Thu Phục Người Chồng Tình Một Đêm
-
Chương 3-1
**
Thật ra thời tiết không phải rất nóng, nhiệt độ chừng 27 độ.
Lôi Thiệu Đình có cơ thể to lớn, luôn luôn sợ nóng, đã cởi áo khoác tây trang, tháo cà vạt ra, nhét vào trong xe.
Từ trên xe thể thao xuống anh cởi hai nút áo sơ mi trên cùng ra, tay áo xắn lên đến cùi chỏ, lộ ra cánh tay ngăm đen bền chắc.
Kẹp mấy hồ sơ ở dưới nách, tay trái anh cầm điện thoại di động màu đen kiểu mới nhất, đôi mày rậm chau lại, bước đi qua bãi đậu xe nóng bức, vào trong thang máy.
Không lâu sau, anh đến được phòng làm việc.
Cửa thang máy vừa mở ra, anh không chờ đợi đã bước ra ngoài, một luồng khí mát mẻ xông vào mặt, khiến khí nóng cả người anh tiêu tán không ít.
"Hừ ~~ loại thời tiết quỷ này thật khó chịu!" Miệng lẩm bẩm, anh đã quen với nhiệt độ thấp ở Đài Loan rồi.
Tay trái cầm lấy điện thoại di động, nâng cổ áo sơ mi lên liên tục rung, làm cho khí lạnh có thể đi vào trong quần áo, khiến da thịt đang nóng của anh cũng lạnh đi một chút.
Thân thể cao lớn đi qua nơi nhân viên đang vùi đầu khổ cực làm việc, đi theo hành lang thẳng tắp, đi đến phòng làm việc riêng ở tận cùng bên trong.
Khi anh đưa tay muốn đẩy cánh cửa trước phòng làm việc của mình ra, phía sau đột nhiên phát ra tiếng nói ——
"Lôi Tổng, tối hôm nay muốn đi hộp đêm một chút hay không? Bận rộn một tuần lễ rồi, tối nay bọn đàn ông chúng ta cùng buông lỏng một chút thôi."
Anh nhăn lông mày quay đầu nhìn về phía đằng sau, nhìn tên Mạch Trạch Luân ở phòng bên cạnh đang nhô đầu ra."Tôi không rãnh, tối nay phải tăng ca."
"À? Không thể nào! Lôi Tổng, anh đã liên tục làm thêm giờ vào buổi tối thứ sáu ở đây bốn tuần lễ rồi, cũng từ chối an hem chúng ta bốn lần rồi đó, cái này quá không bình thường!" Mạch Trạch Luân oa oa khiển trách, hoàn toàn đối lập với hình tượng lịch sự của anh ta."Lôi tổng, anh đừng nói với chúng tôi là anh đã hoàn lương đó! Kẻ phong lưu Lôi tổng nếu thật sự hoàn lương sẽ làm bao nhiêu phụ nữ phóng đãng tan nát cõi lòng đó!"
Thật ra thời tiết không phải rất nóng, nhiệt độ chừng 27 độ.
Lôi Thiệu Đình có cơ thể to lớn, luôn luôn sợ nóng, đã cởi áo khoác tây trang, tháo cà vạt ra, nhét vào trong xe.
Từ trên xe thể thao xuống anh cởi hai nút áo sơ mi trên cùng ra, tay áo xắn lên đến cùi chỏ, lộ ra cánh tay ngăm đen bền chắc.
Kẹp mấy hồ sơ ở dưới nách, tay trái anh cầm điện thoại di động màu đen kiểu mới nhất, đôi mày rậm chau lại, bước đi qua bãi đậu xe nóng bức, vào trong thang máy.
Không lâu sau, anh đến được phòng làm việc.
Cửa thang máy vừa mở ra, anh không chờ đợi đã bước ra ngoài, một luồng khí mát mẻ xông vào mặt, khiến khí nóng cả người anh tiêu tán không ít.
"Hừ ~~ loại thời tiết quỷ này thật khó chịu!" Miệng lẩm bẩm, anh đã quen với nhiệt độ thấp ở Đài Loan rồi.
Tay trái cầm lấy điện thoại di động, nâng cổ áo sơ mi lên liên tục rung, làm cho khí lạnh có thể đi vào trong quần áo, khiến da thịt đang nóng của anh cũng lạnh đi một chút.
Thân thể cao lớn đi qua nơi nhân viên đang vùi đầu khổ cực làm việc, đi theo hành lang thẳng tắp, đi đến phòng làm việc riêng ở tận cùng bên trong.
Khi anh đưa tay muốn đẩy cánh cửa trước phòng làm việc của mình ra, phía sau đột nhiên phát ra tiếng nói ——
"Lôi Tổng, tối hôm nay muốn đi hộp đêm một chút hay không? Bận rộn một tuần lễ rồi, tối nay bọn đàn ông chúng ta cùng buông lỏng một chút thôi."
Anh nhăn lông mày quay đầu nhìn về phía đằng sau, nhìn tên Mạch Trạch Luân ở phòng bên cạnh đang nhô đầu ra."Tôi không rãnh, tối nay phải tăng ca."
"À? Không thể nào! Lôi Tổng, anh đã liên tục làm thêm giờ vào buổi tối thứ sáu ở đây bốn tuần lễ rồi, cũng từ chối an hem chúng ta bốn lần rồi đó, cái này quá không bình thường!" Mạch Trạch Luân oa oa khiển trách, hoàn toàn đối lập với hình tượng lịch sự của anh ta."Lôi tổng, anh đừng nói với chúng tôi là anh đã hoàn lương đó! Kẻ phong lưu Lôi tổng nếu thật sự hoàn lương sẽ làm bao nhiêu phụ nữ phóng đãng tan nát cõi lòng đó!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook