Chăm chú giúp Trần Bỉnh Nghĩa lau người, Trâu Bách ngồi ở bên giường một bên nhìn một bên cân nhăc.

Trâu Bách: nhỏ cà chua nhỏ cà chua, chỉ là rửa quả cà chua mà thôi…

Chờ chút, cà chua tắm rửa xong thật…

Từ mặt đến ngực, Trần Bỉnh Nghĩa đang ngủ vẫn đều đẹp như vậy.

Khăn vừa mới chạm đến eo, thân thể lập tức co rụt lại, một chân đạp lên lồng ngực Trâu Bách, trong miệng còn nói

“Đừng… Đừng sờ eo.”

Sau đó chân thuận thế hướng lên, từ lồng ngực đi lên, bàn chân đặt lên vai Trâu Bách.

Ầm!

Nhất thời, Trâu Bách cảm thấy đại não như bị thủy triểu bão tố ập đến, tay run lên, ném khăn mặt. Từ góc độ của hắn, vừa vặn có thể đi theo bàn chân kia, nhìn cái mông như ẩn như hiện..nở hoa..

Thật sự kích thích!

Bị màu sắc béo mập nộn nộn kích thích, Trâu Bách đầu óc nóng lên, đem chân Trần Bỉnh Nghĩa bắt xuống bên hông, cúi người hướng về hắn mà đè tới.

Nước bốc hơi lên sau mang theo nhiệt độ, Trần Bỉnh Nghĩa cảm thấy trên người hơi lạnh, tay còn tìm không thấy chăn, đột nhiên có một vật thể ấm áp tới gần, hắn lập tức dang tay ra, ôm lấy, cảm thấy độ ấm áp của da thịt, Trần Bỉnh Nghĩa liêng đem đầu thoải mái là tổ trong đấy, mặt dán vào chà xát.

Trâu Bách nằm ở trên giường ngẩn người, đầu óc bị đình trệ, nhìn cái người đang làm tổ trong người mình, lại thấy cực kỳ bất đắc dĩ!!

Lấy quan hệ 2 người hiện giờ, tuyệt đối không thể lẩm chuyện gì, Trâu Bách rất thức thời mà kéo chăn đắp cho cả 2 người. cuối cùng, Trâu Bách nhẹ nhàng đặt một cái hôn trên trán hắn, ôm hắn đi ngủ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương