Thứ Nữ Xinh Đẹp
-
Chương 4: Lựa chọn
Edit: Lăng Ngạo Tuyết
images
Lục Cẩn Nương cũng không nói là không muốn hay nguyện ý mà đột nhiên đứng dậy tiến lên rồi quỳ trên mặt đất.
Tần phu nhân kinh ngạc, " Cẩn Nương, con làm cái gì vậy? Nếu không muốn thì cứ nói thẳng ra, nơi lão gia đã có ta giải thích cho người hiểu mà, mau đứng lên !"
" Đại nương, Mấy ngày trước đi thỉnh an phụ thân, đột nhiên phát giác trên đầu người có thêm không ít tóc bạc. Hôm nay lại thấy Đại nương vẻ mặt tiều tụy. Cẩn Nương biết trong phủ nhất định có đại sự gì rồi. Nếu không Đại nương cũng sẽ không cùng Cẩn Nương nói như vậy. Xin người hãy cho con biết trong phủ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao nhất định phải đưa nữ nhi vào vương phủ? Thật sự không có biện pháp sao?". Lục Cẩn Nương nhìn chằm chằm vào Tần phu nhân, kiếp trước nàng không muốn làm rõ ràng nhưng kiếp này nàng nhất định phải minh bạch.
Tần phu nhân ngạc nhiên, " Cẩn Nương, con đây là...Thôi, khó xử cho con rồi. Con đã hỏi mà chuyện này cũng liên quan đến tương lai của con, ta cũng không giấu được. Mấy năm trước, phụ thân con từng theo Thượng Quan đô đốc xây đê trên sông Hoàng Hà. Năm nay lũ mùa xuân tới dị thường mãnh liệt, đoạn đê đó đã bị vỡ ra, làm ngập hai huyện. Hiện giờ hoàng thượng vô cùng tức giận, muốn truy cứu để bình ổn lòng dân, lão gia liền chịu oan thay người khác. Đã có hai người liên can đến chuyện này bị nhốt vào đại lao Hình bộ, nếu nhà chúng ta còn không nghĩ ra biện pháp, chỉ sợ Lục gia sẽ bị tịch biên tài sản rồi lưu đày, sinh mệnh lão gia chỉ sợ cũng......"
Lục Cẩn Nương sắc mặt trắng bệch, nghĩ tới rất nhiều khả năng cũng không ngờ tới chuyện này. "Đại nương cùng phụ thân khẳng định Ngũ vương gia có thể giúp được Lục gia của chúng ta?"
"Việc này lão gia khẳng định như thế, ông ấy cùng với quản gia của vương phủ có chút quen biết. Vị quản gia kia đứng ra nói, chỉ cần đưa con vào phủ, bất luận như thế nào Ngũ vương gia cũng sẽ ra mặt bảo vệ lão gia thoát khỏi phiền phức này." Tần phu nhân không chút giấu diếm Lục Cẩn Nương, lại làm Cẩn Nương mâu thuẫn hơn nhiều.
Cẩn Nương cúi đầu: "Đại nương, nữ nhi còn muốn hỏi một câu, ngoại trừ phải đưa nữ nhi tiến vào vương phủ, chẳng lẽ không còn con đường khác sao?"
Tần phu nhân vừa thất vọng lại vừa cảm thấy nhẹ nhõm, quả nhiên Lục Cẩn Nương không muốn vào vương phủ làm thiếp, "Nếu như vào vương phủ không được, chỉ sợ cũng chỉ có thể dựa vào Hàn đại nhân. Con cũng biết vị trạng nguyên Hàn đại nhân kia...... Lão gia nói người này tính tình..... tính tình......"
Tần phu nhân do dự có nên nói trắng ra hay không, cũng không nghĩ đến Lục Cẩn Nương nói thẳng, " Hàn đại nhân này tính tình độc ác."
"Đúng rồi, Cẩn Nương, làm sao con biết được?" Tần phu nhân cực kỳ kinh ngạc, từ nhỏ Lục Cẩn Nương ít khi ra phủ, sau này chẳng qua là đến tuổi cập kê mới hay xuất môn nhưng cũng chỉ qua lại cùng với nhóm tiểu thư khuê các. Như thế nào lại biết được những chuyện của nam nhân, mặc dù có người nói đến, tám chín phần cũng sẽ nói Hàn đại nhân danh tiếng không tồi.
Trong thâm tâm Lục Cẩn Nương cười lạnh một tiếng, nàng như thế nào không rõ ràng?! Có thể nói hiện giờ trên đời này, chỉ có nàng rõ ràng tính tình Hàn Thịnh nhất. Ngay cả cốt nhục thân sinh của mình cũng không muốn, làm sao có thể quan tâm tính mạng người khác. Lục Cẩn Nương nàng, bảy năm trời làm thê tử Hàn Thịnh, trước sau đạt được chỉ là ánh mắt cùng ngôn ngữ lạnh như băng, thậm chí có đôi khi là ghét bỏ. Ghét bỏ nàng vừa ngốc vừa khờ dại, ghét bỏ gia thế Lục gia không tốt, ghét bỏ nàng vào cửa Hàn gia là vì buộc Hàn Thịnh ra mặt cho Lục Trường Trung. Tóm lại nhất cử nhất động của nàng đều bị người ta ghét bỏ.
Có một khoảng thời gian, Lục Cẩn Nương thật sự cho rằng do mình lớn lên khiến người khác ghét bỏ, nên Hàn Thịnh mới chướng mắt nàng. Nàng muốn thay đổi, nàng liều mạng thay đổi nhưng có được cũng là châm chọc mà thôi. Hàn phu nhân như nàng, kỳ thật ngay cả nha đầu bên người Hàn lão phu nhân, còn có thể diện hơn so với nàng.
Nghĩ lại trước kia mà đau đớn, Lục Cẩn Nương gắt gao nắm chặt hai tay, không cần nghĩ đến. Người nam nhân tên Hàn Thịnh này, hiện tại cũng sẽ không cùng hắn có quan hệ gì nữa.
"Đại nương, ngoài Ngũ vương gia và Hàn gia, chúng ta thật sự không có cách nào khác sao?" Lục Cẩn Nương lại hỏi. Nếu có biện pháp, có thể kiếp này nàng tha hồ suy nghĩ đến việc làm thê tử của tú tài hay một thương hộ nào đó. Như vậy, thật tình nàng phải cảm tạ ông trời, cảm tạ Bồ tát phù hộ.
Tần phu nhân lo lắng lắc đầu, " Nếu có cách khác, ta cũng sẽ không mở miệng hỏi con. Cẩn Nương, tuy con không phải do ta sinh ra nhưng ta vẫn luôn hi vọng con có thể trải qua một cuộc sống tốt. Việc này ta và lão gia thương lượng đã lâu, lúc này không thể không mở lời được. Con nguyện ý cũng tốt mà không muốn cũng chẳng sao, ta sẽ nói lão gia một tiếng. Nói chung, không thể ép buộc con được. Đây không phải là giúp đỡ cho lão gia, mà là hại cả nhà chúng ta và hại luôn chính con."
Tần phu nhân nói đúng, dựa vào tính tình Cẩn Nương trong quá khứ, nếu bị cưỡng bức, nàng sẽ đập đầu mà chết, như thế nhất định sẽ đắc tội Ngũ vương gia, liên lụy đến cả nhà. Nhưng mà hiện giờ nàng không còn như trước nữa, nàng biết cân nhắc, hiểu được chọn lựa như thế nào, không còn là cô nương ngốc nghếch kia.
Tần phu nhân thấy Cẩn Nương chậm chạp không mở miệng, biết trong lòng Lục Cẩn Nương không muốn. Vì thế đối với nàng nói: " Thôi, không đến vương phủ cũng tốt, để tránh bị người ta giễu cợt. Tuy rằng lão gia nói nhân phẩm Hàn đại nhân không tốt nhưng dù sao cũng là Trạng Nguyên, nếu thành toàn việc hôn nhân này, con cũng là chính thê còn là chủ quản đương gia. Chỉ là Hàn gia hơi phức tạp, trưởng tử của Hàn đại nhân so với con lớn hơn vài tuổi. Hiện tại con làm mẹ kế, cũng khó xử thật. Xem ra, làm vợ kế Hàn đại nhân đích thực nở mày nở mặt nhưng bên trong vẫn khổ như thường."
" Đại nương, con nguyện ý" Lục Cẩn Nương đột nhiên lên tiếng. Nếu lại làm vợ kế Hàn Thịnh, không bằng cho nàng chết đi, thời gian qua sống lại như vậy cũng đủ rồi. Hơn nữa trong đầu nàng vẫn hoài nghi: Lục gia suy tàn, phụ thân, đại ca cùng tam ca bị chém, cả nhà phải đi lưu đày, chỉ sợ có liên quan đến Hàn Thịnh.
" Tốt, ta đây sẽ đi nói với lão gia, có rất nhiều người cũng đang nhìn chằm chằm Hàn gia, chúng ta cần phải nhanh hành động mới được." Tần phu nhân tự nói với bản thân mình
Lục Cẩn Nương ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Tần phu nhân, " Đại nương, con nói là nguyện ý vào vương phủ, bằng lòng hầu hạ Ngũ vương gia."
"Con nói cái gì?" Tần phu nhân kinh hãi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, " Cẩn Nương, con....con nguyện ý vào vương phủ? Con không phải nói đùa chứ?"
"Không, con nói là sự thật." Lục Cẩn Nương vô cùng kiên định nói, lựa chọn một con đường mới, thật sự cần dũng khí. Hi vọng dũng khí mang đến cho nàng kiếp này hoàn toàn khác trước, vận mệnh Hàn gia cũng sẽ thay đổi.
"Con thật sự muốn vào vương phủ?...chẳng lẽ hồ đồ rồi sao?" Không làm chính thê, lại làm thiếp cho người ta, đây là Lục Cẩn Nương sao? Hay là đầu óc mình không rõ ràng lắm? Lục Cẩn Nương làm sao có thể đáp ứng làm thiếp? Hơn nữa ở vương phủ có rất nhiều nữ nhân, không phải kim chi ngọc diệp cũng là hoàng thân quốc thích. Nàng điên rồi à?
"Cẩn Nương, con phải biết, quyết định này không đổi ý được. Tương lai về sau của con chỉ có thể dựa vào chính con, ta cùng lão gia ngay cả có tâm cũng vẫn không làm gì được. Thậm chí một năm cũng không thể gặp mặt người nhà. Cẩn Nương, con đường này rất là khó đi, con thật sự hiểu rõ rồi chứ?" Tần phu nhân hỏi. Nàng vì Cẩn Nương lựa chọn mà cao hứng, lại cảm thấy thực thất vọng cùng lo lắng. Trong đầu cũng có chút ít như trút được gánh nặng. Chẳng qua xuất phát là người từng trải vẫn muốn khuyên lần nữa.
Lục Cẩn Nương ánh mắt kiên định, "Đại nương, con biết người tốt với con nhưng mà chúng ta chưa hẳn tương xứng với Hàn đại nhân. Hàn gia có gia nghiệp to lớn, bất quá nữ nhi chỉ là thứ nữ nhỏ bé, Lục gia chúng ta nhìn như vậy, kỳ thật ở trong mắt người khác, bất quá chỉ là nhà giàu mới nổi thôi. Hàn gia đích thực là đại gia tộc, làm sao có thể xem trọng con. Nữ nhi tự mình hiểu lấy, chỉ sợ vào cửa Hàn gia cũng là vô dụng, ngay cả sống yên ổn cũng không được. Nhưng thật ra vào vương phủ, nói không chừng vận khí nữ nhi tốt, cũng có thể có một phần tiền đồ trở về."
"Nha đầu ngốc, tại sao con có thể nghĩ như vậy? Hàn gia tuy rằng....... Làm sao có thể ngay cả nơi sống yên ổn đều không có."
Lục Cẩn Nương âm thầm trào phúng cười, "Đại nương, người cảm thấy lấy xuất thân nữ nhi thật sự xứng đôi với Hàn đại nhân sao? "
"Này?" Tần phu nhân do dự đứng lên.
" Nếu Lục gia vận khí tốt, thực cùng Hàn gia kết thân, sợ là phải đưa không ít đồ tốt. Lục gia chúng ta gia thế bình thường, lại muốn Hàn đại nhân vì phụ thân ra mặt. Như vậy trên dưới Hàn gia sẽ xem nữ nhi như thế nào? Chỉ sợ nữ nhi vừa vào cửa, đã bị người ta nhét vào một góc. Hơn nữa bởi vì nguyên do này, Hàn gia cũng sẽ không đem quan hệ thông gia ra mà đối đãi với Lục gia. So với tự rước lấy nhục, không bằng nữ nhi vào vương phủ còn có tương lai hơn."
Tần phu nhân thở dài, muốn nói cái gì cũng nói không được. Lục Cẩn Nương nhớ đến trước đây, nàng chưa hề nghĩ tới, lấy xuất thân của nàng làm sao có thể đánh bại nhiều danh môn khuê tú như vậy, trở thành vợ kế Hàn Thịnh? Chỉ sợ Lục Trường Trung dùng không ít thủ đoạn, bức bách Hàn Thịnh. Có lẽ vì vậy mà Hàn Thịnh sau này bắt đầu ghi hận Lục gia, có cơ hội sẽ đem Lục gia nhổ tận gốc. Mà nàng bất quá chỉ là quân cờ nhỏ bé trong ván cờ này thôi.
" Thôi, con nói cũng có đạo lý vài phần. Ta hiểu được nhưng con phải nhớ kỹ, chờ ta cùng lão gia bàn bạc mới được. Con thật không hối hận? "
Lục Cẩn Nương kiên quyết lắc đầu, "Nữ nhi không hối hận."
"Được rồi, con đi xuống trước đi, để ta yên tĩnh một chút."
Lục Cẩn Nương đứng lên, thời điểm đi tới cửa, quay đầu hướng Tần phu nhân nói: " Đa tạ Đại nương đã cho con được lựa chọn. Ân tình của người con sẽ ghi tạc trong lòng."
Tần phu nhân ngạc nhiên, chờ nàng phục hồi tinh thần lại, muốn nói hai câu thì Cẩn Nương đã không thấy bóng dáng.
images
Lục Cẩn Nương cũng không nói là không muốn hay nguyện ý mà đột nhiên đứng dậy tiến lên rồi quỳ trên mặt đất.
Tần phu nhân kinh ngạc, " Cẩn Nương, con làm cái gì vậy? Nếu không muốn thì cứ nói thẳng ra, nơi lão gia đã có ta giải thích cho người hiểu mà, mau đứng lên !"
" Đại nương, Mấy ngày trước đi thỉnh an phụ thân, đột nhiên phát giác trên đầu người có thêm không ít tóc bạc. Hôm nay lại thấy Đại nương vẻ mặt tiều tụy. Cẩn Nương biết trong phủ nhất định có đại sự gì rồi. Nếu không Đại nương cũng sẽ không cùng Cẩn Nương nói như vậy. Xin người hãy cho con biết trong phủ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao nhất định phải đưa nữ nhi vào vương phủ? Thật sự không có biện pháp sao?". Lục Cẩn Nương nhìn chằm chằm vào Tần phu nhân, kiếp trước nàng không muốn làm rõ ràng nhưng kiếp này nàng nhất định phải minh bạch.
Tần phu nhân ngạc nhiên, " Cẩn Nương, con đây là...Thôi, khó xử cho con rồi. Con đã hỏi mà chuyện này cũng liên quan đến tương lai của con, ta cũng không giấu được. Mấy năm trước, phụ thân con từng theo Thượng Quan đô đốc xây đê trên sông Hoàng Hà. Năm nay lũ mùa xuân tới dị thường mãnh liệt, đoạn đê đó đã bị vỡ ra, làm ngập hai huyện. Hiện giờ hoàng thượng vô cùng tức giận, muốn truy cứu để bình ổn lòng dân, lão gia liền chịu oan thay người khác. Đã có hai người liên can đến chuyện này bị nhốt vào đại lao Hình bộ, nếu nhà chúng ta còn không nghĩ ra biện pháp, chỉ sợ Lục gia sẽ bị tịch biên tài sản rồi lưu đày, sinh mệnh lão gia chỉ sợ cũng......"
Lục Cẩn Nương sắc mặt trắng bệch, nghĩ tới rất nhiều khả năng cũng không ngờ tới chuyện này. "Đại nương cùng phụ thân khẳng định Ngũ vương gia có thể giúp được Lục gia của chúng ta?"
"Việc này lão gia khẳng định như thế, ông ấy cùng với quản gia của vương phủ có chút quen biết. Vị quản gia kia đứng ra nói, chỉ cần đưa con vào phủ, bất luận như thế nào Ngũ vương gia cũng sẽ ra mặt bảo vệ lão gia thoát khỏi phiền phức này." Tần phu nhân không chút giấu diếm Lục Cẩn Nương, lại làm Cẩn Nương mâu thuẫn hơn nhiều.
Cẩn Nương cúi đầu: "Đại nương, nữ nhi còn muốn hỏi một câu, ngoại trừ phải đưa nữ nhi tiến vào vương phủ, chẳng lẽ không còn con đường khác sao?"
Tần phu nhân vừa thất vọng lại vừa cảm thấy nhẹ nhõm, quả nhiên Lục Cẩn Nương không muốn vào vương phủ làm thiếp, "Nếu như vào vương phủ không được, chỉ sợ cũng chỉ có thể dựa vào Hàn đại nhân. Con cũng biết vị trạng nguyên Hàn đại nhân kia...... Lão gia nói người này tính tình..... tính tình......"
Tần phu nhân do dự có nên nói trắng ra hay không, cũng không nghĩ đến Lục Cẩn Nương nói thẳng, " Hàn đại nhân này tính tình độc ác."
"Đúng rồi, Cẩn Nương, làm sao con biết được?" Tần phu nhân cực kỳ kinh ngạc, từ nhỏ Lục Cẩn Nương ít khi ra phủ, sau này chẳng qua là đến tuổi cập kê mới hay xuất môn nhưng cũng chỉ qua lại cùng với nhóm tiểu thư khuê các. Như thế nào lại biết được những chuyện của nam nhân, mặc dù có người nói đến, tám chín phần cũng sẽ nói Hàn đại nhân danh tiếng không tồi.
Trong thâm tâm Lục Cẩn Nương cười lạnh một tiếng, nàng như thế nào không rõ ràng?! Có thể nói hiện giờ trên đời này, chỉ có nàng rõ ràng tính tình Hàn Thịnh nhất. Ngay cả cốt nhục thân sinh của mình cũng không muốn, làm sao có thể quan tâm tính mạng người khác. Lục Cẩn Nương nàng, bảy năm trời làm thê tử Hàn Thịnh, trước sau đạt được chỉ là ánh mắt cùng ngôn ngữ lạnh như băng, thậm chí có đôi khi là ghét bỏ. Ghét bỏ nàng vừa ngốc vừa khờ dại, ghét bỏ gia thế Lục gia không tốt, ghét bỏ nàng vào cửa Hàn gia là vì buộc Hàn Thịnh ra mặt cho Lục Trường Trung. Tóm lại nhất cử nhất động của nàng đều bị người ta ghét bỏ.
Có một khoảng thời gian, Lục Cẩn Nương thật sự cho rằng do mình lớn lên khiến người khác ghét bỏ, nên Hàn Thịnh mới chướng mắt nàng. Nàng muốn thay đổi, nàng liều mạng thay đổi nhưng có được cũng là châm chọc mà thôi. Hàn phu nhân như nàng, kỳ thật ngay cả nha đầu bên người Hàn lão phu nhân, còn có thể diện hơn so với nàng.
Nghĩ lại trước kia mà đau đớn, Lục Cẩn Nương gắt gao nắm chặt hai tay, không cần nghĩ đến. Người nam nhân tên Hàn Thịnh này, hiện tại cũng sẽ không cùng hắn có quan hệ gì nữa.
"Đại nương, ngoài Ngũ vương gia và Hàn gia, chúng ta thật sự không có cách nào khác sao?" Lục Cẩn Nương lại hỏi. Nếu có biện pháp, có thể kiếp này nàng tha hồ suy nghĩ đến việc làm thê tử của tú tài hay một thương hộ nào đó. Như vậy, thật tình nàng phải cảm tạ ông trời, cảm tạ Bồ tát phù hộ.
Tần phu nhân lo lắng lắc đầu, " Nếu có cách khác, ta cũng sẽ không mở miệng hỏi con. Cẩn Nương, tuy con không phải do ta sinh ra nhưng ta vẫn luôn hi vọng con có thể trải qua một cuộc sống tốt. Việc này ta và lão gia thương lượng đã lâu, lúc này không thể không mở lời được. Con nguyện ý cũng tốt mà không muốn cũng chẳng sao, ta sẽ nói lão gia một tiếng. Nói chung, không thể ép buộc con được. Đây không phải là giúp đỡ cho lão gia, mà là hại cả nhà chúng ta và hại luôn chính con."
Tần phu nhân nói đúng, dựa vào tính tình Cẩn Nương trong quá khứ, nếu bị cưỡng bức, nàng sẽ đập đầu mà chết, như thế nhất định sẽ đắc tội Ngũ vương gia, liên lụy đến cả nhà. Nhưng mà hiện giờ nàng không còn như trước nữa, nàng biết cân nhắc, hiểu được chọn lựa như thế nào, không còn là cô nương ngốc nghếch kia.
Tần phu nhân thấy Cẩn Nương chậm chạp không mở miệng, biết trong lòng Lục Cẩn Nương không muốn. Vì thế đối với nàng nói: " Thôi, không đến vương phủ cũng tốt, để tránh bị người ta giễu cợt. Tuy rằng lão gia nói nhân phẩm Hàn đại nhân không tốt nhưng dù sao cũng là Trạng Nguyên, nếu thành toàn việc hôn nhân này, con cũng là chính thê còn là chủ quản đương gia. Chỉ là Hàn gia hơi phức tạp, trưởng tử của Hàn đại nhân so với con lớn hơn vài tuổi. Hiện tại con làm mẹ kế, cũng khó xử thật. Xem ra, làm vợ kế Hàn đại nhân đích thực nở mày nở mặt nhưng bên trong vẫn khổ như thường."
" Đại nương, con nguyện ý" Lục Cẩn Nương đột nhiên lên tiếng. Nếu lại làm vợ kế Hàn Thịnh, không bằng cho nàng chết đi, thời gian qua sống lại như vậy cũng đủ rồi. Hơn nữa trong đầu nàng vẫn hoài nghi: Lục gia suy tàn, phụ thân, đại ca cùng tam ca bị chém, cả nhà phải đi lưu đày, chỉ sợ có liên quan đến Hàn Thịnh.
" Tốt, ta đây sẽ đi nói với lão gia, có rất nhiều người cũng đang nhìn chằm chằm Hàn gia, chúng ta cần phải nhanh hành động mới được." Tần phu nhân tự nói với bản thân mình
Lục Cẩn Nương ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Tần phu nhân, " Đại nương, con nói là nguyện ý vào vương phủ, bằng lòng hầu hạ Ngũ vương gia."
"Con nói cái gì?" Tần phu nhân kinh hãi, thiếu chút nữa nhảy dựng lên, " Cẩn Nương, con....con nguyện ý vào vương phủ? Con không phải nói đùa chứ?"
"Không, con nói là sự thật." Lục Cẩn Nương vô cùng kiên định nói, lựa chọn một con đường mới, thật sự cần dũng khí. Hi vọng dũng khí mang đến cho nàng kiếp này hoàn toàn khác trước, vận mệnh Hàn gia cũng sẽ thay đổi.
"Con thật sự muốn vào vương phủ?...chẳng lẽ hồ đồ rồi sao?" Không làm chính thê, lại làm thiếp cho người ta, đây là Lục Cẩn Nương sao? Hay là đầu óc mình không rõ ràng lắm? Lục Cẩn Nương làm sao có thể đáp ứng làm thiếp? Hơn nữa ở vương phủ có rất nhiều nữ nhân, không phải kim chi ngọc diệp cũng là hoàng thân quốc thích. Nàng điên rồi à?
"Cẩn Nương, con phải biết, quyết định này không đổi ý được. Tương lai về sau của con chỉ có thể dựa vào chính con, ta cùng lão gia ngay cả có tâm cũng vẫn không làm gì được. Thậm chí một năm cũng không thể gặp mặt người nhà. Cẩn Nương, con đường này rất là khó đi, con thật sự hiểu rõ rồi chứ?" Tần phu nhân hỏi. Nàng vì Cẩn Nương lựa chọn mà cao hứng, lại cảm thấy thực thất vọng cùng lo lắng. Trong đầu cũng có chút ít như trút được gánh nặng. Chẳng qua xuất phát là người từng trải vẫn muốn khuyên lần nữa.
Lục Cẩn Nương ánh mắt kiên định, "Đại nương, con biết người tốt với con nhưng mà chúng ta chưa hẳn tương xứng với Hàn đại nhân. Hàn gia có gia nghiệp to lớn, bất quá nữ nhi chỉ là thứ nữ nhỏ bé, Lục gia chúng ta nhìn như vậy, kỳ thật ở trong mắt người khác, bất quá chỉ là nhà giàu mới nổi thôi. Hàn gia đích thực là đại gia tộc, làm sao có thể xem trọng con. Nữ nhi tự mình hiểu lấy, chỉ sợ vào cửa Hàn gia cũng là vô dụng, ngay cả sống yên ổn cũng không được. Nhưng thật ra vào vương phủ, nói không chừng vận khí nữ nhi tốt, cũng có thể có một phần tiền đồ trở về."
"Nha đầu ngốc, tại sao con có thể nghĩ như vậy? Hàn gia tuy rằng....... Làm sao có thể ngay cả nơi sống yên ổn đều không có."
Lục Cẩn Nương âm thầm trào phúng cười, "Đại nương, người cảm thấy lấy xuất thân nữ nhi thật sự xứng đôi với Hàn đại nhân sao? "
"Này?" Tần phu nhân do dự đứng lên.
" Nếu Lục gia vận khí tốt, thực cùng Hàn gia kết thân, sợ là phải đưa không ít đồ tốt. Lục gia chúng ta gia thế bình thường, lại muốn Hàn đại nhân vì phụ thân ra mặt. Như vậy trên dưới Hàn gia sẽ xem nữ nhi như thế nào? Chỉ sợ nữ nhi vừa vào cửa, đã bị người ta nhét vào một góc. Hơn nữa bởi vì nguyên do này, Hàn gia cũng sẽ không đem quan hệ thông gia ra mà đối đãi với Lục gia. So với tự rước lấy nhục, không bằng nữ nhi vào vương phủ còn có tương lai hơn."
Tần phu nhân thở dài, muốn nói cái gì cũng nói không được. Lục Cẩn Nương nhớ đến trước đây, nàng chưa hề nghĩ tới, lấy xuất thân của nàng làm sao có thể đánh bại nhiều danh môn khuê tú như vậy, trở thành vợ kế Hàn Thịnh? Chỉ sợ Lục Trường Trung dùng không ít thủ đoạn, bức bách Hàn Thịnh. Có lẽ vì vậy mà Hàn Thịnh sau này bắt đầu ghi hận Lục gia, có cơ hội sẽ đem Lục gia nhổ tận gốc. Mà nàng bất quá chỉ là quân cờ nhỏ bé trong ván cờ này thôi.
" Thôi, con nói cũng có đạo lý vài phần. Ta hiểu được nhưng con phải nhớ kỹ, chờ ta cùng lão gia bàn bạc mới được. Con thật không hối hận? "
Lục Cẩn Nương kiên quyết lắc đầu, "Nữ nhi không hối hận."
"Được rồi, con đi xuống trước đi, để ta yên tĩnh một chút."
Lục Cẩn Nương đứng lên, thời điểm đi tới cửa, quay đầu hướng Tần phu nhân nói: " Đa tạ Đại nương đã cho con được lựa chọn. Ân tình của người con sẽ ghi tạc trong lòng."
Tần phu nhân ngạc nhiên, chờ nàng phục hồi tinh thần lại, muốn nói hai câu thì Cẩn Nương đã không thấy bóng dáng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook