Thứ Nữ Thành Thê
-
Chương 63: Tình Lam bị phạt 6
"Tam muội muội nói phải, muội là tiểu thư Triệu gia, Lộ di nương chỉ là một di nương, chẳng phải là nhân vật gì quan trọng. Muội cũng đừng lo lắng có mẫu thân như vậy sẽ phải hổ thẹn gì, nếu muội nhất quyết không thừa nhận bà ấy là mẫu thân muội, người ngoài cũng đâu thể nói gì.” Triệu Tình Lam cười cười, nhẹ giọng nói.
Triệu Tình Lam nói vậy khiến Triệu Tĩnh Nguyên cảm thấy không được thoải mái, thực ra bao năm nay hắn vẫn không muốn thừa nhận điều này, nhưng hắn biết, trong lòng Triệu Tình Yên trước giờ vẫn luôn xem thường Lộ thị. Con bé cảm thấy có một người mẫu thân thân sinh như vậy thật mất mặt, nhưng hôm nay nàng ấy cũng đã chết, không lẽ nó vẫn còn cảm thấy như vậy?
“Nhị tỷ nói đúng lắm, chỉ là một di nương mà thôi, chết thì cũng chết rồi, nhưng di nương bị người khác vu oan mà chết, muội nghĩ đến lại cảm thấy không cam tâm, tiếc rằng muội chỉ là một nữ tử, có không cam tâm cũng đâu thể làm được gì.” Triệu Tình Yên không phải người dễ đối phó, nàng biết phụ thân mình đối với chuyện này vẫn chưa buông xuống, cho nên hết lần này đến lần khác cố tình lôi kéo Triệu Tĩnh Nguyên vào.
Triệu Tĩnh Nguyên nghe vậy lập tức hướng ánh mắt hung tợn về phía Triệu Tình Lam, như thể Triệu Tình Lam chính là hung thủ hại chết Lộ thị. Triệu Tình Lam cũng nhận ra ánh mắt căm hận của phụ thân đang nhìn mình, nhưng như thế thì sao cơ chứ? Vụ án của Lộ thị không phải là do nàng phán quyết, cũng không phải do người Sầm gia định đoạt.
“Lời này của Tam muội nói ở trong nhà còn được, ngàn lần đừng để người ngoài nghe thấy. Tam muội sốt ruột quá nên quên mất rồi, Vụ án này là do Hình bộ tra xét kỹ lưỡng rồi kết án, Đại Lý Tự thẩm tra, Tam muội nói Lộ di nương bị người khác vu oan hãm hại khác nào nói quan viên Hình bộ và Đại Lý Tự có người không làm tròn trách nhiệm, thậm chí là nghi ngờ bọn họ nhận hối lộ hay sao?” Lee:Qu y?Dd oon Triệu Tình Lam không nặng không nhẹ, chậm rãi nói.
Triệu Tình Yên vốn chỉ muốn nói Lộ di nương bị Sầm Mộ Vân hại chết, nhưng lại không ngờ đến Triệu Tình Lam chụp cho nàng cái mũ to như vậy, nhất thời trở nên nóng nảy, vội vàng giải thích: “Muội không hề nói vậy, tỷ đừng ngậm máu phun người.”
“Ta chỉ là có ý tốt nhắc nhở muội vậy thôi, sao muội lại nói ta ngậm máu phun người rồi? Biết vậy ta đã không cần nhắc nhở, để muội muội đi khắp nơi nói này nói nọ, xem thử xem lúc đó quan viên Hình bộ và Đại Lý Tự xử lý chuyện này thế nào.” Rốt cuộc thì Triệu Tình Lam cũng từng trải hơn so với Triệu Tình Yên, lời nói ra đều nói đến trọng điểm.
Triệu Tĩnh Nguyên mặc dù muốn nói đỡ cho Triệu Tình Yên nhưng lại cảm thấy Triệu Tình Lam nói vậy cũng đúng cho nên cuối cùng vẫn không nói gì cả. Ngược lại Chu thị nghe xong cảm thấy rất khó chịu, Triệu Tình Yên quả thật là không có chừng mực, không nói đến việc Lộ thị vốn không oan uổng, dù Lộ thị có oan uổng nhưng Đại Lý Tự đã định án thì nàng ta cũng không thể nói thêm điều gì.
“Được rồi, các ngươi cũng đừng nói nữa. Sau này ta không muốn ai trong cái nhà này nhắc lại chuyện Lộ thị nữa, nếu như để ta biết có kẻ dám nói, nhất định sẽ nghiêm trị không tha.” Loại tiện nhân như Lộ thị, nếu chết sớm đã không gây ra nhiều chuyện như vậy. Một nữ tử thanh lâu được trở thành tiểu thiếp trong Hầu phủ đã là phúc khí tu luyện mấy đời, nàng ta lại cố tình không biết tốt xấu mơ ước vị trí chủ mẫu. Có mơ thì cũng thôi đi, lúc ra tay còn không chu đáo, lưu lại vô số hậu họa, chết rồi cũng không để người khác yên, còn liên lụy đến Nguyên nhi của bà.
“Vâng thưa tổ mẫu, là Lam nhi không đúng, Lam nhi là tỷ tỷ không nên đấu khẩu cùng muội muội.” Triệu Tình Lam vội vàng cười nói.
“Cái này không phải do ngươi, trước đó ngươi nói đúng, mấy lời này nói trong nhà còn được, nếu để người hữu tâm bên ngoài nghe thấy, không biết còn có chuyện gì nữa.” Chu thị vừa nói vừa nhìn Triệu Tình Yên.
Triệu Tình Yên không ngốc, đương nhiên nghe hiểu ý Chu thị, trong lòng tuy bất bình nhưng cũng không dám nói gì.
“Hiện giờ nhà chúng ta đã là cái cục diện này, ta chỉ hy vọng các ngươi an an ổn ổn mà sống, đừng gây ra thêm cái tai họa gì nữa.” Chu thị nhìn những người trong phòng, lại nói tiếp.
Mọi người nghe vậy đâu dám nói không, đều vội vàng đồng ý.
“Ngày mai lên đường rồi, các ngươi về thu thập đồ đạc cho tốt đi, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn, các ngươi từ lúc ra đời đều chưa từng chịu qua gian khổ, do vậy cần phải chuẩn bị sẵn sàng.” Triệu Tĩnh Nguyên nhìn hai nữ nhi rồi nói.
“Vâng, thưa phụ thân!” Triệu Tình Lam và Triệu Tình Yên đồng thanh nói.
“Các ngươi về phòng mình đi.” Triệu Tĩnh Nguyên nhìn cũng cảm thấy mệt mỏi, cho nên nói với hai nữ nhi.
“Phụ thân, nữ nhi còn có một câu, không biết có nên nói hay không?” Triệu Tình Lam suy nghĩ một chút rồi lại nhìn về phía phụ thân nàng nói. Ziendan<le:quy;don>
“Ngươi nói đi.” Mặc dù rất chán ghét Triệu Tình Lam, nhưng Triệu Tĩnh Nguyên cũng nguyện ý nghe nữ nhi này nói, mấy ngày nay nàng cũng không khiến cho hắn cảm thấy vui vẻ gì, nhưng cũng không có làm điều gì sai, lời nói ra đều có chút đạo lý. Giờ cái nhà này đã khốn đốn đến vậy nhưng biết đâu vẫn còn có cái có giá trị.
“Thưa phụ thân, nữ nhi biết mình không được Thế tử Dục thân vương phủ yêu thích nên mới xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng nữ nhi cũng nhìn ra được, Thế tử Dục thân vương phủ hình như rất yêu thích những nữ tử có tài có mạo, cho nên nữ nhi cảm thấy, nếu phụ thân gả Tam muội cho Thế tử Dục thân vương phủ biết đâu lại có thể khiến Thế tử Dục thân vương phủ vui vẻ.” Triệu Tình Lam cảm thấy lúc này kế hoạch của nàng có thể thực hiện. Không phải Triệu Tình Yên muốn gả đến Dục thân vương phủ để đứng trên kẻ khác đó sao? Nàng cho nàng ta cơ hội này, cho dù hôm nay Triệu Tĩnh Nguyên không đồng ý, nhưng chỉ cần Triệu Tình Yên muốn, nàng ta sẽ tự mình đi cầu xin Triệu Tĩnh Nguyên thay đổi chủ ý.
Quả nhiên, giống như mong muốn của Triệu Tình Lam, lúc này khuôn mặt Triệu Tình Yên đầy vẻ mừng rỡ và khó tin. Triệu Tình Yên tự nhủ sao bản thân nàng lại chưa từng nghĩ tới biện pháp này cơ chứ? Hiện tại nếu nàng có thể nhân cơ hội này mà gả vào đó, dù không thể làm Thế tử phi, nhưng chỉ cần có được một vị trí, nữ nhân tài mạo song toàn như nàng dù ở Vương phủ cũng có thể trở nên nổi bật.
Triệu Tình Lam không phải thánh nhân, nếu người khác nợ nàng, nàng sẽ nghĩ biện pháp đòi lại, nếu như hôm nay Triệu Tình Yên không quá bức ép nàng, có lẽ nàng sẽ không nhẫn tâm đẩy nàng ta vào chỗ chết như vậy, nhưng nàng ta lại hy vọng nàng bị tổn hại nghiệm trọng, vậy nàng cần gì phải làm người lương thiện?
“Hồ đồ, đã xảy ra chuyện như vậy, nữ nhi Triệu gia chúng ta còn có thể gả sang Dục thân vương phủ được sao? Mà chính ngươi cũng đã nói rồi sao, trong lòng Thế tử Dục thân vương phủ nghĩ ta là cái loại người như vậy, sao ta còn có thể đi tìm bọn họ thương lượng chuyện hôn sự.” Lúc này Triệu Tĩnh Nguyên rốt cuộc cũng có chút lý trí, quả quyết cự tuyệt đề nghị của Triệu Tình Lam.
Sở dĩ Dục thân vương phủ coi thường không phải là do gần đây Triệu gia xảy ra quá nhiều chuyện hay sao, bọn họ cho rằng Triệu Tình Lam là nữ nhi thứ xuất, không xứng với Dục thân vương phủ bọn họ. Nhưng Triệu Tình Yên cũng chỉ là một nữ nhi thứ xuất, dù dung mạo so với Triệu Tình Lam tốt hơn, xuất thân lại không bằng, chắc chắn không thể lọt vào mắt Dục thân vương phủ được, hắn cần gì phải tự đi rước lấy nhục?
Hết chương 63!
Triệu Tình Lam nói vậy khiến Triệu Tĩnh Nguyên cảm thấy không được thoải mái, thực ra bao năm nay hắn vẫn không muốn thừa nhận điều này, nhưng hắn biết, trong lòng Triệu Tình Yên trước giờ vẫn luôn xem thường Lộ thị. Con bé cảm thấy có một người mẫu thân thân sinh như vậy thật mất mặt, nhưng hôm nay nàng ấy cũng đã chết, không lẽ nó vẫn còn cảm thấy như vậy?
“Nhị tỷ nói đúng lắm, chỉ là một di nương mà thôi, chết thì cũng chết rồi, nhưng di nương bị người khác vu oan mà chết, muội nghĩ đến lại cảm thấy không cam tâm, tiếc rằng muội chỉ là một nữ tử, có không cam tâm cũng đâu thể làm được gì.” Triệu Tình Yên không phải người dễ đối phó, nàng biết phụ thân mình đối với chuyện này vẫn chưa buông xuống, cho nên hết lần này đến lần khác cố tình lôi kéo Triệu Tĩnh Nguyên vào.
Triệu Tĩnh Nguyên nghe vậy lập tức hướng ánh mắt hung tợn về phía Triệu Tình Lam, như thể Triệu Tình Lam chính là hung thủ hại chết Lộ thị. Triệu Tình Lam cũng nhận ra ánh mắt căm hận của phụ thân đang nhìn mình, nhưng như thế thì sao cơ chứ? Vụ án của Lộ thị không phải là do nàng phán quyết, cũng không phải do người Sầm gia định đoạt.
“Lời này của Tam muội nói ở trong nhà còn được, ngàn lần đừng để người ngoài nghe thấy. Tam muội sốt ruột quá nên quên mất rồi, Vụ án này là do Hình bộ tra xét kỹ lưỡng rồi kết án, Đại Lý Tự thẩm tra, Tam muội nói Lộ di nương bị người khác vu oan hãm hại khác nào nói quan viên Hình bộ và Đại Lý Tự có người không làm tròn trách nhiệm, thậm chí là nghi ngờ bọn họ nhận hối lộ hay sao?” Lee:Qu y?Dd oon Triệu Tình Lam không nặng không nhẹ, chậm rãi nói.
Triệu Tình Yên vốn chỉ muốn nói Lộ di nương bị Sầm Mộ Vân hại chết, nhưng lại không ngờ đến Triệu Tình Lam chụp cho nàng cái mũ to như vậy, nhất thời trở nên nóng nảy, vội vàng giải thích: “Muội không hề nói vậy, tỷ đừng ngậm máu phun người.”
“Ta chỉ là có ý tốt nhắc nhở muội vậy thôi, sao muội lại nói ta ngậm máu phun người rồi? Biết vậy ta đã không cần nhắc nhở, để muội muội đi khắp nơi nói này nói nọ, xem thử xem lúc đó quan viên Hình bộ và Đại Lý Tự xử lý chuyện này thế nào.” Rốt cuộc thì Triệu Tình Lam cũng từng trải hơn so với Triệu Tình Yên, lời nói ra đều nói đến trọng điểm.
Triệu Tĩnh Nguyên mặc dù muốn nói đỡ cho Triệu Tình Yên nhưng lại cảm thấy Triệu Tình Lam nói vậy cũng đúng cho nên cuối cùng vẫn không nói gì cả. Ngược lại Chu thị nghe xong cảm thấy rất khó chịu, Triệu Tình Yên quả thật là không có chừng mực, không nói đến việc Lộ thị vốn không oan uổng, dù Lộ thị có oan uổng nhưng Đại Lý Tự đã định án thì nàng ta cũng không thể nói thêm điều gì.
“Được rồi, các ngươi cũng đừng nói nữa. Sau này ta không muốn ai trong cái nhà này nhắc lại chuyện Lộ thị nữa, nếu như để ta biết có kẻ dám nói, nhất định sẽ nghiêm trị không tha.” Loại tiện nhân như Lộ thị, nếu chết sớm đã không gây ra nhiều chuyện như vậy. Một nữ tử thanh lâu được trở thành tiểu thiếp trong Hầu phủ đã là phúc khí tu luyện mấy đời, nàng ta lại cố tình không biết tốt xấu mơ ước vị trí chủ mẫu. Có mơ thì cũng thôi đi, lúc ra tay còn không chu đáo, lưu lại vô số hậu họa, chết rồi cũng không để người khác yên, còn liên lụy đến Nguyên nhi của bà.
“Vâng thưa tổ mẫu, là Lam nhi không đúng, Lam nhi là tỷ tỷ không nên đấu khẩu cùng muội muội.” Triệu Tình Lam vội vàng cười nói.
“Cái này không phải do ngươi, trước đó ngươi nói đúng, mấy lời này nói trong nhà còn được, nếu để người hữu tâm bên ngoài nghe thấy, không biết còn có chuyện gì nữa.” Chu thị vừa nói vừa nhìn Triệu Tình Yên.
Triệu Tình Yên không ngốc, đương nhiên nghe hiểu ý Chu thị, trong lòng tuy bất bình nhưng cũng không dám nói gì.
“Hiện giờ nhà chúng ta đã là cái cục diện này, ta chỉ hy vọng các ngươi an an ổn ổn mà sống, đừng gây ra thêm cái tai họa gì nữa.” Chu thị nhìn những người trong phòng, lại nói tiếp.
Mọi người nghe vậy đâu dám nói không, đều vội vàng đồng ý.
“Ngày mai lên đường rồi, các ngươi về thu thập đồ đạc cho tốt đi, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn, các ngươi từ lúc ra đời đều chưa từng chịu qua gian khổ, do vậy cần phải chuẩn bị sẵn sàng.” Triệu Tĩnh Nguyên nhìn hai nữ nhi rồi nói.
“Vâng, thưa phụ thân!” Triệu Tình Lam và Triệu Tình Yên đồng thanh nói.
“Các ngươi về phòng mình đi.” Triệu Tĩnh Nguyên nhìn cũng cảm thấy mệt mỏi, cho nên nói với hai nữ nhi.
“Phụ thân, nữ nhi còn có một câu, không biết có nên nói hay không?” Triệu Tình Lam suy nghĩ một chút rồi lại nhìn về phía phụ thân nàng nói. Ziendan<le:quy;don>
“Ngươi nói đi.” Mặc dù rất chán ghét Triệu Tình Lam, nhưng Triệu Tĩnh Nguyên cũng nguyện ý nghe nữ nhi này nói, mấy ngày nay nàng cũng không khiến cho hắn cảm thấy vui vẻ gì, nhưng cũng không có làm điều gì sai, lời nói ra đều có chút đạo lý. Giờ cái nhà này đã khốn đốn đến vậy nhưng biết đâu vẫn còn có cái có giá trị.
“Thưa phụ thân, nữ nhi biết mình không được Thế tử Dục thân vương phủ yêu thích nên mới xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng nữ nhi cũng nhìn ra được, Thế tử Dục thân vương phủ hình như rất yêu thích những nữ tử có tài có mạo, cho nên nữ nhi cảm thấy, nếu phụ thân gả Tam muội cho Thế tử Dục thân vương phủ biết đâu lại có thể khiến Thế tử Dục thân vương phủ vui vẻ.” Triệu Tình Lam cảm thấy lúc này kế hoạch của nàng có thể thực hiện. Không phải Triệu Tình Yên muốn gả đến Dục thân vương phủ để đứng trên kẻ khác đó sao? Nàng cho nàng ta cơ hội này, cho dù hôm nay Triệu Tĩnh Nguyên không đồng ý, nhưng chỉ cần Triệu Tình Yên muốn, nàng ta sẽ tự mình đi cầu xin Triệu Tĩnh Nguyên thay đổi chủ ý.
Quả nhiên, giống như mong muốn của Triệu Tình Lam, lúc này khuôn mặt Triệu Tình Yên đầy vẻ mừng rỡ và khó tin. Triệu Tình Yên tự nhủ sao bản thân nàng lại chưa từng nghĩ tới biện pháp này cơ chứ? Hiện tại nếu nàng có thể nhân cơ hội này mà gả vào đó, dù không thể làm Thế tử phi, nhưng chỉ cần có được một vị trí, nữ nhân tài mạo song toàn như nàng dù ở Vương phủ cũng có thể trở nên nổi bật.
Triệu Tình Lam không phải thánh nhân, nếu người khác nợ nàng, nàng sẽ nghĩ biện pháp đòi lại, nếu như hôm nay Triệu Tình Yên không quá bức ép nàng, có lẽ nàng sẽ không nhẫn tâm đẩy nàng ta vào chỗ chết như vậy, nhưng nàng ta lại hy vọng nàng bị tổn hại nghiệm trọng, vậy nàng cần gì phải làm người lương thiện?
“Hồ đồ, đã xảy ra chuyện như vậy, nữ nhi Triệu gia chúng ta còn có thể gả sang Dục thân vương phủ được sao? Mà chính ngươi cũng đã nói rồi sao, trong lòng Thế tử Dục thân vương phủ nghĩ ta là cái loại người như vậy, sao ta còn có thể đi tìm bọn họ thương lượng chuyện hôn sự.” Lúc này Triệu Tĩnh Nguyên rốt cuộc cũng có chút lý trí, quả quyết cự tuyệt đề nghị của Triệu Tình Lam.
Sở dĩ Dục thân vương phủ coi thường không phải là do gần đây Triệu gia xảy ra quá nhiều chuyện hay sao, bọn họ cho rằng Triệu Tình Lam là nữ nhi thứ xuất, không xứng với Dục thân vương phủ bọn họ. Nhưng Triệu Tình Yên cũng chỉ là một nữ nhi thứ xuất, dù dung mạo so với Triệu Tình Lam tốt hơn, xuất thân lại không bằng, chắc chắn không thể lọt vào mắt Dục thân vương phủ được, hắn cần gì phải tự đi rước lấy nhục?
Hết chương 63!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook