Thực Cốt Sủng Ái: Boss Quá Hung Mãnh
-
Chương 256: Nghi ngờ sao chép bản vẽ
Editor: Sơn Ngư
Hàn Thừa Nghị hẹn Lương Tư Văn gặp mặt, trong lòng Lương Tư Văn rất rõ ràng là vì chuyện gì, nếu Hàn Thừa Nghị không hẹn anh, anh cũng muốn gặp anh ta một lần.
" Ngồi. "
Khách sạn Đế Đô, trong phòng vip xa hoa, Hàn Thừa Nghị bắt chéo chân ngồi tựa vào ghế sa lông, Lương Tư Văn vừa mới bước vào đã dùng ngón tay chỉ vị trí đối diện, hoàn toàn là thái độ người lớn đối con cháu.
giữa hai người nếu như không có Lạc Tuyết Vi, nói thật, cá nhân Lương Tư Văn thật sự tôn kính Hàn Thừa Nghị, thậm chí là sùng kính, Hàn Thừa Nghị tựa như một thần thoại, gây dựng Hàn gia trở thành một trong bốn đại gia tộc, địa vị vững chắc không thể lay động.
Nhưng vì Lạc Tuyết Vi, cho dù biết người này phi thường lợi hại, Lương Tư Văn cũng không thể lùi bước.
Lương Tư Văn gật gật đầu, lên tiếng:" Cám ơn Tam ca, không biết Tam ca tới tìm tôi, có chuyện gì?"
"Hừ..." Hàn Thừa Nghị câu môi cười lạnh, đem thiệp mời đỏ chói trong tay ném thẳng vào mặt Lương Tư Văn, "Lương Tư Văn, còn muốn giả với tôi? Thừa dịp tôi còn vui vẻ chưa ra tay với cậu, lập tức hủy bỏ hôn ước cho tôi!"
Thiệp mời xẹt qua hai má Lương Tư Văn, đau đớn một chút, nhưng Lương Tư Văn trừng mắt nhìn, cũng không có tránh thoát.
" Tam ca, thật xin lỗi, chuyện này, tôi không thể đáp ứng anh. Tinh Tinh là người tôi thích, thiệp mời đã phát đi, tôi sẽ không hủy bỏ." Lương Tư Văn nâng mắt nhìn Hàn Thừa Nghị, cũng không sợ hãi.
Phản ứng của anh nằm trong dự liệu của Hàn Thừa Nghị, không giật mình, cũng không giận. Ngón tay thon dài, vỗ vỗ trán, lạnh lùng mở miệng, "Lương Tư Văn, cậu dùng thủ đoạn gì với Tiểu Tuyết? Khiến cô ấy cam tâm tình nguyện muốn hoàn thành buổi tiệc đính hôn này? Tôi nghĩ, cậu nên biết rõ ràng, Tiểu Tuyết... Là người phụ nữ của tôi! Từ bốn năm trước, cô ấy đã là vợ tôi! Một thằng nhóc chưa dứt sữa như cậu, là thứ gì vậy? Còn chưa trở thành chủ nhân Lương gia đã dám chạy đến đào góc tường nhà tôi?"
Bốn năm trước, bọn họ kết hôn?
Lương Tư Văn lắp bắp kinh hãi, điểm này anh thật sự là không ngờ tới.
Giật mình ở đáy mắt anh chỉ là chợt lướt qua mà thôi, Lương Tư Văn lập tức trấn định trở lại:"Tam ca, chỉ tiếc, người cùng anh kết hôn năm đó là Lạc Tuyết Vi, mà người hôm nay cùng tôi đính hôn là Viên Tinh Tinh, tôi nghĩ pháp luật sẽ không phải đối tôi với cô ấy kết nghĩa vợ chồng, anh cứ nói coi?"
"Ha? "
Hàn Thừa Nghị có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Lương Tư Văn có thể nói ra những lời như vậy, xem ra cậu ta sống chết sẽ không bỏ qua Tiểu Tuyết, ngoài tức giận còn có vì Tiểu Tuyết mà tiếc hận. Cô một lòng xem Lương Tư Văn là bạn tốt, nhưng không biết bạn tốt này một lòng có chủ ý với cô!
"Lương Tư Văn! Cậu cuối cùng là nói gì với Tiểu Tuyết? Khuyên cậu đúng lúc thu tay lại! Tiểu Tuyết coi cậu như bạn bè, một lòng muốn giúp cậu, cậu không cần lợi dụng lòng tốt của cô ấy, nếu có một ngày biết được chân tướng, cô ấy nhất định sẽ rất đau lòng."
Lương Tư Văn ngẩn ra, vẻ mặt dao động, nhưng thái độ như trước kiên định. Lắc đầu, giọng cười mỉa mai, "Tam ca, lời này, ngoài Tinh Tinh không có người có tư cách nói với tôi. Hơn nữa, anh có tư cách gì nói tôi như vậy? Anh nếu như đối xử tốt với cô ấy, vì cái gì bốn năm trước cô muốn nhảy núi tự vẫn? Tam ca, tôi biết, tại Đế Đô anh một tay che trời, lật tay thì sẽ mưa, nhưng nếu anh không thể bảo vệ người phụ nữ của mình, những điều đó... Chỉ là đánh rắm!"
Anh vừa nói vừa đứng dậy, ra vẻ muốn rời đi.
" Tam ca, tôi nhất định sẽ cùng Tinh Tinh đính hôn. Chẳng những sẽ đính hôn, sau này còn kết hôn, tôi sẽ mãi trân trọng cô ấy, không cho cô ấy chịu một chút tủi thân nào! Tam ca, Tư Văn cáo từ!"
Nói xong, quyết đoán xoay người, muốn đi khỏi phòng vip.
" Lương thiếu gia, Tam thiếu chưa nói cậu có thể đi!" Nghê Tuấn đúng lúc xuất hiện, ngăn cản Lương Tư Văn.
Lương Tư Văn sửng sốt, đối mặt với đệ nhất sát thủ nước C, Nghê Tuấn không nhường đường, anh đi không được. Lương Tư Văn xoay người sang chỗ khác nhìn Hàn Thừa Nghị, "Tam ca, anh làm cái gì vậy? Muốn đánh tôi sao? Nếu Tinh Tinh biết sẽ rất tức giận."
Hàn Thừa Nghị bực mình không thôi, biết rõ Lương Tư Văn dùng quỷ kế, nhưng không biết dùng chiêu gì, nếu anh thật sự động Lương Tư Văn, Tiểu Tuyết nhất định sẽ không để ý tới anh! Phất phất tay, ý bảo Nghê Tuấn thả cậu ta.
" Tam thiếu!"
" Để cậu ta đi!"
"Vâng."
Lương Tư Văn đắc ý cười, xoay người rời đi.
" Tam thiếu, hiện tại làm thế nào? Bỏ qua cậu ta như vậy sao? Tiệc đính hôn chỉ còn mấy ngày là tới! Chẳng lẽ mắt mở trừng trừng mắt mở trừng trừng nhìn Tam thiếu phu nhân cùng cậu ta đính hôn?" Nghê Tuấn sốt ruột, đầu óc của sao có thể dễ bị lừa như vậy? Ngay cả một gã đàn ông có ý với cô đều nhìn không ra?
Hàn Thừa Nghị đỡ trán, trầm ngâm:"Để tôi nghĩ nghĩ." Không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không Tiểu Tuyết sẽ tức giận với anh, anh không thể khiến cô tức giận, không thể.
Kế hoạch giai đoạn đầu của Đông Giao Mall cơ bản đã hoàn thành, Lạc Tuyết Vi rốt cục có thể nghỉ một chút. Chỉ còn vài ngày nữa cô sẽ cùng Lương Tư Văn cử hành nghi thức đính hôn. Nhưng mà, trước đó lại xảy ra một chuyện khiến cô trở tay không kịp!
Sáng sớm sau buổi họp thường kỳ, thời gian qua đã lâu mà Trưởng phòng chưa về, nghe nói là bị Tổng giám đốc gọi lại.
Lạc Tuyết Vi đang cảm thấy nghi hoặc, điện thoại ở phòng giám đốc gọi thẳng xuống văn phòng cô, chính Hàn Thừa Nghị gọi cho cô.
Lạc Tuyết Vi lại càng cảm thấy kỳ quái, Hàn Thừa Nghị sẽ không gọi điện thoại cho cô khi đang trong giờ làm việc, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Mê mang nhận điện thoại, "Alô, có phải công ty xảy ra chuyện gì hay không? Em thấy Trưởng phòng còn chưa trở về, chẳng lẽ phòng thiết kế có chuyện? Anh không sao chứ?"
"Ừ, Tiểu Tuyết, cô hiện tại lập tức tới phòng làm việc của tôi ngay, tôi có lời muốn nói với cô."
"Vâng.
Cúp điện thoại, Lạc Tuyết Vi vội vàng đi đến phòng giám đốc, nghe khẩu khí Hàn Thừa Nghị, công việc hình như gặp vấn đề khó giải quyết, chỉ mong cô có thể giúp được anh, không phải cô khoe khoang, bây giờ, cô thật sự là có thể giúp được anh.
" Thừa Nghị, chuyện gì?"
Đẩy cửa phòng ra, Lạc Tuyết Vi thói quen gọi tên Hàn Thừa Nghị, nhưng cô thật sự không ngờ, trong phòng giám đốc, ngoại trừ Hàn Thừa Nghị, trưởng phòng phòng thiết kế, còn có vài vị thành viên ban giám đốc. Tức khắc đỏ mặt, ngượng không chịu nổi.
"Giám, giám đốc." Lạc Tuyết Vi vội vàng sửa lại miệng.
Mấy vị trong ban giám đốc vừa thấy tình huống này, âm thầm trao đổi ánh mắt, xem ra Tổng giám đốc và thiết kế Viên này quan hệ không bình thường! Chốc nữa vẫn là nhìn thôi, không nói lời nào mới tốt.
Hàn Thừa Nghị nhíu mày, chỉ vào một bên sô pha, "Ngồi."
"Vâng." Lạc Tuyết Vi ngoan ngoãn ngồi xuống trên ghế sa lông.
Hàn Thừa Nghị vuốt ve ấn đường, có chút nôn nóng. Yên lặng một lát, cầm lấy một bản vẽ thiết ké nói, "Thiết kế Viên, phần bản vẽ này cho Đông Giao Mall kế hoạch là cô vẽ? Cô nhìn một chút xem..." Nói xong, đem đưa vào tay Lạc Tuyết Vi.
Lạc Tuyết Vi nhận lấy, mở ra nhìn kỹ, gật gật đầu:"Ừ, đúng vậy, làm sao vậy?"
"Chậc!" Hàn Thừa Nghị chậc chậc lưỡi, ánh mắt có tầng ý khác.
"Cuối cùng là làm sao vậy?" Lạc Tuyết Vi nghi hoặc không hiểu, chuyện này là làm sao vậy? Chẳng lẽ phần bản vẽ này có vấn đề?
" Thiết kế Viên..." Hàn Thừa Nghị gian nan mở miệng, ánh mắt không đành lòng nhìn Lạc Tuyết Vi, nhưng đây là trách nhiệm của anh, hơn nữa trên lập trường công việc, anh không thể làm rối kỉ cương. "Lúc trước, khi cô giao bản thảo, là kí tên như thế nào?"
"Hả?" Lạc Tuyết Vi nhớ lại, "Liền viết, thiết kế Viên... Làm sao vậy? Kí như vậy có vấn đề gì sao?"
Trưởng phòng cùng với nhóm ban giám đốc âm thầm trao đổi ánh mắt, biến thành Lạc Tuyết Vi càng chẳng hiểu ra sao.
Hàn Thừa Nghị có chút nóng nảy, "Cô sao có thể không cẩn thận như vậy? Vì cái gì không viết tên đầy đủ?"
"..." Lạc Tuyết Vi đờ ra, vì cái gì muốn viết tên đầy đủ? Cùng với viết tên không đầy đủ có vấn đề gì? Chỉ là thiết kế bên trong công ty mà thôi, chẳng lẽ cô viết như vậy, người khác sẽ không biết là cô? Nhưng nhìn tình huống này của Hàn Thừa Nghị, vấn đề chính là ở chỗ cô kí tên.
" Các ngươi đều đi ra ngoài trước, tôi cùng một mình nói chuyện với thiết kế Viên."
"Vâng." Trưởng phòng cùng nhóm ban giám đốc ngồi không yên ổn, ước gì muốn trốn đi, vừa nghe Tổng giám đốc lên tiếng, nhanh chóng rời đi.
Trong phòng làm việc chỉ còn lại Hàn Thừa Nghị cùng Lạc Tuyết Vi, Lạc Tuyết Vi nói chuyện thả lỏng hơn nhiều, "Cuối cùng là sao vậy? Anh Ngươi đừng thừa nước đục thả câu! Anh nghiêm túc như vậy, em sợ hãi! Sao cả ban giám đốc đều ở đây, vì chuyện em kí tên?"
" Tiểu Tuyết"
Nhìn người yêu đơn thuần như thế, Hàn Thừa Nghị thật sự không biết nên mở miệng nói với cô thế nào cho tốt.
" Tiểu Tuyết, em hãy nghe cho kỹ, không nên kích động, nếu vấn đề đã xảy ra, chúng ta là muốn nghĩ... Biện pháp giải quyết, em nói đúng hay không?"
Lạc Tuyết Vi khẩn trương, hỏi đến cùng:" Rốt cuộc làm sao vậy?"
" Có người, chính là một thiết kế nhỏ trong phòng thiết kế của em, cậu ta cũng họ Viên, cậu ta báo cáo với nhóm ban giám đốc, phần bản vẽ trong tay em, là của cậu ta mà không phải của em!" Trốn trốn không xong, Hàn Thừa Nghị chỉ có thể đem sự thật nói ra.
Lạc Tuyết Vi giật mình nói không ra lời!
Cái gì? Còn có loại sự tình này? Phòng thiết kế không phải có mỗi cô là họ Viên thì sao vậy? Vì cùng họ Viên, nên có thể nói bản vẽ là cô trộm? Đây đúng là quá nực cười! Sao trên đời này còn có người như vậy? Càng nghĩ càng thấy quá đáng, càng nghĩ càng giận!
" Ha... Ha?"
Lạc Tuyết Vi đỡ trán, cười lạnh, "Có lầm hay không? Sao lại có chuyện hoang đường như vậy? Nói bản vẽ của em là trộm? Dựa vào cái gì, chỉ vì hắn ta cũng họ Viên? Nói cho anh biết, không phải những người họ Viên trên đời này đều có thể vẽ ra bản thiết kế đó! Là ai? Đem hắn ra đây đối chất với em!"
" Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết, em đừng kích động! Chúng ta đang điều tra... Em cùng gã thiết kế đó tạm thời không gặp mặt mới tốt, anh đã cho trưởng phòng thông báo với cậu ta là tạm thời về nhà nghỉ ngơi, Tiểu Tuyết, anh xem em tạm thời..."
Hàn Thừa Nghị nói còn chưa dứt lời, đã bị Lạc Tuyết Vi nổi giận đùng đùng đánh gãy.
"Em tạm thời thế nào? Muốn em cũng trở về nghỉ ngơi sao? Dựa vào cái gì? Em không có trộm bản thiết kế, mỗi nét bút đều là tự tay vẽ ra, đến cùng là ai vu họa cho em?"
" Tiểu Tuyết! Em đừng như vậy, trên công việc sẽ luôn gặp phải những vấn đề, em không phải con nít, muốn trưởng thành! Vấn đề này không phải đang điều tra sao? Không có ai nói khẳng định là em trộm, chỉ nói là có lẽ... " Lời này của Hàn Thừa Nghị rơi vào tai Lạc Tuyết Vi không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu.
"Anh nói cái gì?"
Ánh mắt lạnh như băng của Lạc Tuyết Vi liếc đến Hàn Thừa Nghị, Hàn Thừa Nghị ảo não nhắm mắt, biết mình nói sai!
" Tiểu Tuyết, anh không phải không tin tưởng em..."
"Anh chính là không tin tưởng tôi! Ngay từ khi bắt đầu, anh vẫn luôn không tin tôi!" Lạc Tuyết Vi đẩy Hàn Thừa Nghị ra, căm tức nhìn anh, "Được, tôi tạm thời cách chức! Sẽ không khiến anh khó xử, Tổng giám đốc!"
Hàn Thừa Nghị hẹn Lương Tư Văn gặp mặt, trong lòng Lương Tư Văn rất rõ ràng là vì chuyện gì, nếu Hàn Thừa Nghị không hẹn anh, anh cũng muốn gặp anh ta một lần.
" Ngồi. "
Khách sạn Đế Đô, trong phòng vip xa hoa, Hàn Thừa Nghị bắt chéo chân ngồi tựa vào ghế sa lông, Lương Tư Văn vừa mới bước vào đã dùng ngón tay chỉ vị trí đối diện, hoàn toàn là thái độ người lớn đối con cháu.
giữa hai người nếu như không có Lạc Tuyết Vi, nói thật, cá nhân Lương Tư Văn thật sự tôn kính Hàn Thừa Nghị, thậm chí là sùng kính, Hàn Thừa Nghị tựa như một thần thoại, gây dựng Hàn gia trở thành một trong bốn đại gia tộc, địa vị vững chắc không thể lay động.
Nhưng vì Lạc Tuyết Vi, cho dù biết người này phi thường lợi hại, Lương Tư Văn cũng không thể lùi bước.
Lương Tư Văn gật gật đầu, lên tiếng:" Cám ơn Tam ca, không biết Tam ca tới tìm tôi, có chuyện gì?"
"Hừ..." Hàn Thừa Nghị câu môi cười lạnh, đem thiệp mời đỏ chói trong tay ném thẳng vào mặt Lương Tư Văn, "Lương Tư Văn, còn muốn giả với tôi? Thừa dịp tôi còn vui vẻ chưa ra tay với cậu, lập tức hủy bỏ hôn ước cho tôi!"
Thiệp mời xẹt qua hai má Lương Tư Văn, đau đớn một chút, nhưng Lương Tư Văn trừng mắt nhìn, cũng không có tránh thoát.
" Tam ca, thật xin lỗi, chuyện này, tôi không thể đáp ứng anh. Tinh Tinh là người tôi thích, thiệp mời đã phát đi, tôi sẽ không hủy bỏ." Lương Tư Văn nâng mắt nhìn Hàn Thừa Nghị, cũng không sợ hãi.
Phản ứng của anh nằm trong dự liệu của Hàn Thừa Nghị, không giật mình, cũng không giận. Ngón tay thon dài, vỗ vỗ trán, lạnh lùng mở miệng, "Lương Tư Văn, cậu dùng thủ đoạn gì với Tiểu Tuyết? Khiến cô ấy cam tâm tình nguyện muốn hoàn thành buổi tiệc đính hôn này? Tôi nghĩ, cậu nên biết rõ ràng, Tiểu Tuyết... Là người phụ nữ của tôi! Từ bốn năm trước, cô ấy đã là vợ tôi! Một thằng nhóc chưa dứt sữa như cậu, là thứ gì vậy? Còn chưa trở thành chủ nhân Lương gia đã dám chạy đến đào góc tường nhà tôi?"
Bốn năm trước, bọn họ kết hôn?
Lương Tư Văn lắp bắp kinh hãi, điểm này anh thật sự là không ngờ tới.
Giật mình ở đáy mắt anh chỉ là chợt lướt qua mà thôi, Lương Tư Văn lập tức trấn định trở lại:"Tam ca, chỉ tiếc, người cùng anh kết hôn năm đó là Lạc Tuyết Vi, mà người hôm nay cùng tôi đính hôn là Viên Tinh Tinh, tôi nghĩ pháp luật sẽ không phải đối tôi với cô ấy kết nghĩa vợ chồng, anh cứ nói coi?"
"Ha? "
Hàn Thừa Nghị có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Lương Tư Văn có thể nói ra những lời như vậy, xem ra cậu ta sống chết sẽ không bỏ qua Tiểu Tuyết, ngoài tức giận còn có vì Tiểu Tuyết mà tiếc hận. Cô một lòng xem Lương Tư Văn là bạn tốt, nhưng không biết bạn tốt này một lòng có chủ ý với cô!
"Lương Tư Văn! Cậu cuối cùng là nói gì với Tiểu Tuyết? Khuyên cậu đúng lúc thu tay lại! Tiểu Tuyết coi cậu như bạn bè, một lòng muốn giúp cậu, cậu không cần lợi dụng lòng tốt của cô ấy, nếu có một ngày biết được chân tướng, cô ấy nhất định sẽ rất đau lòng."
Lương Tư Văn ngẩn ra, vẻ mặt dao động, nhưng thái độ như trước kiên định. Lắc đầu, giọng cười mỉa mai, "Tam ca, lời này, ngoài Tinh Tinh không có người có tư cách nói với tôi. Hơn nữa, anh có tư cách gì nói tôi như vậy? Anh nếu như đối xử tốt với cô ấy, vì cái gì bốn năm trước cô muốn nhảy núi tự vẫn? Tam ca, tôi biết, tại Đế Đô anh một tay che trời, lật tay thì sẽ mưa, nhưng nếu anh không thể bảo vệ người phụ nữ của mình, những điều đó... Chỉ là đánh rắm!"
Anh vừa nói vừa đứng dậy, ra vẻ muốn rời đi.
" Tam ca, tôi nhất định sẽ cùng Tinh Tinh đính hôn. Chẳng những sẽ đính hôn, sau này còn kết hôn, tôi sẽ mãi trân trọng cô ấy, không cho cô ấy chịu một chút tủi thân nào! Tam ca, Tư Văn cáo từ!"
Nói xong, quyết đoán xoay người, muốn đi khỏi phòng vip.
" Lương thiếu gia, Tam thiếu chưa nói cậu có thể đi!" Nghê Tuấn đúng lúc xuất hiện, ngăn cản Lương Tư Văn.
Lương Tư Văn sửng sốt, đối mặt với đệ nhất sát thủ nước C, Nghê Tuấn không nhường đường, anh đi không được. Lương Tư Văn xoay người sang chỗ khác nhìn Hàn Thừa Nghị, "Tam ca, anh làm cái gì vậy? Muốn đánh tôi sao? Nếu Tinh Tinh biết sẽ rất tức giận."
Hàn Thừa Nghị bực mình không thôi, biết rõ Lương Tư Văn dùng quỷ kế, nhưng không biết dùng chiêu gì, nếu anh thật sự động Lương Tư Văn, Tiểu Tuyết nhất định sẽ không để ý tới anh! Phất phất tay, ý bảo Nghê Tuấn thả cậu ta.
" Tam thiếu!"
" Để cậu ta đi!"
"Vâng."
Lương Tư Văn đắc ý cười, xoay người rời đi.
" Tam thiếu, hiện tại làm thế nào? Bỏ qua cậu ta như vậy sao? Tiệc đính hôn chỉ còn mấy ngày là tới! Chẳng lẽ mắt mở trừng trừng mắt mở trừng trừng nhìn Tam thiếu phu nhân cùng cậu ta đính hôn?" Nghê Tuấn sốt ruột, đầu óc của sao có thể dễ bị lừa như vậy? Ngay cả một gã đàn ông có ý với cô đều nhìn không ra?
Hàn Thừa Nghị đỡ trán, trầm ngâm:"Để tôi nghĩ nghĩ." Không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu không Tiểu Tuyết sẽ tức giận với anh, anh không thể khiến cô tức giận, không thể.
Kế hoạch giai đoạn đầu của Đông Giao Mall cơ bản đã hoàn thành, Lạc Tuyết Vi rốt cục có thể nghỉ một chút. Chỉ còn vài ngày nữa cô sẽ cùng Lương Tư Văn cử hành nghi thức đính hôn. Nhưng mà, trước đó lại xảy ra một chuyện khiến cô trở tay không kịp!
Sáng sớm sau buổi họp thường kỳ, thời gian qua đã lâu mà Trưởng phòng chưa về, nghe nói là bị Tổng giám đốc gọi lại.
Lạc Tuyết Vi đang cảm thấy nghi hoặc, điện thoại ở phòng giám đốc gọi thẳng xuống văn phòng cô, chính Hàn Thừa Nghị gọi cho cô.
Lạc Tuyết Vi lại càng cảm thấy kỳ quái, Hàn Thừa Nghị sẽ không gọi điện thoại cho cô khi đang trong giờ làm việc, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Mê mang nhận điện thoại, "Alô, có phải công ty xảy ra chuyện gì hay không? Em thấy Trưởng phòng còn chưa trở về, chẳng lẽ phòng thiết kế có chuyện? Anh không sao chứ?"
"Ừ, Tiểu Tuyết, cô hiện tại lập tức tới phòng làm việc của tôi ngay, tôi có lời muốn nói với cô."
"Vâng.
Cúp điện thoại, Lạc Tuyết Vi vội vàng đi đến phòng giám đốc, nghe khẩu khí Hàn Thừa Nghị, công việc hình như gặp vấn đề khó giải quyết, chỉ mong cô có thể giúp được anh, không phải cô khoe khoang, bây giờ, cô thật sự là có thể giúp được anh.
" Thừa Nghị, chuyện gì?"
Đẩy cửa phòng ra, Lạc Tuyết Vi thói quen gọi tên Hàn Thừa Nghị, nhưng cô thật sự không ngờ, trong phòng giám đốc, ngoại trừ Hàn Thừa Nghị, trưởng phòng phòng thiết kế, còn có vài vị thành viên ban giám đốc. Tức khắc đỏ mặt, ngượng không chịu nổi.
"Giám, giám đốc." Lạc Tuyết Vi vội vàng sửa lại miệng.
Mấy vị trong ban giám đốc vừa thấy tình huống này, âm thầm trao đổi ánh mắt, xem ra Tổng giám đốc và thiết kế Viên này quan hệ không bình thường! Chốc nữa vẫn là nhìn thôi, không nói lời nào mới tốt.
Hàn Thừa Nghị nhíu mày, chỉ vào một bên sô pha, "Ngồi."
"Vâng." Lạc Tuyết Vi ngoan ngoãn ngồi xuống trên ghế sa lông.
Hàn Thừa Nghị vuốt ve ấn đường, có chút nôn nóng. Yên lặng một lát, cầm lấy một bản vẽ thiết ké nói, "Thiết kế Viên, phần bản vẽ này cho Đông Giao Mall kế hoạch là cô vẽ? Cô nhìn một chút xem..." Nói xong, đem đưa vào tay Lạc Tuyết Vi.
Lạc Tuyết Vi nhận lấy, mở ra nhìn kỹ, gật gật đầu:"Ừ, đúng vậy, làm sao vậy?"
"Chậc!" Hàn Thừa Nghị chậc chậc lưỡi, ánh mắt có tầng ý khác.
"Cuối cùng là làm sao vậy?" Lạc Tuyết Vi nghi hoặc không hiểu, chuyện này là làm sao vậy? Chẳng lẽ phần bản vẽ này có vấn đề?
" Thiết kế Viên..." Hàn Thừa Nghị gian nan mở miệng, ánh mắt không đành lòng nhìn Lạc Tuyết Vi, nhưng đây là trách nhiệm của anh, hơn nữa trên lập trường công việc, anh không thể làm rối kỉ cương. "Lúc trước, khi cô giao bản thảo, là kí tên như thế nào?"
"Hả?" Lạc Tuyết Vi nhớ lại, "Liền viết, thiết kế Viên... Làm sao vậy? Kí như vậy có vấn đề gì sao?"
Trưởng phòng cùng với nhóm ban giám đốc âm thầm trao đổi ánh mắt, biến thành Lạc Tuyết Vi càng chẳng hiểu ra sao.
Hàn Thừa Nghị có chút nóng nảy, "Cô sao có thể không cẩn thận như vậy? Vì cái gì không viết tên đầy đủ?"
"..." Lạc Tuyết Vi đờ ra, vì cái gì muốn viết tên đầy đủ? Cùng với viết tên không đầy đủ có vấn đề gì? Chỉ là thiết kế bên trong công ty mà thôi, chẳng lẽ cô viết như vậy, người khác sẽ không biết là cô? Nhưng nhìn tình huống này của Hàn Thừa Nghị, vấn đề chính là ở chỗ cô kí tên.
" Các ngươi đều đi ra ngoài trước, tôi cùng một mình nói chuyện với thiết kế Viên."
"Vâng." Trưởng phòng cùng nhóm ban giám đốc ngồi không yên ổn, ước gì muốn trốn đi, vừa nghe Tổng giám đốc lên tiếng, nhanh chóng rời đi.
Trong phòng làm việc chỉ còn lại Hàn Thừa Nghị cùng Lạc Tuyết Vi, Lạc Tuyết Vi nói chuyện thả lỏng hơn nhiều, "Cuối cùng là sao vậy? Anh Ngươi đừng thừa nước đục thả câu! Anh nghiêm túc như vậy, em sợ hãi! Sao cả ban giám đốc đều ở đây, vì chuyện em kí tên?"
" Tiểu Tuyết"
Nhìn người yêu đơn thuần như thế, Hàn Thừa Nghị thật sự không biết nên mở miệng nói với cô thế nào cho tốt.
" Tiểu Tuyết, em hãy nghe cho kỹ, không nên kích động, nếu vấn đề đã xảy ra, chúng ta là muốn nghĩ... Biện pháp giải quyết, em nói đúng hay không?"
Lạc Tuyết Vi khẩn trương, hỏi đến cùng:" Rốt cuộc làm sao vậy?"
" Có người, chính là một thiết kế nhỏ trong phòng thiết kế của em, cậu ta cũng họ Viên, cậu ta báo cáo với nhóm ban giám đốc, phần bản vẽ trong tay em, là của cậu ta mà không phải của em!" Trốn trốn không xong, Hàn Thừa Nghị chỉ có thể đem sự thật nói ra.
Lạc Tuyết Vi giật mình nói không ra lời!
Cái gì? Còn có loại sự tình này? Phòng thiết kế không phải có mỗi cô là họ Viên thì sao vậy? Vì cùng họ Viên, nên có thể nói bản vẽ là cô trộm? Đây đúng là quá nực cười! Sao trên đời này còn có người như vậy? Càng nghĩ càng thấy quá đáng, càng nghĩ càng giận!
" Ha... Ha?"
Lạc Tuyết Vi đỡ trán, cười lạnh, "Có lầm hay không? Sao lại có chuyện hoang đường như vậy? Nói bản vẽ của em là trộm? Dựa vào cái gì, chỉ vì hắn ta cũng họ Viên? Nói cho anh biết, không phải những người họ Viên trên đời này đều có thể vẽ ra bản thiết kế đó! Là ai? Đem hắn ra đây đối chất với em!"
" Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết, em đừng kích động! Chúng ta đang điều tra... Em cùng gã thiết kế đó tạm thời không gặp mặt mới tốt, anh đã cho trưởng phòng thông báo với cậu ta là tạm thời về nhà nghỉ ngơi, Tiểu Tuyết, anh xem em tạm thời..."
Hàn Thừa Nghị nói còn chưa dứt lời, đã bị Lạc Tuyết Vi nổi giận đùng đùng đánh gãy.
"Em tạm thời thế nào? Muốn em cũng trở về nghỉ ngơi sao? Dựa vào cái gì? Em không có trộm bản thiết kế, mỗi nét bút đều là tự tay vẽ ra, đến cùng là ai vu họa cho em?"
" Tiểu Tuyết! Em đừng như vậy, trên công việc sẽ luôn gặp phải những vấn đề, em không phải con nít, muốn trưởng thành! Vấn đề này không phải đang điều tra sao? Không có ai nói khẳng định là em trộm, chỉ nói là có lẽ... " Lời này của Hàn Thừa Nghị rơi vào tai Lạc Tuyết Vi không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu.
"Anh nói cái gì?"
Ánh mắt lạnh như băng của Lạc Tuyết Vi liếc đến Hàn Thừa Nghị, Hàn Thừa Nghị ảo não nhắm mắt, biết mình nói sai!
" Tiểu Tuyết, anh không phải không tin tưởng em..."
"Anh chính là không tin tưởng tôi! Ngay từ khi bắt đầu, anh vẫn luôn không tin tôi!" Lạc Tuyết Vi đẩy Hàn Thừa Nghị ra, căm tức nhìn anh, "Được, tôi tạm thời cách chức! Sẽ không khiến anh khó xử, Tổng giám đốc!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook