[Thử Miêu Đồng Nhân] Hoàng Thượng Vạn Tuế
-
Quyển 3 - Chương 33
****
Hết lần này tới lần khác bị đả kích nghiêm trọng, căn bản chưa thể khiến Điệp Vũ hết hy vọng, nàng còn chiêu thứ hai — bán dạ thanh ca! (ca hát giữa đêm)
Là một nữ tử ca vũ song tuyệt, Điệp Vũ phi thường tin tưởng đối với giọng hát của mình! Nhờ riêng nha dịch hỗ trợ mang lễ vật tới, không phải vì giờ khắc này sao! Điệp Vũ âu yếm ôm tỳ bà của mình, cố gắng gẩy gẩy dây thanh hai, ba tiếng, nhưng không thành một làn điệu hữu tình nào.
Tiếng tỳ bà uyển chuyển dễ nghe, mọi người trong lúc nửa tỉnh nửa mê đều nghe thấy, nhưng chỉ là mơ hồ mà thôi…
Đột nhiên! Ngân bình sạ phá thuỷ tương bính! Thiết kỵ đột xuất đao thương minh! (đây là 2 câu thơ trong bài Tì bà hành của Bạch Cư Dị, dịch nghĩa: (Bỗng dưng nghe như) tiếng nước bắn tung ra khỏi thành bình bạc bị phá vỡ, (Nghe như) đoàn quân thiết kỵ ào ào đến, đao thương sáng ngời.)
Đột nhiên làn điệu chuyển biến dồn dập, khiến mọi người đang nửa tỉnh nửa mê hoàn toàn giật mình tỉnh hẳn! đây là cái tình huống gì?
Bao Chửng thức đêm viết tấu chương, tay run lên, xoẹt một đường hỏng cả bản tấu, đau lòng râu run run.
Công Tôn thức đêm điều chế thuốc, tay run lên, cho sai phân lượng, luống cuống tay chân nhanh chóng bổ cứu.
Triệu Trăn đang ôm cánh tay Triển Chiêu ngủ ngon lành, thình lình bị tiếng tỳ bà làm cho giật mình sợ tới mức cả người run bắn, thống khổ rên rỉ hai tiếng, dường như sắp tỉnh! Triển Chiêu nhanh chóng ôm lấy Triệu Trăn, vươn tay bịt tai bé lại, quay đầu dò hỏi Bạch Ngọc Đường đồng dạng bị đánh thức trên giường đối diện.
“Ai hơn nửa đêm còn không ngủ, làm ra tạp âm ồn ào như vậy quấy nhiễu hàng xóm láng giềng, rất không có đạo đức.”
Khóe miệng Bạch Ngọc Đường khẽ co giật: ngốc miêu, không cần đoán cũng biết là ai đi.
Không đợi Bạch Ngọc Đường phát cáu, Thừa Ảnh là người đầu tiên không nhịn được, rút chủy thủ tùy thân, sát khí lan tràn bốn phía…
Hoàng thượng tối hôm qua gặp ác mộng liên tục không ngủ ngon giấc, đêm nay kẻ nào dám quấy rầy giấc ngủ của Hoàng thượng — Giết! Không! Tha!
May mắn, trước khi Thừa Ảnh kịp động thủ, Điệp Vũ cô nương ca vũ song tuyệt, đã bị mấy trù phòng đại nương hai người hai bên trấn áp lôi đi.
Thật không biết nên cảm ơn Điệp Vũ mệnh lớn hay cảm thán trù phòng đại nương nhanh tay, tránh cho một hồi máu chảy thành sông.
Hết lần này tới lần khác bị đả kích nghiêm trọng, căn bản chưa thể khiến Điệp Vũ hết hy vọng, nàng còn chiêu thứ hai — bán dạ thanh ca! (ca hát giữa đêm)
Là một nữ tử ca vũ song tuyệt, Điệp Vũ phi thường tin tưởng đối với giọng hát của mình! Nhờ riêng nha dịch hỗ trợ mang lễ vật tới, không phải vì giờ khắc này sao! Điệp Vũ âu yếm ôm tỳ bà của mình, cố gắng gẩy gẩy dây thanh hai, ba tiếng, nhưng không thành một làn điệu hữu tình nào.
Tiếng tỳ bà uyển chuyển dễ nghe, mọi người trong lúc nửa tỉnh nửa mê đều nghe thấy, nhưng chỉ là mơ hồ mà thôi…
Đột nhiên! Ngân bình sạ phá thuỷ tương bính! Thiết kỵ đột xuất đao thương minh! (đây là 2 câu thơ trong bài Tì bà hành của Bạch Cư Dị, dịch nghĩa: (Bỗng dưng nghe như) tiếng nước bắn tung ra khỏi thành bình bạc bị phá vỡ, (Nghe như) đoàn quân thiết kỵ ào ào đến, đao thương sáng ngời.)
Đột nhiên làn điệu chuyển biến dồn dập, khiến mọi người đang nửa tỉnh nửa mê hoàn toàn giật mình tỉnh hẳn! đây là cái tình huống gì?
Bao Chửng thức đêm viết tấu chương, tay run lên, xoẹt một đường hỏng cả bản tấu, đau lòng râu run run.
Công Tôn thức đêm điều chế thuốc, tay run lên, cho sai phân lượng, luống cuống tay chân nhanh chóng bổ cứu.
Triệu Trăn đang ôm cánh tay Triển Chiêu ngủ ngon lành, thình lình bị tiếng tỳ bà làm cho giật mình sợ tới mức cả người run bắn, thống khổ rên rỉ hai tiếng, dường như sắp tỉnh! Triển Chiêu nhanh chóng ôm lấy Triệu Trăn, vươn tay bịt tai bé lại, quay đầu dò hỏi Bạch Ngọc Đường đồng dạng bị đánh thức trên giường đối diện.
“Ai hơn nửa đêm còn không ngủ, làm ra tạp âm ồn ào như vậy quấy nhiễu hàng xóm láng giềng, rất không có đạo đức.”
Khóe miệng Bạch Ngọc Đường khẽ co giật: ngốc miêu, không cần đoán cũng biết là ai đi.
Không đợi Bạch Ngọc Đường phát cáu, Thừa Ảnh là người đầu tiên không nhịn được, rút chủy thủ tùy thân, sát khí lan tràn bốn phía…
Hoàng thượng tối hôm qua gặp ác mộng liên tục không ngủ ngon giấc, đêm nay kẻ nào dám quấy rầy giấc ngủ của Hoàng thượng — Giết! Không! Tha!
May mắn, trước khi Thừa Ảnh kịp động thủ, Điệp Vũ cô nương ca vũ song tuyệt, đã bị mấy trù phòng đại nương hai người hai bên trấn áp lôi đi.
Thật không biết nên cảm ơn Điệp Vũ mệnh lớn hay cảm thán trù phòng đại nương nhanh tay, tránh cho một hồi máu chảy thành sông.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook