Thú Nhân Chi Tư Văn
-
Chương 62
Bọn họ về liền được Sitter và Cát nhiệt liệt hoan nghênh. Việc nuôi dưỡng tiến hành rất thuận lợi, hiện tại đại bộ phận gia đình đã nuôi ít nhất hai động vật khá lớn. Vì chọn đều là loài ăn tạp nên đồ ăn chính là những thứ mà mọi người ăn thừa, lúc ra ngoài cũng mang chút cỏ về. Mọi người nhìn động vật càng nuôi càng lớn liền cảm giác cuộc sống mùa đông cũng có chỗ dựa vào.
Thế nhưng Sitter và Cát lại hơi bất mãn, vì mùa hè quá nóng, không muốn ăn gì, càng thêm nhớ đến ưu điểm của Tư Văn. Tuy Og và Bacon cũng học Tư Văn không ít, nhưng hai người bọn họ lại muốn ăn món gì mới, thế nhưng hai người Tư Văn vừa đi là một tháng, làm hai người này nhớ ghê gớm.
Vì thế, ngày đầu tiên Tư Văn trở về đã bị phái vào bếp, lý do là bọn họ phải giúp anh ăn thử món mới để xem người bộ lạc có thể chấp nhận không. Tư Văn thuận theo vào bếp nấu nướng. Thới tiết nóng bức khiến mấy ngày nay khẩu vị của Vân không tốt lắm, bọn anh lại vội vã đi đường nên cũng không chú ý tìm đồ ăn. Vậy nên lần này về mặt Vân đã hơi nhọn, làm Tư Văn nhìn áy náy không thôi. Anh vốn định về sẽ bồi thường cho Vân nên hành động của bọn Sitter cũng hợp với tâm ý của anh.
Tiểu mạch đã phơi khô ở tộc Khuyển nên Tư Văn trực tiếp cầm một túi xay thành bột mì, còn lại bỏ vào phòng trống. Tuy có thể bỏ vào trong hầm nhưng không có thuốc chống ẩm mốc nên độ ẩm cao hơn trong phòng, không thích hợp để tiểu mạch. Bột mì thiên nhiên không trắng như bột mì bán trong thành thị mà là hơi vàng, nếu nhiều tạp chất thì sẽ hơi xám. Lấy một ít bột mì ra, Tư Văn dùng nước bắt đầu nhào bột, hôm nay anh muốn làm mì vớt cà chua trứng.
Mùa hè ăn mì nước là một việc rất thống khổ, mì vớt tốt hơn, ngâm trong nước cho lạnh, tưới cà chua trứng lên trên, ngon quên sầu. Cà chua là do bọn anh phát hiện trên đường về, cách tộc Dực Hổ ba ngày đường nên Tư Văn tuyệt không bận tâm hái hết cà chua chín về, còn đào vài cây cà chua non mới mọc, xem có thể di thực không.
Cà chua ở thú thế đều khá lớn, ít nhất to hơn trên Trái Đất mấy lần, hương vị cũng ngon hơn cà chua do con người trồng vừa có thuốc sâu vừa có thuốc kích thích sắc tố trên Trái Đất nhiều, rất chua nhưng lại có vị ngọt, sẽ không làm người ta cảm thấy quá chua. Vốn Tư Văn định dùng trứng của thú gáy nhưng trong nhà mấy người đều không có, chỉ có trứng chim, là Sitter nhặt hôm qua, còn không phải chỉ một chủng loại.
Một nồi mì lớn rất nhanh liền thấy đáy, nhưng xét đến sức ăn của giống đực, tổ ba người vẫn nướng thêm thịt. Phản ứng như vậy cũng chứng mình việc mở rộng tiểu mạch ở tộc Dực Hổ là hoàn toàn không có vấn đề. Nhưng năm nay rõ ràng là không được. Tư Văn vốn ở phương bắc, trồng lúa mạch vụ đông, nhưng mùa đông ở thú thế vừa dài vừa lạnh, tiểu mạch trồng xuống sẽ bị lạnh chết, chỉ có thể làm vụ xuân. Nhưng bây giờ xem ra, tiểu mạch ở thú thế nếu có thể chín lúc này thì có thể sống qua mùa đông cũng không chừng, nhưng Tư Văn cũng không định mạo hiểm.
Tiểu mạch trong tay anh không ít, nhưng muốn chia cho toàn bộ lạc thì không đủ, huống hồ anh còn muốn giữ lại một phần để ăn nên mầm móng rất trân quý, không thể lãng phí. Tộc trưởng rất tán thành với quyết định của anh nên Tư Văn không hề áp lực ăn một nửa, giữ một nửa làm mầm mống.
Ngoại trừ tiểu mạch, Tư Văn còn tính trồng khoai lang và khoai tây. Quả hạt vàng là cây lâu năm, hơn nữa kì kết quả rất dài nên không cần lo lắng sản lượng, nhưng khoai lang và khoai tây thì khác, tuy lúc đào thì từng hố đều để lại một củ nhưng có thể phát triển không thì vẫn là ẩn số, nếu chỉ trông cậy vào đó thì phiêu lưu quá lớn. Vậy nên năm ngoái Tư Văn có ý, để lại một túi da thú lớn, đều là những củ mà vỏ không trơn nhẵn, nhiều khe rãnh, như vậy có thể mọc ra nhiều mầm.
Og và Bacon tất nhiên cũng để lại, còn những người khác, vì khí hậu khác với Trái Đất, Tư Văn cũng không chắc có thể trồng không nên chỉ có bọn họ tham dự kế hoạch. Khoai tây và khoai lang giờ mà trồng thì hơi sớm, nhưng nghĩ đến mùa thu ngắn ngủi nên Tư Văn vẫn quyết định bắt đầu trồng.
Khoai tây và khoai lang đều là thực vật sinh sản vô tính, chỉ cần đặt củ vào nơi ẩm ướt để mọc mầm, sau đó cắt thành khối nhỏ, cam đoan mỗi khối có ít nhất một mầm là được. Sau đó là trồng, đợi họ làm xong thì cũng đã qua hơn nửa mùa hè.
Mùa hè nóng bức vừa qua, mùa thu, mùa thu hoạch, liền tới. Đại lượng trái cây và thực vật, cùng với con mồi đang liều mạng trữ mỡ cho mùa đông nên cực kì béo tốt, làm cho tộc Dực Hổ lu bù công việc. Vì có đại lượng quả hạt vàng, thêm nuôi dưỡng nên nhiệm vụ tồn lương qua mùa đông năm nay của tộc Dực Hổ cũng không nặng. Nhưng mọi người không vì thế mà sơ ý, dù sao ấn tượng về mùa đông tàn khốc trong đầu họ cũng không thể tiêu trừ trong thời gian ngắn.
Tư Văn cũng vui vẻ khi nhìn thấy tình trạng này, nhưng có chút bất mãn là vì bận rộn nên đã lâu rồi anh và Vân chưa có cuộc sống ban đêm. Mỗi ngày nhìn thấy Vân kéo một thân mỏi mệt trở về, dù anh có cơ khát đến đâu thì cũng không liều mạng nhào lên, đau lòng còn chưa kịp nữa là. Mà để cho anh buồn bực là Cát thế mà đã có thai, thật đúng là ngã hỏng mắt của tất cả mọi người tộc Dực Hổ.
Không thể trách được, ở thú thế, giống cái rất khó mang thai, rất nhiều người hơn một trăm tuổi mới có bầu, ví như tế tự. Tuy cũng có những giống cái mới trưởng thành vài năm đã có bầu như Cát, nhưng thật sự là rất ít, vậy nên như Cát bây giờ là cực kì kéo giá trị cừu hận. Bacon lại coi đó là vinh quang.
Sitter cực kì hâm mộ Cát, vì cậu luôn muốn sinh con, nhất là một đứa con giống đực, cậu cực thích hổ con mềm mại ngốc manh. Còn Og, mặt liệt nên không có biểu tình gì, nhưng Tư Văn có một đoạn thời gian vừa nhìn thấy Bacon liền cảm thấy rất囧, vì lúc đó không biết vì sao anh bỗng nhiên cảm thấy Cát mang thai nhanh nhất có lẽ là liên quan đến việc Bacon có hai cái ấy ấy.
Ý tưởng này nháy mắt làm anh bị sét đánh đến ngoài cháy trong nộn, không ngờ anh không chỉ cong mà ngay cả tiết tháo và cực hạn đều mất.
Nhưng cảm xúc của Vân mấy ngày nay không đúng lắm, Tư Văn cảm nhận được nên vào một ngày mưa hiếm có, khi hai người đều ở nhà, Tư Văn quyết định phải tâm sự cẩn thận. Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, vì hoàn cảnh sinh hoạt trước đây nên Vân vẫn thường tự ti, hơn nữa cũng rất tinh tế mẫn cảm, lúc này cảm xúc không đúng, hơn 90% là do Cát có bầu.
Thực ra Tư Văn không có cảm giác gì về việc này. Đầu tiên, làm một người của thế kỷ hai mốt, đàn ông sinh con anh có thể chấp nhận nhưng không có nghĩa là anh có thể bình tĩnh đối mặt với việc người yêu mình mang thai. Thứ hai, Vân vừa trưởng thành không bao lâu, theo tiêu chuẩn trên Trái Đất thì vừa qua mười tám chưa đủ mười chín, trong mắt anh vẫn là còn rất nhỏ, nếu thật sự mang thai thì Tư Văn cảm thấy không tốt với cơ thể Vân. Thứ ba, không thể không nói, anh có bóng ma, vì bụng tế tự đã như thổi bóng bay mà từ từ lớn lên, mỗi lần nhìn thấy tế tự giống như nhét quả bóng trong bụng, Tư Văn liền cảm thấy kinh hồn táng đảm.
Nhưng Vân cũng không biết những điều này, để giảm bớt áp lực cho người yêu nhà mình, Tư Văn quyết định thẳng thắn. Đương nhiên, nguyên nhân cuối cùng vẫn không nói là hơn. Lúc anh nói, tận lực khống chế ngữ khí của mình, để Vân có thể từ lời của anh mà nghe ra: thứ nhất, anh rất quan tâm cậu, rất thương cậu; thứ hai, con cái phải thuận theo tự nhiên, không nên suy nghĩ bậy bạ.
Vân nghe xong, sửng sốt một hồi, bỗng nhiên lao tới, cắn xuống miệng Tư Văn, cái lưỡi trơn trượt cũng xông vào. Thịt đưa lên miệng sao có đạo lý không ăn, Tư Văn lập tức không chút khách khí đảo khách thành chủ. Hai người trao đổi một nụ hôn cuồng nhiệt, đều động tình, nhưng Tư Văn còn nhớ mục đích của mình, chịu đựng không kéo người lên giường.
“Nói cho em những điều này là để em không cần cảm thấy khó chịu. Thời gian của chúng ta còn dài, còn sợ không sinh được con sao?” Tư Văn liếm lên đôi môi sưng đỏ của cậu, hô hấp dồn dập nói.
Vân nằm trong lòng anh, hơi rầu rĩ nói: “Vốn không cảm thấy gì, nhưng Sitter nói nhiều, em liền cảm thấy rất hâm mộ Cát.”
Tư Văn khẽ cắn môi, anh biết ngay mà, tên Sitter lắm mồm kia, nhưng, ** cọ cọ trên đùi bạn đời, giọng Tư Văn khàn khàn: “Nếu em hâm mộ thì chúng ta cố gắng nhiều chút, nói không chừng rất nhanh sẽ có con.” Nói xong, giữ chặt eo người trong lòng, hung hăng hôn lên.
Là lời vô tâm, nhưng Tư Văn không ngờ câu nói này ứng nghiệm quá nhanh. Từ ngày đó hai người nhẹ nhàng vui vẻ cọ xát trên giường một ngày, nửa tháng sau Vân bỗng cảm giác không thoải mái. Buổi sáng còn không sao, nhưng giữa trưa ngửi được mùi thịt nướng liền nôn thất điên bát đảo. Tư Văn sợ tới mực lập tức đi tìm tế tự.
Vì bụng tế tự đã lớn nên hiện tại trong bộ lạc có ai sinh bệnh đều được người nhà đưa đến chỗ tế tự. Thú nhân tộc Báo trầm mặc bên người ông tuyệt đối không cho bạn đời rời đi quá nhà mười mét. Tuy là giữa trưa nhưng rất nhiều người nhìn thấy cảnh Tư Văn ôm Vân vội vã chạy. Tộc Dực Hổ đã lâu không có dưa lê lập tức liền náo nhiệt.
Lúc họ đang náo nhiệt thì Tư Văn đã triệt để sợ ngây người, anh dại ra, nhìn chằm chằm tế tự đang lớn bụng, khô cằn hỏi: “Ngài, vừa nói, gì?”
Trên mặt tế tự tràn đầy tươi cười, chân thành chúc phúc: “Chúc mừng ngươi, Vân mang thai, ngươi được làm a phụ rồi.”
Tư Văn quay đầu nhìn Vân đang vui sướng nhìn bụng mình, lại nhìn nhìn tế tự đang cười tủm tỉm, nhìn qua nhìn lại vài lần, ngoài dự kiến mọi người, rầm một cái ngất đi.
**
Zổ: các anh công thú nhân nhiều nhất là Hổ, Sư Tử (oai hùng), thường là loại có cánh, Sói (chung tình), và Rắn (có 2jj) =))))))))
Còn ai đọc đc anh công có hình thú khác nữa ko, mà hình như t từng đọc 1 anh Gấu với 1 anh Ưng nữa thì phải =))))
Chương 74 là chương cuối rồi nha, nhanh quá hụ hụ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook