mật trở lại vòng tay ôm ấp của mẹ thiên nhiên. Đầu nó vẫn không ngừng suy nghĩ, vừa nãy nó cũng cảm nhận được Ichiro sử dụng lực không lớn, thế nhưng cả người hắn rõ ràng bị dễ dàng ném đi.
“ Nghĩ học sao?”
Ichiro đi tới trước mặt Naruto, cười cười nhìn nó. Naruto cũng không tiếp tục hoài nghi, gật đầu một cái thật mạnh.
“ Học”
“ Thái cực quyền trọng ý chứ không trọng hình. Ý ở đây chính là ý niệm, vạn vật đều có âm dương, thái cực cân bằng âm dương. Lấy nhu thắng cương, trong nhu có cương trong cương có nhu, lấy nhanh thắng chậm, trong chậm có nhanh trong nhanh có chậm.”
“ Anh hai, nói đơn giản một chút được không?”
“ Thái cực quyền bao hàm quy tắc của vạn vật, với đầu óc của em có lẽ không thể hiểu ngay được. Trước mắt em chỉ cần ghi nhớ quyền pháp ở trong đầu, sau này thường xuyên thực chiến có lẽ sẽ có tiến bộ. Khi nào quyền pháp của em xuất ra một cách tự nhiên nhất có nghĩa là em đã có chút thành tựu.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook