Thuần Hóa Kêu Thú Tiểu Thê Quá Manh Hủ
-
Quyển 1 - Chương 14: Thất tiên nữ
Đồ ăn trong nhà ăn không thể ăn, bất quá thắng ở nhiều loại lại giá rẻ, An Hinh mua đến tràn đầy, sau đó chụp một bức ảnh, chia sẻ vào group WeChat: “So với chị họ không khéo tay nhiều.”
Trong group có Hạ Thần, Hạ Lệ, ba mẹ bọn họ Chiến Đậu Đậu và Hạ Phi Hàn, còn có anh trai và chị dâu của mình An Nhiên và Đường Sở, được xưng “Group phụ huynh của đại học J”.
An Nhiên trả lời trong giây lát: “Sao có thể so với Đậu Đậu, mỹ thực gia Đậu Đậu.” Xứng ảnh vẻ mặt ghét bỏ.
Hạ Phi Hàn lu dấm lập tức tiếp lên: “Không cần mơ ước cơm của bà xã tôi.” Xứng ảnh vẻ mặt lạnh nhạt.
“Đậu Đậu, cuối tuần anh đi đón em, về Hậu Kiều, trái cây được mùa.” An ông anh vợ xem nhẹ cậu em rể lớn.
“Bà xã tôi mang ba tháng, chỗ nào đều không đi.” Hạ Phi Hàn ném dao, sau đó nói với Đường Sở: “Cảnh sát Đường, quản chồng cô cho tốt đi.”
“Gần nhất đang đi công tác, phải mấy ngày nữa mới trở về, trời hanh vật khô, phiền toái Đậu Đậu bồi bồi ông xã ch nhiều hơn, đại ân không lời nào cảm tạ hết được.” Đường Sở buông tay biểu tình bất đắc dĩ.
An Hinh chỉ châm pháo là có thể xem cả tràng diễn, vui sướng hài lòng mà ngay cả cốt truyện xuất sắc này ăn đồ ăn khó nuốt. Ai da, tình địch ngạnh linh tinh chơi vui nhất, thật muốn trở lại lúc trước nhìn xem ông anh và chị họ, còn có ân ái tình thù giữa hai anh em nhà họ Hạ a.
Trong nhà giữa thân nhân còn có một cái group lớn, bao gồm ba chị em nhà Đậu Đậu, An Nhiên, ba anh em nhà họ Hạ, còn có em út của dượng đồ đệ Mạnh Kha Nhiên, cùng với phối ngẫu và con cái của từng người, được gọi là group toàn gia sung sướng. Ngoài ra, nghe nói còn có một cái group khác, chỉ có sáu người, chính là lúc trước cùng nhau đi học Hạ Phi Hàn, Hạ Trí, Chiến Đậu Đậu, An Nhiên, Hạ Lập Thu, Mạnh Kha Nhiên.
Công năng chủ yếu của cái group này liền thi anh rể Hạ Phi Hàn và ông anh An Nhiên đánh nhau, sau đó lôi kéo bốn người khác để chứng minh. An Hinh may mắn ở thời điểm ông anh uống say giọng nói với Hạ Phi Hàn véo nghe qua, xuất sắc hỏa bạo cô vẫn luôn cảm thấy hai người bọn họ mới là tình yêu đích thực, bởi vì yêu cùng người phụ nữ mà sinh hận lại bởi vì hận mà yêu lẫn nhau, quá nói được thông.
Đáng tiếc hỗn vào không được, mấy người lớn đại khái cảm thấy cãi nhau mất mặt. Nhưng mà không quan trọng, Hinh gia có nhiều trí tuệ, tự mình tìm cớ thấy một cái không phải được rồi, lôi kéo nhân viên mấu chốt, nhìn một cái, giống nhau xem náo nhiệt.
Hai người trong group xoát bình luận trong chốc lát, bỗng nhiên mai danh ẩn tích, phỏng chừng thay đổi nơi chiến đấu. An Hinh đối với đồ ăn còn thừa hơn phân nửa không ăn uống, không có bát quái để nói, ăn không vô làm sao bây giờ.
“An Hinh.” Thanh âm hơi có chút quen tai bỗng nhiên truyền đến, sau đó là một đám nữ sinh ríu rít ngồi vây quanh lại đây, tận dụng mọi thứ liền ngồi xuống ở vị trí xung quanh cô.
An Hinh nghiêng đối diện vốn dĩ ngồi một nam sinh xa lạ, nhìn tư thế này, lập tức dời đi trận địa, cho nhường vị trí cho các cô, một nam sinh khác ở bên cạnh vừa thấy, cũng làm chuyện tốt, đi rồi.
“Cảm tạ a, soái ca.” Nhậm Di Tình tomboy hướng bóng dáng của người ta thổi tiếng huýt sáo, nam sinh người ta sợ tới mức chạy trối chết.
An Hinh cười nhìn các bạn học, nội tâm là một cái viết hoa ngọa tào. Gom đủ bảy chú lùn, không biết có thể hay không triệu hoán hoàng tử không cần đi quản công chúa ăn quả táo bị mắc nghẹn lại cái loại này.
“An Hinh, vừa rồi cậu mắng thật tốt quá, liền túng nam kia, còn dám mắng chúng ta lùn.” Nhậm Di Tình đầu tiên vỗ cái bàn.
Thịnh Bán Hạ mặt thục nữ khuynh quốc khuynh thành, dùng khăn giấy lau khóe miệng, khinh thường: “Bà đây mang giày cao gót liền cao hơn cậu ta.”
“Tớ cảm thấy cậu ta đã thản nhiên thừa nhận sai lầm của mình, là bạn cùng lớp, về sau xem biểu hiện của cậu ta đi.” Tần Nguyệt hơi hơi nhíu mày như đang suy tư.
“Vừa rồi cậu ta giống như khóc vì giận.” Đông Phương Nhược Tuyết giống như thỏ con khẩn trương hề hề.
“Mấy cậu vì cái gì mắng cậu ta thảm như vậy.” Mễ Cảnh Hồ mở to hai con mắt, như cũ mơ mơ màng màng.
“Phỏng chừng về sau bọn họ không dám tùy tiện ở sau lưng nói chúng ta.” Nữ hiệp San San cười nhìn chung quanh một vòng: “Chúng ta là bảy chú lùn đoàn kết.”
Bảy người, a không, phải ngoại trừ chính mình, sau người này tính cách khác biệt, phỏng chừng muốn đoàn kết ở trong đội ngũ chú lùn lấy nữ hiệp San San làm trung tâm. An Hinh không quá thích hỗn đoàn thể, tối kỵ của trạch nữ mà, nhưng mà cũng sẽ không ra vẻ cao ngạo lạnh nhạt, dù sao nước chảy bèo trôi, chính mình thích ứng trong mọi tình cảnh điệu thấp một chút là được, chỉ là: “Bảy chú lùn quá khó nghe đi.”
“Vậy bảy anh em Hồ lô.” Bạn học Mễ Hồ Hồ buột miệng thốt ra.
Có người phụt cười, cũng có người giống với An Hinh yên lặng cúi đầu lùa cơm.
“Phim hoạt hình sản phẩm trong nước yếu lắm, tốt xấu thì bảy viên ngọc rồng đi.” Nhậm Di Tình đề nghị.
“Phát huy mạnh truyền thống văn hóa, thất tiên nữ tương đối thích hợp với chúng ta.” Tần Nguyệt ưu nhã nói.
“Thất tiên nữ khá hay, chúng ta đều xinh đẹp như vậy.” Thịnh Bán Hạ soi gương 360 độ không góc chết kiểm duyệt khuôn mặt xinh đẹp của mình.
Tiểu công chúa Nhược Tuyết vâng vâng dạ dạ, mắt to ngập nước nhìn về phía nữ kỵ sĩ của mình; nữ hiệp San San cười cười, tổng kết lại mà nói: “Vậy thất tiên nữ đi, khá hay.”
Tổ hợp thiếu nữ mới nhất, đoàn thể thần tượng trứ danh “thất tiên nữ” thành lập như vậy.
“Chúng ta muốn tới cái kết nghĩa kim lan hay không?” Nhậm Di Tình hứng thú bừng bừng.
“Noi theo ba người kết nghĩa vườn đào.” Tần Nguyệt nghĩ lịch sử điển cố.
“Muốn đi ra ngoài ăn một bữa no nê chúc mừng một chút hay không?” Mễ Hồ Hồ xem náo nhiệt.
“Có phải muốn lý một chút trình tự lớn nhỏ hay không?” Nữ hiệp San San muốn xác định quyền uy của mình.
Ba cô gái một đài diễn, sáu cô gái tổ hợp sắp hàng đâu. Bên tai lộn xộn, nước miếng của mọi người phun một chậu cơm. An Hinh yên lặng cảm thụ một chút chính mình no bụng bảy phần, quyết đoán từ bỏ mâm đồ ăn. Con gái là một loài sinh vật khó hầu hạ khó lý giải mấy lần hơn so với con trai.
Mắt thấy sự tình càng ngày càng phức tạp, An Hinh cạn lời mà bưng lên bát canh trên bàn, giải quyết dứt khoát: “Đến đây đi, làm canh miễn phí đêm nay, chúng ta về sau chính là thất tiên nữ.”
Nội tâm phun tào: Bỏ nhiều bột ngọt, “tiên” khí mười phần.
------ Lời nói ngoài lề ------
Tốt, khuê mật đủ loại kiểu dáng liền định ra tới như vậy.
Trong group có Hạ Thần, Hạ Lệ, ba mẹ bọn họ Chiến Đậu Đậu và Hạ Phi Hàn, còn có anh trai và chị dâu của mình An Nhiên và Đường Sở, được xưng “Group phụ huynh của đại học J”.
An Nhiên trả lời trong giây lát: “Sao có thể so với Đậu Đậu, mỹ thực gia Đậu Đậu.” Xứng ảnh vẻ mặt ghét bỏ.
Hạ Phi Hàn lu dấm lập tức tiếp lên: “Không cần mơ ước cơm của bà xã tôi.” Xứng ảnh vẻ mặt lạnh nhạt.
“Đậu Đậu, cuối tuần anh đi đón em, về Hậu Kiều, trái cây được mùa.” An ông anh vợ xem nhẹ cậu em rể lớn.
“Bà xã tôi mang ba tháng, chỗ nào đều không đi.” Hạ Phi Hàn ném dao, sau đó nói với Đường Sở: “Cảnh sát Đường, quản chồng cô cho tốt đi.”
“Gần nhất đang đi công tác, phải mấy ngày nữa mới trở về, trời hanh vật khô, phiền toái Đậu Đậu bồi bồi ông xã ch nhiều hơn, đại ân không lời nào cảm tạ hết được.” Đường Sở buông tay biểu tình bất đắc dĩ.
An Hinh chỉ châm pháo là có thể xem cả tràng diễn, vui sướng hài lòng mà ngay cả cốt truyện xuất sắc này ăn đồ ăn khó nuốt. Ai da, tình địch ngạnh linh tinh chơi vui nhất, thật muốn trở lại lúc trước nhìn xem ông anh và chị họ, còn có ân ái tình thù giữa hai anh em nhà họ Hạ a.
Trong nhà giữa thân nhân còn có một cái group lớn, bao gồm ba chị em nhà Đậu Đậu, An Nhiên, ba anh em nhà họ Hạ, còn có em út của dượng đồ đệ Mạnh Kha Nhiên, cùng với phối ngẫu và con cái của từng người, được gọi là group toàn gia sung sướng. Ngoài ra, nghe nói còn có một cái group khác, chỉ có sáu người, chính là lúc trước cùng nhau đi học Hạ Phi Hàn, Hạ Trí, Chiến Đậu Đậu, An Nhiên, Hạ Lập Thu, Mạnh Kha Nhiên.
Công năng chủ yếu của cái group này liền thi anh rể Hạ Phi Hàn và ông anh An Nhiên đánh nhau, sau đó lôi kéo bốn người khác để chứng minh. An Hinh may mắn ở thời điểm ông anh uống say giọng nói với Hạ Phi Hàn véo nghe qua, xuất sắc hỏa bạo cô vẫn luôn cảm thấy hai người bọn họ mới là tình yêu đích thực, bởi vì yêu cùng người phụ nữ mà sinh hận lại bởi vì hận mà yêu lẫn nhau, quá nói được thông.
Đáng tiếc hỗn vào không được, mấy người lớn đại khái cảm thấy cãi nhau mất mặt. Nhưng mà không quan trọng, Hinh gia có nhiều trí tuệ, tự mình tìm cớ thấy một cái không phải được rồi, lôi kéo nhân viên mấu chốt, nhìn một cái, giống nhau xem náo nhiệt.
Hai người trong group xoát bình luận trong chốc lát, bỗng nhiên mai danh ẩn tích, phỏng chừng thay đổi nơi chiến đấu. An Hinh đối với đồ ăn còn thừa hơn phân nửa không ăn uống, không có bát quái để nói, ăn không vô làm sao bây giờ.
“An Hinh.” Thanh âm hơi có chút quen tai bỗng nhiên truyền đến, sau đó là một đám nữ sinh ríu rít ngồi vây quanh lại đây, tận dụng mọi thứ liền ngồi xuống ở vị trí xung quanh cô.
An Hinh nghiêng đối diện vốn dĩ ngồi một nam sinh xa lạ, nhìn tư thế này, lập tức dời đi trận địa, cho nhường vị trí cho các cô, một nam sinh khác ở bên cạnh vừa thấy, cũng làm chuyện tốt, đi rồi.
“Cảm tạ a, soái ca.” Nhậm Di Tình tomboy hướng bóng dáng của người ta thổi tiếng huýt sáo, nam sinh người ta sợ tới mức chạy trối chết.
An Hinh cười nhìn các bạn học, nội tâm là một cái viết hoa ngọa tào. Gom đủ bảy chú lùn, không biết có thể hay không triệu hoán hoàng tử không cần đi quản công chúa ăn quả táo bị mắc nghẹn lại cái loại này.
“An Hinh, vừa rồi cậu mắng thật tốt quá, liền túng nam kia, còn dám mắng chúng ta lùn.” Nhậm Di Tình đầu tiên vỗ cái bàn.
Thịnh Bán Hạ mặt thục nữ khuynh quốc khuynh thành, dùng khăn giấy lau khóe miệng, khinh thường: “Bà đây mang giày cao gót liền cao hơn cậu ta.”
“Tớ cảm thấy cậu ta đã thản nhiên thừa nhận sai lầm của mình, là bạn cùng lớp, về sau xem biểu hiện của cậu ta đi.” Tần Nguyệt hơi hơi nhíu mày như đang suy tư.
“Vừa rồi cậu ta giống như khóc vì giận.” Đông Phương Nhược Tuyết giống như thỏ con khẩn trương hề hề.
“Mấy cậu vì cái gì mắng cậu ta thảm như vậy.” Mễ Cảnh Hồ mở to hai con mắt, như cũ mơ mơ màng màng.
“Phỏng chừng về sau bọn họ không dám tùy tiện ở sau lưng nói chúng ta.” Nữ hiệp San San cười nhìn chung quanh một vòng: “Chúng ta là bảy chú lùn đoàn kết.”
Bảy người, a không, phải ngoại trừ chính mình, sau người này tính cách khác biệt, phỏng chừng muốn đoàn kết ở trong đội ngũ chú lùn lấy nữ hiệp San San làm trung tâm. An Hinh không quá thích hỗn đoàn thể, tối kỵ của trạch nữ mà, nhưng mà cũng sẽ không ra vẻ cao ngạo lạnh nhạt, dù sao nước chảy bèo trôi, chính mình thích ứng trong mọi tình cảnh điệu thấp một chút là được, chỉ là: “Bảy chú lùn quá khó nghe đi.”
“Vậy bảy anh em Hồ lô.” Bạn học Mễ Hồ Hồ buột miệng thốt ra.
Có người phụt cười, cũng có người giống với An Hinh yên lặng cúi đầu lùa cơm.
“Phim hoạt hình sản phẩm trong nước yếu lắm, tốt xấu thì bảy viên ngọc rồng đi.” Nhậm Di Tình đề nghị.
“Phát huy mạnh truyền thống văn hóa, thất tiên nữ tương đối thích hợp với chúng ta.” Tần Nguyệt ưu nhã nói.
“Thất tiên nữ khá hay, chúng ta đều xinh đẹp như vậy.” Thịnh Bán Hạ soi gương 360 độ không góc chết kiểm duyệt khuôn mặt xinh đẹp của mình.
Tiểu công chúa Nhược Tuyết vâng vâng dạ dạ, mắt to ngập nước nhìn về phía nữ kỵ sĩ của mình; nữ hiệp San San cười cười, tổng kết lại mà nói: “Vậy thất tiên nữ đi, khá hay.”
Tổ hợp thiếu nữ mới nhất, đoàn thể thần tượng trứ danh “thất tiên nữ” thành lập như vậy.
“Chúng ta muốn tới cái kết nghĩa kim lan hay không?” Nhậm Di Tình hứng thú bừng bừng.
“Noi theo ba người kết nghĩa vườn đào.” Tần Nguyệt nghĩ lịch sử điển cố.
“Muốn đi ra ngoài ăn một bữa no nê chúc mừng một chút hay không?” Mễ Hồ Hồ xem náo nhiệt.
“Có phải muốn lý một chút trình tự lớn nhỏ hay không?” Nữ hiệp San San muốn xác định quyền uy của mình.
Ba cô gái một đài diễn, sáu cô gái tổ hợp sắp hàng đâu. Bên tai lộn xộn, nước miếng của mọi người phun một chậu cơm. An Hinh yên lặng cảm thụ một chút chính mình no bụng bảy phần, quyết đoán từ bỏ mâm đồ ăn. Con gái là một loài sinh vật khó hầu hạ khó lý giải mấy lần hơn so với con trai.
Mắt thấy sự tình càng ngày càng phức tạp, An Hinh cạn lời mà bưng lên bát canh trên bàn, giải quyết dứt khoát: “Đến đây đi, làm canh miễn phí đêm nay, chúng ta về sau chính là thất tiên nữ.”
Nội tâm phun tào: Bỏ nhiều bột ngọt, “tiên” khí mười phần.
------ Lời nói ngoài lề ------
Tốt, khuê mật đủ loại kiểu dáng liền định ra tới như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook