Thực Cốt Ngụy Tình Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy
-
Chương 84: Bị Bắt Cóc
“Nhưng…”
“Em mệt rồi, nghỉ ngơi đi!” Cố Hàn Đình khiến cô ta im lặng.
Nắng sớm chiếu vào phòng, trong phòng bệnh đang có rất nhiều người đứng run bần bật!
“Người đâu?” Anh gầm khẽ.
“Cố thiếu, chúng tôi thật sự không biết, lúc kiểm tra phòng vào nửa đêm vẫn thấy Chu tiểu thư, nhưng sáng nay đã không thấy đâu, camera lại hỏng, chúng tôi đã phái người đi tìm, có thể… có thể là tự cô ấy tự về nhà không?” Một người sống sờ sờ lại đột nhiên không thấy, bọn họ cũng không biết nói gì.
“Trong nhà không có ai!”
“Bắt cóc? Bị bắt cóc rồi.” Không biết ai nói câu này.
“Nhan Mộc Tâm đâu?” Cố Hàn Đình đột nhiên nhớ tới cô, hỏi theo bản năng.
Năm phút sau, có người trả lời: “Không thấy Nhan Mộc Tâm, điện thoại không ai nghe, còn nữa…”
Anh chưa nói xong, điện thoại Vương Siêu Quần đã vang lên, nữa phút sau cúp máy, anh ta nhìn Cố Hàn Đình nói: “Hai cô ấy bị Nhan Bác Hải bắt cóc! Ở nhà cũ Nhan gia!”
Hai người đi luôn.
Trong xe.
“Nhan Bác Hải là bác cô ta.” Cố Hàn Đình nheo mắt, đen mặt.
“Cố thiếu đang nghi ngờ chuyện gì?” Vương Siêu Quần đi theo làm việc cho anh nhiều năm, sao lại không biết suy nghĩ của anh chứ!
“Anh nói xem, có phải Nhan Mộc Tâm trả thù tôi chuyện hôm qua không? Cô ta biết nhược điểm của tôi là Chu Y Nhược, cô ta có khả năng hợp tác với Nhan Bác Hải, sau đó… dù sao thì cũng không phải cô ta chưa làm bao giờ!” Anh thật sự nghi ngờ.
Tuy hôm qua Nhan Mộc Tâm có xin lỗi nhưng ánh mắt và câu nói của cô nói rõ cô rất hận, cô là một con mèo hoang, lúc điên lên thì người thường rất khó hiểu được suy nghĩ của cô!
“Anh cô ấy…”
“Vì ngày hôm qua tôi suýt lấy mạng anh trai cô ta, có lẽ cô ta biết tôi là người không thể trông nhờ được, vì muốn thoát khỏi tôi nên mới thiết kế ra việc hôm nay!” Càng nghĩ càng cảm thấy đúng!
“Nếu Nhan tiểu thư làm vậy thật thì Cố thiếu sẽ làm gì? Tôi thấy anh ép Nhan tiểu thư quá chặt, cô ấy đã cố gắng tránh anh và Chu tiểu thư nhưng anh vẫn giữ không tha, anh trai là mạng của cô ấy, anh ép cô ấy cuống lên, làm ra việc như vậy cũng có thể hiểu được, huống chi, nếu không phải cô ấy làm thì sao?” Vương Siêu Quần phân tích chuyện này.
“Nếu là thật, tôi nhất định lấy mạng bọn họ!” Cô Hàn Đình siết chặt nắm tay, ánh mắt hung ác!
“Cố thiếu, nếu không phải thì anh sẽ làm gì với cô ấy? Tôi thấy anh nên thả cô ấy đi, tôi nói chính là quan hệ của hai người ấy, cô ấy xứng đáng có được hạnh phúc cho riêng mình! Hạnh phúc này có thể là Lục Tử Khiêm hoặc Tư Đồ Cẩn, nhưng chỉ không có quan hệ gì với anh, đây cũng là sự trung thành cơ bản nhất của anh với Chu tiểu thư, không thể để Nhan tiểu thư gánh vác tất cả, cô ấy không làm sai.” Có một số lời nói thật kìm nén đã lâu, nay không thể nhịn được nữa.
Đón lấy vẫn là ánh mắt tàn nhẫn như trước của người đàn ông này: “Đừng có nói chuyện giúp cô ta, nếu vụ bắt cóc này có liên quan tới cô ta thì chính anh cũng gặp họa!”
Hai người đều trầm mặc.
Trong kho hàng.
Nhan Mộc Tâm mơ màng mở mắt, hơi cử động thân thể, lập tức phát hiện bất thường, lúc nhìn thấy Chu Y Nhược nằm trên đất, cô nhíu mày, hai người bị bắt cóc à?
Cô chưa kịp đánh thức cô ta thì Nhan Bác Hải giận đùng đùng đi tới, túm tóc kéo cô lại, véo vai cô: “Đồ vô dụng, Nhan gia bị cô hủy rồi!”
“Bác cả!”
“Em mệt rồi, nghỉ ngơi đi!” Cố Hàn Đình khiến cô ta im lặng.
Nắng sớm chiếu vào phòng, trong phòng bệnh đang có rất nhiều người đứng run bần bật!
“Người đâu?” Anh gầm khẽ.
“Cố thiếu, chúng tôi thật sự không biết, lúc kiểm tra phòng vào nửa đêm vẫn thấy Chu tiểu thư, nhưng sáng nay đã không thấy đâu, camera lại hỏng, chúng tôi đã phái người đi tìm, có thể… có thể là tự cô ấy tự về nhà không?” Một người sống sờ sờ lại đột nhiên không thấy, bọn họ cũng không biết nói gì.
“Trong nhà không có ai!”
“Bắt cóc? Bị bắt cóc rồi.” Không biết ai nói câu này.
“Nhan Mộc Tâm đâu?” Cố Hàn Đình đột nhiên nhớ tới cô, hỏi theo bản năng.
Năm phút sau, có người trả lời: “Không thấy Nhan Mộc Tâm, điện thoại không ai nghe, còn nữa…”
Anh chưa nói xong, điện thoại Vương Siêu Quần đã vang lên, nữa phút sau cúp máy, anh ta nhìn Cố Hàn Đình nói: “Hai cô ấy bị Nhan Bác Hải bắt cóc! Ở nhà cũ Nhan gia!”
Hai người đi luôn.
Trong xe.
“Nhan Bác Hải là bác cô ta.” Cố Hàn Đình nheo mắt, đen mặt.
“Cố thiếu đang nghi ngờ chuyện gì?” Vương Siêu Quần đi theo làm việc cho anh nhiều năm, sao lại không biết suy nghĩ của anh chứ!
“Anh nói xem, có phải Nhan Mộc Tâm trả thù tôi chuyện hôm qua không? Cô ta biết nhược điểm của tôi là Chu Y Nhược, cô ta có khả năng hợp tác với Nhan Bác Hải, sau đó… dù sao thì cũng không phải cô ta chưa làm bao giờ!” Anh thật sự nghi ngờ.
Tuy hôm qua Nhan Mộc Tâm có xin lỗi nhưng ánh mắt và câu nói của cô nói rõ cô rất hận, cô là một con mèo hoang, lúc điên lên thì người thường rất khó hiểu được suy nghĩ của cô!
“Anh cô ấy…”
“Vì ngày hôm qua tôi suýt lấy mạng anh trai cô ta, có lẽ cô ta biết tôi là người không thể trông nhờ được, vì muốn thoát khỏi tôi nên mới thiết kế ra việc hôm nay!” Càng nghĩ càng cảm thấy đúng!
“Nếu Nhan tiểu thư làm vậy thật thì Cố thiếu sẽ làm gì? Tôi thấy anh ép Nhan tiểu thư quá chặt, cô ấy đã cố gắng tránh anh và Chu tiểu thư nhưng anh vẫn giữ không tha, anh trai là mạng của cô ấy, anh ép cô ấy cuống lên, làm ra việc như vậy cũng có thể hiểu được, huống chi, nếu không phải cô ấy làm thì sao?” Vương Siêu Quần phân tích chuyện này.
“Nếu là thật, tôi nhất định lấy mạng bọn họ!” Cô Hàn Đình siết chặt nắm tay, ánh mắt hung ác!
“Cố thiếu, nếu không phải thì anh sẽ làm gì với cô ấy? Tôi thấy anh nên thả cô ấy đi, tôi nói chính là quan hệ của hai người ấy, cô ấy xứng đáng có được hạnh phúc cho riêng mình! Hạnh phúc này có thể là Lục Tử Khiêm hoặc Tư Đồ Cẩn, nhưng chỉ không có quan hệ gì với anh, đây cũng là sự trung thành cơ bản nhất của anh với Chu tiểu thư, không thể để Nhan tiểu thư gánh vác tất cả, cô ấy không làm sai.” Có một số lời nói thật kìm nén đã lâu, nay không thể nhịn được nữa.
Đón lấy vẫn là ánh mắt tàn nhẫn như trước của người đàn ông này: “Đừng có nói chuyện giúp cô ta, nếu vụ bắt cóc này có liên quan tới cô ta thì chính anh cũng gặp họa!”
Hai người đều trầm mặc.
Trong kho hàng.
Nhan Mộc Tâm mơ màng mở mắt, hơi cử động thân thể, lập tức phát hiện bất thường, lúc nhìn thấy Chu Y Nhược nằm trên đất, cô nhíu mày, hai người bị bắt cóc à?
Cô chưa kịp đánh thức cô ta thì Nhan Bác Hải giận đùng đùng đi tới, túm tóc kéo cô lại, véo vai cô: “Đồ vô dụng, Nhan gia bị cô hủy rồi!”
“Bác cả!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook