Thủ Hộ
-
Chương 194: Knight King đăng cơ
Lakjihal vẫn đều đặn vung siêu trọng kiếm, mỗi kiếm cậu quét ra là hơn mười nhân mạng mất đi, thân xác bị chia năm xẻ bảy vung vẩy chung quanh cậu thế nhưng ánh mắt Lakjihal vẫn bình thản như nước không một tia gợn sóng, việc chém giết đối với cậu tựa như sự hít thở không khí bình thường, không có chiến ý, không có sự khát máu, bình thản cướp đi nhân mạng một cách đáng sợ.
Vì sao?.
Số người chết trên tay cậu có thể đếm bằng con số hàng trăm triệu.
Trong mười lần thức tỉnh và kích thích linh hồn ở tộc thiên thần, số người Lakjihal đã giết trong ảo cảnh phải tính theo đơn vị hành tinh, thế giới, trong các trận chiến ngoài tinh không con số cũng không kém,… Cậu đã giết rất nhiều, nhiều đến nỗi Lakjihal cảm thấy việc đó tựa như hô hấp của bản thân, đến nỗi việc này khiến Lakjihal cảm thấy sợ sệt bản thân của mình, ghê tởm chính mình, dù có lấy lí do như thế nào, vì mục đích cao cả đến đâu thì tôi lỗi vẫn là tội lỗi.
Bầu trời âm u cũng xuất hiện một vài tia sáng le lói xuyên qua tầng may chiếu rọi khắp mặt đất như muốn tịnh lọc tội lỗi của địa ngục nơi đây.
Cuộc chiến cuối cùng cũng chấm dứt say bảy ngày bảy đêm, không có kế hoạch, không có mưu lược, không có đầu hàng,… chỉ đơn thuần là một cuộc chiến lấy máu đổi máu, kẻ sống cuối cùng là kẻ thắng.
Tất cả binh sĩ đều bị huyết tính kích phát bản năng chiến đấu nguyên thủy nên thảm kịch đã xảy ra.
Huyết khí chiến trường mỗi lúc một nặng khiến tất cả đều ở vào trạng thái chiến đấu cuồng loạn không thể tự kiềm chế. Cả chiến trường trở thành địa ngục nguyên thủy.
Lakjihal và Esdeath cùng không đến mười nghìn binh sĩ sống sót sau trận chiến nhìn đồng bằng mệnh mông tràn ngập xác người. Lakjihal thở dài:
-Chúng ta đã thắng, những người còn lại chính là những hạt giống siêu đại tướng đắc lực cho Griode về sau, mục đính luyện quân hoàn thành, thắng lợi là của chúng ta, thành Griode từ hôm nay sẽ trở thành công quốc Griode…
Bốp…
Ess vung mạnh tay tát vào mặt Lakjihal sau đó gào lên:
-Sao chàng có thể bình thản đến vậy, tàn nhẫn đến vậy, vô tình đến vậy, họ không phải thuộc hạ của chàng sao, họ không phải là người nhiệt thành theo đuổi chàng sao,… nói cho ta - Lakjihal, chàng có còn nhân tính?…
Ess nói rồi lao đến đấm thật mạnh vào ngực Lakjihal. Nàng khóc,… khóc rất nhiều, nàng đánh rất đau…
Lakjihal chỉ lẳng lặng đứng nơi đó nhìn Ess phát tiết, cậu không bào chữa cho mình, vì đó là sự thật, nhân tính của Lakjihal vẫn còn nhưng nó đã bị biến đổi và chai mòn vô tình,… hơn nữa lúc này bản thân cậu chính là chỗ dựa tinh thần duy nhất của Ess, cô cần có một nơi để thả ra tâm tình của mình.
Cậu cúi nhìn Ess đang phát tiết mỗi lúc một yếu đi, bảy ngày này nàng đã chịu áp lực tinh thần quá lớn. Giết người nàng đã làm, giết rất nhiều người nàng nàng đã làm, thậm chí diệt chủng nàng cũng từng làm qua thế nhưng cách thức của những lần đó và lần này khác nhau.
Tựa như dùng lửa thiêu rụi một bầy kiến thì cảm giác rất bình thường nhưng tự tay giết từng con từng con một thì đó là một mức độ cảm xúc không tưởng nổi, huống chi là gần ba triệu nhân mạng, tự tay chém nát từng sinh mệnh đồng loại,… nó đã không thuộc về khái niệm sự khát máu, sự hiếu chiến hay sự tàn bạo,… đây là điều vượt quá ngưỡng tâm linh con người chịu đựng.
…
Sáu tháng sau, một sự kiện trọng đại diễn ra ở khu vực ba mươi công quốc phía cực nam đại lục.
Công quốc Ahari đổi tên thành công quốc Griode, quốc vương mới là nữ giới, nàng tên Arthur Alturia Pendoragon, nàng đươc dân chúng tôn xưng là Knight King, bởi nàng đã tự thân chỉ huy quân kị binh của công quốc đánh đuổi sự xâm lăng của sáu công quốc láng giềng khỏi lãnh thổ, chiến tích của nàng lan khắp các công quốc, sự vô địch của nàng trên chiến trường tạo thành quang huy thắng lợi cho công quốc Griode.
Kinh thành mới của công quốc là thành Griode, sau khi mang theo đội quân viễn chinh trở về thì Arthur tổ chức lễ đăng cơ trang trọng, sứ giả các nước mang cũng mang theo sứ mệnh tiến đến bái kiến vị hoàng đế mới.
…
Trên đỉnh bậc thang lát đá kim thạch được điêu khắc họa tiết tinh xảo to lớn.
Arthur đỉnh đầu đội vương miện bạch kim sáng ngời, mái tóc vàng óng vấn cao, trên người nàng là chiến giáp được khắc ma văn vàng rực, thánh kiếm Excarlibur được buộc bên eo, chiến bào xanh dương tung bay nhẹ nhàng trong làn gió.
Sau lưng nàng là ba vị lãnh tụ, khai quốc công thần, hắc long kị sĩ Lakjihal, tàn bạo đại tướng Esdeath, ngoại chính đại thần Ruykio cùng các vị quần thần.
Phía dưới bậc thang là đội quân gần triệu người, giáp bạc sáng ngời, khí thế bức người, cưỡi chiến mã tuyệt trần lặng yên trang nghiêm.
Sau cùng là hàng chục triệu con dân đang hoan hô, triều bái nhà vua vĩ đại của họ. Những đứa trẻ ăn mặc tinh xảo như thiên sứ đang vui vẻ rải hoa, tiếng nhạc thánh thót, trang nghiêm.
Tiếng kèn và tiếng trống hùng tráng vang lên thông báo lễ đăng cơ bắt đầu.
Arthur cất từng bước về phía vương tọa bạch kim điêu khắc hoa văn hoàng kim trên bậc thang cao xa, mỗi bước chân nàng đặt lên bậc thang thì ánh sáng của vương tọa lại càng rực rỡ.
Nàng đứng trước vương tạo to lớn, sáng chói sau đó xoay lại đối diện với con dân cùng quần thần, binh sĩ nói:
-Ta Arthur Alturia Pendoragon kể từ hôm nay tuyên bố công quốc Griode được thành lập, ta là vị quốc vương đầu tiên lấy danh hiệu là Alragon đệ nhất.
Các học viên của học viện linh thuật đông thời phóng linh thuật đủ màu sắc vào bầu trời.
…
Sau đó là ba ngày ăn mừng của cả thành Griode, Arthur lúc này cũng tổ chức tiệc mừng cho các quần thuần cùng sứ thần các công quốc khác đến chúc mừng.
Trong buổi tiệc, một vị sứ thần của công quốc Huyền Vị mang theo môt thanh niên tuấn mỹ, phong thái ôn thuận như ngọc đến tiếp kiến Arthur.
Thanh niên đến trước Arthur và ánh mắt sáng ngời không thể rời mắt khỏi nàng.
Arthur hiện tại đã là vua của một nước, vẻ đẹp như tạo hóa điêu khắc của nàng kết hợp với khí chất đế vương cổ đại hùng vĩ được tích lũy khiến nàng như một vị thánh thần thuần khiết, khiến những người lân cận luôn có xúc động muốn quỳ bái.
Thanh niên khẽ nghiêng người:
-Ta là Tam hoàng tử của vương quốc Thanh Hiên, cũng là vương quốc chủ nhân của tất cả các công quốc phía cực nam này, hôm nay được chứng kiến phong thái của nàng nên rất lấy làm ái mộ, không biết ta có được vinh hạnh được cùng nàng kết đôi làm bạn đến hết đời.
Ess nghe thế thì hơi run lên liếc mắt về hướng Lakjihal, chỉ thấy cậu vẫn nhàn nhã tựa vào cửa sổ, nàng nhích đến gần và huých Lakjihal:
-Chàng không ghen?.
Lakjihal mỉm cười nhẹ nhàng:
-Nếu ghen ghét lặt vặt thì ta còn không mệt chết mới lạ. Hắn chỉ tỏ thái độ ái mộ mà thôi, có gì phải ghen ghét với kẻ theo đuổi của nàng đâu. Ta chỉ trừng trị những tên xúc phạm đến nàng thôi.
Bên này, Arthur cùng Tam hoang tử trò chuyện về các đề tài liên quan đến chính trị, quân sự vui vẻ.
Nàng nhẹ nhàng nói tránh việc yêu càu kết hôn của tam hoàng tử, hoặc các yêu cầu sáp nhập vào vương quốc Thanh Hiên.
…
Sau lễ đăng cơ, cả công quốc bắt đầu vận hành theo một cơ chế mới.
Nhà vua nắm giữ quyền lực cao nhất, tiếp đó là thượng nghị viện là nơi thảo luận các chính sách, bên dưới là chín viện trực thuộc sự chỉ đạo của nhành vua gồm viện quân sự, viện thương mại, viện nội vụ, viện ngoại vụ, viện công nghiệp, viện nông nghiệp, viện y tế, viện giáo dục và viện xây dựng.
Cả công quốc chia là mười hành tỉnh do các trị trưởng trực thuộc viện nội vụ quản lí.
Chế độ dân binh được áp dụng cho toàn quân trong năm năm.
Quân đội cũng được phân cấp lại thành hệ thống rõ ràng.
Binh, sĩ, úy, tá, tướng, soái, mỗi cấp chia làm ba bậc mỗi bậc phân làm chín sao. Chế độ quân công, cống hiện được phổ biến khắp toàn quân.
Tiền giấy được ban hành để hệ thống thương mại trong công quốc được vận hành nhanh chóng hơn.
Công quốc đã trải qua thời kì đặt vững căn cơ nên hiện tại là lúc Arthur quyết đinh đẩy mạnh tốc độ phát triển.
Viện thứ mười – viện nghiên cứu trực thuộc Lakjihal và liên kết với viện giáo dục cùng học viện linh thuật, cậu từ bỏ chức vụ thống soái quân đội khiến vô số binh sĩ tiếc hận.
Trong vòng sáu tháng sau đó Lakjihal liên tục đưa ra các phát minh cơ bản mới để ứng dụng vào cuộc sống.
Nông cụ hiện đại hơn, đèn phát sáng, các vật dụng khai thác,chế tạo cho các nghành nghề đánh cá, may dệt,…
Tiếp đó Lakjihal quyết định đưa một nhóm hai trăm nghiên cứu sinh đã kí kết hiệp ước bảo mật đến Galatron và cho họ học tập khoa học công nghệ cơ bản trong vòng một năm.
Howlos và Shinami được Arthur yêu cầu giữ lại.
Kế hoạch được bốn người bí mật thảo luận và thông qua là cực lực phát triển trong nội vi công quốc Griode, sau mười năm sẽ bắt đầu mở cửa chinh chiến, và nhất cử trở thành đế quốc.
Một trong số những bước quan trọng nhất chính là liên kết Griode với Galatron, nhưng vì trình độ chênh lệnh quá lớn nên việc đầu tiên sẽ là cho các nghiên cứu sinh tiếp xúc trước.
…
Hai trăm nghiên cứu sinh độ tuổi chỉ chưa đến hai mươi, cả nhóm vô cùng phấn khích khi họ được đồng hành một trong bốn thần thoại của công quốc, hắc long kị sĩ Lakjihal em trai của nhà vua vĩ đại, một số thiếu nữ hai mát bốc lên ngôi sao hận không thể nhảy đến yêu cầu chữ kí.
Họ vốn là học sinh thuộc học viện linh thuật và trường St. Glania vừa được thành lập.
Tất cả chỉ được nghe giới thiệu sơ về việc sẽ đến một đất nước nào đó để trao đổi học tập, họ bị bắt buộc kí hiệp ước bảo mật khiến sự tò mò trong cả đám càng trở nên sôi sục, hơn nữa người dẫn đoàn đội là truyền kì của công quốc.
Các nghiên cứu sinh theo yêu cầu của Lakjihal nhắm mắt lại. Khi được Lakjihal cho phép thì họ cùng mở mắt.
Hai trăm người đứng sững nơi đó như hóa thành tượng đá.
Kinh thành Griode mà họ tự hào về sự nguy nga tráng lệ, thậm chí so với họ đã chứng kiến kinh đô của đế quốc trong một chuyến thực tập cách đây không lâu thì kinh thành Griode vẫn tráng lệ hơn vài phần…
Thế nhưng điều họ tự hào lập tức bị đánh nát không thương tiếc.
Những đường ống thủy tinh cuồn cuồn khắp bầu trời sáng ngời ánh đèn đủ màu sắc, trong các đường ống là vô số sinh vật hình người thân thể toàn bằng sắc thép cực kì to lớn và đẹp đẽ đang di chuyển tấp nập, bên ngoài các đường ống thủy tinh là hàng trăm triệu phương tiện di chuyển lơ lửng qua lại cực nhanh, trên bầu trời xa xăm là hàng chục triệu những vật thể thể tương tự phi thuyền bay nhưng lớn hơn hàng nghìn lần, thậm chí họ có thể thấp thoáng thấy được những vật thể dài đến hàng trăm nghìn dặm.
Thành phố bên dưới mọc lên vô số những tòa nhà cao chọc trời kéo dài đến chân trời, là chọc trời đúng cả nghĩa đen, ánh sáng chiếu khắp cả trời đất từ đỉnh các tòa nhà. Đại thụ mọc xen lẫn trong thành phố không làm mất đi vẻ đẹp mà hài hòa tạo nên một thành phố hiện đại kết hợp thiên nhiên.
Hai trăm nghiên cứu sinh choáng ngợp đứng sững nơi đó, họ không thể dùng bất kì từ ngữ nào để diễn tả cảm xúc mãnh liệt trong lòng, Lakjihal ở bên cạnh mỉm cười nhẹ giọng:
-Nhiệm vụ của các ngươi là đem những thứ gọi là khoa học, kĩ thuật này về Griode, cho nên hãy cố mà nhồi nhét đầy đầu óc nhiều tri thức của nơi này nhất có thể, cố lên các thiếu niên, tương lai của Griode có được như nơi này hay không phụ thuộc các ngươi.
Các nghiên cứu sinh hít sâu một hơi, họ muốn quang cảnh tương lai của Griode càng phải vượt qua nơi này, ánh mắt họ bốc lên ngọn lửa khát cầu tri thức hừng hực.
Lakjihal gật đầu nói:
-Các ngươi có một năm để cướp lấy tri thức, các ngươi đợi tại nơi đây, một chốc nữa sẽ có người đến hướng dẫn nơi ở và nơi học tập, thư viện,.. Một năm sau gặp lại.
Vì sao?.
Số người chết trên tay cậu có thể đếm bằng con số hàng trăm triệu.
Trong mười lần thức tỉnh và kích thích linh hồn ở tộc thiên thần, số người Lakjihal đã giết trong ảo cảnh phải tính theo đơn vị hành tinh, thế giới, trong các trận chiến ngoài tinh không con số cũng không kém,… Cậu đã giết rất nhiều, nhiều đến nỗi Lakjihal cảm thấy việc đó tựa như hô hấp của bản thân, đến nỗi việc này khiến Lakjihal cảm thấy sợ sệt bản thân của mình, ghê tởm chính mình, dù có lấy lí do như thế nào, vì mục đích cao cả đến đâu thì tôi lỗi vẫn là tội lỗi.
Bầu trời âm u cũng xuất hiện một vài tia sáng le lói xuyên qua tầng may chiếu rọi khắp mặt đất như muốn tịnh lọc tội lỗi của địa ngục nơi đây.
Cuộc chiến cuối cùng cũng chấm dứt say bảy ngày bảy đêm, không có kế hoạch, không có mưu lược, không có đầu hàng,… chỉ đơn thuần là một cuộc chiến lấy máu đổi máu, kẻ sống cuối cùng là kẻ thắng.
Tất cả binh sĩ đều bị huyết tính kích phát bản năng chiến đấu nguyên thủy nên thảm kịch đã xảy ra.
Huyết khí chiến trường mỗi lúc một nặng khiến tất cả đều ở vào trạng thái chiến đấu cuồng loạn không thể tự kiềm chế. Cả chiến trường trở thành địa ngục nguyên thủy.
Lakjihal và Esdeath cùng không đến mười nghìn binh sĩ sống sót sau trận chiến nhìn đồng bằng mệnh mông tràn ngập xác người. Lakjihal thở dài:
-Chúng ta đã thắng, những người còn lại chính là những hạt giống siêu đại tướng đắc lực cho Griode về sau, mục đính luyện quân hoàn thành, thắng lợi là của chúng ta, thành Griode từ hôm nay sẽ trở thành công quốc Griode…
Bốp…
Ess vung mạnh tay tát vào mặt Lakjihal sau đó gào lên:
-Sao chàng có thể bình thản đến vậy, tàn nhẫn đến vậy, vô tình đến vậy, họ không phải thuộc hạ của chàng sao, họ không phải là người nhiệt thành theo đuổi chàng sao,… nói cho ta - Lakjihal, chàng có còn nhân tính?…
Ess nói rồi lao đến đấm thật mạnh vào ngực Lakjihal. Nàng khóc,… khóc rất nhiều, nàng đánh rất đau…
Lakjihal chỉ lẳng lặng đứng nơi đó nhìn Ess phát tiết, cậu không bào chữa cho mình, vì đó là sự thật, nhân tính của Lakjihal vẫn còn nhưng nó đã bị biến đổi và chai mòn vô tình,… hơn nữa lúc này bản thân cậu chính là chỗ dựa tinh thần duy nhất của Ess, cô cần có một nơi để thả ra tâm tình của mình.
Cậu cúi nhìn Ess đang phát tiết mỗi lúc một yếu đi, bảy ngày này nàng đã chịu áp lực tinh thần quá lớn. Giết người nàng đã làm, giết rất nhiều người nàng nàng đã làm, thậm chí diệt chủng nàng cũng từng làm qua thế nhưng cách thức của những lần đó và lần này khác nhau.
Tựa như dùng lửa thiêu rụi một bầy kiến thì cảm giác rất bình thường nhưng tự tay giết từng con từng con một thì đó là một mức độ cảm xúc không tưởng nổi, huống chi là gần ba triệu nhân mạng, tự tay chém nát từng sinh mệnh đồng loại,… nó đã không thuộc về khái niệm sự khát máu, sự hiếu chiến hay sự tàn bạo,… đây là điều vượt quá ngưỡng tâm linh con người chịu đựng.
…
Sáu tháng sau, một sự kiện trọng đại diễn ra ở khu vực ba mươi công quốc phía cực nam đại lục.
Công quốc Ahari đổi tên thành công quốc Griode, quốc vương mới là nữ giới, nàng tên Arthur Alturia Pendoragon, nàng đươc dân chúng tôn xưng là Knight King, bởi nàng đã tự thân chỉ huy quân kị binh của công quốc đánh đuổi sự xâm lăng của sáu công quốc láng giềng khỏi lãnh thổ, chiến tích của nàng lan khắp các công quốc, sự vô địch của nàng trên chiến trường tạo thành quang huy thắng lợi cho công quốc Griode.
Kinh thành mới của công quốc là thành Griode, sau khi mang theo đội quân viễn chinh trở về thì Arthur tổ chức lễ đăng cơ trang trọng, sứ giả các nước mang cũng mang theo sứ mệnh tiến đến bái kiến vị hoàng đế mới.
…
Trên đỉnh bậc thang lát đá kim thạch được điêu khắc họa tiết tinh xảo to lớn.
Arthur đỉnh đầu đội vương miện bạch kim sáng ngời, mái tóc vàng óng vấn cao, trên người nàng là chiến giáp được khắc ma văn vàng rực, thánh kiếm Excarlibur được buộc bên eo, chiến bào xanh dương tung bay nhẹ nhàng trong làn gió.
Sau lưng nàng là ba vị lãnh tụ, khai quốc công thần, hắc long kị sĩ Lakjihal, tàn bạo đại tướng Esdeath, ngoại chính đại thần Ruykio cùng các vị quần thần.
Phía dưới bậc thang là đội quân gần triệu người, giáp bạc sáng ngời, khí thế bức người, cưỡi chiến mã tuyệt trần lặng yên trang nghiêm.
Sau cùng là hàng chục triệu con dân đang hoan hô, triều bái nhà vua vĩ đại của họ. Những đứa trẻ ăn mặc tinh xảo như thiên sứ đang vui vẻ rải hoa, tiếng nhạc thánh thót, trang nghiêm.
Tiếng kèn và tiếng trống hùng tráng vang lên thông báo lễ đăng cơ bắt đầu.
Arthur cất từng bước về phía vương tọa bạch kim điêu khắc hoa văn hoàng kim trên bậc thang cao xa, mỗi bước chân nàng đặt lên bậc thang thì ánh sáng của vương tọa lại càng rực rỡ.
Nàng đứng trước vương tạo to lớn, sáng chói sau đó xoay lại đối diện với con dân cùng quần thần, binh sĩ nói:
-Ta Arthur Alturia Pendoragon kể từ hôm nay tuyên bố công quốc Griode được thành lập, ta là vị quốc vương đầu tiên lấy danh hiệu là Alragon đệ nhất.
Các học viên của học viện linh thuật đông thời phóng linh thuật đủ màu sắc vào bầu trời.
…
Sau đó là ba ngày ăn mừng của cả thành Griode, Arthur lúc này cũng tổ chức tiệc mừng cho các quần thuần cùng sứ thần các công quốc khác đến chúc mừng.
Trong buổi tiệc, một vị sứ thần của công quốc Huyền Vị mang theo môt thanh niên tuấn mỹ, phong thái ôn thuận như ngọc đến tiếp kiến Arthur.
Thanh niên đến trước Arthur và ánh mắt sáng ngời không thể rời mắt khỏi nàng.
Arthur hiện tại đã là vua của một nước, vẻ đẹp như tạo hóa điêu khắc của nàng kết hợp với khí chất đế vương cổ đại hùng vĩ được tích lũy khiến nàng như một vị thánh thần thuần khiết, khiến những người lân cận luôn có xúc động muốn quỳ bái.
Thanh niên khẽ nghiêng người:
-Ta là Tam hoàng tử của vương quốc Thanh Hiên, cũng là vương quốc chủ nhân của tất cả các công quốc phía cực nam này, hôm nay được chứng kiến phong thái của nàng nên rất lấy làm ái mộ, không biết ta có được vinh hạnh được cùng nàng kết đôi làm bạn đến hết đời.
Ess nghe thế thì hơi run lên liếc mắt về hướng Lakjihal, chỉ thấy cậu vẫn nhàn nhã tựa vào cửa sổ, nàng nhích đến gần và huých Lakjihal:
-Chàng không ghen?.
Lakjihal mỉm cười nhẹ nhàng:
-Nếu ghen ghét lặt vặt thì ta còn không mệt chết mới lạ. Hắn chỉ tỏ thái độ ái mộ mà thôi, có gì phải ghen ghét với kẻ theo đuổi của nàng đâu. Ta chỉ trừng trị những tên xúc phạm đến nàng thôi.
Bên này, Arthur cùng Tam hoang tử trò chuyện về các đề tài liên quan đến chính trị, quân sự vui vẻ.
Nàng nhẹ nhàng nói tránh việc yêu càu kết hôn của tam hoàng tử, hoặc các yêu cầu sáp nhập vào vương quốc Thanh Hiên.
…
Sau lễ đăng cơ, cả công quốc bắt đầu vận hành theo một cơ chế mới.
Nhà vua nắm giữ quyền lực cao nhất, tiếp đó là thượng nghị viện là nơi thảo luận các chính sách, bên dưới là chín viện trực thuộc sự chỉ đạo của nhành vua gồm viện quân sự, viện thương mại, viện nội vụ, viện ngoại vụ, viện công nghiệp, viện nông nghiệp, viện y tế, viện giáo dục và viện xây dựng.
Cả công quốc chia là mười hành tỉnh do các trị trưởng trực thuộc viện nội vụ quản lí.
Chế độ dân binh được áp dụng cho toàn quân trong năm năm.
Quân đội cũng được phân cấp lại thành hệ thống rõ ràng.
Binh, sĩ, úy, tá, tướng, soái, mỗi cấp chia làm ba bậc mỗi bậc phân làm chín sao. Chế độ quân công, cống hiện được phổ biến khắp toàn quân.
Tiền giấy được ban hành để hệ thống thương mại trong công quốc được vận hành nhanh chóng hơn.
Công quốc đã trải qua thời kì đặt vững căn cơ nên hiện tại là lúc Arthur quyết đinh đẩy mạnh tốc độ phát triển.
Viện thứ mười – viện nghiên cứu trực thuộc Lakjihal và liên kết với viện giáo dục cùng học viện linh thuật, cậu từ bỏ chức vụ thống soái quân đội khiến vô số binh sĩ tiếc hận.
Trong vòng sáu tháng sau đó Lakjihal liên tục đưa ra các phát minh cơ bản mới để ứng dụng vào cuộc sống.
Nông cụ hiện đại hơn, đèn phát sáng, các vật dụng khai thác,chế tạo cho các nghành nghề đánh cá, may dệt,…
Tiếp đó Lakjihal quyết định đưa một nhóm hai trăm nghiên cứu sinh đã kí kết hiệp ước bảo mật đến Galatron và cho họ học tập khoa học công nghệ cơ bản trong vòng một năm.
Howlos và Shinami được Arthur yêu cầu giữ lại.
Kế hoạch được bốn người bí mật thảo luận và thông qua là cực lực phát triển trong nội vi công quốc Griode, sau mười năm sẽ bắt đầu mở cửa chinh chiến, và nhất cử trở thành đế quốc.
Một trong số những bước quan trọng nhất chính là liên kết Griode với Galatron, nhưng vì trình độ chênh lệnh quá lớn nên việc đầu tiên sẽ là cho các nghiên cứu sinh tiếp xúc trước.
…
Hai trăm nghiên cứu sinh độ tuổi chỉ chưa đến hai mươi, cả nhóm vô cùng phấn khích khi họ được đồng hành một trong bốn thần thoại của công quốc, hắc long kị sĩ Lakjihal em trai của nhà vua vĩ đại, một số thiếu nữ hai mát bốc lên ngôi sao hận không thể nhảy đến yêu cầu chữ kí.
Họ vốn là học sinh thuộc học viện linh thuật và trường St. Glania vừa được thành lập.
Tất cả chỉ được nghe giới thiệu sơ về việc sẽ đến một đất nước nào đó để trao đổi học tập, họ bị bắt buộc kí hiệp ước bảo mật khiến sự tò mò trong cả đám càng trở nên sôi sục, hơn nữa người dẫn đoàn đội là truyền kì của công quốc.
Các nghiên cứu sinh theo yêu cầu của Lakjihal nhắm mắt lại. Khi được Lakjihal cho phép thì họ cùng mở mắt.
Hai trăm người đứng sững nơi đó như hóa thành tượng đá.
Kinh thành Griode mà họ tự hào về sự nguy nga tráng lệ, thậm chí so với họ đã chứng kiến kinh đô của đế quốc trong một chuyến thực tập cách đây không lâu thì kinh thành Griode vẫn tráng lệ hơn vài phần…
Thế nhưng điều họ tự hào lập tức bị đánh nát không thương tiếc.
Những đường ống thủy tinh cuồn cuồn khắp bầu trời sáng ngời ánh đèn đủ màu sắc, trong các đường ống là vô số sinh vật hình người thân thể toàn bằng sắc thép cực kì to lớn và đẹp đẽ đang di chuyển tấp nập, bên ngoài các đường ống thủy tinh là hàng trăm triệu phương tiện di chuyển lơ lửng qua lại cực nhanh, trên bầu trời xa xăm là hàng chục triệu những vật thể thể tương tự phi thuyền bay nhưng lớn hơn hàng nghìn lần, thậm chí họ có thể thấp thoáng thấy được những vật thể dài đến hàng trăm nghìn dặm.
Thành phố bên dưới mọc lên vô số những tòa nhà cao chọc trời kéo dài đến chân trời, là chọc trời đúng cả nghĩa đen, ánh sáng chiếu khắp cả trời đất từ đỉnh các tòa nhà. Đại thụ mọc xen lẫn trong thành phố không làm mất đi vẻ đẹp mà hài hòa tạo nên một thành phố hiện đại kết hợp thiên nhiên.
Hai trăm nghiên cứu sinh choáng ngợp đứng sững nơi đó, họ không thể dùng bất kì từ ngữ nào để diễn tả cảm xúc mãnh liệt trong lòng, Lakjihal ở bên cạnh mỉm cười nhẹ giọng:
-Nhiệm vụ của các ngươi là đem những thứ gọi là khoa học, kĩ thuật này về Griode, cho nên hãy cố mà nhồi nhét đầy đầu óc nhiều tri thức của nơi này nhất có thể, cố lên các thiếu niên, tương lai của Griode có được như nơi này hay không phụ thuộc các ngươi.
Các nghiên cứu sinh hít sâu một hơi, họ muốn quang cảnh tương lai của Griode càng phải vượt qua nơi này, ánh mắt họ bốc lên ngọn lửa khát cầu tri thức hừng hực.
Lakjihal gật đầu nói:
-Các ngươi có một năm để cướp lấy tri thức, các ngươi đợi tại nơi đây, một chốc nữa sẽ có người đến hướng dẫn nơi ở và nơi học tập, thư viện,.. Một năm sau gặp lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook