Thú Nhân Chi Đái Thượng Không Gian Xuyên Dị Giới
-
Chương 25: Xây nhà là một công việc dùng thể lực
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Tuy chỉ có mấy loại nhưng cũng đã đủ trồng, nhưng sân trước do vẫn chưa được xử lý, cỏ dại mọc rất nhiều, còn cao nữa chứ. Làm Lâm mỗ thở dài, lúc quyết định lấy cái liềm đi cắt cỏ, thì đã thấy thú nhân ném ra một cái Phong Nhận, giải quyết đám cỏ dại cao hơn nửa người, lại “ầm ầm ầm” vài tiếng, đất liền được xới lên rất tốt, còn xới đặc biệt mảnh (hẹp, dài). Lâm Thông Bảo như cọc gỗ nghiêm mặt ở trong lòng rơi lệ, nhặt lên gạch vụn đập lên tiểu nhân —- ni mã! Lão tử xới đất phải mất nửa ngày còn bị đau lưng, nửa chết nửa sống, ngươi thì tốt rồi! Dễ dàng dùng Thổ chi lực, hai cái liền toàn bộ thu phục! Cái này rốt cuộc là cái đãi ngộ không công bình gì a!!!
Lâm Thông Bảo thật sâu thống hận, xuyên qua dị giới đều là nguyên thủy! So với người khác bi thương thì thôi đi, cho là có cái năng lực không gian vượt hơn người thì rất sảng, nhưng kết quả nơi này toàn dân (ngoại trừ giống cái)trong ngoài đều mang theo dị năng lực! Năng lực không gian của mình chỉ giống như đang đeo thêm cái ba lô tàng hình, làm việc hoàn toàn phải dựa vào sức lực a! 囧囧 mà nghĩ, vì cái gì không cho hắn cái Hỏa chi lực chứ? Ít nhất thời điểm nấu cơm có thể đốt bếp a?! Tức giận trừng mắt nhìn lão thiên gia, tưởng tượng ông trời là một lão đầu tóc rối bù râu bạc trắng, ở trong lòng thay nhau trình diễn toàn bộ các thế võ (chắc xem ổng là bao cát quá >_<), cuối cùng Lâm Thông Bảo mang theo các loại tâm tình hâm mộ ghen tị oán hận chạy tới đi trồng trọt.
Khi hắn mới vừa đến gần, Viêm liền đi tới đem các cái chậu trong tay hắn, trong đó có các hạt giống như hành tây, gừng, tỏi: “Để ta.” sau đó đem Lâm Thông Bảo ấn xuống ghế liền tự mình đi trồng. Nhìn thú nhân bộ dáng vất vả cần củ trồng gừng, Lâm Thông Bảo trong lòng dâng lên một loại cảm thán ‘A, tìm được hảo lão công a’, nhất thời đắc ý không thể thoát ra được.
Thật vất vả lắc đầu (cái câu cảm thán ‘ ’ phía trên a ^^), Lâm Thông Bảo lại nghĩ tới chuyện phòng ở khi đến đây, quay đầu nhìn cái động đá không có cửa sổ, lại có rất nhiều cái lỗ nhỏ, không rõ nếu thú nhân có Thổ thần lực, vì cái gì không đem phòng ở xây tốt một chút chứ? Vì thế hắn hướng về phía Viêm hỏi: “Viêm, chúng ta không thể đem nhà ở một lần sửa lại một chút à”
Đang trồng trọt, Viêm quay đầu cũng nhìn về phía phòng ở, không rõ tại sao tiểu Bảo không hài lòng? “Sửa làm sao?”
“Nhiều chỗ lắm, ví dụ như nhà không có cửa sổ, mặt trên tuy rằng có lỗ nhỏ, nhưng mà không tiện a, người bên ngoài vừa nhìn vào liền thấy hết bên trong, một chút riêng tư cũng đều không có! Hơn nữa lần trước còn có chim bay vào được, làm ta sợ nhảy dựng!”(*gật gật* riêng tư a *cười gian*)
Viêm nghĩ nghĩ, cảm thấy Lâm Thông Bảo nói rất có đạo lý, trước kia không có cảm giác gì, bị người nhìn liền nhìn, thú nhân rất phóng khoáng, nhưng hiện tại thêm một tiểu tử hay thẹn thùng, không thể không lo lắng đến vấn đề của hắn. Vì thế hỏi. “Ngươi nói, ta đi sửa.”
Vì thế Lâm Thông Bảo khoa tay múa chân chỉ đạo, nói với thú nhân, nếu muốn xây nhà ở, đá phải được mài nhẵn, từng khối giao nhau chồng lên nhau, còn phải có xi măng, nga, xi măng không có, kia có có loại đồ vật nào có lực kết dính mạnh có thể đem đá đều dính chặt chẽ với nhau đây? Ân, có? Nhựa cây cao su cái gì đều được? Ách, kia phải mang về một chút nhựa cây sử dụng. Cửa sổ? Đây là dùng gỗ làm, giống với vật gì nhỉ, vuông vuông, được rồi, phòng khách một cái cửa sổ, phòng bếp cũng phải có một cái, phòng khách cũng vậy, đương nhiên phòng ngủ cũng phải có. Bất quá hiện tại không có thủy tinh, trước hết cứ dùng da thú chắn đỡ vậy. Thủy tinh là cái gì? Ách, cái này sau này hãy nói, bây giờ trước hết hãy thảo luận chuyện phòng ở đi.
Hai người bàn bạc cả ngày, Viêm cuối cùng cũng hiểu được ý tưởng của Lâm Thông Bảo, nhất thời cảm thấy ý tưởng của Lâm Thông Bảo đưa ra thật kỳ lạ, cũng càng ngày càng hiếu kỳ trong không gian của tiểu Bảo rốt cuộc là cái dạng gì, là không gian mang đến sao? Hay là chính bản thân hắn nghĩ ra được? Hay đó là phương pháp của Bộ Lạc trước kia của tiểu Bảo? Nhưng bất luận là cái gì thì cũng không có vấn đề gì, tiểu Bảo vĩnh viễn là bảo bối của hắn, điểm này tuyệt sẽ không thay đổi.
Viêm không phải là một người lề mà lề mề, nói làm liền làm, hắn ôm lấy Lâm Thông Bảo đi về hướng nhà tộc trưởng, tuy rằng chuyện xây nhà là việc của mình, nhưng cũng cần phải thông báo với tộc trưởng một tiếng, hơn nữa muốn xây phòng ở mới cần phải chọn một địa phương mới, cũng không thể đem phòng ở hiện tại phá bỏ rồi xây lại? Như vậy, nếu bọn họ xây không kịp phòng ở, vậy tối nay mọi người cùng nhau uống gió tây bắc sao?
Đi vào trong nhà tộc trưởng, lúc này lão tộc trưởng đang ngồi trên ghế ở ngoài phòng, nhìn thú nhân trên đường lui tới không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nói đến ‘lão’ tộc trưởng, kỳ thật ở trong mắt Lâm Thông Bảo, Khang Đức một chút cũng không già, mặc dù đầu tóc đã bạc màu, nhưng ngũ quan thân thể vẫn cường tráng khỏe mạnh, cùng thú nhân bình thường có làn da sẫm màu như nhau, sống lưng thẳng tắp, thấy thế nào cũng chỉ là một hán tử trung niên trầm ổn, nhưng đã hơn 120 tuổi.
Thấy hai người đến, Khang Đức có vẻ có chút cao hứng, hòa ái hỏi han; “Như thế nào? Hôm nay tìm ta có chuyện gì sao?”
“Thúc thúc, chúng ta muốn xây một căn nhà mới.” Viêm gật đầu chào hỏi, sau đó trả lời.
“Nga? Vậy sao, vậy các ngươi đã nghĩ kỹ chọn địa phương nào chưa?”
“Ta muốn chọn bãi đất trống ở kế bên căn nhà hiện tại, mảnh đất kia rất lớn, Tiểu Bảo có thể trồng nhiều thứ.” Viêm nghĩ nghĩ cảm thấy nơi đó cách nhà mình gần nhất, điều đó không còn gì tốt hơn.
“Được, đó là mảnh đất tốt a. Như thế nào? Đứa nhỏ muốn trồng cái gì?” Khang Đức hòa ái hỏi thăm Lâm Thông Bảo.
Nhỏ? Đứa nhỏ? Như thế nào tất cả mọi người đều gọi mình như vậy a? Lâm Thông Bảo có chút buồn bực, nhưng trưởng bối hỏi han, hắn cũng không thể không trả lời; “Ta muốn trồng một chút thực vật, thuận tiện về sau lưu trữ để ăn.”
Tiếp theo Lâm Thông Bảo lại hướng lão tộc trưởng Khang Đức nói ra ý nghĩ của mình, còn an bài xây nhà các loại, lão tộc trưởng nghe mà nhãn tình sáng lên, quyết định cùng bọn đi xem.
Tới bãi đất trống, Lâm Thông Bảo phát hiện mảnh đất này phi thường lớn, cách phòng ở hiện tại thật đúng là không xa —- ước chừng một trăm thước, nhưng bị mấy cái cây đại thụ che lại, lại nằm ở dưới sườn núi, bình thường Lâm Thông Bảo vẫn rất ít khi đi ra ngoài, cho nên hắn bình thường không biết còn có một khối đất trống như vậy.
Xây nhà đương nhiên phải nắm rõ địa hình, quy hoạch thổ địa, theo yêu cầu của Lâm Thông Bảo, Viêm ôm hắn dọc theo mảnh đất trống dạo một vòng. Lâm Thông Bảo cảm thấy mảnh đất lớn này có một điểm tốt chính là được bao quanh bởi một con sông nhỏ, đã hình thành một nửa vòng tròn, sau lưng là chỗ dựa vững chắc. Nếu kiến thiết như dự định, vậy đây thật sự là một khối phong thủy bảo địa.
Ba người ngồi xổm trên mặt đất, Lâm Thông Bảo cầm lấy một cành cây nhỏ bắt đầu vẽ phác họa ra kế hoạch khai hoang, phòng ở dựa vào thủy mà xây, cánh cửa hướng về phía Bộ Lạc, đại môn hai bên trên tường phải mở hai cái cửa sổ, bên trong phải có ba cái phòng ngủ, một cái cấp cho Tiểu Lạc, một cái cho mình, còn lại đương nhiên là dành là Viêm, hậu viện vẫn là nuôi gà vịt, tiền việc xây thêm một cái rào chắn, chia thành hai khối để trồng rau, còn khối đất trống dư ra, Lâm Thông Bảo nghĩ nghĩ, quyết định thử gieo trồng một ít cây ăn quả.
Lâm Thông Bảo vừa vẽ vừa giải thích, Khang Đức và Viêm nghe xong đều gật đầu, ý tưởng thật là không tồi, chỉ là đối với cách phân phối phòng, Viêm đã có ý nghĩ riêng của mình: phải làm ba cái phòng sao? Có thể, đứa con một cái phòng cũng không thành vấn đề, nhưng Tiểu Bảo phải cùng mình một cái phòng! Còn lại cái phòng kia? Đương nhiên là lưu lại về sau sinh tiểu bảo bảo! (cho nên nói trên có chính sách, dưới có đối sách chính là chỗ này đi! -_-).
Dựa theo ý tưởng ban đầu, nhất định phải chuẩn bị tốt tài liệu, gạch không có, nhưng mà đá thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, không nghĩ tới tộc trưởng Khang Đức đúng là Thổ thần lực, chế tác gạch hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng cần nhựa cây có lực kết dính mạnh như nhựa cao su thì có chút phiền toái, theo như lời Viêm, loài cây này sinh trưởng ở trên đỉnh núi, để chặt cây có chút phiền phức. Vì thế lão tộc trưởng quyết định mang theo vài cái thú nhân đến đỉnh núi chặt cây, phân phó Viêm trước cứ chế tác gạch, liền vội vàng rời đi.
Ngươi hỏi ta vì cái gì không trực tiếp để cho Viêm sử dụng Thổ chi lực tạo một cái phòng ở? Hãn, nếu có thể, ta cũng muốn a, nếu thật là có thể như thế, phòng ở trong Bộ Lạc cũng sẽ không xiêu xiêu vẹo vẹo, rách tung tóe thế kia. Ngươi cho là thú nhân có thể như trong Hỏa ảnh, giống người nào đó một cái nhẫn thuật liền xây ra một căn nhà lớn như vậy thì đã sai lầm rồi, thú nhân có lực lượng là sự thật, có thể đơn giản chế tác cục gạch vuông vức, tuy nhiên nó không thể trống rỗng kiến tạo ra một cái phòng ở to đùng. Giống như ngươi có thể thoải mái thở ra một hơi, nhưng lại không thể khiến cho ngươi phun ra khí thế biến thành tạo hình mà ngươi muốn. (nếu ngươi có thể khiến cho mình phun ra khí thể biến thành tạo hình một con thỏ, ta sẽ ăn~)
Khởi điểm, Lâm Thông Bảo nói vài câu như phòng phải nhiều? Cửa sổ phải mở nhiều? Vị trí phải thoáng khí? Làm sao phải chỉnh tề một chút? Nóc nhà muốn cái dạng gì? Sau đó Viêm điều tra địa hình, rồi bắt đầu khởi công làm gạch, Lâm Thông Bảo không giúp được gì, chỉ thích ngồi ở một bên xem Viêm nhặt một ít đá vụn, lại dùng Thổ chi lực đem chúng nó biến hình, biến thành một hòn đá vuông vức (thổ lực cần phải có đất mới có thể vận dụng được). Nói là đá vụn, nhưng đối với Lâm Thông Bảo mà nói cũng không nhỏ nhắn gì, ít nhất lớn bằng cái chậu rửa mặt, gọi là cục gạch cũng được.
Hai người ở bên cạnh trêu ghẹo đến trêu ghẹo đi, rất nhanh liền hấp dẫn một ít thú nhân đến xem, ban đầu xem hai người đi tới đi lui, nói cái gì đại môn, cửa sổ, xây nhà, xây liền xây đi, sau lại Viêm còn lấy đá vụn chơi đùa, làm cho một ít thú nhân không hiểu được, trong đó có một người lớn mật liền tiến lên hỏi: “Hắc, Viêm, các ngươi đang làm gì đó?”
“Xây nhà ở.” Viêm mặt không chút thay đổi, trả lời ngắn gọn.
“Ách, xây nhà ngươi lấy đá làm gì?” Người này vừa tiếp cận vừa thắc mắc.
“Cho bền.”
“….” Thú nhân xấu hổ, sờ sờ cái mũi, cảm giác như đang dính bụi. ╮(╯_╰)╭
”Dùng gạch như vậy xây nhà tốt hơn, độ an toàn cao, hình dáng cũng dễ nhìn. “Cuối cùng vẫn là Lâm Thông Bảo nhịn không được, chỉ vào một cục gạch giải thích, “Về sau liền không cần phải lo lắng gió lạnh thổi vào bị cảm, cũng sẽ không lo lắng nửa đêm đột nhiên có tiểu động vật nào đó xông vào hù đến ngươi.”
“Thực sao?” Những thú nhân khác cũng tụ tập lại đây, tất cả mọi người cũng có chung một phiền não như vậy, hơn nữa có đôi khi ngẫu nhiên sẽ có tiểu động vật hai mắt sáng lòa đứng ở trên động, như vậy đặc biệt dọa người, thú nhân tất nhiên không sợ, nhưng giống cái lại bị dọa một hồi, tất cả mọi người có chút ngạc nhiên cùng chờ mong chứng kiến bộ dáng phòng ở mới được xây xong.
Lâm Thông Bảo chỉ lại bức tranh được vẽ hảo trên mặt đất nói: “Phòng ở trước sau đều có thể thể nuôi động vật gì đó hoặc có thể trồng thứ gì đó, về sau muốn ăn cái gì cũng thể thuận tiện chút.”
Một ít thú nhân bàn bạc với nhau vài lần, quyết định mọi người cùng nhau hỗ trợ, dù gì bọn hắn hiện tại cũng không có chuyện gì làm, vì thế thú nhân Thổ chi lực họp lại một chỗ cùng Viêm đi chế tác gạch. Còn các thú nhân khác thì đi khuân vác hòn đá, đá trên đất trống dù sao cũng hữu hạn, nên thú nhân Phong lực liền chạy ra xa xa tìm thêm...
Đợi đến khi lão tộc trưởng trở về, nơi này đã tụ tập hơn phân nữa thú nhân của Bộ Lạc, mọi người hưng trí bừng bừng, lão Khang Đức vui mừng gật đầu —- Bộ Lạc quan trọng nhất đó chính là đoàn kết nhất trí a.
Edit: Mộng
Beta: Nhã
Tuy chỉ có mấy loại nhưng cũng đã đủ trồng, nhưng sân trước do vẫn chưa được xử lý, cỏ dại mọc rất nhiều, còn cao nữa chứ. Làm Lâm mỗ thở dài, lúc quyết định lấy cái liềm đi cắt cỏ, thì đã thấy thú nhân ném ra một cái Phong Nhận, giải quyết đám cỏ dại cao hơn nửa người, lại “ầm ầm ầm” vài tiếng, đất liền được xới lên rất tốt, còn xới đặc biệt mảnh (hẹp, dài). Lâm Thông Bảo như cọc gỗ nghiêm mặt ở trong lòng rơi lệ, nhặt lên gạch vụn đập lên tiểu nhân —- ni mã! Lão tử xới đất phải mất nửa ngày còn bị đau lưng, nửa chết nửa sống, ngươi thì tốt rồi! Dễ dàng dùng Thổ chi lực, hai cái liền toàn bộ thu phục! Cái này rốt cuộc là cái đãi ngộ không công bình gì a!!!
Lâm Thông Bảo thật sâu thống hận, xuyên qua dị giới đều là nguyên thủy! So với người khác bi thương thì thôi đi, cho là có cái năng lực không gian vượt hơn người thì rất sảng, nhưng kết quả nơi này toàn dân (ngoại trừ giống cái)trong ngoài đều mang theo dị năng lực! Năng lực không gian của mình chỉ giống như đang đeo thêm cái ba lô tàng hình, làm việc hoàn toàn phải dựa vào sức lực a! 囧囧 mà nghĩ, vì cái gì không cho hắn cái Hỏa chi lực chứ? Ít nhất thời điểm nấu cơm có thể đốt bếp a?! Tức giận trừng mắt nhìn lão thiên gia, tưởng tượng ông trời là một lão đầu tóc rối bù râu bạc trắng, ở trong lòng thay nhau trình diễn toàn bộ các thế võ (chắc xem ổng là bao cát quá >_<), cuối cùng Lâm Thông Bảo mang theo các loại tâm tình hâm mộ ghen tị oán hận chạy tới đi trồng trọt.
Khi hắn mới vừa đến gần, Viêm liền đi tới đem các cái chậu trong tay hắn, trong đó có các hạt giống như hành tây, gừng, tỏi: “Để ta.” sau đó đem Lâm Thông Bảo ấn xuống ghế liền tự mình đi trồng. Nhìn thú nhân bộ dáng vất vả cần củ trồng gừng, Lâm Thông Bảo trong lòng dâng lên một loại cảm thán ‘A, tìm được hảo lão công a’, nhất thời đắc ý không thể thoát ra được.
Thật vất vả lắc đầu (cái câu cảm thán ‘ ’ phía trên a ^^), Lâm Thông Bảo lại nghĩ tới chuyện phòng ở khi đến đây, quay đầu nhìn cái động đá không có cửa sổ, lại có rất nhiều cái lỗ nhỏ, không rõ nếu thú nhân có Thổ thần lực, vì cái gì không đem phòng ở xây tốt một chút chứ? Vì thế hắn hướng về phía Viêm hỏi: “Viêm, chúng ta không thể đem nhà ở một lần sửa lại một chút à”
Đang trồng trọt, Viêm quay đầu cũng nhìn về phía phòng ở, không rõ tại sao tiểu Bảo không hài lòng? “Sửa làm sao?”
“Nhiều chỗ lắm, ví dụ như nhà không có cửa sổ, mặt trên tuy rằng có lỗ nhỏ, nhưng mà không tiện a, người bên ngoài vừa nhìn vào liền thấy hết bên trong, một chút riêng tư cũng đều không có! Hơn nữa lần trước còn có chim bay vào được, làm ta sợ nhảy dựng!”(*gật gật* riêng tư a *cười gian*)
Viêm nghĩ nghĩ, cảm thấy Lâm Thông Bảo nói rất có đạo lý, trước kia không có cảm giác gì, bị người nhìn liền nhìn, thú nhân rất phóng khoáng, nhưng hiện tại thêm một tiểu tử hay thẹn thùng, không thể không lo lắng đến vấn đề của hắn. Vì thế hỏi. “Ngươi nói, ta đi sửa.”
Vì thế Lâm Thông Bảo khoa tay múa chân chỉ đạo, nói với thú nhân, nếu muốn xây nhà ở, đá phải được mài nhẵn, từng khối giao nhau chồng lên nhau, còn phải có xi măng, nga, xi măng không có, kia có có loại đồ vật nào có lực kết dính mạnh có thể đem đá đều dính chặt chẽ với nhau đây? Ân, có? Nhựa cây cao su cái gì đều được? Ách, kia phải mang về một chút nhựa cây sử dụng. Cửa sổ? Đây là dùng gỗ làm, giống với vật gì nhỉ, vuông vuông, được rồi, phòng khách một cái cửa sổ, phòng bếp cũng phải có một cái, phòng khách cũng vậy, đương nhiên phòng ngủ cũng phải có. Bất quá hiện tại không có thủy tinh, trước hết cứ dùng da thú chắn đỡ vậy. Thủy tinh là cái gì? Ách, cái này sau này hãy nói, bây giờ trước hết hãy thảo luận chuyện phòng ở đi.
Hai người bàn bạc cả ngày, Viêm cuối cùng cũng hiểu được ý tưởng của Lâm Thông Bảo, nhất thời cảm thấy ý tưởng của Lâm Thông Bảo đưa ra thật kỳ lạ, cũng càng ngày càng hiếu kỳ trong không gian của tiểu Bảo rốt cuộc là cái dạng gì, là không gian mang đến sao? Hay là chính bản thân hắn nghĩ ra được? Hay đó là phương pháp của Bộ Lạc trước kia của tiểu Bảo? Nhưng bất luận là cái gì thì cũng không có vấn đề gì, tiểu Bảo vĩnh viễn là bảo bối của hắn, điểm này tuyệt sẽ không thay đổi.
Viêm không phải là một người lề mà lề mề, nói làm liền làm, hắn ôm lấy Lâm Thông Bảo đi về hướng nhà tộc trưởng, tuy rằng chuyện xây nhà là việc của mình, nhưng cũng cần phải thông báo với tộc trưởng một tiếng, hơn nữa muốn xây phòng ở mới cần phải chọn một địa phương mới, cũng không thể đem phòng ở hiện tại phá bỏ rồi xây lại? Như vậy, nếu bọn họ xây không kịp phòng ở, vậy tối nay mọi người cùng nhau uống gió tây bắc sao?
Đi vào trong nhà tộc trưởng, lúc này lão tộc trưởng đang ngồi trên ghế ở ngoài phòng, nhìn thú nhân trên đường lui tới không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nói đến ‘lão’ tộc trưởng, kỳ thật ở trong mắt Lâm Thông Bảo, Khang Đức một chút cũng không già, mặc dù đầu tóc đã bạc màu, nhưng ngũ quan thân thể vẫn cường tráng khỏe mạnh, cùng thú nhân bình thường có làn da sẫm màu như nhau, sống lưng thẳng tắp, thấy thế nào cũng chỉ là một hán tử trung niên trầm ổn, nhưng đã hơn 120 tuổi.
Thấy hai người đến, Khang Đức có vẻ có chút cao hứng, hòa ái hỏi han; “Như thế nào? Hôm nay tìm ta có chuyện gì sao?”
“Thúc thúc, chúng ta muốn xây một căn nhà mới.” Viêm gật đầu chào hỏi, sau đó trả lời.
“Nga? Vậy sao, vậy các ngươi đã nghĩ kỹ chọn địa phương nào chưa?”
“Ta muốn chọn bãi đất trống ở kế bên căn nhà hiện tại, mảnh đất kia rất lớn, Tiểu Bảo có thể trồng nhiều thứ.” Viêm nghĩ nghĩ cảm thấy nơi đó cách nhà mình gần nhất, điều đó không còn gì tốt hơn.
“Được, đó là mảnh đất tốt a. Như thế nào? Đứa nhỏ muốn trồng cái gì?” Khang Đức hòa ái hỏi thăm Lâm Thông Bảo.
Nhỏ? Đứa nhỏ? Như thế nào tất cả mọi người đều gọi mình như vậy a? Lâm Thông Bảo có chút buồn bực, nhưng trưởng bối hỏi han, hắn cũng không thể không trả lời; “Ta muốn trồng một chút thực vật, thuận tiện về sau lưu trữ để ăn.”
Tiếp theo Lâm Thông Bảo lại hướng lão tộc trưởng Khang Đức nói ra ý nghĩ của mình, còn an bài xây nhà các loại, lão tộc trưởng nghe mà nhãn tình sáng lên, quyết định cùng bọn đi xem.
Tới bãi đất trống, Lâm Thông Bảo phát hiện mảnh đất này phi thường lớn, cách phòng ở hiện tại thật đúng là không xa —- ước chừng một trăm thước, nhưng bị mấy cái cây đại thụ che lại, lại nằm ở dưới sườn núi, bình thường Lâm Thông Bảo vẫn rất ít khi đi ra ngoài, cho nên hắn bình thường không biết còn có một khối đất trống như vậy.
Xây nhà đương nhiên phải nắm rõ địa hình, quy hoạch thổ địa, theo yêu cầu của Lâm Thông Bảo, Viêm ôm hắn dọc theo mảnh đất trống dạo một vòng. Lâm Thông Bảo cảm thấy mảnh đất lớn này có một điểm tốt chính là được bao quanh bởi một con sông nhỏ, đã hình thành một nửa vòng tròn, sau lưng là chỗ dựa vững chắc. Nếu kiến thiết như dự định, vậy đây thật sự là một khối phong thủy bảo địa.
Ba người ngồi xổm trên mặt đất, Lâm Thông Bảo cầm lấy một cành cây nhỏ bắt đầu vẽ phác họa ra kế hoạch khai hoang, phòng ở dựa vào thủy mà xây, cánh cửa hướng về phía Bộ Lạc, đại môn hai bên trên tường phải mở hai cái cửa sổ, bên trong phải có ba cái phòng ngủ, một cái cấp cho Tiểu Lạc, một cái cho mình, còn lại đương nhiên là dành là Viêm, hậu viện vẫn là nuôi gà vịt, tiền việc xây thêm một cái rào chắn, chia thành hai khối để trồng rau, còn khối đất trống dư ra, Lâm Thông Bảo nghĩ nghĩ, quyết định thử gieo trồng một ít cây ăn quả.
Lâm Thông Bảo vừa vẽ vừa giải thích, Khang Đức và Viêm nghe xong đều gật đầu, ý tưởng thật là không tồi, chỉ là đối với cách phân phối phòng, Viêm đã có ý nghĩ riêng của mình: phải làm ba cái phòng sao? Có thể, đứa con một cái phòng cũng không thành vấn đề, nhưng Tiểu Bảo phải cùng mình một cái phòng! Còn lại cái phòng kia? Đương nhiên là lưu lại về sau sinh tiểu bảo bảo! (cho nên nói trên có chính sách, dưới có đối sách chính là chỗ này đi! -_-).
Dựa theo ý tưởng ban đầu, nhất định phải chuẩn bị tốt tài liệu, gạch không có, nhưng mà đá thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, không nghĩ tới tộc trưởng Khang Đức đúng là Thổ thần lực, chế tác gạch hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng cần nhựa cây có lực kết dính mạnh như nhựa cao su thì có chút phiền toái, theo như lời Viêm, loài cây này sinh trưởng ở trên đỉnh núi, để chặt cây có chút phiền phức. Vì thế lão tộc trưởng quyết định mang theo vài cái thú nhân đến đỉnh núi chặt cây, phân phó Viêm trước cứ chế tác gạch, liền vội vàng rời đi.
Ngươi hỏi ta vì cái gì không trực tiếp để cho Viêm sử dụng Thổ chi lực tạo một cái phòng ở? Hãn, nếu có thể, ta cũng muốn a, nếu thật là có thể như thế, phòng ở trong Bộ Lạc cũng sẽ không xiêu xiêu vẹo vẹo, rách tung tóe thế kia. Ngươi cho là thú nhân có thể như trong Hỏa ảnh, giống người nào đó một cái nhẫn thuật liền xây ra một căn nhà lớn như vậy thì đã sai lầm rồi, thú nhân có lực lượng là sự thật, có thể đơn giản chế tác cục gạch vuông vức, tuy nhiên nó không thể trống rỗng kiến tạo ra một cái phòng ở to đùng. Giống như ngươi có thể thoải mái thở ra một hơi, nhưng lại không thể khiến cho ngươi phun ra khí thế biến thành tạo hình mà ngươi muốn. (nếu ngươi có thể khiến cho mình phun ra khí thể biến thành tạo hình một con thỏ, ta sẽ ăn~)
Khởi điểm, Lâm Thông Bảo nói vài câu như phòng phải nhiều? Cửa sổ phải mở nhiều? Vị trí phải thoáng khí? Làm sao phải chỉnh tề một chút? Nóc nhà muốn cái dạng gì? Sau đó Viêm điều tra địa hình, rồi bắt đầu khởi công làm gạch, Lâm Thông Bảo không giúp được gì, chỉ thích ngồi ở một bên xem Viêm nhặt một ít đá vụn, lại dùng Thổ chi lực đem chúng nó biến hình, biến thành một hòn đá vuông vức (thổ lực cần phải có đất mới có thể vận dụng được). Nói là đá vụn, nhưng đối với Lâm Thông Bảo mà nói cũng không nhỏ nhắn gì, ít nhất lớn bằng cái chậu rửa mặt, gọi là cục gạch cũng được.
Hai người ở bên cạnh trêu ghẹo đến trêu ghẹo đi, rất nhanh liền hấp dẫn một ít thú nhân đến xem, ban đầu xem hai người đi tới đi lui, nói cái gì đại môn, cửa sổ, xây nhà, xây liền xây đi, sau lại Viêm còn lấy đá vụn chơi đùa, làm cho một ít thú nhân không hiểu được, trong đó có một người lớn mật liền tiến lên hỏi: “Hắc, Viêm, các ngươi đang làm gì đó?”
“Xây nhà ở.” Viêm mặt không chút thay đổi, trả lời ngắn gọn.
“Ách, xây nhà ngươi lấy đá làm gì?” Người này vừa tiếp cận vừa thắc mắc.
“Cho bền.”
“….” Thú nhân xấu hổ, sờ sờ cái mũi, cảm giác như đang dính bụi. ╮(╯_╰)╭
”Dùng gạch như vậy xây nhà tốt hơn, độ an toàn cao, hình dáng cũng dễ nhìn. “Cuối cùng vẫn là Lâm Thông Bảo nhịn không được, chỉ vào một cục gạch giải thích, “Về sau liền không cần phải lo lắng gió lạnh thổi vào bị cảm, cũng sẽ không lo lắng nửa đêm đột nhiên có tiểu động vật nào đó xông vào hù đến ngươi.”
“Thực sao?” Những thú nhân khác cũng tụ tập lại đây, tất cả mọi người cũng có chung một phiền não như vậy, hơn nữa có đôi khi ngẫu nhiên sẽ có tiểu động vật hai mắt sáng lòa đứng ở trên động, như vậy đặc biệt dọa người, thú nhân tất nhiên không sợ, nhưng giống cái lại bị dọa một hồi, tất cả mọi người có chút ngạc nhiên cùng chờ mong chứng kiến bộ dáng phòng ở mới được xây xong.
Lâm Thông Bảo chỉ lại bức tranh được vẽ hảo trên mặt đất nói: “Phòng ở trước sau đều có thể thể nuôi động vật gì đó hoặc có thể trồng thứ gì đó, về sau muốn ăn cái gì cũng thể thuận tiện chút.”
Một ít thú nhân bàn bạc với nhau vài lần, quyết định mọi người cùng nhau hỗ trợ, dù gì bọn hắn hiện tại cũng không có chuyện gì làm, vì thế thú nhân Thổ chi lực họp lại một chỗ cùng Viêm đi chế tác gạch. Còn các thú nhân khác thì đi khuân vác hòn đá, đá trên đất trống dù sao cũng hữu hạn, nên thú nhân Phong lực liền chạy ra xa xa tìm thêm...
Đợi đến khi lão tộc trưởng trở về, nơi này đã tụ tập hơn phân nữa thú nhân của Bộ Lạc, mọi người hưng trí bừng bừng, lão Khang Đức vui mừng gật đầu —- Bộ Lạc quan trọng nhất đó chính là đoàn kết nhất trí a.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook