[Thử Miêu Đồng Nhân] Hoàng Thượng Vạn Tuế
-
Quyển 1 - Chương 1
**
Hoàn cảnh địa lý xa lạ, lão nương điên điên khùng khùng nửa điểm cũng không thể trông cậy vào, Triệu Trăn chỉ có thể tự mình thăm dò.
Sau khi lục tung căn nhà lên, Triệu Trăn ở trong một cái lỗ nhỏ dưới giường đất tìm được một cái bao vải nhỏ, trong bao ngoài hai ba bộ quần áo cũ và một thanh chủy thủ ra thế nhưng lại tìm được mấy lượng bạc vụn và vài món trang sức. Triệu Trăn đã từng đóng phim cổ trang nên biết một lượng bạc ở thời cổ đại có giá trị như thế nào.
Lại lượn qua lượn lại trong rừng cây bên ngoài căn nhà, phát hiện vài loại rau dại và một chút nấm. Triệu Trăn không biết phân biệt độc vật, đành phải dùng mấy con vật nhỏ làm thí nghiệm, tìm ra đồ có thể ăn. Trừ cái đó ra, Triệu Trăn còn phát hiện gần đó có một hồ nước nhỏ, nước trong veo còn có cá, thiên nhiên hoàn toàn không bị ô nhiễm.
Là một thanh niên mười tốt trên truyền hình dưới phòng bếp tuyệt chủng, Triệu Trăn năng lực động thủ rất mạnh. Nhanh chóng thích ứng với sinh hoạt thời cổ đại, biết nhóm lửa nấu cơm không nói, còn biết chăm sóc lão nương thuận buồm xuôi gió, thậm chí còn biết tự tay chế tác ghế nhỏ, bàn nhỏ cùng hai đôi đũa gỗ!
— Thực dốc lòng! [lau lệ]
Điều duy nhất tương đối vất vả đó là: mỗi sáng sớm đều phải trèo non lội suối, cận chiến với thiên nhiên, trình diễn màn cầu sinh nơi hoang dã.
(╬ ̄ 皿  ̄) Không sai, chính là nơi hoang dã!
Điểm này, Triệu Trăn thật sự có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, dù nói cổ đại hoang vắng, cũng không thể hoang tàn vắng vẻ quá mức thế này đi? Không ruộng đất, không hàng xóm, không người lao động, đưa mắt nhìn ra xa xa ngay cả khói bếp cũng nhìn không thấy… vậy hai mẹ con này tại thâm sơn cùng cốc dựa vào cái gì để sinh hoạt?
= =+ chẳng lẽ! là nữ nhân si tình gặp gỡ tình lang bội bạc, nương nó là trung trinh thủ tiết Vương Bảo Xuyến* thứ hai?
(Vương Bảo Xuyến: là con gái thứ ba của tể tướng Vương Doãn đời Đường, nàng xinh đẹp lại thông minh hiền hậu. Đến tuổi kết hôn, nàng không vừa mắt đám công tử quyền quý nào lại có cảm tình với thư sinh Tiết Bình Quý gia cảnh nghèo hèn, trong lần ném tú cầu kén rể, nàng đã chọn Tiết Bình Quý, không ngờ cha nàng không đồng ý, cuối cùng hai cha con đoạn tuyệt quan hệ. Về sau Tiết Bình Quý ra chiến trường, Vương Bảo Xuyến ở nhà chờ đợi mòn mỏi 18 năm trời, sống những tháng ngày khổ cực. Còn về Tiết Bình Quý sau khi ra chiến trường lập được nhiều công lớn, lấy được công chúa Tây Lương, sau đó đón Vương Bảo Xuyến chờ đợi mình 18 năm về làm chính cung nhưng mới được hành phúc không bao lâu, nàng bạo bệnh mà qua đời.)
Hoàn cảnh địa lý xa lạ, lão nương điên điên khùng khùng nửa điểm cũng không thể trông cậy vào, Triệu Trăn chỉ có thể tự mình thăm dò.
Sau khi lục tung căn nhà lên, Triệu Trăn ở trong một cái lỗ nhỏ dưới giường đất tìm được một cái bao vải nhỏ, trong bao ngoài hai ba bộ quần áo cũ và một thanh chủy thủ ra thế nhưng lại tìm được mấy lượng bạc vụn và vài món trang sức. Triệu Trăn đã từng đóng phim cổ trang nên biết một lượng bạc ở thời cổ đại có giá trị như thế nào.
Lại lượn qua lượn lại trong rừng cây bên ngoài căn nhà, phát hiện vài loại rau dại và một chút nấm. Triệu Trăn không biết phân biệt độc vật, đành phải dùng mấy con vật nhỏ làm thí nghiệm, tìm ra đồ có thể ăn. Trừ cái đó ra, Triệu Trăn còn phát hiện gần đó có một hồ nước nhỏ, nước trong veo còn có cá, thiên nhiên hoàn toàn không bị ô nhiễm.
Là một thanh niên mười tốt trên truyền hình dưới phòng bếp tuyệt chủng, Triệu Trăn năng lực động thủ rất mạnh. Nhanh chóng thích ứng với sinh hoạt thời cổ đại, biết nhóm lửa nấu cơm không nói, còn biết chăm sóc lão nương thuận buồm xuôi gió, thậm chí còn biết tự tay chế tác ghế nhỏ, bàn nhỏ cùng hai đôi đũa gỗ!
— Thực dốc lòng! [lau lệ]
Điều duy nhất tương đối vất vả đó là: mỗi sáng sớm đều phải trèo non lội suối, cận chiến với thiên nhiên, trình diễn màn cầu sinh nơi hoang dã.
(╬ ̄ 皿  ̄) Không sai, chính là nơi hoang dã!
Điểm này, Triệu Trăn thật sự có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được, dù nói cổ đại hoang vắng, cũng không thể hoang tàn vắng vẻ quá mức thế này đi? Không ruộng đất, không hàng xóm, không người lao động, đưa mắt nhìn ra xa xa ngay cả khói bếp cũng nhìn không thấy… vậy hai mẹ con này tại thâm sơn cùng cốc dựa vào cái gì để sinh hoạt?
= =+ chẳng lẽ! là nữ nhân si tình gặp gỡ tình lang bội bạc, nương nó là trung trinh thủ tiết Vương Bảo Xuyến* thứ hai?
(Vương Bảo Xuyến: là con gái thứ ba của tể tướng Vương Doãn đời Đường, nàng xinh đẹp lại thông minh hiền hậu. Đến tuổi kết hôn, nàng không vừa mắt đám công tử quyền quý nào lại có cảm tình với thư sinh Tiết Bình Quý gia cảnh nghèo hèn, trong lần ném tú cầu kén rể, nàng đã chọn Tiết Bình Quý, không ngờ cha nàng không đồng ý, cuối cùng hai cha con đoạn tuyệt quan hệ. Về sau Tiết Bình Quý ra chiến trường, Vương Bảo Xuyến ở nhà chờ đợi mòn mỏi 18 năm trời, sống những tháng ngày khổ cực. Còn về Tiết Bình Quý sau khi ra chiến trường lập được nhiều công lớn, lấy được công chúa Tây Lương, sau đó đón Vương Bảo Xuyến chờ đợi mình 18 năm về làm chính cung nhưng mới được hành phúc không bao lâu, nàng bạo bệnh mà qua đời.)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook