Thuận Thiên Khống Mệnh
Chương 5: Bắt nhái, bắt ếch bắt nhầm Rồng

Đầu tiên, cho ta xin lỗi về C1, đơn vị đo lường về khối lượng của ta bị sai, ta nhầm 1 cân=1 kilogam nên mọi người cứ hiểu mấy chương đó rằng 1 cân bằng 1 kilogam, từ chương này thì ta đính chính lại đơn vị đo lường trong truyện.

1 lạng=0,1 kg

1 cân=0,5 kg

1 phân=3,33 mm

1 thốn=3,33 cm

1 xích=33,3 cm

1 thước=1 mét

1 trượng=3,33 mét

1 dặm=500 thước

Nguồn Wiki, có sai thì … thôi, đo lường thôi mà, quan trọng chi?._.

Nếu còn thì ta sẽ thông báo sau, thân…
Đang cân nhắc các khả năng các khả năng có thể mình thua hoặc bị lật thuyền trong mương, lúc đó hắn chưa chắc đã buông tha cho mình, bắt làm nô lệ?-Lại nghĩ đến đây, nàng không khỏi run lên, từ hồi nhỏ nàng đã trải qua bị diệt tộc, đứng trơ mắt dưới mưa tanh gió máu, nhìn từng người thân yêu quý của mình bị sát hại dã man, người thì bị nóp đầu chết, người thì bị xé xác, bị tra tấn, lột da,… nam giết nữ bắt hiếp hoặc bán, tiếng khóc than ai oán, những tiếng cười khoái trá, tiếng la hét,… những thứ đó đã ảnh hưởng đến nhân cách của nàng, biến nàng thành 1 người con gái bề ngoài hoạt bát, dễ thương dễ gần, nhưng sâu trong nội tâm là 1 con người máu lạnh, lãnh khốc, luôn luôn tìm mọi cách để được tôi luyện bản thân, mà cách đơn giản nhất là thực chiến giết chóc! Trên đôi mắt sáng ngời ấy, vài giọt lệ bất giác rơi xuống, hòa lẫn với máu nên hắn không thấy,… đùa chứ hắn sợ muốn vãi ra quần, nhìn còn chả dám nhỉn thẳng, làm sao mà thấy được mấy thứ linh tinh ấy, trong đầu hắn đang điên cuồng thôi thúc ý niệm đánh thức Liên dậy tìm cách cứu hắn, nhưng tên đó vẫn là cục bông gòn hình thái cực xoay đều~~~ xoay đều~~~ xoay đều~~~ làm hắn kêu trời không thôi, biết được sự tình cái này phát sinh, hắn đã không ngu ngốc đâm mũi vào mà coi, giờ thì hay rồi, như cá trên thớt, người ta chỉ cần vung dao lên là mình tèo ngay T.T

Sau khi đã cân nhắc thêm, loại bỏ 1 số khả năng, tỷ lệ chiến thắng tên dùng thân giáp lá cà tay không tất sắt này, thật ra nàng đã lầm, hắn… còn giấu 1 con dao kim loại không rõ chất liệu, à mà cũng không thể nói là giấu được a, hắn chẳng qua là sợ quá vất lao chạy ra đầu hàng, còn thanh dao giấu trong quần thì cứ cho là quên đi:)) nhưng chắc cũng đủ dùng, hoặc… hơn cả thế? Hắn lúc này mới lên tiếng:

_Tiền bối, kẻ hèn này đã biết lỗi mình đáng chết, nhà tại hạ còn mẹ già bệnh tật chưa chăm sóc kinh xin tiền bối rộng lượng tha cho cái mạng hèn này của tại hạ được không ạ?-hắn ngây thơ dùng giọng tha thiết cầu xin.

_Không được! Ngươi phải theo Trúc Kim về Kim Phong Kiếm tông, ngươi cũng phải chấp nhận cho ta đánh để chắc chắn rằng ngươi không còn khả năng phản kháng



Ôi đệt, từ khi nào mà số phận ta bị đẩy đưa đưa đẩy qua lại như đồng tiền ngoài chờ trao tay từng người thế này? Mà cái yêu cầu quần què gì mà “chí lí” vcc ra thế, lão tử thà đem 1 tay ngươi đoạn đi cho tàn phế mà chết chứ nhất nhất không về cái kia phong phong kim gì đó.

_Á đù, thằng đần này, ta bảo ngươi không được đi gây chuyện tào lao bí đao rồi, thế nào lại đi gây sự với con nhóc này, giờ thì hay rồi, sắp bị bắt rồi, phản kháng lại, tìm cách chạy trốn, ta không nhìn ra được tu vi của nó. Ể, máu kìa, ê ê thằng đàn, hảo hảo mút ngón taybi5 thương của ngươi đi, nhanh lên-từ trong đầu hắn, 1 giọng nói vang lên, làm hắn mừng quýnh cả lên, cảm tạ trời đất không thôi.

Bỗng nhiên hắn đưa tay lúc nãy bị phi tiêu sượt qua, lên mút lấy mút để, máu qua miệng hắn, trở thành 1 thứ gì đó… phải nói là cực kì đậm đà hương vị, rất ngon???:D??? Vài giọt máu chảy qua cuống họng, máu huyết bắt đầu sôi sục lên, khiến hắn thấy nóng ran cả người, các khớp cơ trở nên khó chịu, mùi máu tanh nồng nặc của con mãng xà giờ đây lại là 1 mùi hương thơm lừng hơn bất cứ thứ gì trên đời này, cùng lúc đó, mắt hắn đỏ ngầu lên, lí trí bị lu mờ dần dần.

Thiếu nữ ban đầu nhìn hắn kì quái, tên này bị sao vậy, sợ quá hóa điên chăng, rồi kinh ngạc khi thấy khí thế hắn ngày 1 gia tăng, làm nàng cảnh giác lùi lại, rút kiếm ra thủ sẵn, vận linh lực sẵn sàng, đồng thời lấy đan dược cho vào miệng, tùy lúc là có thể nhai nuốt.

Sau khí mất hoàn toàn lí trí, cơ thể hắn bắt đầu biến đổi, từ 1 người chỉ vỏn vẹn 70 cân khối lượng, tăng lên gấp đôi 140 cân!(70 kí), cao lên gần 5 tất, 2 cánh tay chỉ có xương của hắn cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, siết chặt lại, thân hình to ra, cơ bụng 6 múi nổi lên, nói chung, thân thể từ 1 thanh niên bị suy dinh dưỡng thành 1 thanh niên đi tập gym mỗi ngày và tập gần chục năm liên tục, thậm chí còn hơn khá xa, quả là không hợp lẽ thường, cặp sừng màu trắng 1 tất dài hơn nửa tất, 2 nhánh phát triển trở nên nhọn hơn, không còn nhìn vô hại nữa, cái này húc 1 cái là lòi ruột chứ chẳng chơi. 2 bàn tay hắn, vảy rồng đen có sắc đỏ mọc ra, bao phủ các ngón tay, sắc bén và nhọn, nhìn hơn kim loại không biết bao nhiêu lần.

Trong đôi mắt hắn, chỉ thấy 1 sự khát máu đến tột cùng, thân thể đúng chuẩn nam thần, khuôn mặt góc cạnh điển trai nhưng xung quanh có 1 tầng khí vụ màu đỏ như máu lượn lờ, trông không khác gì ma đầu từ địa ngục hàng lâm… khiến người như nàng không khỏi tê tái da đầu, lần này, nàng đã chọc nhầm 1 tộc nhân Long tộc thật sự, đã thế tinh thuần huyết thống còn rất cao, lần này trốn ra ngoài lịch lãm lành ít dự nhiều.

_Không sao, đối thủ càng mạnh, Đào Từ Trúc Kim này càng thích!-an ủi mình 1 câu, lập tức nỗi sợ hãi nhanh chóng biến mất, chiến khí dâng lên cao thật cao.

_Ngươi! Tới đi!

Dường như không nghe lời nàng, hắn quay đầu đi về phía xác con rắn, dùng ngón tay như mũi lao 1 nhát xuyên thủng lớp vảy, 2 tay gồng lên, bóp vào thân thể nó, máu phun ra, hắn há miệng có 2 chiếc răng nanh dài gấp đôi răng thường ở hàm trên, uống lấy máu phun ra, uống được 1 chốc, bước đi hắn loạng choạng lùi về phía sau, cơ thể hắn tiếp tục lớn hơn, cao hơn 2 thước, nặng gần 180 cân. Rồi từ sau lưng hắn, da thịt nứt toát ra, 2 chiếc xương đâm ra, rồi…

Phựt!!

NGAOOO-hắn rống lên 1 tiếng

Đôi cánh máu đen nhánh bung ra, máu thịt văng tung tóe, rồi chỗ ấy liền lành lại, đôi cánh từ từ giương ra, sải cánh dài 3 mét, nhìn uy phong lẫm lẫm vô cùng.

Bất ngờ hắn hạ người xuống đập cánh mạnh 1 phát phóng tới, phía sau mơ là trùng điệp tàn ảnh, dưới mặt đất lõm xuống vết chân khoảng theo bản năng mà tung ra 1 quyền căn bản, tốc độ cực kì nhanh, gần bằng với lúc con mãng xà kia thi triển ra những cú táp. Khoảng cách 30 thước chỉ trong 2 giây ngắn ngủi đã lao đến trước mặt nàng, quyền của hắn chỉ còn cách nàng 2 thước, Kim cũng phản ứng rất nhanh, 2 tay giương kiếm lên đón đỡ 1 quyền này, đồng thời cũng tung ra toàn bộ chân khí hộ thể, đem ra tụ lại, đón đỡ.

Keng-thanh âm va đập của kim loại, chính xác hơn là của lớp vảy rồng và huyền thiết.

Tiếng kim loại vang lên, dư lực khiến Trúc Kim bị chấn lùi 4, 5 bước liền, hắn chỉ lùi lại 1 bước, hắn tiếp tục vỗ cánh lao tới, quyền lại tiếp tục tung ra, nàng chỉ còn biết cách giương kiếm lên đón đỡ, lực lượng của hắn phải nói là quá khủng bố, mỗi quyến đánh tới, dù đã vận dụng thân pháp đặc thù âm nhu, lấy cứng đối cứng với hắn chính là đi tìm đường chết, lấy nhu hòa cương đấy chính là đạo bây giờ, tuy vậy, vẫn bị hắn đánh cho 2 tay run bần bật, các khớp xương run lắc dữ dồi, nhiều khi còn tưởng đã trật ra.

Năng lực của Long tộc, có thể hiểu như nội tại tự nhiên đặc thù trong game, nó sẽ được kích hoạt trong những tình huống nguy hiểm đến tính mạng và nội tại này, còn có thể ép nó kích hoạt nhưng ngoại trừ 6 trong 18 vị lão tổ của Long tộc ra, chưa ai có khả năng ép nó chủ động kích hoạt, vậy mà tên này lại là kẻ thứ 7. Liên tục bị bức bách phải lùi lại chục bước, Trúc Kim 2 tay gần như đã bị phế đi, chỉ còn có thể dùng ý chí sắt thép của mình, bắt nó phải giương lên cầm kiếm đỡ lấy từng quyền nặng hàng trăm cân, lại còn tung ra như vũ bão, đây gọi là 1 sức mạnh hoàn toàn áp đảo.

Nhưng, nội tại này, kéo dại dựa theo tu vi, tên này chỉ mới là phàm nhân, tất nhiên chỉ kéo dài được tối đa là 10 phút, nếu thiên phú hắn cao ngất ngưỡng, thì xui lắm là 15 phút, không thể hơn, chỉ cần kéo dài thời gian, hắn nhất định sẽ thua, phần thắng đã được định đoạt về kẻ có thể so độ trâu bò lâu dài, chính là Trúc Kim, vì nàng có khá nhiều đan dược, ít nhất là 8 viên đan, đủ để kéo dài trận đấu đến khi hắn hết sức mạnh. Đời lại không như mơ, tên này, càng đánh càng mạnh, mỗi vài quyền hắn tung ra, các quyền sau mơ hồ còn mạnh hơn chút ít, nếu cứ tiếp tục như vậy, nàng miễn cưỡng có thể kéo dài được tới 10 phút, nếu hắn còn chưa hóa giải sức mạnh, phần thua cự nhiên là thuộc về nàng.

Trúc Kim bỗng nhảy ra sau vài bước, tay trái lúc nào đã có 3 chiếc phi tiêu, nắm chặt, truyền linh lực, rồi mạnh mẽ ném ra. Vút Vút Vút –tiếng xé gió vang lên, 3 chiếc phi tiêu lao đi với vận tốc kinh khủng, hắn không tài nào thấy được, tay còn chưa kịp rút về đón đỡ, chỉ bất đắc dĩ chịu đòn. Phập phập phập.Trên ngực hắn đã bị phi tiêu ghim vào chỉ còn 1 phần cán, dĩ nhiên lực lượng không hề nhỏ, người đồng cấp bình thường với nàng ăn 1 tiêu chay thì không thể tránh khỏi kết cục bị xuyên thủng, Trúc Kim dù đoán được hắn không thể bị thương quá nghiêm trọng dưới 3 mũi tiêu pháp cấp hạ phẩm này, nhưng cũng phải thầm than không thôi, dĩ nhiên, hắn không thể không bị có chút chật vật, phải lùi lại 5, 6 bước, đây lại chính là cơ hội của Trúc Kim, nhanh như thiểm điện, nàng lao lên. Tay phải siết chặt thanh kiếm…

_Lục Kim Hoa Trảm Kiếm-Nhất trảm!!!

Hắn giương tay lên đỡ nhưng vô dụng

Kengg-vuốt hắn đã đỡ được nhát chém…tiếc thay còn nhát thứ 2

Lại thế kiếm ảo diệu đó, kiếm vừa bị đỡ văng ra, quỹ tích thay đổi, chém ngược vào…

Soẹtttt!!!

Hắn vỗ cánh đỡ thân mình lên, 1 cước bằng cả 2 chân, không thương hoa tiếc ngọc gì, đưa lên người nàng, cơ bụng hoạt động hết công suất. Ầm 1 tiếng, tống thẳng vào bụng nàng, tay phải nhanh chóng từ năm ngón với năm vuốt sắt, chuyển hóa thành 3 ngón với vuốt còn cứng hơn, sắc hơn, dài hơn, đấy chính là LONG THỦ TRẢO

Lại Soẹt 1 tiếng, hắn cắt phăng luôn cánh tay trái vốn dĩ đã bị cắt tới hơn nữa, chỉ còn khuỷu tay, máu phun ra tung tóe, nhưng hắn mặc kệ, vì hắn biết, để cánh tay trở lại chỉ là trở ngại của mình, 2 cánh bung ra, vỗ 1 phát thật mạnh, thân người lao nhanh về phía trước. Khi nãy dính 1 cú tống bằng chân của hắn vào bụng, còn là 2 chân, Trúc Kim văng ra hơn 2 chục trượng, hô hấp không thông, tim gần như là ngưng dập, ói ra 1 bãi máu, trong đấy mơ hồ còn có vài mãnh vỡ nội tạng, hiển nhiên đã chịu nội thương trầm trọng, vài bộ phận hoặc là bị chấn thành vài ba bộ phận khác, hoặc là đã bị đổi vị trí, tay vớ ra 1 viên đan dược giống khi nãy trị thương, không nuối tiếc cắn nát, dược lực hòa cùng nước bọt, đi xuống cổ họng, 1 cảm giác khoan khoái, lập tức thấy dể chịu hơn không ít, 5 cái sươn sườn bị gãy cũng bắt đầu liền lại chút ít.

Khoang cách 60 thước, tuy tốc độ của hắn đã bị giảm đi không ít, chỉ còn 3/ so với lúc đầu, nhưng ước chừng 5, 6 giây nữa, sẽ lao đến đây, Trúc Kim tức tốc ngồi dậy, toàn bộ linh lực còn sót lại, lại nhai thêm 1 viên hồi khí, không chừa 1 giọt, dồn vào tay phải đã thả kiếm ra, hình thành 1 khối khí hình cầu to, từ từ bị nén lại dần, lúc chỉ còn phân nữa nắm tay, hắn đã lao tới, dùng hết sức bình sinh.

_LỤC HOA PHONG HÓA-NHẤT HOA CHƯỞNG!!

Trong quả cầu nhỏ, hiện lên 2 bông hoa màu vàng nâu, phong lực nổi lên, tiếng gió gào thét.

Tống vào ngực hắn.

ẦM-tiếng nổ kinh thiên động địa, chấn văng cây cỏ đất đá, cả thân người Trúc Kim cũng văng đi ra xa, kình lực từ vụ nổ làm những cây cỡ trung ở xung quanh bãi đất trật gốc ngã đổ ào ạt.

Hắn văng lên cao, ngực hình thành 1 cái lỗ hình 2 bông hoa chừng 1 thốn, đầy những vết chém xung quanh, da thịt bị phong hóa nát bét, đôi cánh cũng nhìn không ra nữa, tơi tả tàn tạ, nói chung, nơi chịu ảnh hưởng nhiều nhất, dĩ nhiên là ngực, còn toàn bộ cơ thể, từ đầu đến chân, bị phong hóa hoàn toàn, không chừa 1 chỗ nào, cái quần của hắn, cự nhiên là không còn 1 mảnh vải, 1 chưởng vừa rồi, phải nói là không phải dạng vừa, nếu hắn không có cơ thể Long hóa được cường tráng, xác định là chết không thấy xác, thần hồn cũng bị tiêu mất chứ chẳng chơi, bị diệt không còn 1 mống. Tuy nhiên, hắn cũng đã kịp tung ra 1 trảo, cắt luôn cánh tay trái của Trúc Kim, coi như phế được 1 nửa chiến lực. Phải nói, tu tiên giả bị phế 1 tay, còn 1 nửa chiến lực đã là rất phúc đức rồi, vì 1 tay, toàn bộ kinh mạch trong cánh tay đó đều biến mất, tu vi sẽ bị giảm sút kha khá, điều quan trọng là luc gặp hiểm nghèo, ngươi không còn tay nào để thoát thân, chính là dùng răng cắn người khác.

Ở trên không, hắn đang bắt đầu lao xuống, độ cao khoảng 30 trượng, dùng đôi cánh xơ xác, có thể nói là đủ dùng lúc này, rẽ gió, bay thẳng về hướng Trúc Kim đang nằm thoi thóp không rõ sống chết, rồi 1 bóng đen lao ra, là 1 nam nhân, trị thương cho nàng ta, luc 1 đó, nam tử kia có vẻ là rất phẫn nộ, lao lên không, dự định 1 kiếm kết liễu hắn. Và rồi, 1 luồng thông tin như có như không, từ trong não hải, chui vào não bộ hắn, hắn xoay người, cánh rẽ gió, xoay người nằm sấp, gấp 1 khúc, 180° quay người chuẩn bị, lúc xoay được 150°, bàn chân phải của hắn cũng Long hóa, có 3 vuốt, xoay xong, vuốt cũng tung xuống, nam tử kia vừa lên đã thấy nguy hiểm, rút kiếm là pháp khí thượng phẩm ra đón đỡ, nhưng cũng vô dụng, oanh 1 cái, kiếm vỡ làm 3 mảnh, vuốt giữa của hắn vừa vặn cắt đứt 1 mảng thịt trên ngực tên này, lại kéo thêm 1 đường trên bụng, nếu không phải hắn lùi lại, khẳng định là không chỉ mất 1 miếng thịt, lúc đó nam tử cũng cho hắn 1 cước bay ra xa, mình thì chạy lại ôm Trúc Kim, leo lên pháp khi phi hành chạy mất.<code> ________________________Nhất Mục Tử Thiên a.k.a Tử Thiên chột_____</code>

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương