Thú Nhân Chi Cổ Sát Thủ Xuyên Việt
-
78: Hỏa Liên Xuất Thế!
78, Hỏa liên xuất thế!
Edit: An Braginski
‘A Tình, dưới đất ở đây có chỗ không đúng.’ Sau khi đi lại trong rừng một hồi lâu, Utherus đột nhiên mở miệng nói.
Thực ra khi đi đến nơi này y đã mơ hồ có cảm giác, chỉ là hiện tại cảm giác càng mạnh hơn.
‘Không đúng chỗ nào?’ không có Utherus như vậy xuất sắc cảm giác năng lực, Vô Tình hỏi.
Cảm giác không bình thường này rất có khả năng là do hỏa liên ngàn năm tạo thành, sao hắn không nghĩ đến Utherus bên cạnh mình đây là máy dò linh vật trời sinh nhỉ? Đến nay nhớ lại, Vô Tình vẫn thấy ghen tị với năng lực của Utherus!
‘Ừm, mặt đất có chút động tĩnh, dưới đất hẳn là xung động rất kịch liệt, e là có thứ tốt gì đó ở bên dưới.’ Utherus dùng móng vuốt cào đất, nói.
Ở thế giới này tu luyện tương đối khó khăn, nhưng thứ tốt có vẻ đặc biệt nhiều, có mấy thứ này giúp, tu luyện hẳn là sẽ nhanh hơn rất nhiều; Hơn nữa thân thể A Tình cũng nên được bồi bổ cho tốt, cả ngày chỉ ăn mấy thứ không dinh dưỡng gì đó là không thể được!
Nghe Utherus nói, Vô Tình nhướn mày, trên đời này làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, ngẫm lại mục đích bọn hắn đến Vân Sơn trang, nếu hắn đoán không sai, thứ tốt mà Utherus nói chính là hỏa liên ngàn năm trong truyền thuyết!
Nhưng cho dù Utherus cảm ứng được sự tồn tại của hỏa liên trước người khác, hỏa liên cũng ở dưới lòng đất, chẳng lẽ giờ đào ra hay sao? Nghĩ đến đây, Vô Tình hơi hoang mang, những linh vật này rốt cuộc xuất thế như thế nhỉ? Lần trước ở trong động cùng với Utherus lấy được linh vật có vẻ không phiền toái như vậy.
Trong lúc Vô Tình còn đang nghi hoặc, tai Utherus giật giật, còn nói thêm: ‘A Tình, phía bên kia động tĩnh càng lúc càng lớn.’
‘Đi, chúng ta đi xem xem.’ Vô Tình cũng chưa bao giờ gặp qua linh vật xuất thế, nhưng trực giác nói cho hắn là nên đi xem……
Mà bên kia, trong doanh của võ giả, Kỳ Viêm Phong cuối cùng thoát khỏi cái đuôi bám người, tìm được Bạch Lăng Thiên.
Thấy Bạch Lăng Thiên lẻ loi một mình, Kỳ Viêm Phong đi tới hỏi:“Tiểu Bạch, mỹ nhân như thế nào không đi cùng với ngươi?”
“Biến thái, ta với ngươi không thân quen gì, đừng gọi ta ‘Tiểu Bạch’!” Bạch Lăng Thiên bị Kỳ Viêm Phong gọi một tiếng “Tiểu Bạch” làm cho toàn thân nổi da gà, chà xát cánh tay nói.
Sao cùng một cách xưng hô, từ miệng tên biến thái này gọi ra, ngay cả nghe cũng cảm giác không có hảo ý?
“Như thế nào? Mỹ nhân gọi được, ta gọi thì không được? Chúng ta đã quen biết nhiều năm như vậy, nếu ngươi cảm thấy bị thiệt thì ngươi cũng có thể gọi ta ‘Tiểu Kì’,‘Tiểu Viêm’ hoặc là ‘Tiểu Phong’ a!” Người nào đó đã hạ quyết tâm muốn gọi Bạch Lăng Thiên là “Tiểu Bạch” giống mỹ nhân, mặt dày mày dạn nói.
Theo tính tình của mỹ nhân, sợ là Bạch Lăng Thiên đã gọi hắn là “Tiểu Phỉ ” trước, mỹ nhân mới có thể gọi hắn “Tiểu Bạch” đi.
“A phi phi phi, đồ biến thái nhà ngươi sao có thể so sánh với Tiểu Phỉ!” chỉ cần đụng tới Kỳ Viêm Phong, hình tượng quân tử của Bạch Lăng Thiên liền hủy hoàn toàn.
Nhưng chính hắn cũng không để ý, có vài người chính là không thể khách khí nổi……
“A! có yêu thú!”– ngay trong lúc Bạch Lăng Thiên và Kỳ Viêm Phong đang cãi nhau vì chuyện xưng hô, một âm thanh sắc nhọn từ bên kia doanh địa truyền đến.
Hai người ngừng tranh luận về xưng hô, nhìn về hướng giọng nói.
Lúc này sắc trời đã bắt đầu tối, tại doanh địa bên kia, chỉ thấy ánh lửa ngập trời.
Một yêu thú bốn chân khổng lồ nhanh chóng chạy về phía bọn họ, những nơi con yêu thú chạy qua đều là một mảnh hoang tàn.
Nhìn ngọn lửa từ miệng yêu thú phun ra, các võ giả đang xông lên đều vội vàng tránh đi.
Nếu võ giả nào đã ở nơi này mấy ngày thì sẽ không xa lạ gì đối với con yêu thú này, nó hầu như mỗi ngày đến chiều tối đều sẽ đến tha vài người đi.
Nhưng không biết đêm nay là làm sao, thế nhưng đánh thẳng vào doanh địa của nhóm võ giả!
Trong ánh lửa, Kỳ Viêm Phong hơi hơi thấy bộ dáng của yêu thú — một thân bọc vảy cứng, đầu lớn như cái đỉnh, thêm sừng dài, miệng to như cái chậu, lại biết phun hỏa.
Nếu chiếu theo ghi chép trong sách, đây chắc là hỏa lân thú, nhưng hỏa lân thú hẳn là vảy đỏ mới đúng, con này lại là màu đen.
“Kỳ Viêm Phong, ngươi xem đây là hỏa lân thú sao?” Nhìn chằm chằm yêu thú chạy như điên, Bạch Lăng Thiên hỏi.
“Con này màu sắc có chút không đúng, nhưng những đặc điểm khác, trên cơ bản hẳn là nó; Có lẽ đây vẫn là một con hỏa lân thú chưa hoàn toàn trưởng thành, nếu không sao con này không lớn như trong ghi chép, màu sắc cũng không đúng đâu?” Yêu thú rất mẫn cảm với linh vật, nơi nào có linh vật liền có yêu thú xuất hiện, điểm này cũng không kỳ quái; Huống chi hỏa lân thú là yêu thú hỏa hệ chính thống.
“Ừ, ngươi xem con yêu thú này hai chúng ta có thể hạ gục không?” Yêu thú cả người đều là bảo, có thể săn bắt là chuyện không còn gì tốt hơn.
Có điều vảy hỏa lân thú đặc biệt cứng rắn, nhược điểm chính là mắt, phải nghĩ sách lược phù hợp mới được.
“Không biết, đi xem đi, không được liền thôi.” Nhìn yêu thú đột nhiên thay đổi tuyến đường, Kỳ Viêm Phong động thân đuổi theo, trong tông môn của hắn nhiều thúc bá tu luyện công pháp hệ hỏa, nếu lấy được yêu đan này về có thể thêm hai tiên thiên.
Tuy rằng nói kim đan tiên thiên có thể giúp cường giả hậu thiên đột phá, nhưng thất bại tỷ lệ cũng không nhỏ.
Nếu là công pháp cùng hệ với kim đan tiên thiên cùng hệ, xác suất thành công sẽ cao hơn một ít.
Thấy Kỳ Viêm Phong đuổi theo, Bạch Lăng Thiên nhìn chung quanh một chút, cũng cùng đuổi theo.
Tiểu Phỉ rốt cuộc đã chạy đi đâu, bên này động tĩnh lớn như vậy hắn chưa nghe thấy sao?
Tốc độ chạy của yêu thú cực nhanh, trong đám võ giả đuổi theo yêu thú, nội lực tương đối thấp đều bị bỏ rơi ở phía sau.
Chỉ có võ giả nội lực từ tám tầng trở lên có thể đuổi theo yêu thú, lại thỉnh thoảng chém yêu thú một hai đao chưa chắc đã trúng, còn phải thời khắc phòng bị yêu thú phản kích.
“Tiểu Bạch, ngươi có cảm thấy mặt đất đang rung lên không?” Vốn tưởng rằng là do yêu thú chạy tạo thành, ban đầu Kỳ Viêm Phong còn không có quá để ý, nhưng hiện tại mặt đất tựa hồ rung lên càng lúc càng mạnh.
“Ừ, mặt đất có chút không đúng, chấn động này dường như không chỉ là do chạy trên mặt đất tạo thành.” Bạch Lăng Thiên không tiếp tục để ý xưng hô Kỳ Viêm Phong gọi mình, cẩn thận cảm nhận tình huống rồi nói.
“Ngươi nói có thể nào là……” Không đợi Kỳ Viêm Phong nói hết câu, liền cảm giác được mặt đất bắt đầu lay động kịch liệt, yêu thú phía trước đã hoàn toàn không để ý công kích xung quanh, chạy càng nhanh.
“Mau đuổi theo!” Đại khái biết Kỳ Viêm Phong suy đoán, Bạch Lăng Thiên nhìn hướng yêu thú chạy, nói.
Dị biến như vậy, ở đây cũng chỉ có thể liên quan tới cùng linh vật thôi ……
Cùng lúc đó, Vô Tình cùng Utherus đi đến một chỗ phi thường trống trải, cũng cảm nhận được mặt đất chấn động cực kỳ rõ ràng.
Nơi này chính là tâm điểm phát ra chấn động.
‘A Tình, cẩn thận!’ cảm giác được hoạt động kịch liệt dưới mặt đất, Utherus nhanh chóng đem bạn đời nhảy về phía bên kia.
“Oanh –” Không đợi Vô Tình phản ứng lại, một tiếng nổ truyền ra từ nơi hắn vừa đứng, mặt đất lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai mà nứt ra một cái rãnh lớn!
Kinh ngạc nhìn mặt đất nứt ra, Vô Tình vội lui ra phía sau.
Nguyên tố hỏa nồng hậu nhanh chóng tỏa khắp trong không khí chung quanh, mà vết nứt cũng càng lúc càng lớn, mặt đất nơi đó bắt đầu nhanh chóng sụp xuống, ẩn ẩn có thể thấy dưới đất ánh lửa ngùn ngụt.
Vô Tình nhìn dung nham xuất hiện dưới chân mình biến thành sông dung nham, vô cùng khiếp sợ.
Mà điều càng khiến hắn không thể tưởng được là, một nụ hoa đỏ rực lớn như nắm tay trẻ em đang sống ngay giữa dòng sông này, nói vậy đó chính là hỏa liên ngàn năm!
Tùy tay bẻ một nhánh cây ném xuống, Vô Tình nhìn nhánh cây còn chưa rơi vào dung nham đã hoàn toàn hóa thành tro tàn, nhíu mày.
Linh vật tuy tốt, cũng phải còn mệnh mới hưởng được, không phải sao? Nếu không có vật gì chống chịu lửa, hắn cũng không có bản lĩnh lấy được hỏa liên dưới tình huống này.
Ngay lúc Vô Tình đang nhìn dung nham không biết làm thế nào, thì cảm nhận được động tĩnh do võ giả cùng yêu thú cũng đang chạy về phía này.
Nghe tiếng người càng lúc càng gần, Vô Tình nhíu mày, sao lại có bước chân nặng như vậy?
Nghe được động tĩnh, Utherus cũng cảnh giác nhìn về phía đám người đang đến.
Y hoàn toàn xác định chứ Đang chạy về phía họ bên này là một dã thú.
Nhìn bóng dáng xa xa theo ánh lửa dần dần rõ ràng, Vô Tình nghi hoặc, đây là yêu gì mà lại biết phun lửa? Không đợi hắn nhớ ra, chỉ thấy yêu thú nhanh chóng vọt lại đây!
‘Rống –’ nhìn dã thú xông tới hướng bạn đời của mình, Utherus vọt lên phía trước, không chút khách khí tát một móng vuốt.
Con dã thú con này cũng dám làm càn trước mặt y! nếu là dọa đến bảo bối của y thì cho nó biết mặt!
‘Ngao –’ hỏa lân thú bị đau tru lên một tiếng, nhìn con báo đen trước mặt thân hình có vẻ nhỏ hơn rất nhiều, có chút kiêng kị, không dám tiếp tục hướng về phía trước.
Một màn này vừa lúc bị Bạch Lăng Thiên và Kỳ Viêm Phong đang đuổi sát yêu thú nhìn thấy.
Hai người trượt chân suýt chút nữa ngã xuống.
Không phải nói hình thể càng lớn yêu thú càng lợi hại sao? Sao con đầu đen hình thể bình thường còn không tính là yêu thú kia lại có thể dễ dàng đánh đuổi Hỏa Lân thú hình thể to gấp nó hai ba lần? Chẳng lẽ chủ nhân yêu nghiệt, thú cưng cũng yêu nghiệt?
Nhìn báo đen từng bước tới gần, trước sau đều là địch, hỏa lân thú rất có linh trí, hơi hơi vẫy đầu, nhảy vào dòng dung nham bên cạnh!
Nhìn thấy hành vi tự sát của yêu thú, Vô Tình nhướn mày, đây là thà chết cũng không nguyện bị bắt sao? Thế mà cũng có vài phần cốt khí! thế nhưng con yêu thú kia thật là tự sát sao? Vô Tình nghi hoặc, nhìn tư thế của nó cũng không giống đi chịu chết.
“Tiểu Phỉ, sao ngươi lại ở đây?” Bạch Lăng Thiên đến gần vài bước hỏi.
Nhìn thấy hỏa lân thú nhảy trong dung nham, mặc dù có chút tiếc, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể quan tâm một chút tình huống nơi này.
Vô Tình chỉ chỉ vào Hỏa Liên sống giữa dòng dung nham, Vô Tình không nói gì.
Hắn cứ có cảm giác trong dòng dung nham có gì đó không đúng.
Mà hỏa liên kia cũng không giống lúc vừa nhìn thấy– hình như nó đang từ từ nở ra.
“Hỏa liên ngàn năm!” nhìn theo hướng Vô Tình chỉ, Kỳ Viêm Phong rất nhanh phát hiện mục tiêu lần của hắn, cả kinh kêu lên.
Kỳ Viêm Phong hưng phấn nhìn bông hoa sen không lớn lắm kia.
Hỏa Liên này hình như so với những linh vật hắn từng nhìn thấy càng có linh khí hơn, Nhưng nghĩ lại cũng phải, tinh hoa ngàn năm, linh vật bình thường sao có thể so?
“Cái gì? Hỏa liên ngàn năm!” Một võ giả vừa chạy tới, nghe Kỳ Viêm Phong nói, nghi hoặc một chút, sau đó phục hồi tinh thần hét lớn,“ mọi người mau tới a, hỏa liên ngàn năm hiện thế rồi I –”
Nghe tiếng kêu to, Kỳ Viêm Phong nhíu nhíu mày, vốn hỏa liên đã không dễ lấy, hiện tại lộn xộn thế này càng phiền toái! trang chủ của Thiên Vân sơn trang quả nhiên không phải người hiền lành gì, thả ra tin tức như vậy, triệu tập võ giả như vậy, là e sợ cho thiên hạ bất loạn sao?
“Các ngươi xem, đó là cái gì?” Vô Tình chỉ vào thứ giống như hòn đá đột nhiên xuất hiện bên trong dòng dung nham, hắn nhớ rõ trước đây chỗ đó làm gì có hòn đá nào.
“A, nó động đậy.” được Vô Tình nhắc nhở, Bạch Lăng Thiên cũng rất nhanh phát hiện hòn nham thạch dị thường.
“Không đúng, là hỏa lân thú!” đó không phải nham thạch gì cả, rõ ràng là cái lưng của hỏa lân thú.
Kỳ Viêm Phong cuối cùng cũng nhận ra mục đích hỏa lân thú nhảy vào dung nham, vội đến mức chân.
Sao hắn lại quên, dung nham đối với hỏa lân thú cũng không khác gì nước ấm! Nó chui vào trong dung nham, chắc là vì chờ đợi thời khắc hỏa liên hoàn toàn nở rộ mới hái hỏa liên!
Nghe được Kỳ Viêm Phong nói, nhìn “hòn nham thạch” kia không ngừng tiếp cận hỏa liên kia, Vô Tình đã hiểu ra.
Con yêu thú kia nhảy vào dung nham quả nhiên không phải tự sát, nó đang hướng đến linh vật bên trong dung nham…….
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook