Thuần Khiết Chi Tử
-
Chương 1
Lâu đài cổ kính ấy từ rất lâu đã nằm trong khu rừng này, đêm nay đột nhiên được thắp sáng huy hoàng. Chùm đèn pha lê cùng những ngọn nến lửa sáng bừng được treo trên trần nhà. Với sắc đỏ huyền bí làm chủ đạo, căn phòng ấy đem lại cho người ta một cảm giác kỳ lạ, xa hoa và to lớn, đúng chất của một nơi đang diễn ra yến tiệc. Nơi đây được kết hợp hài hòa giữa các màu sắc, họa tiết, và nội thất cổ kính, đẹp đến tinh tế. Với hàng ngàn cây nến được thắp sáng rực rỡ như ban ngày, đặt tại khắp nơi trong căn phòng, có thể thấy chủ nhân của buổi yến tiệc này hẳn là một người vô cùng hào phóng.
Những vị khách tham gia bữa tiệc này đều không thể chịu nổi tia sáng mặt trời nhưng lại vẫn vô cùng thích thú với cái ánh sáng rực rỡ kể cả khi là về đêm như thế này. Bọn họ trên mình mặc những bộ đồ dạ hội sang trọng, trên tay cầm những ly rượu vang đỏ thẫm hay nhưng ly sâm-panh, vừa cười đùa, trò chuyện, vừa tấm tắc khen món điểm tâm hôm nay rất ngon.
Cả đại sảnh vang lên tiếng cười nói vui vẻ hòa vào nhưng tiếng bàn bạc, sì sầm to nhỏ.
“Có nghe nói chuyện này chưa? Quốc vương Bo Beite sắp chết rồi, con trai lớn của hắn nhất định dễ dàng lên ngôi!” Một người bình thường sẽ chẳng dám nói những điều cấm kỵ như vậy một cách thản nhiên giống như đang nói chuyện về thời tiết như vậy.
“Loại người yếu đuối, mỏng manh như tên đó, dù có tư vị cao, ngồi trên ngai vàng chỉ tay năm ngón thì rồi bản thân vẫn cứ như cũ, qua năm tháng rồi cũng chẳng ai nhớ tới và sẽ biến mất không một vết tích lưu lại. Ta mong rằng cả lũ thợ săn ác thần đê tiện và cả vua của bọn chúng, sẽ rất nhanh biến mất.”
“Thế giới sẽ là của chúng ta!”
“Đương nhiên, thế giới là của chúng ta!” Bỗng có một vị khách từ đằng xa đi tới, tự hào cầm trên tay ly rượu, hướng phía hai người kia mà nói.
Thực sự những vị khách của buổi yến tiệc này không phải người thường. Loài người hoặc kinh sợ hoặc oán hận bọn họ, gọi họ là những con quỷ hút máu. Là quỷ hút máu, bọn họ phải sống cuộc sống tách biệt với những tia nắng mặt trời, sống một cuộc sống dài vô tận. Đó xem như chính là sự trừng phạt lớn nhất đối với bọn họ. Và nếu như lũ thợ săn ác thần chết tiệt ấy không tồn tại, thì có lẽ cuộc sống dài vô tận của bọn họ đã có thể thú vị và yên bình hơn.
Đúng lúc vị khách kia nhẹ nhàng nâng chén rượu đỏ thẫm, đẹp mỹ lệ tựa máu tươi kia lên uống thì từ đằng xa, lại có thêm một người nữa đi tới, thu hút mọi ánh nhìn của bọn họ.
“Ta nhìn không sai chứ?” Kẻ kia kinh ngạc, hô lên.
“Vị này chính là…”
“Là người của gia tộc Fred…”
“Chẳng phải đó là Sissel, người có tiếng tăm lẫy lừng hay sao? Làm thế nào cậu ta lại ở đây kia chứ? ”
Người mới bước tới là một chàng trai có tướng mạo anh tuấn. Cậu khoác trên mình một chiếc áo khác đen tuyền cùng áo sơ mi màu trắng bên trong. Ở cổ tay áo cậu có những đường nét hoa văn trang trí vô cùng tinh tế, làm nổi bật lên nét sang trọng, thanh lịch của người mặc. Chỉ dựa vào hình thức cũng có thể biết cậu chính là con trai thuộc một gia tộc lâu đời, phong thái có phần thận trọng, dè dặt nhưng cao ngạo vô cùng.
Khi Sissel bước vào thì bầu không khí của cả buổi yến tiệc bỗng trở nên im lặng lạ thường, như thể là có quốc vương giá lâm. Sissel đối với những ánh nhìn ngạc nhiên xen lẫn sự ngưỡng mộ ấy thì hoàn toàn phớt lờ. Gương mặt cậu vẫn giữ nét lãnh đạm thường ngày. Đối với quỷ hút máu, tính đặc thù nằm ở gia tộc của chúng. Sissel trên cánh tay có khắc dấu ấn của gia tộc Fred. Quan trọng nhất, Sissel không phả là một quỷ hút máu bình thường mà cậu chính là một hấp huyết quỷ thuần chủng. Bởi rất ít khi xuất hiện, Sissel luôn trở thành một một chủ đề vô cùng bí ẩn mỗi khi được nhắc đến. Lần này, vì cậu đột nhiên đích thân tới buổi yến tiệc, âm nhạc cũng những tiếng cười nói bỗng biến mất, thay vào đó chỉ còn những tiếng nhạc du dương đã ngừng còn vang lại giữa không trung.
Sissel đối với việc trở thành trung tâm của bữa tiếc cũng không mấy để tâm, thong thả tiến tới chỗ chiếc bàn được phủ bởi tấm nhung, bên trên bày đầy sơn hào hải vị. Đúng lúc ấy, một tên bồi bàn ăn mặc vô cùng chỉnh tề, bẽn lẽn bước tới gần chỗ cậu, rụt rè hỏi nếu cậu có cần một chút rượu vang không? Sissel vốn không có tâm trạng để liếc nhìn người kia dù chỉ một lần. Tên bồi bàn ấy nhanh chóng xin lỗi vì đã làm phiền rồi lập tức bỏ đi.
Những vị khách của buổi yến tiệc đều chú ý tới người thanh niên trẻ tuổi kia đang đưa mắt đảo nhìn một vòng căn phòng này, chân mày tức thì nhíu lại. Cũng không có gì lạ khi cậu ta đối bữa tiệc này không được cao hứng cho lắm. Nguyên do chính là chủ nhân của bữa tiệc không lập tức xuất hiện, tiếp đãi khách nhân, có vẻ như là đã quá tự kiêu rồi.
Tuy nhiên, nói qua cũng phải nói lại, do chủ nhân của lâu đài này chính là người vô cùng giàu có vậy nên được biết đến bởi sự kiêu ngạo cũng là lẽ thường.
Sissel tức thì nhăn mặt trước ánh nhìn soi xét của bọn họ nhưng ngay sau đó, quản gia của lâu đài rất kịp thời xuất hiện, nói, ” Thật sự rất vinh hạnh khi cậu tới đây, Sissel thiếu gia. Sự xuất hiện của cậu đã khiến cho buổi yến tiệc này trở nên trọn vẹn hơn. Cậu xem, khi cậu tới đây mọi người lập tức nhìn thấy hào quang tỏa sáng.”
Khi mà tâm trạng cậu có chút không tự nhiên, người quản gia ấy đã có cách khiến cho cậu bình tĩnh lại. Sau khi nghe mấy lời nịnh hót kia của người quản gia, bấy giờ cậu mới lên tiếng: “Ngài Boehner đang ở đâu? Nếu được ta muốn cùng anh ta đàm đạo một chút.”
Thanh âm vang lên vô cùng dễ nghe nhưng lại có phần không hài lòng.
“Chủ nhân đang ở thư phòng chờ cậu. Sissel thiếu gia, mời cậu đi theo tôi.” Vị quản gia này đối với Sissel tỏ ra vô cùng cung kính, dẫn đường.
Sissel đi theo người quản gia kia qua một đại sảnh vô cùng lớn, xung quanh là vô số những cây nến được thắp lên sáng chói, khiến cậu nhìn thấy càng rõ ràng những cổ vật quý giá, đắt tiền của hắn được bày biện ngay tại sảnh chính. Những món đồ gỗ dát vàng rồi cả những bức tượng làm từ đá quý, chỉ nhìn thoáng qua cũng khiến cậu tin vào lời đồn ấy. Hắn chính là Kleh Boehner, một thành viên mới của giới, trong tay có của cải nhiều vô số.
Gia tộc Boehner vốn dĩ trước đây chỉ là một gia tộc hạng trung, gia sản cũng khiêm tốn, thực sự không có mấy điểm nổi bật. Thế nhưng, kể từ ngày người đàn ông kia xuất hiện, tình thế hoàn toàn thay đổi. Gia tộc Boehner từ sau đó đi lên rất nhanh, mạnh. Đến cả những quý tộc lâu đời giống như gia tộc Fred, đối Boehner cũng phải kính nể vài phần.
Các chương của Phong Lộng chia có chút không đồng đều, chương rất ngắn, chương lại rất dài nhưng mà đều nhằm mục đích làm câu chuyện lôi cuốn hơn nên mình xin phép giữ nguyên cách chia chương
Ở
Chúc các bạn đọc vui vẻ!
Thuần Khiết Chi Tử [2]
Thuần Khiết Chi Tử
《純潔之子》
005246bkoav87f8bl8vvqw
Tác giả: Phong Lộng (风弄)
Thể loại: Quỷ hút máu, Âu phong, bá đạo thân sĩ phúc hắc công x nhìn như băng sơn nhưng thực chất đơn thuần trong sáng thụ.
Tình trạng: Raw (hoàn) | Edit (hoàn)
Chuyển ngữ: QT tiểu bảo bối
Biên tập: Dạ Tử Minh
Beta: Thiên Di
LƯU Ý: TÁC PHẨM ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP DỊCH THUẬT do vậy nên mọi người vui lòng KHÔNG MANG TRUYỆN RA KHỎI WORDPRESS NÀY.
Những vị khách tham gia bữa tiệc này đều không thể chịu nổi tia sáng mặt trời nhưng lại vẫn vô cùng thích thú với cái ánh sáng rực rỡ kể cả khi là về đêm như thế này. Bọn họ trên mình mặc những bộ đồ dạ hội sang trọng, trên tay cầm những ly rượu vang đỏ thẫm hay nhưng ly sâm-panh, vừa cười đùa, trò chuyện, vừa tấm tắc khen món điểm tâm hôm nay rất ngon.
Cả đại sảnh vang lên tiếng cười nói vui vẻ hòa vào nhưng tiếng bàn bạc, sì sầm to nhỏ.
“Có nghe nói chuyện này chưa? Quốc vương Bo Beite sắp chết rồi, con trai lớn của hắn nhất định dễ dàng lên ngôi!” Một người bình thường sẽ chẳng dám nói những điều cấm kỵ như vậy một cách thản nhiên giống như đang nói chuyện về thời tiết như vậy.
“Loại người yếu đuối, mỏng manh như tên đó, dù có tư vị cao, ngồi trên ngai vàng chỉ tay năm ngón thì rồi bản thân vẫn cứ như cũ, qua năm tháng rồi cũng chẳng ai nhớ tới và sẽ biến mất không một vết tích lưu lại. Ta mong rằng cả lũ thợ săn ác thần đê tiện và cả vua của bọn chúng, sẽ rất nhanh biến mất.”
“Thế giới sẽ là của chúng ta!”
“Đương nhiên, thế giới là của chúng ta!” Bỗng có một vị khách từ đằng xa đi tới, tự hào cầm trên tay ly rượu, hướng phía hai người kia mà nói.
Thực sự những vị khách của buổi yến tiệc này không phải người thường. Loài người hoặc kinh sợ hoặc oán hận bọn họ, gọi họ là những con quỷ hút máu. Là quỷ hút máu, bọn họ phải sống cuộc sống tách biệt với những tia nắng mặt trời, sống một cuộc sống dài vô tận. Đó xem như chính là sự trừng phạt lớn nhất đối với bọn họ. Và nếu như lũ thợ săn ác thần chết tiệt ấy không tồn tại, thì có lẽ cuộc sống dài vô tận của bọn họ đã có thể thú vị và yên bình hơn.
Đúng lúc vị khách kia nhẹ nhàng nâng chén rượu đỏ thẫm, đẹp mỹ lệ tựa máu tươi kia lên uống thì từ đằng xa, lại có thêm một người nữa đi tới, thu hút mọi ánh nhìn của bọn họ.
“Ta nhìn không sai chứ?” Kẻ kia kinh ngạc, hô lên.
“Vị này chính là…”
“Là người của gia tộc Fred…”
“Chẳng phải đó là Sissel, người có tiếng tăm lẫy lừng hay sao? Làm thế nào cậu ta lại ở đây kia chứ? ”
Người mới bước tới là một chàng trai có tướng mạo anh tuấn. Cậu khoác trên mình một chiếc áo khác đen tuyền cùng áo sơ mi màu trắng bên trong. Ở cổ tay áo cậu có những đường nét hoa văn trang trí vô cùng tinh tế, làm nổi bật lên nét sang trọng, thanh lịch của người mặc. Chỉ dựa vào hình thức cũng có thể biết cậu chính là con trai thuộc một gia tộc lâu đời, phong thái có phần thận trọng, dè dặt nhưng cao ngạo vô cùng.
Khi Sissel bước vào thì bầu không khí của cả buổi yến tiệc bỗng trở nên im lặng lạ thường, như thể là có quốc vương giá lâm. Sissel đối với những ánh nhìn ngạc nhiên xen lẫn sự ngưỡng mộ ấy thì hoàn toàn phớt lờ. Gương mặt cậu vẫn giữ nét lãnh đạm thường ngày. Đối với quỷ hút máu, tính đặc thù nằm ở gia tộc của chúng. Sissel trên cánh tay có khắc dấu ấn của gia tộc Fred. Quan trọng nhất, Sissel không phả là một quỷ hút máu bình thường mà cậu chính là một hấp huyết quỷ thuần chủng. Bởi rất ít khi xuất hiện, Sissel luôn trở thành một một chủ đề vô cùng bí ẩn mỗi khi được nhắc đến. Lần này, vì cậu đột nhiên đích thân tới buổi yến tiệc, âm nhạc cũng những tiếng cười nói bỗng biến mất, thay vào đó chỉ còn những tiếng nhạc du dương đã ngừng còn vang lại giữa không trung.
Sissel đối với việc trở thành trung tâm của bữa tiếc cũng không mấy để tâm, thong thả tiến tới chỗ chiếc bàn được phủ bởi tấm nhung, bên trên bày đầy sơn hào hải vị. Đúng lúc ấy, một tên bồi bàn ăn mặc vô cùng chỉnh tề, bẽn lẽn bước tới gần chỗ cậu, rụt rè hỏi nếu cậu có cần một chút rượu vang không? Sissel vốn không có tâm trạng để liếc nhìn người kia dù chỉ một lần. Tên bồi bàn ấy nhanh chóng xin lỗi vì đã làm phiền rồi lập tức bỏ đi.
Những vị khách của buổi yến tiệc đều chú ý tới người thanh niên trẻ tuổi kia đang đưa mắt đảo nhìn một vòng căn phòng này, chân mày tức thì nhíu lại. Cũng không có gì lạ khi cậu ta đối bữa tiệc này không được cao hứng cho lắm. Nguyên do chính là chủ nhân của bữa tiệc không lập tức xuất hiện, tiếp đãi khách nhân, có vẻ như là đã quá tự kiêu rồi.
Tuy nhiên, nói qua cũng phải nói lại, do chủ nhân của lâu đài này chính là người vô cùng giàu có vậy nên được biết đến bởi sự kiêu ngạo cũng là lẽ thường.
Sissel tức thì nhăn mặt trước ánh nhìn soi xét của bọn họ nhưng ngay sau đó, quản gia của lâu đài rất kịp thời xuất hiện, nói, ” Thật sự rất vinh hạnh khi cậu tới đây, Sissel thiếu gia. Sự xuất hiện của cậu đã khiến cho buổi yến tiệc này trở nên trọn vẹn hơn. Cậu xem, khi cậu tới đây mọi người lập tức nhìn thấy hào quang tỏa sáng.”
Khi mà tâm trạng cậu có chút không tự nhiên, người quản gia ấy đã có cách khiến cho cậu bình tĩnh lại. Sau khi nghe mấy lời nịnh hót kia của người quản gia, bấy giờ cậu mới lên tiếng: “Ngài Boehner đang ở đâu? Nếu được ta muốn cùng anh ta đàm đạo một chút.”
Thanh âm vang lên vô cùng dễ nghe nhưng lại có phần không hài lòng.
“Chủ nhân đang ở thư phòng chờ cậu. Sissel thiếu gia, mời cậu đi theo tôi.” Vị quản gia này đối với Sissel tỏ ra vô cùng cung kính, dẫn đường.
Sissel đi theo người quản gia kia qua một đại sảnh vô cùng lớn, xung quanh là vô số những cây nến được thắp lên sáng chói, khiến cậu nhìn thấy càng rõ ràng những cổ vật quý giá, đắt tiền của hắn được bày biện ngay tại sảnh chính. Những món đồ gỗ dát vàng rồi cả những bức tượng làm từ đá quý, chỉ nhìn thoáng qua cũng khiến cậu tin vào lời đồn ấy. Hắn chính là Kleh Boehner, một thành viên mới của giới, trong tay có của cải nhiều vô số.
Gia tộc Boehner vốn dĩ trước đây chỉ là một gia tộc hạng trung, gia sản cũng khiêm tốn, thực sự không có mấy điểm nổi bật. Thế nhưng, kể từ ngày người đàn ông kia xuất hiện, tình thế hoàn toàn thay đổi. Gia tộc Boehner từ sau đó đi lên rất nhanh, mạnh. Đến cả những quý tộc lâu đời giống như gia tộc Fred, đối Boehner cũng phải kính nể vài phần.
Các chương của Phong Lộng chia có chút không đồng đều, chương rất ngắn, chương lại rất dài nhưng mà đều nhằm mục đích làm câu chuyện lôi cuốn hơn nên mình xin phép giữ nguyên cách chia chương
Ở
Chúc các bạn đọc vui vẻ!
Thuần Khiết Chi Tử [2]
Thuần Khiết Chi Tử
《純潔之子》
005246bkoav87f8bl8vvqw
Tác giả: Phong Lộng (风弄)
Thể loại: Quỷ hút máu, Âu phong, bá đạo thân sĩ phúc hắc công x nhìn như băng sơn nhưng thực chất đơn thuần trong sáng thụ.
Tình trạng: Raw (hoàn) | Edit (hoàn)
Chuyển ngữ: QT tiểu bảo bối
Biên tập: Dạ Tử Minh
Beta: Thiên Di
LƯU Ý: TÁC PHẨM ĐÃ ĐƯỢC TÁC GIẢ CHO PHÉP DỊCH THUẬT do vậy nên mọi người vui lòng KHÔNG MANG TRUYỆN RA KHỎI WORDPRESS NÀY.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook